Cặp ngực căng tròn của Trịnh Đan Ny mỗi lúc một khiêu gợi, Trần Kha liếm môi ra vào mạnh tay thêm vài lần nữa. Ngón tay thon dài của Trần Kha đâm hẳn vào sâu tử cung của nàng, phút chốc làm nàng ứ xuân thuỷ ra cửa mình thật nhiều.
Trịnh Đan Ny được đẩy lên chín tầng mây, nàng cắn chặt môi để nén đi tiếng rên xấu hổ của mình...
"Đản Tỷ, em muốn hỏi...cái chỗ tiếp theo phải viết sau khi xong khoảng 2 là gì?" Thằng đàn em đáng thương của Trịnh Đan Ny, sao lại gọi hỏi công việc vào lúc này. Cái tay cầm điện thoại của nàng cứ run lên, nàng từ từ mở miệng, rồi nói với giọng nhẹ nhàng nhưng đứt quãng. "C...cái đó...thì viết tên...của từng khu...đã...aaa~!"
Trần Kha thích thú dùng roi đánh vào ngực nàng một cái tạo ra âm thanh lớn, Trịnh Đan Ny cong người mím môi kìm nén, nhưng cổ họng lại cứ ''ưm...ửm.'' đầu dây bên nọ có lẽ nghe thấy rất rõ. "Đ...Đản Tỷ? Chị đang bận sao?"
"C..c...cũng không hẳn."
"Giọng chị thật lạ..."
Trần Kha ra vào nhè nhẹ, cô đưa ngón tay vào "cô bé" của Trịnh Đan Ny ngọ ngoạy chọc phá một chút.
Trịnh Đan Ny run lên, nàng rên một tiếng nhỏ rồi nén môi kịp thời ngăn chặn tiếng rên, nàng bây giờ vừa xấu hổ, vừa câm hận Trần Kha. Khi cô ấy chơi bời cho đã rồi, nàng sẽ ''trả lại'' thật hậu hĩnh.
"...Chị ổn chứ...?"
"Không sao đâu...chỉ là...hơi...mệt một chút."
"Chị hãy chăm sóc bản thân cho thật tốt, đừng vì chuyện nhỏ mà bỏ qua sức khoẻ của bản thân nhé. Em lo lắm đấy..."
Trần Kha chau mày, là một tên đàn em, lẽ nào lại nói chuyện thân thiết như vậy với Trịnh Đan Ny. Trần Kha tối mặt đi, máu ghen từ từ dâng lên, cô di chuyển nhè nhẹ để nghe rõ tình hình...
"Em có chuyện muốn nói với chị, Đản Tỷ!"
"H...hả...?"
"Em yêu thích chị...từ rất lâu rồi! Chị không cần phải đáp lại tình cảm của em...em chỉ muốn nói để chị biết tình cảm của mình thôi. Em sợ cứ giấu mãi sẽ..."
"Ahhhh!!!!"
Trịnh Đan Ny đang ngạc nhiên bởi lời tỏ tình bất ngờ của một đứa em thì Trần Kha đã nhéo mạnh hông nàng, ra vào thật mạnh bạo như trời giáng, đâm thẳng đến tử cung nàng.
Nàng bất ngờ nên rên một tiếng khá to, và rõ...Đầu dây bên kia chắc đã nghe thấy rất rõ ràng. "Đản Tỷ...?"
"Ah...?!! Aaá...!! Trần Kha! Đừng!!!" Trịnh Đan Ny hoảng hồn vì cái điện thoại trên tay bị giật và ném đi mất. Nàng gợi dục đưa ánh mắt câu dẫn nhìn kẻ vừa làm chuyện này. "Chị đang ghen...a...ưm..."
"...Em đúng là hư hỏng!!!" Mắt Trần Kha bây giờ nổi rõ lên một ngọn lửa giận hờn, Trịnh Đan Ny thích đôi mắt này, nàng cong môi nhếch mép, rồi liếm môi.
"...Chỉ hư hỏng khi ở cạnh chị...còn không phải đơn phương là chuyện thường sao? Chị cũng có nhiều người đơn phương còn gì...cuối cùng cũng chỉ qua lại với tôi thôi."
Trần Kha rút tay ra khỏi người Trịnh Đan Ny, muốn rời luôn cả người mình ra khỏi người nàng...Trịnh Đan Ny hụt hẫng, nàng biết cô lại hờn dỗi, liền thẳng người dậy đẩy cô nằm xuống giường.
Trao cho Trần Kha một nụ hôn kiểu Pháp thật ướt át, nàng tách chân cô ra để cửa mình ẩm ướt chạm đến bắp đùi cách lớp vải của cô mà mơn trớn...
Trịnh Đan Ny cựa ngoạy nàng kéo hai tay Trần Kha đặt lên mông mình, rồi đặt hai tay của bản thân lên vai Trần Kha, trao cho cô ấy ánh nhìn thật chân ái. "Chị đừng giận...a...tôi tuyệt đối...chỉ có mỗi mình chị thôi." (Xạo 🥲 hồi bữa mấy người ở với một dàn mỹ nữ bao quanh cơ mà🤣)
Câu nói đầy tính dụ dỗ của nàng ta, khiến Trần Kha mềm lòng. Ở tư thế này...còn không phải mắt đã chạm mắt sao.?? nàng nhìn cô như vậy...làm sao cô kìm được lòng mình.
Tim cô đập mạnh đến mức mất kiểm soát...
Trịnh Đan Ny nhìn Trần Kha mà lòng cảm thấy mỗi lúc mỗi rạo rực, trái tim của nàng mỗi lúc mỗi loạn nhịp đi, khoái cảm chạy rần rần không có điểm dừng...nàng muốn cô ấy.
Trần Kha đã mệt đến mức kiệt sức...
Trịnh Đan Ny nằm thở hổn hển với ánh mắt đầy sương mờ, gương mặt xinh đẹp bây giờ là biểu cảm đầy thoả mãn.
Nàng nhìn lên cái đồng hồ treo tường,và phát hiện đã là 12 giờ khuya...nếu là bình thường, nàng đã lạnh cóng ở khung giờ này vì cô đơn, phải chui vào cái chăn dày nhưng sao hôm nay lại thấy nóng nực đến kì lạ...mồ hôi lấm tấm thấm vào da thịt.
Trịnh Đan Ny liếm môi, nàng đè ngược Trần Kha xuống nằm dưới người mình, làm cô ấy ngạc nhiên mở to mắt ra. "Không...tôi mệt rồi, không chơi nữa."
"...Không phải chị...Chẳng phải mỗi mình em thoả mãn, là chị thiệt thòi hay sao?..."
"Ý...ý em là..."
Trần Kha xanh mặt lắc đầu, Trịnh Đan Ny thì cười thật gian xảo, nàng biết ngay cô ấy sẽ từ chối, nên đã lấy dây trói ra sẵn rồi...
Đây là giây phút nàng ước mong... (Tôi cũng mong ước, giây phút huy hoàng của Đản Công🤭)
Hai tay Trần Kha bị trói chặt đi, Trịnh Đan Ny nằm dưới bị cô ấy hành mãi cũng rút được kinh nghiệm. Nàng cởi từng cái cúc áo sơ mi của cô ra, thấy lòng thật rạo rực.
Trần Kha có muốn vùng dậy cũng không thành, sức đã bị nàng ta vắt cạn đi. Nhưng cô không muốn, quả thật là chuyện này rất ngại...
Trịnh Đan Ny từng bước lột sạch đi quần áo Trần Kha, mắt nàng đã đỏ rực, nàng nhìn Trần Kha với đôi mắt tra khảo.
"...Cơ thể chị...thật sự là đẹp như vậy sao lại phải che đi?"
Trần Kha đỏ lự mặt, cô xoay hẳn sang chỗ khác...
Trịnh Đan Ny sờ lên cái cổ trắng thon của Trần Kha, trượt xuống vòng một trắng trẻo vừa bị nẹp cứng, ngực Trần Kha không phải là nhỏ như nàng nghĩ, quả thật tận mắt chứng kiến mới thấy cũng chẳng có thua ai, cái đỉnh hồng nhỏ bé đó làm nàng phát hờn. Vuốt tay xuống vòng eo thon thả của cô ấy, rồi xuống vùng xuân cảnh xinh đẹp đã bao giờ ẩm ướt...thật đáng bất ngờ.
Trịnh Đan Ny mỉm cười. "Cũng rất vừa tay, còn tưởng nơi này không thể trưởng thành..."
Nàng cúi người, hôn nhẹ lên ngực Trần Kha rồi trườn lên hôn môi cô ấy...Nàng đưa bàn tay xuống dưới giữa hai chân Trần Kha, đưa những ngón tay sờ mó nó, Trần Kha lập tức nhắm mắt, khép hai chân lại.
Trịnh Đan Ny ngậm lấy đỉnh ngực Trần Kha...làm giống hệt cô ấy đã làm lúc đầu với mình. "T...Trịnh Đan Ny!!! Làm gì làm nhanh một chút, tôi...tôi muốn nghỉ...Ưm...!!" (Sẽ nghỉ nhưng không phải lúc này 😆)
Trịnh Đan Ny phì cười, nàng buông ngực Trần Kha ra. Rồi nhỏ giọng. "...Khi nào chị mở miệng xin tôi bảo rằng mình thoả mãn, thì thôi..."
**************
Không biết có bạn nào có thật nhiều ảnh đôi của Đản Xác và ảnh riêng của Kha có thể cho mình xin ảnh để tiếp tục viết fic "Kế hoạch cưa đổ học tỷ" được không ạ.??? Có thì bình luận mình add fb nhau nhé.🥺
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro