CHƯƠNG 5

Sáng thứ bảy, Minseok thức dậy từ rất sớm với một tâm trạng vô cùng háo hức. Cậu cẩn thận chuẩn bị máy ảnh, chọn bộ quần áo thoải mái nhất và không quên mang theo một chút đồ ăn nhẹ. Khi đến cổng trường, cậu đã thấy Minhyung đứng đợi ở đó. Vẫn là vẻ ngoài lạnh lùng quen thuộc, nhưng hôm nay trên vai Alpha khoác thêm một chiếc túi máy ảnh lớn.

"Chào buổi sáng." Cậu tươi cười chào.

"Chào."

Minhyung khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng qua khuôn mặt rạng rỡ của cậu. 'Cậu ấy dễ thương thật ' ý nghĩ chạy xẹt qua trong đầu của Minhyung .Cả hai cùng lên chiếc xe buýt của trường, nơi đã có một vài thành viên khác của câu lạc bộ đang trò chuyện rôm rả. Trong suốt chuyến đi, cả hai ngồi cạnh nhau, thỉnh thoảng trao đổi vài câu về những địa điểm sắp đến.

Điểm đến của họ là một vùng ngoại ô yên bình với những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài, những ngọn đồi thoai thoải và một con sông nhỏ chảy hiền hòa. Ngay khi đặt chân đến đây, cậu đã cảm thấy một sự thư thái và dễ chịu bao trùm.
Mọi người nhanh chóng tản ra, mỗi người tìm cho mình một góc máy ưng ý để ghi lại những khoảnh khắc đẹp của thiên nhiên. Minseok đi theo Minhyung , cậu muốn học hỏi thêm nhiều điều từ Alpha tài năng này.

Minhyung dừng lại bên một cánh đồng lúa đang nở rộ rực rõ , những bông lúa non xanh mơn mởn dưới ánh nắng ban mai. Cậu cẩn thận điều chỉnh ống kính máy ảnh, rồi khẽ nháy mắt.

"Góc này rất đẹp." Minhyung nói, không quay đầu lại.

Cậu đứng bên cạnh, ngắm nhìn khung cảnh qua ống kính điện thoại của mình. Cậu cố gắng tìm một góc chụp tương tự như Minhyung , nhưng dường như vẫn thiếu một chút gì đó.Nhận thấy sự loay hoay của cậu , Minhyung hạ máy ảnh xuống và quay sang.

"Cậu muốn chụp gì?"

"Tớ... tớ không biết nên chọn góc nào cho đẹp." Minseok ngượng ngùng nói.

Minhyung im lặng một lát rồi tiến lại gần cậu. Minhyung nhẹ nhàng cầm lấy tay cậu , điều chỉnh hướng điện thoại của cậu. Bàn tay ấm áp và mạnh mẽ của Alpha chạm vào tay Omega, khiến tim Minseok lại một lần nữa đập rộn ràng.

"Thử góc này xem. Đặt đường chân trời ở một phần ba dưới của khung hình, tập trung vào những hàng lúa uốn lượn."

Giọng nói trầm thấp của Minhyung vang lên ngay bên tai cậu , mang theo một hơi thở ấm áp.Cậu làm theo lời Minhyung, và quả nhiên, bức ảnh hiện ra trên màn hình điện thoại đẹp hơn hẳn. Cậu ngạc nhiên quay sang nhìn Minhyung.

"Tuyệt vời! Cảm ơn cậu." Minseok cười tươi.

Cậu ta khẽ nhếch mép, một nụ cười hiếm hoi xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của cậu. "Không có gì."

Cả hai cùng nhau đi dọc theo cánh đồng, vừa chụp ảnh vừa trò chuyện. Minseok cảm thấy rất thoải mái khi ở bên cạnh Minhyung. Dường như giữa họ không còn khoảng cách xa lạ ban đầu nữa.

Đến trưa, mọi người tập trung lại bên bờ sông để ăn trưa. Minseok mang theo một vài chiếc bánh mì kẹp và một ít trái cây. Cậu ngỏ ý chia sẻ với Minhyung , và Alpha đã không từ chối.Trong khi ăn, cậu vô tình nghe được một vài bạn trong câu lạc bộ đang bàn tán về Minhyung.

"Tớ thấy Minhyung hôm nay lạ lắm nha, cười nhiều hơn hẳn."

"Ừ, còn quan tâm đến Minseok nữa chứ. Lúc chỉ cậu ấy chụp ảnh, tớ tưởng hai người là một cặp rồi đấy."

Những lời trêu chọc của các bạn khiến mặt Minseok đỏ bừng, cậu vội vàng cúi xuống ăn bánh. Tuy nhiên, trong lòng cậu lại cảm thấy một niềm vui nho nhỏ.

Sau bữa trưa, mọi người tiếp tục khám phá những cảnh đẹp khác của vùng ngoại ô. Minseok và Minhyung cùng nhau leo lên một ngọn đồi nhỏ, từ trên cao có thể nhìn thấy toàn cảnh những cánh đồng lúa và dòng sông uốn lượn.

Gió thổi nhẹ nhàng, mang theo hương thơm của cỏ cây và đất ẩm. Cậu đứng lặng ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt, cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ.

"Đẹp thật." Cậu khẽ nói.

Minhyung đứng bên cạnh, cũng đang nhìn về phía xa xăm. "Ừ."

Một khoảnh khắc im lặng trôi qua. Minseok lấy hết can đảm, khẽ hỏi:

"Minhyung... cậu thấy tớ thế nào?"

Minhyung quay sang nhìn Minseok , ánh mắt sâu thẳm khiến cậu không khỏi bối rối.

"Cậu... rất đặc biệt."

Câu trả lời ngắn gọn nhưng đầy bất ngờ của Minhyung khiến tim cậu hẫng một nhịp. Cậu không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy.

"Đặc biệt... như thế nào?" Cậu lí nhí hỏi.

Minhyung im lặng một lát, rồi khẽ đưa tay lên vén một sợi tóc bay trên má của cậu. Hành động dịu dàng này khiến mặt cậu đỏ bừng như một quả cà chua.

"Cậu... khiến tôi cảm thấy khác biệt." Minhyung nói, giọng nói khàn khàn hơn bình thường.

Ánh mắt của cả hai chạm nhau, một tia lửa điện dường như lóe lên giữa không trung. Trong khoảnh khắc đó, cậu cảm nhận được một sự rung động mạnh mẽ trong trái tim mình. Cậu biết rằng, tình cảm mà cậu dành cho Minhyung không chỉ là sự ngưỡng mộ đơn thuần nữa.

Khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, nhuộm cả bầu trời một màu tím lãng mạn, mọi người tập trung lại để chuẩn bị trở về. Trên đường về, Minseok và Minhyung ngồi cạnh nhau, không còn giữ khoảng cách như trước nữa . Minhyung nhẹ nhàng nắm bàn tay bé nhỏ của Minseok làm cậu bất ngờ nhưng cậu lại không nói gì có lẽ cậu cũng đã dần mở lòng với chàng Alpha lạnh lùng này .

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #guria