- Kim Chủ Lộ Diện.!
"Chị phải tìm người kiểm soát lại hot search mới được." Nói xong liền xoay người định đi ra ngoài.
Thẩm Mộng Dao vừa quay lại đúng lúc nhìn thấy Cúc Tịnh Y cùng với người quản lý của nàng ta từ bên ngoài đi vào.
Phòng trang điểm là dùng chung, vừa nãy chỉ có một mình Trịnh Đan Ny, không ngờ đột nhiên lại có thêm người đi vào, Mộng Dao nhướn mày.
Chưa kịp nói gì đã nghe thấy người quản lý của Cúc Tịnh Y nói bóng, nói gió: "Người ta thường hay nói, làm người ngàn vạn lần không thể làm những việc trái lương tâm. Đã làm thì chính là đã làm, muốn che giấu cũng vô dụng thôi."
Cúc Tịnh Y chỉ cười, liếc mắt nhìn qua Trịnh Đan Ny một cái, nàng ta vẫn tiếp tục giữ im lặng không nói gì. Sau đó, đi tới vị trí bên cạnh nàng ngồi xuống.
Thẩm Mộng Dao lại sắp phát hỏa, Đan Ny thấy vậy vội vàng ngăn lại. "Dao Dao, chị giúp em đi lấy chai nước với. Em khát."
Lúc này, Thẩm Mộng Dao mới chịu thôi, đi thẳng ra ngoài. Mộng Dao đi rồi, người quản lý của Cúc Tịnh Y ở bên cạnh vẫn tiếp tục mắng chó chửi mèo, mỉa mai chuyện Trịnh Đan Ny được bao nuôi.
Nói mãi Cúc Tịnh Y cũng cảm thấy nhàm chán, nàng ta bảo với người quản lý của mình: "Chị...Em để quên túi xách ở trong xe rồi, chị đi lấy giúp em với."
"À...Để chị bảo Tiểu Nhã..."
Người quản lý còn chưa nói dứt câu đã bị Cúc Tịnh Y chen vào. "Tiểu Nhã không biết ở tận đâu rồi, chị đi đi."
Người quản lý do dự một lát, sau đó mới vỗ vai Cúc Tịnh Y: "Vậy chị đi lấy cho em, em ở đây cẩn thận một chút." Nói đến đoạn này lại quay sang liếc nhìn Trịnh Đan Ny.
Đan Ny thấy thật nực cười, cẩn thận như thế là sợ nàng bắt nạt Cúc Tịnh Y à.?
Một lát sau, nàng lại nghĩ thầm: "Cũng đúng, dù sao vai nữ chính cũng là do nàng giành mất cơ hội của Cúc Tịnh Y, người ta coi nàng là kẻ thù cũng không có gì lạ cả."
Người quản lý ra ngoài rồi, phòng trang điểm cũng trở nên yên tĩnh. Đan Ny ngồi chỉnh lại tóc, Tịnh Y thì trang điểm.
Một lúc lâu, Cúc Tịnh Y đột nhiên nói. "Tôi đã xem qua phim điện ảnh rồi, cô diễn cũng không tệ."
Trong làng giải trí, Cúc Tịnh Y là nghệ sĩ tuyến một, lúc bị đổi vai nàng ta đã biết Trịnh Đan Ny có chỗ dựa, vốn dĩ trong lòng rất tức giận. Dù sao nàng ta cũng đã ở trong làng giải trí này nhiều năm như vậy rồi, vừa quay phim đã bị đổi vai, từ trước tới nay mới là lần đầu xảy ra loại chuyện này, mà đối phương lại còn là diễn viên tuyến 18, chẳng có tên tuổi gì.!!!
Tới khi bộ phim đó được công chiếu, nàng ta cũng đi xem qua. Sau khi xem, lại thay đổi suy nghĩ về Trịnh Đan Ny. Dù có chỗ dựa nhưng thực lực thì không hề kém. Sau đó, mỗi khi rảnh rỗi Cúc Tịnh Y đều mở mấy bộ phim trước kia Trịnh Đan Ny từng đóng ra xem, mặc dù chỉ là vai phụ nhưng diễn xuất rất đặc sắc.
Vậy mới nói, bên ngoài đồn đại Trịnh Đan Ny bạo hồng sau một đêm, thật ra cũng không phải ngẫu nhiên. Trong giới giải trí này, những người một đêm bạo hồng không ít, nhưng từng bước, từng bước rèn luyện diễn xuất thật sự hồng lên cũng không thiếu.
Đương nhiên, nếu muốn đỏ một cách chân chính thì cũng cần có chút duyên phận. Trịnh Đan Ny là người có cả diễn xuất lẫn duyên phận, bộ phim này công chiếu, liền lập tức đỏ. Còn chỗ dựa của Trịnh Đan Ny thì...???
Trong giới giải trí này, nghệ nhân đang "hot" làm gì có ai không có chỗ dựa.
"Tin tức trên mạng không phải là thật à?" Cúc Tịnh Y nhìn bản thân trong gương, tùy ý hỏi một câu.
Đan Ny cười, không nói gì. Rõ ràng có ý không muốn bàn luận về việc này.
Dù sao cũng là bản thân mình vô ý, Cúc Tịnh Y cười tạ lỗi: "Xin lỗi, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi."
"Không sao." Đan Ny nghiêng đầu, cũng mỉm cười lịch sự lại.
Vốn tưởng là đối thủ một mất, một còn không ngờ gặp nhau lại vô cùng tự tại, vui vẻ, hai người càng nói chuyện lại càng thấy hợp nhau, cuối cùng còn trao đổi cả số điện thoại.
Trịnh Đan Ny rất thích Cúc Tịnh Y, nàng lấy ra một tấm thiệp cưới từ trong túi xách đưa cho Tịnh Y. "Đầu tháng sau tôi kết hôn, mời cô tới tham dự."
Cúc Tịnh Y kinh ngạc nhìn nàng. Trịnh Đan Ny mỉm cười. Tịnh Y không mở thiệp cưới ra xem ngay mà chỉ hỏi: "Kết hôn vào lúc này, cô không thấy đáng tiếc sao?"
Nàng không nghĩ tới Cúc Tịnh Y lại hỏi vấn đề này, không khỏi kinh ngạc, trầm mặt một hồi lâu.
Tịnh Y lại nói tiếp: "Vào lúc đang "hot" mà kết hôn, cô không sợ sẽ ảnh hưởng tới nhân khí sao?"
Lúc này Đan Ny mới hiểu được ý tứ của nàng ta, lắc đầu đáp: "Đối với tôi mà nói, ở cùng người mình yêu mới là điều hạnh phúc nhất. Cho nên ảnh hưởng tới nhân khí, hồng hay không hồng, thật ra cũng chẳng có gì quan trọng."
Cúc Tịnh Y sợ hãi nhìn Trịnh Đan Ny, cả người cứng ngắc. Nàng ta cúi đầu, mở tấm thiệp trong tay ra xem. Khi nhìn thấy tên trong thiệp, một lần nữa vô cùng kinh ngạc. Nàng ta nhìn Đan Ny bằng ánh mắt khó tin. "Trần...Chính là..."
Trịnh Đan Ny thở dài, sau đó cười nói: "Tạm thời tôi không muốn để nhiều người biết."
Cúc Tịnh Y nhìn vào thiệp cưới một lần nữa để xác nhận chắc chắn là tên của Trần Kha, nàng ta thật sự ngạc nhiên không thể thốt nên lời. Một lúc sau, Tịnh Y mới cong môi cười. "Đan Ny, chúc mừng cô."
Ai có thể nghĩ rằng, Trịnh Đan Ny ở trên mạng bị đồn là tiểu tam được Kim Chủ bao nuôi, thực tế lại được gả cho Nữ Thần trong lòng hàng vạn thiếu nữ. Cúc Tịnh Y gấp thiệp cưới lại.
Ở đây Trịnh Đan Ny tán gẫu với Cúc Tịnh Y khá vui vẻ, thì bên ngoài Thẩm Mộng Dao và trợ lý của Cúc Tịnh Y là Hoàng Gia Ngữ cùng nhau đi vào phòng. Vừa tới cửa hai người đã có ý muốn gây gỗ.
Đan Ny vội vàng gọi Mộng Dao lại. Thẩm Mộng Dao mặc dù vô cùng tức giận nhưng vẫn nghe lời Trịnh Đan Ny. Vừa thấy nàng gọi liền lườm Hoàng Gia Ngữ một cái, sau đó nhanh chóng đi về phía nàng.
Hoàng Gia Ngữ trong miệng vẫn còn lầm bầm cũng đi tới bên cạnh Cúc Tịnh Y.
Tịnh Y ngẩng đầu trừng mắt với cô ta. Hoàng Gia Ngữ nhíu mày, còn định nói gì đó nhưng Tịnh Y đã đứng dậy khỏi ghế, quay đầu nói với Đan Ny: "Đan Ny, chúng tôi đi trước. chúc cô làm việc thuận lợi."
Hai người bày ra dáng vẻ bạn bè thân thiết, khiến Thẩm Mộng Dao cùng với Hoàng Gia Ngữ đều bối rối. Tình huống này là sao? Hai đối thủ một mất, một còn đột nhiên biến thành bạn bè.?
Cúc Tịnh Y kéo tay Hoàng Gia Ngữ rời khỏi phòng trang điểm.
________________________
"Em với Trịnh Đan Ny có chuyện gì thế? Em đừng quên, vai của em là bị cô ta cướp mất! Nếu không tại cô ta, bây giờ phim điện ảnh công chiếu, em có thể nổi tiếng hơn rất nhiều rồi! Quá hời cho tiểu tiện nhân đó mà!"
Tịnh Y lườm cô ta: "Chị nói chuyện cho cẩn thận một chút! Trịnh Đan Ny có thực lực, qua bộ phim này mới có thể nổi tiếng. Bản thân cô ấy cũng không hề kể công, nếu để cho em diễn chưa chắc đã có thể diễn tốt được như cô ấy."
Hoàng Gia Ngữ kinh ngạc: "Mẹ của tôi à, từ khi nào mà em lại tự ti như thế?"
Cúc Tịnh Y nhìn cô ta một cái, cũng chẳng muốn nói thêm gì nữa.
_________________________
Trên đường đi tới hội trường họp báo, Tịnh Y vẫn không kìm được muốn nói ra: "Chị biết người chống lưng cho Trịnh Đan Ny là ai không?"
"Ai vậy..."
Cúc Tịnh Y ghé sát vào tai cô ta thì thầm một cái tên.
Hoàng Gia Ngữ nghe xong vô cùng khiếp sợ, mắt tròn xoe, miệng ú ớ không nói nên lời. Tịnh Y vỗ vỗ lên vai cô ta. "Vì vậy, sau này chị đừng bát quái với đám người trên mạng nữa."
Cúc Tịnh Y dừng thêm một lát, hạ tầm mắt nói: "Em rất hâm mộ cô ấy.! Vào thời điểm tốt nhất, may mắn gả cho người mình yêu thương nhất."
Mãi đến lúc sau Hoàng Gia Ngữ mới có thể nói ra được một câu. "Là nữ thần...Mẹ nó! Trần Kha đó! Nữ thần của bà đây! Chính là Trần Tổng của tập đoàn Trần Thị đấy!"
Cúc Tịnh Y nhìn cô ta một cái. "Dù có một vạn năm nữa thì cũng không tới lượt chị đâu."
"Không được, hôm nay bà đây bị chà đạp quá nhiều rồi! Trịnh Đan Ny cũng tốt số quá đi."
Giọng Hoàng Gia Ngữ khá lớn, Tịnh Y vội vàng che miệng cô ta lại. "Chị nói nhỏ thôi, chuyện này Đan Ny còn chưa muốn công khai cho người khác biết, Tốt nhất là chị khóa miệng của mình cho chặt, đừng có đi nói lung tung."
Hoàng Gia Ngữ vẫn chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân, nữ thần trong lòng bị cướp đoạt đi mất, đau lòng gần chết.
"Em nói xem, sao chị lại không gặp được người như vậy?"
Tịnh Y liền đáp: "Bớt béo một chút sẽ có cơ hội gặp thôi."
Trịnh Đan Ny rời khỏi buổi họp báo, bảo lái xe đưa nàng về nhà. Khi xuống xe, Thẩm Mộng Dao liền nhắc nhở nàng: "Tối mai là lễ trao giải, em đừng quên đấy. Hôm nay nhớ ngủ sớm một chút, đừng thức khuya nên giữ gìn nhan sắc."
Đan Ny hết cách đáp: "Em biết rồi, Dao Dao Tỷ Tỷ!"
Thẩm Mộng Dao cười cười, vui vẻ rời đi. Đan Ny xuống xe liền đi vào bên trong.!
________________________
Lễ trao giải điện ảnh bắt đầu từ 7h30 tối. Chưa tới 6h Trịnh Đan Ny đã bị Thẩm Mộng Dao đưa ra khỏi nhà.
Đi hết thảm đỏ, khi vào tới bên trong hội trường đã gần đến giờ rồi. Đan Ny ngồi đó, chỉ mong lễ trao giải sớm kết thúc, nàng cảm thấy rất nhàm chán, muốn về nhà nghỉ ngơi. Trịnh Đan Ny mặc lễ phục màu đỏ, cái màu sắc này càng tôn lên vẻ đẹp của nàng hơn, nổi bật giữa đám đông.
Cúc Tịnh Y ngồi xuống bên cạnh nàng, tầm mắt khẽ nhìn qua nàng một cái, ánh mắt sáng rực lên, ghé sát vào tai nàng: "Xin chào, Đan Ny, hôm nay trông em rất xinh nha."
Hai người cứ thế nói chuyện với nhau rất vui vẻ, Tô Sam Sam ngồi ở hàng ghế thứ ba, nàng ta tức giận đến tái cả mặt.
Nữ diễn viên ngồi bên cạnh nhỏ giọng nói. "Cúc Tịnh Y này cũng thật kì quái. Người ta cướp mất vai diễn của mình, còn nói chuyện thân thiết với cô ta như vậy."
Nói xong liền nhìn sang Tô Sam Sam. "Đúng rồi, Trịnh Đan Ny hình như là sư muội của cô..."
Tô Sam Sam siết chặt lấy nắm tay hơn. Có nằm mơ nàng ta cũng không ngờ tới, Trịnh Đan Ny từng ở tuyến 18 trong thời gian ngắn lại có thể nhảy thẳng lên tuyến 1, còn cùng ngồi chung với Cúc Tịnh Y. Nàng ta chiến đấu nhiều năm như vậy cũng chỉ có thể ngồi ở hàng thứ ba, Trịnh Đan Ny dựa vào cái gì mà đòi ngồi hàng thứ nhất.?
Tô Sam Sam khẽ hừ lạnh. "Chẳng qua là dựa vào chút thủ đoạn hạ lưu để leo lên vị trí đó, có gì hay ho mà đắc ý."
Giọng nàng ta không lớn, không nhỏ nhưng cũng đủ để cho mọi người xung quanh nghe thấy, tầm mắt nàng ta di chuyển tới bóng lưng của Trịnh Đan Ny. Ánh mắt mang theo mấy phần ao ước, đố kị, còn có cả khinh bỉ.
Đan Ny loáng thoáng nghe thấy, nàng cũng chẳng thèm để tâm làm gì. Gần đây nàng bị mắng chửi tới chán rồi.
Lễ trao giải kéo dài đến hơn 10h tối, cuối cùng mới tới lượt giải thưởng Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất trao cho Trịnh Đan Ny.
Thẩm Mộng Dao đã sớm chuẩn bị cho nàng lời phát biểu, lúc ra khỏi nhà nàng cũng đã đọc thuộc lòng. Nhưng đến lúc này đây, trong đầu nàng choáng váng tới mức không còn nhớ nổi gì cả. Khung cảnh lớn như vậy, cũng là lần đầu tiên của nàng.
Tịnh Y nhẹ nhàng đứng lên ôm lấy nàng, nói nhỏ động viên: "Đan Ny, em đừng lo lắng."
Trịnh Đan Ny cười cảm kích. Nàng đã căng thẳng tới mức đổ mồ hôi rồi đây. Nâng váy, nàng chậm rãi đi lên trên khán đài.
Người trao giải cho nàng chính là một tiền bối lớn tuổi, có tiếng trong làng giải trí, Trịnh Đan Ny cúi người nói cảm ơn, cầm cúp đi tới phía trước giữa sân khấu.
Nói gì đây. Cảm ơn cũng phải có. Nàng gửi lời cảm ơn tới tất cả những người có liên quan, trong lòng vô cùng căng thẳng. Sau khi phát biểu xong, Trịnh Đan Ny đứng thẳng, tiếp theo không biết nên nói gì.
Ánh mắt của mọi người đều dừng ở trên người nàng. Đan Ny suy nghĩ một hồi lâu, lại nói: "Mấy ngày nay trên mạng có những lời đồn đại không hay về tôi. Nhân cơ hội này tôi cũng muốn làm rõ một chút, những điều mà mọi người thấy không phải là sự thật. Mặt khác..."
Cô dừng một lát rồi nói tiếp: "Đầu tháng sau tôi sẽ kết hôn, mong mọi người chúc phúc."
Tin này vừa mới được công bố, cả hội trường đều xôn xao bàn tán. Trong lúc nhận giải thưởng mà lại đi công khai tin mình sẽ kết hôn, Trịnh Đan Ny đúng là người đầu tiên.
Liên quan tới những lời đồn đại kia, không có bất kỳ một lời giải thích nào hoàn hảo hơn việc công bố tin tháng sau sẽ kết hôn. Khi tất cả mọi người vẫn truyền tai nhau nàng được Kim Chủ bao nuôi, làm tiểu tam, tiểu tứ gì đó, nàng tuyên bố hôn lễ của mình. Tất cả lời đồn đại đều tự sụp đổ.
Một lời đồn đại bị dẹp tan, đương nhiên lại có thêm một đề tài khác nổi lên. Rất nhanh tin tức đã được lan truyền trên mạng.
Tin Trịnh Đan Ny kết hôn nhanh chóng leo lên top 1 hot search, toàn dân bàn tán. Lần này, bình luận đều về một phe.
"Ai nói nữ thần của tôi được bao nuôi? Bị vả có đau hay không hả?"
"Đột nhiên, thấy Trịnh Đan Ny thật oan ức. Vô duyên, vô cớ bị dân mạng chửi mắng lâu như vậy."
Đương nhiên cũng có người nói: "Không phải chỉ là kết hôn thôi sao?
"Thời đại này kết hôn cũng có thể trở thành vũ khí tẩy trắng à?"
"Tiểu tam thăng cấp, kết hôn là chuyện bình thường thôi!"
"Đúng vậy! Vợ cả thật đáng thương, lại bị tiểu tam cướp chồng..."
Dân mạng sôi sục, tâm tình Trịnh Đan Ny lại rất tốt, nàng chính là không thèm để ý đến.
Lễ trao giải sắp kết thúc, Trần Kha cũng vừa hay nhắn tin tới. "Khi nào thì xong?"
Đan Ny tâm tình rất vui vẻ liền trả lời cô: "Chắc tầm nửa tiếng nữa."
"Chị tới đón em."
"Được. Đúng lúc em đang đói bụng, chúng ta đi ăn khuya nhé."
"Chờ chị, mười phút nữa chị tới."
Nàng cất điện thoại đi, ngồi tại chỗ khoảng mười phút sau đó nhỏ giọng nói với Cúc Tịnh Y: "Cúc Tỷ...Trần Kha đến đón em, em đi trước nhé."
Cúc Tịnh Y cười đầy mờ ám, kéo kéo tay nàng nói. "Đi đi, chơi vui vẻ."
Trần Kha nói là mười phút, nhưng thật ra năm phút sau cô đã đến rồi. Ban nãy cô đang ở gần đây. Xe dừng, Trần Kha mở cửa bước xuống. Cô đứng đó, một tay bỏ vào trong túi quần, một tay cầm điện thoại nhắn tin cho Trịnh Đan Ny.
Tối nay ánh trăng thật đẹp, những ngôi sao cũng tỏa sáng lấp lánh.
Trần Kha không mặc âu phục, áo sơ mi trắng và quần đen đơn giản, trông có vẻ tùy ý. Cô thường xuyên tập thể thao, dáng người rất đẹp, chuẩn mực.
Rất nhiều phóng viên chờ đợi ở bên ngoài hội trường lễ trao giải, Trần Kha vừa xuống xe đã thu hút sự chú ý của họ.
Không biết ai đã hô lên: "Đây không phải là Trần Tổng của tập đoàn Trần Thị sao?"
"Không sai! Là Trần Tổng đó!" Một đám người cầm theo máy quay và micro, lao nhanh về phía cô.
Trần Kha nhướn mày, bình tĩnh nhìn bọn họ. Trong làng giải trí luôn có nhiều ngôi sao đẹp, nhưng Trần Kha thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh đang "hot" nhất hiện nay, đó là sự thật, không hề nói quá một chút nào.
Trần Kha rất ít khi tiếp nhận phỏng vấn, dù có thì cũng chỉ là phỏng vấn về chủ đề tài chính, kinh tế. Phóng viên giới giải trí không thể tiếp cận được cô.
Đêm nay hiếm khi có cơ hội gặp được Trần Kha ở đây, ánh mắt các phóng viên nữ nhìn cô đều phát hỏa, có người kích động tới mức giọng run run.
"Trần Tổng, xin hỏi cô sao lại có mặt ở đây?"
"Trần Tổng, bộ phim do cô đầu tư đang rất được ưa chuộng, xin hỏi hiện tại cô xuất hiện ở đây là làm khách mời trao giải sao?"
Tuy Trần Kha đứng ra đầu tư bộ phim này, nhưng cô không quan tâm mấy tới giới giải trí, tất cả đều giao cho cấp dưới lo liệu. Từ lúc khai máy cho tới tiệc mừng thành công, cô đều chưa từng xuất hiện. Vì vậy hôm nay cô đột nhiên xuất hiện ở đây khiến mọi người vừa ngạc nhiên vừa, vui mừng.
Trần Kha hơi nâng tầm mắt, nhàn nhạt nói: "Lão Bà của tôi đang đói bụng, tôi tới đây đón cô ấy đi ăn khuya."
Trần Kha vừa nói dứt lời, tất cả phóng viên đều trợn tròn mắt. Có người còn lắp bắp hỏi: "Trần...Trần Tổng...Cô đã kết hôn rồi sao?"
Có người kích động mãi không thôi, nữ thần trong lòng các thiếu nữ bỗng nhiên tuyên bố đã kết hôn.!!! Tin tức chấn động tới mức nào chứ!
"Trần Tổng! Xin hỏi Phu Nhân của cô là người trong giới giải trí sao?"
Sau lưng họ, có một bóng dáng đi ra từ hội trường, trong tay cầm cúp, trên người còn mặc lễ phục.
Trần Kha hơi nhướn mày, nâng cằm: "Phu Nhân của tôi tới rồi."
Các phóng viên ngẩn ra, đồng loạt quay đầu lại.
Trần Kha tiến đến mở cửa xe, lấy ra âu phục của mình, bước nhanh về phía Đan Ny.
Cô khoác áo lên người nàng. "Gió lớn như vậy, sau không mặc áo khoác đã ra ngoài?"
Đan Ny cười cười dựa sát vào người cô. "Dao Dao, chị ấy cầm giúp em rồi."
Trần Kha giúp nàng che kín người. Cách đó không xa, các phóng viên đứng chết trân kinh hãi, trợn mắt nhìn hai người đang thân mật.
Trần Kha ôm chặt lấy eo nàng, cẩn thận đỡ Đan Ny. Đến trước xe, mở cửa cho nàng, đợi đến khi nàng ngồi vào bên trong rồi mới đi vòng sang bên kia chuẩn bị ngồi vào ghế lái.
Các phóng viên dần dần hồi phục lại tinh thần, xông lên hỏi: "Trần Tổng! Cô...cô chính là người chống lưng cho Trịnh Tiểu Thư, vị...Kim...à không...!!!"
Một người hấp tấp, nói chuyện thường bỏ quên não, hai chữ "Kim Chủ" suýt chút nữa đã nhảy ra khỏi cổ họng. Trần Kha tối sầm mặt, đôi mắt đen sắc như dao.
Phóng viên kia vẫn há to miệng nhưng không nói ra được lời nào nữa.
__________________________
Kim Chủ sau lưng Trịnh Đan Ny cuối cùng cũng lộ diện. Tối hôm đó, Weibo bùng nổ.
"Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó! Tôi đã chấn động không nói nên lời rồi!"
"Ôi mẹ ơi, quá lợi hại."
"Nữ thần của tôi, huhu...Tại sao chị lại không chờ em!"
"Trời ơi, mặt tôi đau quá! Tôi muốn xin lỗi Trịnh Đan Ny! Không không không, từ nay về sau, cô ấy chính là nữ thần của tôi!"
"Đôi nữ nữ thần này quá xứng đôi đi, thích thật đó, mắt lấp lánh ~ hi vọng họ hạnh phúc!"
"Kim Chủ trong lời đồn lại chính là Trần Kha...Đột nhiên cũng muốn được bao nuôi..."
"Lầu trên, theo anh đây đi, anh có tiền!"
"Đôi nữ tài nữ sắc này, chúc phúc!"
"Chúc hạnh phúc!"
Nửa đêm Trần Kha không ngủ được, lặng lẽ đi xuống giường, ngồi bên ban công lướt Weibo. Nụ cười trên môi càng lúc, càng sâu. Sau đó cô nhanh tay đăng ký một tài khoản Weibo, còn chứng thực tài khoản.
Vừa đăng nhập liền trực tiếp theo dõi Weibo của Trịnh Đan Ny. Đã lâu nàng không đăng trạng thái mới.
Trần Kha lặng lẽ like bài viết đã cũ của nàng liền lập tức bị phát hiện. Dân mạng lại kéo nhau bò sang Weibo của cô. Trần Kha còn đang nghĩ xem nên đăng cái gì, dân mạng đã tranh nhau cầm sẵn điện thoại để hóng hớt tin tức.
Có điều, cô rất ít khi chơi mấy cái thể loại mạng xã hội như này, Trần Kha nghĩ mãi đến tận nửa đêm mà vẫn chưa nghĩ ra nên đăng cái gì. Dân mạng đợi cũng đã nửa ngày rồi mà vẫn không có động tĩnh, chờ không nổi nữa.
***Ba phút sau...!!!
Weibo của Trịnh Đan Ny bùng nổ.
"Mẹ nó! Trần Kha reply tôi! Không phải số tôi hôm nay quá may mắn rồi sao!"
Chuyện là thế này...
Trần Kha không biết nên đăng gì đành lại tiếp tục chạy tới Weibo của Trịnh Đan Ny, nhìn thấy có một bình luận viết: "Trần Kha thật sự có phúc, cưới được nữ thần của tôi!"
Trần Kha liền reply: "Đúng là rất có phúc."
Cứ như vậy bình luận này nháy mắt đã được đẩy lên top. Trần Kha nhìn nhìn, có chút vui vẻ.
"Đêm rồi chị không ngủ mà lại đi nghịch điện thoại? Chị cũng trở thành thanh niên nghiện mạng xã hội rồi à?"
Không biết Đan Ny đã tới gần từ lúc nào, đứng tựa người vào khung cửa, nàng cười, nheo mắt nhìn cô.
Trần Kha ho khan, có cảm giác như bị bắt quả tang đang làm chuyện mờ ám nên chột dạ. Cô bỏ điện thoại xuống, kéo tay Đan Ny để nàng ngồi lên đùi mình.
Trần Kha ôm nàng từ phía sau, đặt cằm lên vai nàng, mùi hương nhẹ nhàng tràn vào khoang mũi.
Trần Kha khẽ thở dài: "Thật là thơm."
Trịnh Đan Ny cười khẽ, đan tay của mình vào tay cô. Gió thoang thoảng thổi qua, xung quanh không có một âm thanh ồn ào nào, yên tĩnh giống như cả thế giới chỉ còn lại hai người.
Trần Kha dịu dàng xoa xoa vai nàng, đôi môi kề sát bên cổ nàng, hơi thở nóng bỏng. Đan Ny mẫn cảm rùng mình, theo bản năng siết chặt lấy tay cô.
Trần Kha cắn nhẹ lên cổ nàng một cái, cả người nàng liền co lại, kêu lên: "Đau..."
Trần Kha cười. "Đau? Không phải buồn à?"
Giọng điệu rất mờ ám. Khuôn mặt nàng đỏ bừng, trong lòng cũng trở nên hồi hộp.
Trần Kha nắm chặt tay nàng hơn. Tim nàng đập thình thịch. Ở cùng với cô lâu như vậy, có một số chuyện nàng vẫn không thể chủ động được. Trần Kha thường nói nàng ở trên giường giống như con đà điểu vậy, cực kỳ nhát gan.
"Có mệt không?" Trần Kha đột nhiên hỏi nàng.
Mỗi lần nửa đêm cô hỏi câu này, chính là ám hiệu giữa bọn họ. Đan Ny nhỏ giọng ậm ừ, không nói mệt cũng không nói không. Trần Kha cong cong khóe môi, đột nhiên ôm ngang nàng lên, đi về phía phòng ngủ.
Nàng câu chặt lấy cổ cô, ánh đèn nhàn nhạt, đôi mắt nàng lấp lánh.
"Kha Kha." Đan Ny nhẹ giọng gọi.
Cô nheo mắt cười đáp. "Sao vậy?"
Đan Ny nhìn cô, đột nhiên ghé sát bên tai, dịu dàng nói: "Trần Kha, em yêu chị."
Trần Kha bước dài hai bước, đặt nàng lên giường. Cô cúi người, hai tay chống lên giường, ánh mắt sâu thẳm nhìn nàng, cực kỳ chân thành.
"Kha Kha cũng yêu em."
********************
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro