CÙNG NÀNG NÓI CHUYỆN TRĂM NĂMTác giả: Hạ QuânThể loại: Bách hợp, hiện đại, cách biệt tuổi tác, ngọt sủng, HENhân vật chính: Khuất Tĩnh Văn x Kỳ Mặc VũSố chương: 90Trạng thái: Đã hoàn thànhDĩ tĩnh vi tông,Tích mặc như kim.…
TÊN GỐC: 暴君的独宠TÁC GIẢ: DIỆP VŨ SẮCNGUỒN: TỶ MUỘI DƯƠNG DƯƠNGTHỂ LOẠI: Xuyên không, ngược, sắc tình, HE.EDIT: Dương tỷ (Meomeomeo)Biên tập: Mama Tổng QuảnCác bạn hãy theo dõi fanpage của Mama để đề phòng có lúc wattpad bị lỗi không thể up chương mới được nha!https://www.facebook.com/BanhTroiChannel/---------------Văn án:Hắn tóm chặt vòng eo của nàng, nói lạnh lẽo, "Ngươi đã tự xưng là dâm phụ, trẫm sẽ để cho tất cả mọi người trong cung cùng thưởng thức, dìm xuống hết mọi chuyện.".***Nàng là một giáo viên dạy múa giỏi, khi hôn mê, lại phát hiện ra chân tay mình không còn sức lực, toàn thân khô khát, một người đàn ông đang nằm trên người nàng bận rộn, càng bi ai hơn nữa là, trong ngoài cơ thể nàng đều như bốc lửa.Song thân bất do kỷ lại ôm lấy hắn, cũng không nhìn thấy dung mạo của người đàn ông này mà lại trầm luân trong bể hoan ái.Lúc tỉnh lại, cả người đều đau nhức, lại bị người ta quàng lên người tội dâm đãng, tư thông, rồi bị người ta đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc thanh lâu. Vì bảo vệ mình và nương, nàng quyết định tự mình kiếm tiền sinh sống.Lại đem lầu Tiêu Tương trở thành nơi người người ném tiền vào như nước, biểu diễn ca múa, giải trí tiêu khiển biến thành một câu lạc bộ đêm duy nhất nổi tiếng ở cổ đại.Nổi danh tên tuổi "Diệp Vũ Sắc", danh tiếng nàng lan xa, trở thành một cô gái có phong thái thần bí nhất mà già trẻ ai ai cũng tranh đoạt.(Còn tiếp....)…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
Tên truyện: Chú à! Đừng nên thế! Tác giả: Trần Mạc Tranh Editor: Anna Ryeo - Động Panda Thể loại: Ngôn tình hiện đại, ngược, sủng, H+ (cái này do bạn thêm mắm muối cho đặc sắc, chứ nó nhẹ nhàng lắm) HE, 1v1 Tình trạng: đã hoàn thành Số chương: 772 (Chính văn + Ngoại truyên) Có tổng cộng 4 quyển, do mỗi quyển chỉ đăng tối đa 200 chương thôi VĂN ÁN: Bọn họ từ lúc bắt đầu bởi vì một số chuyện đã không ưa gì nhau, nhưng quan hệ hai người cũng không chỉ đơn giản như vậy. Ông nội của cô trên danh nghĩa là cha của hắn, cô vì tôn kính lễ nghĩ mới gọi hắn một tiếng chú. Chồng trước phản bội cô, em gái cướp đi chồng cô, Bùi Dịch như thiên thần giáng trần: Ly hôn đi, tôi cưới cô. Một ngày kia, Hắn đột nhiên ôm lấy cô: "Nếu tôi đã vì cô làm nhiều như vậy, hiện tại cô cũng nên báo đáp rồi." "Bùi Dịch!" "Anh điên rồi!" Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên, đem Thi Thi ném lên giường, một bên kéo cà-vạt một bên đi đến gần cô: "Điên sao? Được lắm, tôi sẽ cho cô biết thế nào là kẻ điên!"…
***PHẦN 1***• Nguồn: Wikidich, cảm ơn bạn Mochi đã nhúng link.• Tác giả: Nhất Đăng Huỳnh Hoả• Tình trạng: Hoàn thành.• Số chương: 404c + 3pn • Edit: Lần đầu tiên edit truyện, có rất nhiều chỗ lậm QT, sạn khắp nơi, mọi người thông cảm. Đang trong quá trình beta lại.- Giới thiệu: Ngày hôm nay, có vài người phát hiện di động đột nhiên có thêm một app trò chơi chạy trốn vô hạn khủng bố.App trò chơi không thể xoá không thể bỏ, hơn nữa ép buộc tiến vào trò chơi, người chơi không qua cửa sẽ chết, mà người qua cửa thành công, sẽ đạt được một cơ hội ước nguyện...Vì sao đầu đường liên tiếp xuất hiện tiếng kêu thảm thiết, cửa trạch nam đêm nào cũng bị gõ, rốt cục là người hay là quỷ?Đến cuối cùng, là nhân tính vặn vẹo hay đạo đức bị chôn vùi?Hạ Nhạc Thiên vì sống sót, không thể không tiến vào trò chơi.Sau đó phát hiện --Khi quỷ sắp đến, trước mắt cậu liền xuất hiện: [Báo động phía trước có năng lượng cao!!!]Khi gặp quỷ trốn giữa đám người, đỉnh đầu sẽ xuất hiện dòng chữ: [↓ Ta Là Quỷ] Người chơi trò chơi: Trò chơi này thật đáng sợ, tôi vừa mới biết được có quỷ lẫn trốn trong chúng ta, sau đó tôi suýt mất mạng chó hu hu hu.Người chơi trò chơi: Đang yên lành đột nhiên xuất hiện cái mặt quỷ, bây giờ tôi vẫn còn run đây này hu hu hu.Hạ Nhạc Thiên giật mình khiếp sợ: "Sao trò chơi tôi chơi lại không giống bọn họ?!!!"Tính cách mềm mại có bug gian lận thụ x Boss máu lạnh vô tình vì yêu mà giả làm NPC công.Một câu tóm tắt: Tôi mang theo bug gian lận chơi trò chơi.…
Đang là siêu sao, đỉnh cao trong sự nghiệp, bỗng cô tỉnh lại thấy mình là một nghệ sĩ quèn không tên tuổi.Lâm Huyên Di tưởng như đã chết nhưng vẫn tiếp tục sống, cô tin với tài năng và sự cố gắng của mình, một ngày nào đó cô sẽ lại tiếp tục bước lên đỉnh cao danh vọng.Ấn tượng của người xung quanh đối với "bình hoa di động" vốn được xem là rất nhát gan này như thế nào?Có người ghen ghét, có người bày âm mưu quỷ kế hại cô, rồi sao nữa?Nếu không có người đổ kị thì chính là tài trí bình thường, cô chưa từng sợ cạnh tranh, lạicàng không sợ có người khiêu chiến.Vượt mọi chông gai, nhất định cô có thể quang minh chính đại trở thành một minh tinh.…