Cô: một sinh viên bình thường, đúng với chữ bình thường từ ngoại hình đến học lực, đang trải qua cái tuổi trên hành trình tìm kiếm giá trị của bản thân. Bất lực khi không biết mình là ai giữa cuộc đời này.
Nàng: một người con gái trưởng thành, có ngoại hình, có công việc ổn định, ai ai cũng đều ngưỡng mộ. Nhưng đâu biết được rằng, nàng từng trải qua cuộc tình đầy đau đớn, mang trong mình những vết thương lòng, cô đơn vượt qua những tháng ngày đau khổ tăm tối. Giờ đây nàng muốn tự tạo nên cuộc sống của riêng mình.
Hai người gặp nhau nơi góc nhỏ giữa công viên. Vì sự tò mò, nàng tiếp cận cô. Liệu đó có phải là điểm khởi đầu của duyên phận. Liệu cô có phải là người sẽ cùng nàng viết tiếp câu chuyện? Liệu nàng có phải là niềm vui, là ánh sáng của cuộc đời cô?
-----------
"Chị ghét em vì em cứ mãi giấu những suy nghĩ của mình trong lòng"
"Tại sao em lại phải quan tâm về anh ta, về quá khứ của chị. Chả phải tương lai của chúng ta chỉ cần có em và chị là đã đủ rồi sao?"
-------‐-- Tên truyện: Hai ta là của nhau? Tác giả: ToilaD Thể loại: duyên gái, tình cảm, hiện đại, HE Nhân vật chính: Nguyễn Thanh Nhã, Nguyễn Quế Trâm
*Lưu ý: Truyện chỉ là giả trưởng, chỉ viết dựa trên sự tưởng tượng, không liên quan hay đề cập đến bất kỳ cá nhân nào.
- từ chương 1-> 98: Aries Mai, 99 trở đi: Angella_LowTác giả: Băng Y Khả Khả.Nàng, Dạ Nhược Ly,thiên tài ngàn năm có một của Thiên Tinh quốc, ngoài ý muốn rơi xuống sau đó xuyên không về ngàn năm trước, trở thành Nhị tiểu thư không được sủng trong phủ Tướng quân.Nàng, Vân Vãn Ca,vốn nhận được muôn vàn sủng ái. Một ngày kia,ngoại công (ông ngoại) thất thế, dì nhỏ của nàng là hoàng hậu bị phế,mất đi tất cả che chở, nàng không còn là hòn ngọc quý trên tay tướng phủ.Khi nàng đã trở thành nàng, đem đến vô số phong ba bão táp.Người gọi là phụ thân kia vì lợi ích mà đem mẫu thân nàng bán làm tiểu thiếp, nàng không hề do dự đưa mẫu thân và nha hoàn trung thành thoát khỏi phủ tướng quân.Mười năm sau,khi trở về tiếng tăm của nàng đã vang danh khắp thiên hạ cùng với sản nghiệp mà ngay cả hoàng đế cũng sợ hãi.Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây, mời bạn đọc theo dõi tựa truyện Thiên Tài Cuồng Phi để khám phá về cuộc sống của một thiên tài, đôi mắt nàng lợi hại nay càng lợi hại hơn.…
Bản edit không đúng 100%Tác giả: Quất Miêu Ca Ca.Edit: Cơm Chiên Trứng và Bắp Xào Bơ.Trạng thái raw: 183 Chương+36 Ngoại truyện.Trạng thái edit: Đang tiến hành phần ngoại truyệnTruyện đăng sớm nhất tại wordpress: comchientrungne.wordpress.comNHÀ CHỈ ĐĂNG TRUYỆN TRÊN HAI NƠI LÀ WORDPRESS VÀ WATTPAD, ĐỌC Ở NHỮNG NƠI KHÁC THÌ ĐỀU LÀ TRANG REUP, HI VỌNG BẠN ĐỌC LÀ NGƯỜI VĂN MINH, ĐỌC TRUYỆN ĐÚNG NGUỒN :)))))Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Cẩu huyết, Gương vỡ lại lành, 1v1.Lời tựa: Dương Gia Lập cảm thấy bản thân mình xong đời rồi. Bạn trai cũ của cậu chắn chắc là một con sói, mấy năm trước còn từng cưng chiều cậu đến tận trời, bây giờ trở về nước liền tìm cách ném cậu vào chỗ chết.-- Còn tiếp…
🍑 Convert: Vespertine.🍑 Tác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục.🍑Bìa: @traiduanhonho (cảm ơn em vì đã làm tặng chị một chiếc bìa xinh xẻo)🍑 Editor: Tiểu Cầu Nhỏ.❌KHÔNG TỰ Ý REUP BẢN EDIT KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA EDITOR❌------------------- * Truyện thịt nhiều, ai thích cứ nhảy hố nhé. Chu Dã: 17 tuổi nữ sinh cấp 3, chân dài eo thon mông cong. Hút thuốc uống rượu thường vào quán bar. Nhu cầu tình dục tràn đầy, mỗi ngày đều hận không thể làm tình với đàn ông. Trình Mục Dương: 30 tuổi, đội trưởng đội cảnh sát hình sự, thân hình cao lớn, dương vật thô to. Làm việc và nghỉ ngơi đều tuân thoe quy tắc. Không hứng thú với bất kì chuyện gì ngoài chuyện bắt giữ tội phạm. Lần đầu tiên gặp được Trình Mục Dương, Chu Dã liền muốn bị anh hung hăng mà làm. Muốn dụ anh lên giường để anh hung hăng làm mình. Ngay từ đầu: Trình Mục Dương cười lạnh: Tôi không có hứng thú với trẻ vị thành niên, càng không có hứng thú với việc làm tình. Cô bé lưu manh này vẫn nên ngoan ngoãn ở trường học đọc sách đi. Sau lại: Trình Mục Dương bắn tinh ba lần trong tao huyệt Chu Dã, sau đó còn đè cô dưới thân điên cuồng đâm thọc. Cục cưng, thêm một lần nữa. Tóm lại: Đây là chuyện xưa nói về một thiếu nữ yêu mị đê tiện bất lương, quyến rũ một ông chú cảnh sát cấm dục hàng to xài tốt. Nam chính giai đoạn trước ngược thê, sau đó lại hùng hổ truy thê.…
Trong một hoa viên lớn, phía dưới 1 gốc cây cổ thụ cảnh có cô bé xinh xắn với đôi má phúng phính đang ngồi trên thảm cỏ tựa lưng vào thân cây vuốt ve một con mèo lông trắng như tuyết.. -Băng nhi!! lát có thấy anh hai hỏi anh thì không được nói anh trốn sau bụi cây nha! ! Ngoan mai anh xin tiền mẹ mua kẹo cho em. Nhận được cái gật đầu của đứa em gái cậu bé có gương mặt tuấn tú mang nét tà mị hí hửng núp sau bụi cây. Một lúc sau , một cậu bé cũng bước tới chỗ cô bé đang ngồi gương mặt cậu bé giống y trang cậu bé lúc nãy nhưng cả người toát ra vẻ lạnh lùng khí chất cao quý lại âm lãnh... cậu rút ra 1 cây kẹo dơ ngay trước mặt cô bé: -Băng nhi!! Nói cho anh hai biết Vũ đang trốn ở đâu?? cây kẹo này sẽ thuộc về em.. Cô bé chớp chớp mắt nhoẻn miệng cười tươi chỉ về phía bụi cây rồi chộp nhanh cây kẹo.. Cậu bé bị túm cổ áo lôi ra miệng hét lên: -Băng nhi!! em bán đứng anh vì cây kẹo ư?? anh cũng hứa cho em kẹo mà.. Cô bé gái nở nụ cười ánh mắt loé lên tia giảo hoạt vừa mút kẹo vừa chu môi nhỏ lên về phía anh của mình: -Em không có!! Anh bảo không được nói chứ không cấm em chỉ cho nên em đã giữ lời hứa mai anh phải mua kẹo cho em không em méc mẹ.. cậu bé nào đó sau khi nghe câu trả lời của em gái thì nín thinh đau khổ.. ở gần hoa viên có một cặp đôi đang đứng nhìn về phía lũ trẻ, cô gái xinh đẹp tựa trên lồng ngực người đàn ông khẽ thì thầm: -Con gái em giống ai mà thực gian xảo a"! Người đàn ông khẽ cười giọng đầy sự cưng chiều nhéo mũi cô nói: -Giống con mèo nhỏ của anh..…
Tình yêu thật thần kỳ, thường là không hẹn mà gặp, cũng thường là số mệnh định sẵn, cũng khôngchừng không ai giải thích được định nghĩa của tình yêu, nhưng, cho dù là vậy, tìnhyêu vẫn cứ không để người ta kịp có chút đề phòng nào mà đến bên mỗi người, cứnhẹ nhàng như vậy, mang theo những ngọt ngào tràn vào trong lòng của mỗi người đangyêu …Sau đó …Bắt đầu đoạn tình yêu ngọt ngào của Hoàng Phủ Ngạn Tước …Đoạn trích 1:‘Đem giấy đăng ký kết hôn đưa cho em!’‘Em cần giấy đăng ký làm gì?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nhướng mày.‘Anh nói lời mà không giữ lời, em không muốn kết hôn nữa, em muốn xé giấy kết hôn!’Liên Kiều tức tối nói, sớm biết hắn như vậy cô sẽ không thèm đồng ý kết hôn rồi.Nào ngờ Hoàng Phủ Ngạn Tước nghe vậy, nụ cười càng ưu nhã …‘Giấy kết hôn đời này anh sẽ giữ kỹ, muốn lấy về, nghĩ cũng đừng nghĩ!’‘Hoàng Phủ Ngạn Tước, anh là tên lường gạt …’Đoạn trích 2:Đêm nay vốn là đêm tân hôn của hai người họ nhưng không ngờ lại trôi qua ở một nơi như thếnày. ‘Nha đầu, ngày mai là bắt đầu chuyến du lịch trăng mật của chúng ta rồi, em còn định tham ngủđến lúc nào đây?’Giọng nói trầm thấp của hắn vang lên trong căn phòng bệnh vắng lặng, trong đôi mắt đen thâmthúy chỉ thấy toàn là đau xót.Rốt cuộc là thế nào đây? Phải làm thế nào mới khiến cô tỉnh lại đây?…