Mùa thu hà nội!


"Những ngày giữa tháng 10,  lá vàng khẽ rơi bậc thềm,  những cơn gió se se lạnh thoáng qua. Hà nội vẫn vội vã như vốn có của nó, nhưng vẫn đâu đó một góc phố bình yên. Những bản nhạc không lời, những chiếc lá nhẹ rơi cùng mùi hoa sữa thoang thoảng khiến tôi nhớ đến những kỉ niệm xưa, về những rung động.

 "Ta còn em mùi hoàng lan, ta còn em mùi hoa sữa". 

  Hoa sữa kén người vì mùi hương hoa không nhẹ nhàng, thanh khiết. Ai cũng bảo hoa sữa có một mùi hương khó chịu. Nhưng với tôi mùi hoa sữa thật nồng nàn, những bông hao bé li ti như mối tình ngây thơ vụng dại. Phải chăng hoa sữa nở vào mùa thu,  mùa của tình yêu, nên thiếu nó mùa thu sẽ mất đi yêu thương rồi chỉ còn lại một nỗi buồn sâu thẳm.

Xa nhau rồi mới thấy vẫn vương, mất nhau rồi mới thấy nhung nhớ, bao nhiêu lần lá bàng thay lá là bấy nhiêu lần nỗi nhớ trào dâng. 

 Em à, thế là Hà Nội lại đang thu rồi đấy. Phải chăng thu đến lâu rồi mà giờ anh mới cảm nhận được. Em có thấy nắng đã vàng tươi hơn và bớt chói chang qua những vòm lá xanh kia không?

Em có biết con đường nào đẹp nhất không? Với anh là con đường cùng bước bên em mãi là con đường đẹp nhất. Những khi buồn một chút, những khi mệt mỏi một chút, những khi thèm tĩnh lặng một chút...và những khi thấy nhớ em thật nhiều, thấy nhớ đến cồn cào, anh lại qua đây,  đi bộ  một mình, rồi chọn một góc để đứng lại và ngẫm nghĩ. Anh muốn đưa em đi dạo trong trường anh, nơi có hàng cây đậm mùi hoa sữa, đưa em lên sân thượng- nơi có thể nhìn ngắm một hà nội mà tưởng chừng như nhỏ bé đến lạ thường. 

Rồi đêm nay, một đêm đầy tâm trạng. Anh ngồi bên ngoài cửa, cảm nhận cái se se lạnh của ngày thu, cảm nhận sự tĩnh lặng của một góc tối hà nội. 

 " Tháng 10 rồi hoa sữa đã về chưa
Để cho ai nồng nàn nỗi nhớ
Chút tình xưa ai lỡ tay đánh đổ
Nay ùa về vây kín trái tim ai".  

Luôn vui vẻ em nhé! Đừng như thu hà nội luôn mang nỗi buồn man mác, như cảm xúc trong anh hiện tại.

 >> Thì thầm gửi đến em, người con gái TỪNG QUEN<<.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: