H

Minhyung nâng niu bàn tay Minseok những ngón tay thon dài trắng nõn được cậu chăm chút nâng niu như thể một tuyệt tác nghệ thuật. Từng ngón tay thon dài được cậu vuốt ve, rồi nụ hôn ấm nóng trượt dần lên cổ tay

"Ưm..." Minseok khẽ rên rỉ, làn da ửng hồng dưới những nụ hôn nóng bỏng hơi thở cậu có chút gấp gáp cảm nhận rõ ràng sự ấm áp từ môi Minhyung

Nụ hôn tiếp tục men theo cánh tay lên đến bờ vai nhỏ nhắn rồi dừng lại ở đôi môi căng mọng đang hé mở. Minhyung bắt đầu chiếm lấy đôi môi ấy, mút mát, gặm cắn đầy chiếm đoạt như muốn khắc sâu dấu ấn tình yêu

"A... Minhyung..." Minseok rên rỉ, hai tay ôm chặt lấy cổ Minhyung đáp lại nụ hôn mãnh liệt. Sợi dây liên kết vô hình giữa hai người càng thêm bền chặt kéo dài đến vô tận vượt qua mọi giới hạn

Khi Minseok gần như không thể thở được nữa, Minhyung mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi đỏ mọng. Anh lại trượt xuống cổ Minseok để lại những dấu hôn đỏ ửng trên làn da trắng ngần như những bông hoa tình yêu đang nở rộ, Minhyung lật đằng sau gáy của cậu nơi tuyến pheromone hoa oải hương ngọt ngào của Minseok đang tỏa ra Minhyung khẽ cắn nhẹ vào đó đánh dấu tạm thời khiến Minseok run rẩy

"Ưm... đừng..." Minseok khẽ rên rỉ, cố gắng đẩy Minhyung ra nhưng sức lực yếu ớt của cậu không thể chống lại sự quyến rũ chết người cậu hoàn toàn bị cuốn vào vòng xoáy tình ái do Minhyung tạo ra

Minhyung tiếp tục trượt xuống ngực, dừng lại ở hai nhũ hoa đang ửng hồng anh mút mát, day dưa đầu nhũ hoa khiến Minseok không ngừng rên rỉ, những tiếng rên rỉ ngọt ngào vang vọng khắp căn phòng

"A... Minhyung... ưm..." Minseok rên rỉ, cơ thể cậu nóng rực, khát khao được lấp đầy. Pheromone hoa oải hương và vani ngọt ngào tràn ngập căn phòng hòa quyện với pheromone hổ phách mưa đầu mùa ấm áp của Minhyung tạo nên một bầu không khí ái muội đến nghẹt thở như một bức tranh tình yêu đầy màu sắc

Minhyung trượt xuống đùi non của Minseok, cắn nhẹ lên đó để lại một dấu ấn mờ ám. Anh nhìn ngắm nơi tư mật đang ướt át của Minseok khiến cậu xấu hổ đỏ mặt hai má ửng hồng như ráng chiều

"Cậu... đừng nhìn nữa..." Minseok lắp bắp, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu

Minhyung bật cười anh bắt đầu dùng ngón tay vuốt ve, mơn trớn. Một ngón, hai ngón, ba ngón... anh từ từ nới rộng nơi tư mật của Minseok khiến nước chảy ra không ngừng, làm ướt đẫm ga giường

"A... Minhyung... nhanh lên..." Minseok rên rỉ cơ thể cậu nóng rực, khát khao được lấp đầy. Cậu day chân vào đũng quần Minhyung đòi hỏi thứ to lớn hơn.khao khát được lấp đầy khoảng trống trong lòng

Minhyung bật cười, trêu chọc: "Từ bao giờ mà cậu lại dâm đãng đến vậy hả?"

Anh cởi bỏ quần áo vướng víu để lộ cơ thể cường tráng, những đường cong cơ bắp hoàn hảo. Minseok liền bất giác đỏ mặt nhưng lại không thể rời mắt khỏi thứ đang cương cứng của Minhyung nó thật sự quá lớn khiến cậu hoảng sợ, bật khóc nức nở

"Đừng... đừng cho vào... sẽ rách mất..." Minseok nức nở, nước mắt giàn giụa

Minhyung ôm chặt lấy Minseok thì thầm an ủi, vỗ về. Pheromone hổ phách mưa đầu mùa ấm áp dịu dàng lan tỏa xoa dịu nỗi sợ hãi của cục bông đang run rẩy trong lòng cậu

Sau khi dạo đầu kỹ lưỡng Minhyung lấy bcs từ trong túi quần ra đeo vào, anh từ từ tiến vào nơi tư mật của Minseok chậm rãi và dịu dàng

"A..." Minseok hét lên, nước mắt chảy dài. Cậu cắn chặt môi cố gắng chịu đựng cơn đau nhưng những tiếng rên rỉ vẫn không thể kìm nén

Minhyung hôn lên mắt cậu từ từ đặt nụ hôn vào môi cậu dịu dàng trấn an: "Không sao đâu... đừng khóc..."

Sau khi Minseok bình tĩnh trở lại anh bắt đầu tiến sâu hơn khiến Minseok rên rỉ không ngừng, những tiếng rên rỉ ngọt ngào vang vọng khắp căn phòng. Khi đã quen dần cảm giác này Minseok liền cảm thấy trống trải, thúc giục Minhyung: "Nhanh lên đi... tôi muốn..."

Minhyung bật cười, trêu chọc: "Vậy cậu có yêu tôi không? Tôi không cho phép cậu chạy trốn khỏi tôi"

"Có... nhanh lên đi mà..." Minseok nũng nịu, giọng nói đầy dục vọng

Minhyung bật cười, tăng tốc độ và độ sâu. Tiếng rên rỉ non nớt và gợi cảm của Minseok vang vọng khắp căn phòng như một bản nhạc tình yêu đầy đam mê

Sau gần 30 phút, hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau, hòa quyện vào nhau như một thể thống nhất

"Ưm... tôi muốn... bắn..." Minseok rên rỉ, cơ thể run rẩy

"Đợi tôi..." Minhyung thì thầm, bắn sâu vào bên trong Minseok lấp đầy khoảng trống nơi tư mật. Minseok mệt lả cậu ngủ thiếp đi trong vòng tay Minhyung, anh hôn lên trán cậu dọn dẹp lại nơi hoan ái, tắm rửa cho cậu rồi mặc áo khoác hờ nhẹ lên người cục bông trắng bé nhỏ mềm mại

Cậu bế Minseok lên giường, ôm chặt vào lòng như thể đang ôm cả thế giới

"Anh không biết tại sao... nhưng trong hai tuần mẫn cảm, anh chỉ nhớ về bạn... Trong những giấc mơ anh thấy được một cậu nhóc người nhỏ nhắn, nước da trắng, mắt long lanh chìa tay ra kêu anh đi theo mình đến nơi an toàn. Liệu đó có phải em không, Minseokie?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro