Chương 3
"Tiểu Phong..." Lý Đại Giang nhẹ nhàng gọi.
Nghe thấy giọng nói của ông, cô con dâu đột nhiên mở mắt, ngừng cử động tay, ngây người ra ba giây, sau đó nhanh chóng kéo chăn điều hòa lên rồi chui vào trong.
Lý Đại Giang bước nhanh đến bên giường, vừa định bò lên giường thì con dâu đã lấy tay che đầu, giơ tay cản lại: "Đừng, đừng tới đây."
"Tiểu Phong, đừng sợ, ta sẽ không làm gì con đâu." Lý Đại Giang lùi lại, đứng gần mép giường.
"Bố... sao bố lại vào đây..." Cô con dâu trốn trong chăn hỏi, giọng nói run rẩy vì lo lắng.
"Ta vừa đi vệ sinh thì nghe thấy tiếng động phát ra từ phía con. Ta nghĩ là Đại Minh đã trở về nên ta qua xem thử. Không ngờ lại thấy con... làm thế này..."
Cô con dâu không nói gì. Cô bối rối và cảm thấy xấu hổ khi gặp phải chuyện như vậy.
"Tiểu Phong, ra đây đi. Đừng lo lắng, ta không làm gì con đâu. Ta chỉ muốn nói chuyện với con thôi. Con tự làm vậy. Có phải là vì Đại Minh... có vấn đề không?"
Sau một hồi im lặng, cuối cùng cô con dâu cũng thò đầu ra khỏi chăn với khuôn mặt đỏ bừng.
"Tiểu Phong, đừng sợ. Không sao đâu. Chúng ta đều là người lớn. Ta hiểu mà. Không có gì phải xấu hổ cả. Nhìn ta này, ta cũng vậy thôi. Bình thường mà."
Con dâu liếc nhìn Lý Đại Giang, lập tức nhìn thấy quần lót của ông bị đẩy lên cao. Cô lập tức xấu hổ và tránh ánh mắt của ông, nhưng rất nhanh sau đó cô lại lén lút liếc nhìn. Sau vài lần liếc mắt nhìn nhau, sự ngượng ngùng cũng giảm bớt đôi chút, giống như cả hai đã phát hiện ra bí mật của nhau, dần dần đạt được sự cân bằng về mặt tâm lý.
Mặc dù con dâu đã thò đầu ra nhưng không nói một lời khiến Lý Đại Giang có chút lo lắng. Ông không biết con dâu mình lúc này đang nghĩ gì nên chỉ có thể tiếp tục dựa vào miệng mình để lừa cô, khiến cô mất cảnh giác với ông.
"Tiểu Phong, ta thực sự lo lắng cho con. Ngày mai là hôn lễ của con và Đại Minh, con vừa mới lập gia đình. Ta sợ rằng giữa hai người có vấn đề. Con nói thật với ta là quan hệ của hai đứa hay là bản thân Đại Minh..."
Cô con dâu lắc đầu rồi cuối cùng lên tiếng: "Không... không vấn đề gì..."
"Không vấn đề gì, vậy thì việc con vừa làm là..."
Cô con dâu mím môi, trông như thể đang gặp khó khăn khi phải nói.
"Đại Minh có thường xuyên phớt lờ con không?"
Câu hỏi của Lý Đại Giang dường như đã chạm đến trái tim của con dâu ông. Trên mặt cô lộ ra phản ứng rõ ràng, cô nhìn về phía Lý Đại Giang.
"Nó hiếm khi chạm vào con, đúng không?"
Cô con dâu do dự một lúc rồi ngượng ngùng gật đầu.
"Tiểu Phong, tại sao con xinh đẹp như vậy, tại sao... tại sao nó lại không để ý đến con?"
"Anh ấy... anh ấy có rất nhiều bạn. Anh ấy thường được bạn bè rủ đi uống rượu. Anh ấy phải đi cùng họ. Uống xong anh ấy trở về và sau đó..."
"Thế thôi à?"
"Vâng..."
"Thằng nhóc này quá đáng lắm. Nó không thèm quan tâm đến vợ mà đi theo bạn bè." Lý Đại Giang tức giận chửi thề.
Sau khi mắng xong, ông nhẹ nhàng an ủi con dâu: "Tiểu Phong, tên khốn đó đã bao lâu rồi không chạm vào con?"
"Tuần này... chẳng có gì... xảy ra cả..."
"Con đã không làm điều đó trong một tuần rồi à?"
Cô con dâu gật đầu.
"Nó đã dành cả tuần với bạn bè của mình, đúng không? Trước đây có như thế này không?"
"Không, lúc chúng ta mới quen nhau không vậy."
"Ồ, khi mới quen nhau, hai người làm chuyện đó thường xuyên hả?" Lý Đại Giang liên tục nhắc tới chủ đề này với con dâu.
Cô con dâu suy nghĩ một lát rồi nói: "Hình như... hình như ngày nào cũng làm..."
"Đúng là phải như vậy. Đó có phải là ngày tháng mà con thích nhất và mong muốn nhất không?"
Cô con dâu khẽ nói: "Ừm".
"Nó bắt đầu lờ con đi từ khi nào thế? Nó giảm dần à." Lý Đại Giang tiếp tục hỏi.
"Con không biết. Trong hai hoặc ba tháng trở lại đây, anh ấy hiếm khi ở bên con..."
"Con đã nói chuyện với nó chưa? Hãy yêu cầu nó dành nhiều thời gian hơn cho con hơn. Đại Minh là một đứa trẻ cứng nhắc và không biết cách quan tâm đến con gái. Nếu con cần bất cứ điều gì, con có thể nói chuyện với nó."
"Con đã nhắc rồi... anh ấy..." Cô con dâu mím môi và không nói thêm gì nữa.
"Nó bị sao vậy? Tại sao khi con nhắc đến nó lại không làm gì?"
"Anh ấy nói con..." Lúc này mặt con dâu đỏ bừng, ngượng ngùng cúi đầu.
"Nó nói gì thế?"
"Anh ấy nói con... nói con... rất dâm dục..." Từ cuối cùng được nói ra bằng giọng rất nhỏ.
"Con là đồ dâm dục à?"
"Ừm, anh ấy nói rằng ngày nào con cũng nghĩ đến những chuyện này và trách con ham muốn quá nhiều..."
Lý Đại Giang không đáp lời mà lại nhìn con dâu. Nhìn khuôn mặt dịu dàng thanh tú của cô, toàn thân toát lên khí chất tao nhã, lịch sự, ông thực sự không thể liên tưởng cô với hai chữ "dục vọng". Nhưng khi ông nghĩ đến cách cô thủ dâm vừa rồi, thì có vẻ như đúng là như vậy. Đây có phải là thứ mà người ta gọi là sự tương phản không?
Tâm trạng của Lý Đại Giang ngày càng hưng phấn, ông vẫn luôn đè nén sự hưng phấn và kích động trong lòng.
"Tiểu Phong, những lời Đại Minh nói về con... Con có... đồng ý không?" Lý Đại Giang cẩn thận hỏi.
"Con... Con không thừa nhận..." Cô muốn nói không đồng ý, nhưng rồi lại đổi lời: "Con không biết dục vọng là gì. Con không làm thế với người khác. Con chỉ làm thế với anh ấy thôi, bố..." Cô con dâu đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lý Đại Giang, hỏi: "Con... có dâm dục không..."
"Không chắc chắn!"
"Hả? Bố cũng nghĩ là con... thế..."
"Không, Tiểu Phong, đừng hiểu lầm, ta không có ý đó. Dâm dục có hai khái niệm. Một là dục vọng đối với người mình yêu, tức là tất cả nhu cầu của con chỉ xuất hiện khi con nhìn thấy người mình thích, còn khi con nhìn thấy người mình không thích thì sẽ không xuất hiện. Hai là, trước mặt người mình thích hoặc không thích, có nhu cầu, đây chính là dâm dục. Con chỉ có loại nhu cầu này trước mặt Đại Minh, đúng không?"
"Con..." Ánh mắt của con dâu có chút né tránh, để che giấu, cô khẽ nói: "Ừm".
"Tiểu Phong, lúc Đại Minh không có ở đây chăm sóc, con vẫn luôn tự mình làm sao? Con có từng nhờ người khác giúp đỡ không?"
"Bố... bố..."
"Ý ta là......."
"Con thề, con chưa từng làm bất cứ điều gì có lỗi Đại Minh." Con dâu nóng lòng, trực tiếp ngắt lời Lý Đại Giang, giơ tay nói.
"Cô bé ngốc, ta không có ý nghi ngờ con. Ta chỉ muốn hỏi con rằng bình thường con có nhu cầu có hay tự làm không... Làm 1 mình à?"
"Vâng…." Cô con dâu ngại ngùng gật đầu.
"Có thể giải quyết chỉ bằng tay không?"
“Đúng vậy… đôi khi có thể… đôi khi không thể…”
"Còn nếu không được thì sao?"
"Con..." Cô con dâu không biết phải trả lời thế nào.
"Cứ nhịn hả?"
"Gần... Gần như là vậy..."
"Như vậy không phải rất khó chịu sao?"
Cô con dâu vẫn im lặng, nhưng vẻ mặt của cô cho thấy cô đã có câu trả lời khẳng định cho câu hỏi.
Lý Đại Giang nói thêm: "Tiểu Phong, loại chuyện này nhịn quá lâu cũng không tốt, sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh sản sau này của con, nhất là đối với những người phụ nữ như con."
"A? Thật sao? Tại sao... tại sao?" Cô con dâu nhìn Lý Đại Giang với vẻ lo lắng.
"Hồi xưa, mẹ của Đại Minh và ta ngày nào cũng làm. Sau đó, năm Đại Minh chào đời, ta bị phái đi làm nửa năm. Mẹ của nó cứ nhịn. Ta bảo bà ấy dùng tay để làm, nhưng bà ấy ngại ngùng và xấu hổ không dám làm. Kết quả là bà ấy gặp vấn đề. Từ đó, mẹ con không bao giờ sinh con được nữa. Chúng ta muốn có thêm một đứa con nữa nên đã đến bệnh viện để kiểm tra, bác sĩ nói rằng chúng ta không thể sinh thêm con được nữa. Vì vậy, chúng ta chỉ có Đại Minh. Haizz..."
(Nói dối ko thấy tí ngượng mồm nào luôn😃🙂)
"Thì ra là thế." Vẻ mặt của cô con dâu đầy vẻ hoảng sợ.
"Cho nên, Tiểu Phong, lúc còn trẻ đừng cố nhịn, nhịn quá lâu sẽ thực sự gây ra vấn đề."
“Nhưng… nhưng đôi khi… con không thể ra được, con… con phải làm sao đây…”
"Có thể mượn lực từ bên ngoài , ví dụ như..." Lý Đại Giang liếc mắt nhìn hạ bộ của mình, cây gậy thịt bên trong hưng phấn nhảy lên.
"Ví dụ như thế nào?"
"Ví dụ như, con có thể dùng một số đồ chơi tình dục, thử xem loại video con thích, hoặc... hoặc dùng sức mạnh của người khác, v.v..." Nói xong, Lý Đại Giang sợ con dâu phát hiện ra ý định của mình, nên vội vàng đổi chủ đề: "Tiểu Phong, con có những thứ này không?"
"Cái gì?"
"Đó là loại... mà phụ nữ các con hay dùng, một cây gậy mát-xa... để thủ dâm."
Con dâu đỏ mặt: "Không phải... Đại Minh đã mua cho con một cái rồi... Con không dùng đến..."
"Nó đã mua gì?"
“Cái loại… giả… giả đó…”
"Côn thịt giả à?"
"Vâng..."
"Tại sao lại không dùng?"
"Không thích."
"Ồ, nó không thoải mái sao?"
Cô con dâu im lặng hồi lâu rồi mới ngượng ngùng gật đầu: "Vâng..."
Lý Đại Giang cười ha ha, sau đó khiêu khích nói: "Tiểu Phong, nếu nó là thật, con có thể dễ dàng thoát ra không?"
Cô con dâu im lặng, cô không thể trả lời điều này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro