3-Những ngày sống chung kỳ lạ

Lan Anh ngồi trên bàn học, cố gắng tập trung đọc sách. Đã gần một tuần kể từ khi cô chính thức "sống chung" với Huyền Trang, nhưng cảm giác kỳ lạ vẫn còn nguyên vẹn.

Những tiếng động nhỏ trong đêm, cảm giác lạnh bất chợt mỗi khi Huyền Trang xuất hiện - tất cả đã trở thành một phần của cuộc sống mới.
• Lan Anh (lẩm bẩm): "Mình thật sự đang quen với việc sống cùng ma sao?"

Như đáp lại, tiếng gió rít vang lên ngoài cửa sổ. Cô biết, không phải chỉ có gió. Một giọng nói lạnh lẽo vang lên ngay sau lưng:
• Huyền Trang: "Cô có vẻ chịu đựng tốt hơn tôi nghĩ."

Lan Anh giật mình, quay lại thì thấy Huyền Trang đứng tựa vào bức tường, đôi mắt sắc bén nhìn cô.
• Lan Anh: "Cô có thể ngừng xuất hiện bất thình lình được không? Tim tôi sắp rớt ra ngoài rồi đây này!"
• Huyền Trang (nhún vai): "Đây là nhà tôi. Tôi muốn xuất hiện lúc nào là quyền của tôi."

Lan Anh thở dài, tay vỗ nhẹ lên trán. Dù Huyền Trang có đáng sợ thật, nhưng cô dần cảm thấy cô ma này giống một... bạn cùng phòng phiền phức hơn là một mối đe dọa.

Mỗi ngày, Huyền Trang đều bày ra những trò trêu chọc khiến Lan Anh phải khóc dở mếu dở.
• Buổi sáng, Lan Anh bước vào nhà tắm thì phát hiện gương đã bị viết đầy những chữ kỳ quái bằng hơi nước.
• Buổi tối, cô vừa chuẩn bị đi ngủ thì bị giật mình bởi tiếng thì thầm bên tai:
• Huyền Trang: "Cô ngủ ngon nhé."
• Lan Anh (hét lên): "Tôi không thể ngủ được với cô đâu!"

Những trò đùa của Huyền Trang khiến Lan Anh vừa bực vừa ngại. Nhưng đôi lúc, chúng lại trở thành điểm nhấn cho những ngày nhàm chán của cô.

Một lần, khi Lan Anh đang vật lộn với bài tập khó, Huyền Trang bất ngờ xuất hiện bên cạnh.
• Huyền Trang: "Tôi nhìn thấy cô ngồi cắn bút cả tiếng đồng hồ rồi. Cần giúp đỡ không?"
• Lan Anh (đỏ mặt): "Cô có biết làm bài tập này sao?"
• Huyền Trang (cười khẽ): "Tôi không chỉ biết, mà còn giỏi hơn cả cô tưởng đấy."

Huyền Trang bắt đầu chỉ dẫn, giọng nói chậm rãi nhưng chắc chắn. Lan Anh, dù ban đầu còn e dè, dần nhận ra rằng Huyền Trang thật sự có kiến thức sâu rộng.

Khi bài tập hoàn thành, Lan Anh quay sang cảm ơn, nhưng Huyền Trang đã biến mất, chỉ để lại một làn hơi lạnh trên ghế bên cạnh.
• Lan Anh (lẩm bẩm): "Cô ấy thật kỳ lạ... nhưng cũng không tệ."

Dần dần, Lan Anh bắt đầu để ý đến những hành động kỳ lạ của Huyền Trang.

Một buổi tối, khi đang học bài, cô thấy Huyền Trang ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xăm ra khoảng trời tối.
• Lan Anh: "Cô đang nghĩ gì vậy?"
• Huyền Trang (khẽ thở dài): "Những thứ cô không cần biết."

Dù vậy, Lan Anh vẫn cảm nhận được một nỗi buồn sâu kín trong ánh mắt ấy. Có điều gì đó về quá khứ của Huyền Trang mà cô không thể hiểu, nhưng cô biết, đó không chỉ là sự bất công - đó còn là nỗi đau.

Trong khi Lan Anh dần quen với cuộc sống trong chung cư, cô bắt đầu kết thân với một người hàng xóm cùng tầng - Ngọc Quỳnh.

Quỳnh là một cô gái xinh đẹp và vui vẻ, luôn giúp Lan Anh cảm thấy bớt lạc lõng giữa thành phố xa lạ.
• Ngọc Quỳnh (mỉm cười): "Cậu là người thuê mới phòng 401 đúng không? Phòng đó... nghe đồn có nhiều chuyện lạ lắm."
• Lan Anh (cười gượng): "Mình không tin chuyện ma quỷ đâu."

Nhưng khi về nhà, Lan Anh nhận ra rằng Huyền Trang đã nghe hết cuộc trò chuyện. Cô đứng giữa phòng, tay khoanh trước ngực, ánh mắt lạnh lẽo:
• Huyền Trang: "Cô thích nói dối người khác như vậy sao?"

Lan Anh đỏ mặt, định giải thích, nhưng Huyền Trang chỉ mỉm cười nhạt rồi biến mất.

Khi Ngọc Quỳnh bắt đầu mời Lan Anh đi ăn và trò chuyện thường xuyên hơn, Huyền Trang trở nên lạ lùng.

Cô xuất hiện vào những thời điểm ngẫu nhiên, xen vào những khoảnh khắc mà Lan Anh đang vui vẻ với Quỳnh.

Một tối, Lan Anh vừa nhận được hộp bánh từ Ngọc Quỳnh, Huyền Trang xuất hiện, giọng điệu mỉa mai:
• Huyền Trang: "Bánh này ngon thật đấy. Nhưng cô không nghĩ nên chia sẻ một chút với... tôi sao?"
• Lan Anh (lúng túng): "Cô là ma. Cô đâu ăn được."
• Huyền Trang (nhướng mày): "Ai nói tôi không thể?"

Lan Anh bật cười, nhưng nụ cười của cô bị cắt ngang bởi một cơn gió lạnh. Huyền Trang bước lại gần hơn, ánh mắt nghiêm nghị:
• Huyền Trang: "Cô thích cô gái đó sao?"

Lan Anh giật mình, má đỏ bừng:
• Lan Anh: "Cô đang nói cái gì vậy? Ngọc Quỳnh chỉ là bạn thôi!"

Dù câu trả lời ấy làm Huyền Trang hài lòng, cô vẫn tỏ ra khó chịu. Lan Anh không nhận ra rằng, đằng sau sự trêu chọc của Huyền Trang, là một cảm giác ghen tuông từ tận sâu trong Trang và những bí mật đen tối xung quanh căn chung cư.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro