Chương 2. Chị nhắn tin với cô

Chương 2

Mặc dù Thảo Nghi tự động viên bản thân mình hãy can đảm hơn, chủ động hơn để tiến lại gần Thạch Thảo nhưng cô lại không biết mình nên làm gì trước. Cô rầu rĩ suy nghĩ.

Nhớ lại lúc trước, khi Thảo Nghi hồi hộp nhấn nút kết bạn với Thạch Thảo trên facebook và sau đó tâm trạng cô nở hoa khi chị đồng ý lời kết bạn. Suốt từ lúc đó tới giờ, bản thân chỉ dám thả tim những tấm hình của chị, còn với những bài đăng có truyền đạt một quan điểm hay thông tin mà chị chia sẻ, Thảo Nghi đọc kĩ và tùy vào nội dung mới thả biểu tượng cảm xúc phù hợp. Cô thận trọng hết mức và cô biết rằng có lẽ chị chẳng mấy để tâm tới mình đâu bởi bản thân cô chỉ ẩn mình theo dõi chị Thảo, ngay cả tới việc để lại một bình luận mà cô cũng không dám. Đôi lúc nhìn những tấm ảnh xinh đẹp mà chị đăng lên, Nghi muốn dồn can đảm nhỏ nhoi để thả một bình luận khen, có vậy thôi mà cô cũng không làm được. Sao cô ghét cái tính thụ động của mình tới như vậy chứ!

Nguyên ngày hôm nay, Thảo Nghi đã dành thời gian để coi lại dòng thời gian facebook của Thạch Thảo, chú ý tới quãng thời gian ba đến bốn năm gần đây, cố gắng tìm được ai đó có thể là người yêu cũ của chị. Nhưng ngoại trừ những hoạt động vui chơi, giải trí và các hoạt động xã hội, chị Thảo chưa từng một lần nào nhắc tới chuyện tình cảm cả. Chỉ duy nhất một bức ảnh cá nhân chị đăng kèm một trạng thái "Can't break my heart the next time, I gave u that last time, your love's no longer in my mind". (Tạm dịch: Không thể để trái tim này bị tổn thương thêm lần nữa, em đã cho anh cơ hội cuối cùng rồi, tình yêu của anh sẽ không còn trong âm trí em nữa.) Giờ nhìn lại, Nghi mới nhận ra thời gian khá trùng khớp với thời điểm mà chị chia tay người yêu cũ theo như lời bạn bè chị nhắc tới, dù rằng trong bài đăng này Thạch Thảo đã bình luận [ chỉ là lời bài hát thôi ].

Thảo Nghi thất thần. Người đó đã làm chị tổn thương ư? Chị có khóc không? Hẳn là có, vì cô biết chị vì một chú mèo con bị hành hạ mà rơi nước mắt, Nghi nhớ lại cái ngày mưa nhẹ, chị ngồi xổm dưới gốc cây, tay ôm con mèo. Nghĩ tới đây, tim cô nhói nhói. Hẳn là chị sẽ vì người đó mà khóc rất nhiều. Cô thở dài, từ bỏ chuyện tìm cho được facebook người yêu cũ của chị.

Hôm nay, Thạch Thảo không đăng gì và hơn một tháng vừa qua, chị cũng không đăng gì thêm, kể cả story. Bài đăng gần nhất gây hiểu lầm đã được chị  xóa khỏi dòng thời gian.

Cô nhấn vào khung chat của chị, nghĩ tới lui lại thấy bản thân không biết phải nhắn gì cho hợp lý.

[ Chào chị. ] Không được rồi, câu làm quen này dễ khiến chị ngó lơ.

[ Hii chị. ] Chẳng khác câu trên là bao.

[ Em làm quen với chị được không ạ?] Quá dè dặt.

[ Chị xinh quá. ] Này lại hơi biến thái, tuy rằng con gái rất thích được khen xinh nhưng khen kiểu ngang xương như thế này không ai không nghi ngờ.

Thôi bỏ đi.

Thảo Nghi lại lướt trang cá nhân của Thạch Thảo, xem lại những nhóm chị tham gia, rất đa dạng. Hầu như nhóm gì chị cũng có mặt, cô biết thỉnh thoảng chị vẫn hay bình luận dạo. Nhóm nào chị Thảo tham gia Nghi cũng đều tham gia theo: Yêu động vật, Yêu chó mèo, Hội khẩu nghiệp, Hội review quán ăn, Hội du lịch,... và còn cả những nhóm về các hoạt động xã hội, thiện nguyện. Nghi phát hiện gần đây Thạch Thảo có tham gia một nhóm mới, cô tò mò nhấn tham gia và được đồng ý ngay lập tức. Cô kéo xuống xem những bài mới nhất và biết được đây là nhóm thảo luận game nhập vai. Cô lướt thật sâu xuống dưới thấy bài đăng của Thảo. Chị đăng một tấm hình trong game và hỏi cách tính điểm (cô không rành lắm) và quả thật đọc bình luận ở dưới, cô còn mù mờ hơn. Nghi đành thoát facebook, ra tải game. Nó khá nặng, phải chờ một lúc mới tải xong, thậm chí tải xong rồi phải chờ thêm lúc nữa để game tải dữ liệu.

Sao chị Thảo lại có hứng thú chơi game thế này? Chẳng phải đó giờ chị chỉ chuyên chơi game offline kiểu tìm điểm khác nhau, giải câu đố, trang trí nhà cửa thôi sao? Thảo Nghi biết rõ vì đôi khi Thạch Thảo vẫn đăng story mỗi khi chị cần người giúp sức qua được một màn nào đó.

Cuối cùng game cũng tải xong. Thảo Nghi nhấn vào đăng kí và tạo nhân vật, hơi lưỡng lự ở mục lựa chọn giới tính. Nghi cân nhắc việc có nên lựa chọn giới tính nam để dễ chơi với Thạch Thảo hơn hay không? Cô tạm thời chưa quyết định, ra tìm hiểu game ở trên google và ở trang mạng xã hội chính thức của nó. Con người cô vốn thế, một mọt sách điển hình, luôn luôn đọc tư liệu và các bước rất kĩ trước khi làm, kể cả chơi game cũng vậy. Nghi thở phào khi thấy game này cho phép ghép đôi cùng giới.

Thảo Nghi quyết định vẫn chọn giới tính nữ, dù sao cô cũng không thích chơi nhân vật nam lắm.

Tạo nhân vật, qua các bước hướng dẫn chơi xong, Nghi làm các nhiệm vụ cho tân thủ. Hóa ra đây là game nhập vai dạng chiến thuật.

Thế lực cô chọn là sát thủ. Không biết chị chọn loại nhân vật nào nhỉ? Có thể là tiên thuật hoặc xạ thủ, Thảo Nghi nghĩ.

Sau khi chơi thử gần hai tuần, Thảo Nghi cảm thấy game này cũng khá thú vị. Trước tiên là đồ họa đẹp, chuyển động cũng rất linh hoạt. Game không chỉ chiến đấu mà còn có chế độ xây dựng thành phố riêng của người chơi. Tuy Nghi chưa đạt trình độ gọi là "pro" trong game nhưng bù lại, cô cũng tương đối am hiểu. Nghĩ tới việc mình có đề tài để nói chuyện với chị rồi, Nghi cảm thấy tự tin hẳn. Mong là Thạch Thảo chưa bỏ game.

Dường như Thượng Đế đang trải đường cho Thảo Nghi, cô liền thấy chị Thạch Thảo đăng một bài trong nhóm, hỏi mọi người có cách nào qua được dòng sông Đào Thạch Nham không? Chị cần thêm người trợ giúp. Game này chỉ là game mới, không quá nổi nên nhóm không gọi là lớn, dù rằng lượt tương tác trong nhóm khá cao nhưng cũng chỉ là vài chục gương mặt quen thuộc. Cô sớm thấy có người bình luận hỏi Thạch Thảo level bao nhiêu rồi? Chị trả lời 30, người đó lại hỏi chị Thảo level kĩ năng, chị trả lời: mình mới 6. Không chờ người nọ ngạc nhiên, chính Thảo Nghi cũng bị Thạch Thảo hù một phen! Sao có thể chứ, chị chơi gần hai tháng rồi sao cấp kĩ năng lại thấp tới như vậy được trong khi cấp thuộc tính của Thạch Thảo lại tới 30.

Trời ạ!

Không trái với dự đoán của cô, người nọ đúng ngạc nhiên thật. Cũng có vài bình luận kêu giúp chị qua nhưng cách trả lời không đứng đắn. Nghi nhìn ảnh đại diện nhỏ ở khung bình luận, biết được hầu hết người bình luận trong bài của Thảo đều là nam giới, có lẽ họ bị ngoại hình của Thạch Thảo thu hút nên mới ra tay giúp, tiện thể trêu hoa ghẹo bướm.

Cô chần chừ nhưng rồi lại tự động viên bản thân.

Nghi bình luận: [ Chị thử với em không? Em cũng tới lúc cần qua sông này. ]

Lần này lại trái với dự đoán của cô, chị nhắn tin riêng trên messenger cho cô.

Aaaaaaaaaaaaaaa, tim cô đập như trống dồn.

Chị nhắn.

[ Bé ơi. ]

Bé ơi.

Bé ơi.

Bé ơi.

Dạ bé đây. Nhưng cô lại trả lời.

[ Dạ sao chị. ]

[ Chị thấy em cmt trong nhóm, chị thêm bạn em ở trong game nha. Em cho chị ID nha. ]

[ Để em add chị cho, chị đưa số ID cho em cũng được ạ. ]

Thạch Thảo thả ID qua. Thảo Nghi hấp tấp vào game, kết bạn với chị, đồng thời xem một lượt thông tin cá nhân của Thạch Thảo. Hên quá! Chị chưa có ghép đôi với ai.

Thạch Thảo nhắn tin trong game, kêu cô lại chỗ chị. Thảo Nghi nhanh như sóc, không dám để chị chờ. Chị gửi cho cô tin nhắn thoại trong game: "Chị tạ lắm, em kéo chị được không? Chị chỉ hỗ trợ một chút xíu thôi."

Thảo Nghi không tự tin lắm, dù rằng cửa này qua không khó, chỉ là phụ thuộc nhiều vào cấp kĩ năng và trang bị.

Và hỗ trợ một chút xíu của chị là không hỗ trợ gì cả. Nhân vật của chị núp sau lưng cô, mỗi lần giao chiến, chị bay lên né và tiếp tục theo sau. Chị lại thả một tin nhắn thoại. "Chị không biết tung skill." (tung chiêu)

Cô nhập: [ Cứ có chiêu gì, chị tung chiêu đó. ]

Tạ thật... Chị thậm chí còn định hướng sai chiêu, tung chiêu vào cả đồng đội... Mà đồng đội chị lúc này chỉ có một, là cô...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro