Chương 2: Khúc dạo đầu dưới tán phong đỏ
Chiều thu ở Harvard đẹp đến nao lòng. Những tán phong đỏ rực như đốm lửa khẽ rung rinh trong gió, trải dài khắp lối đi lát đá cổ kính. Nguyễn Tường Vy bước chậm qua khoảng sân, dáng vẻ thanh tao nổi bật giữa dòng sinh viên tất bật, như một gam màu tách hẳn khỏi bức tranh ồn ào ấy. Dù khoác áo len giản dị, vẻ đẹp trí tuệ và thần thái tự tin của cô vẫn khiến nhiều ánh mắt ngoái nhìn.
Trong tay, Vy cầm tập sách dày – nghiên cứu mới nhất mà cô vừa mượn được từ thư viện. Nhưng từng bước chân lại khẽ chùng xuống, bởi tâm trí cô còn vương lại nơi chiếc bàn cạnh cửa sổ buổi chiều hôm qua. Cái khoảnh khắc đôi mắt trong sáng kia bất chợt nhìn về phía mình – nó khiến cô bất giác nhớ mãi.
Cô tự cười nhạt. "Mình đúng là lạ thật. Bao nhiêu năm qua, chưa từng để tâm đến ai. Sao chỉ một cái nhìn thoáng qua lại khiến tim khẽ rung động?"
Harvard rộng lớn, cơ hội gặp lại một người tưởng chừng xa lạ là điều mong manh. Thế nhưng, số phận dường như thích sắp đặt những trùng hợp.
Buổi seminar hôm ấy, khi Vy bước vào giảng đường, cô chợt khựng lại. Ở dãy bàn gần cuối, người con trai hôm trước đang ngồi đó, dáng vẻ điềm tĩnh nhưng đôi mắt sáng như chứa cả bầu trời.
Cô thoáng ngạc nhiên, rồi lặng lẽ tìm chỗ ngồi cách vài hàng ghế. Nhưng ánh nhìn kia đã bắt gặp cô, thoáng dừng lại một nhịp, rồi khẽ mỉm cười. Nụ cười ấy – không khoa trương, không ồn ào – lại khiến không gian như bỗng dịu xuống.
Buổi thảo luận trôi qua trong nhịp điệu đều đặn. Giọng giáo sư vang lên, những bản thuyết trình nối tiếp. Vy vốn quen là tâm điểm trí tuệ, nhưng hôm nay, cô lại vô thức lắng nghe chất giọng nam trầm ấm ấy khi cậu phát biểu. Cách cậu phân tích vấn đề vừa thẳng thắn vừa nhẹ nhàng, như thể không cố chứng minh bản thân, mà chỉ đơn giản muốn tìm ra sự thật.
Khi ra khỏi lớp, một sự tình cờ khác lại đến.
"Xin lỗi..." – giọng nói ấy vang lên sau lưng.
Vy quay lại. Vẫn là anh, bước đến với dáng vẻ điềm đạm. Gần hơn, cô mới để ý ánh nắng chiều phản chiếu trên gò má anh, làm gương mặt trở nên rạng rỡ lạ thường.
"Cậu có thể cho mình mượn ghi chú buổi hôm nay không? Lúc thầy giải thích phần phương pháp, mình mải nghĩ nên ghi thiếu mất."
Vy khẽ nhướn mày. Một sinh viên Harvard... mà cũng có lúc "lơ đãng" ư? Nhưng khi thấy ánh mắt chân thành kia, cô gật đầu, đưa quyển sổ nhỏ.
"Cẩn thận nhé, mình ghi hơi rối." – cô nói.
Anh cười. "Rối của cậu chắc vẫn rõ ràng hơn chữ mình nhiều."
Một câu nói đơn giản, nhưng lại khiến Vy bật cười – điều hiếm hoi với cô.
Những ngày sau đó, họ gặp nhau nhiều hơn. Lúc thì trong thư viện, khi lại trong căn phòng lab với những dãy máy móc lạnh lẽo. Không cần những cuộc trò chuyện dài, đôi khi chỉ một ánh nhìn, một lời chào, đã đủ để không khí xung quanh trở nên ấm áp hơn.
Vy bắt đầu nhận ra sự thay đổi trong chính mình. Những buổi tối vốn dành trọn cho bài luận giờ có thêm vài phút ngẩn ngơ nhớ đến dáng người đang lúi húi tra cứu tài liệu. Trái tim cô, vốn kiêu hãnh và khép kín sau lớp vỏ bọc hoàn hảo, đang dần có một khe hở nhỏ bé.
Hà – người bạn thân – để ý ngay.
"Mày dạo này lạ lắm nha. Lúc nào cũng cắm mặt vào sách mà giờ thấy hay cười hơn."
Vy chỉ lắc đầu, giấu đi nụ cười nhè nhẹ. "Chẳng lẽ mình lại nói, chỉ một người xa lạ cũng có thể làm cuộc sống mình thay đổi thế này?"
Một buổi chiều, khi tán phong đỏ ngả bóng dài trên sân, Vy đang ngồi ghi chú thì anh bước đến.
"Mai cậu có rảnh không? Mình định ra bờ sông Charles. Nghe nói mùa thu ở đó đẹp lắm. Có thể... đi cùng không?"
Vy thoáng sững người. Cô chưa bao giờ được ai mời đi dạo theo cách bình dị như thế. Không tiệc xa hoa, không sự hào nhoáng – chỉ là một lời rủ ngắm cảnh mùa thu.
Cô khẽ gật đầu. "Ừ... mai gặp."
Khi anh quay đi, nụ cười vẫn đọng lại trên khóe môi Vy. Lần đầu tiên sau rất lâu, cô cảm thấy lòng mình xao động, như một khúc nhạc dịu dàng vang lên giữa mùa thu Harvard.
Cô không biết, đây mới chỉ là khởi đầu – khởi đầu cho những ngày tháng đầy màu sắc mà số phận âm thầm sắp đặt. Ngay giây phút ấy, tất cả chỉ đọng lại trong một điều: trái tim thiên tài Nguyễn Tường Vy đã khẽ ngân lên bản nhạc dịu dàng của tuổi trẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro