[H] Chương 2:
Lần tới, Guren không đến cửa hàng hoa và anh cũng chẳng có lý do gì để đến đó. Anh đi cùng Goshi và những nữ tiếp viên hàng không khác. Họ buộc anh phải ăn trưa ở Tokyo, nên anh rời sân bay Narita ngay lập tức sau khi thay đồng phục. Guren không biết tại sao anh lại cảm thấy thật áy náy vì đã không ghé cửa hàng hoa, thật vậy.
Lần tiếp theo nữa, khi ghé qua đấy, khi trời đã sẩm tối, khi các cửa hàng gần như đóng cửa hoàn toàn và khi anh đã hết sức kiệt quệ. Anh xoay sở để kéo chân xuống tầng bốn. Quán cà phê đã đóng cửa rồi. Shinya đứng trước cửa hàng, khóa cửa lại.
"Đã không gặp anh một khoảng thời gian dài," Shinya nói. Cậu thở dài. "Tại sao anh lại ghé qua đây nữa chứ? Anh nên về nhà. "
"Có vẻ là muốn thăm em?"
Shinya cười. "Có thật không? Lần này em sẽ đóng cửa tiệm thực sự đấy. "
"Không sao đâu, anh đến đây là để đưa em về," anh nói.
Shinya há hốc. "Thật chứ? Nếu em đã rời đi trước khi anh đến đây thì sao? Sẽ thật lãng phí thời gian và công sức! "
"Nhưng em vẫn ở đây đấy thôi," Guren nói. Mắt anh lướt qua những đặc điểm hoàn mỹ, đôi mắt, cánh mũi, đôi môi, hàm, cổ, và hạ cánh xuống một phần không nút của chiếc áo sơ mi nơi cổ áo khiến anh có thể nhìn thấy bên trong. Anh lại quan sát vào ánh mắt Shinya lần nữa. "Để tránh điều đó xảy ra trong tương lai, hãy trao đổi địa chỉ email hay số điện thoại cũng được."
"Em không biết có phải anh đang say máy bay, hay say rượu, hay cả hai."
"Anh đã quen với áp suất trong máy bay, nhưng có lẽ, anh đang say."
"Haha, thật hài hước, Guren. Chúng ta cùng về đi. Em sẽ đưa anh về. Ở đâu ấy nhỉ? Shibuya? Em sẽ đi cùng anh. "Cậu nắm lấy cánh tay của Guren và kéo anh ta.
"Gần hai giờ rồi. Về Sakura trước, "Guren nói.
"Im lặng. Em đang đưa anh về nhà đấy. "
Cuối cùng họ gọi taxi vì xe buýt và xe lửa sẽ gây rắc rối cho Shinya nếu cậu phải dìu dắt cơ thể nặng nề hơn của Guren khi họ cần di chuyển. Sau khi đưa địa chỉ của mình cho tài xế, Guren ngủ thiếp đi trên vai Shinya ngay lập tức vì sự mệt mỏi. Anh ta khẽ ngáy. Shinya mỉm cười và vuốt tóc.
Guren vẫn còn thiếp đi khi họ về đến tận nhà. Shinya phải đánh thức anh dậy. Guren ngáy ngủ đi cùng cậu vào tòa nhà. Anh dẫn Shinya đến cổng căn hộ. Shinya là người mở cửa sau khi Guren lục lọi chiếc túi du lịch của mình để lấy chìa khóa.
"Anh sống ở một nơi thật tuyệt, vốn như mong đợi từ một chàng phi công," Shinya nói.
"Hah, nói như thể căn nhà của em ít có tuyệt." Guren khịt mũi. "Mời vào."
"Đó là của anh trai em. Và, không cần đâu, cảm ơn, em chỉ muốn đưa anh về, vậy em sẽ gọi một chiếc taxi cho mình. "
Shinya quay đi nhưng Guren bắt lấy cánh tay cậu. Cậu ngoảnh lại để thấy bàn tay của Guren quanh cổ tay mình.
"Mất gần hai giờ để đến đây và một giờ về Sakura. Còn nữa, giờ đã là nửa đêm và thật nguy hiểm cho một người như em, ở lại đây đêm nay đi, "anh nói.
"Tên em là Shinya vì nó có ý nghĩa riêng. Buông em ra."
"Là Shinya không có nghĩa rằng em sở hữu màn đêm. Vào đi. "Guren kéo mạnh tay cậu vào căn hộ và đóng sầm cửa lại.
"Em còn chưa đồng ý với điều này."
Guren đỏ mặt. Anh buông tay Shinya khi họ đang ở lối vào, cởi giày và tất ra. Shinya nhìn vào trong và há hốc. Cậu bước vào để thấy rõ hơn. Đèn vẫn còn sáng, nơi này — ôi trời ơi — những cuốn truyện tranh đổ nát trên thảm, quần áo ném khắp mọi nơi, chén đĩa và kính bẩn trên bàn cà phê, giấy gói đồ ăn nhanh bao phủ sàn nhà, và chiếc tivi vẫn bật. Cậu liếc nhìn căn bếp bên cạnh phòng khách với trong tình huống tương tự. Shinya lại nhìn vào phòng khách một lần nữa. Trên ghế sofa, có một cậu bé tóc đen đang ngủ ngon lành. Guren đến gần nhóc và bế nhóc ra khỏi ghế sofa.
"Anh sẽ đưa nó lên giường. Shinya, em có thể tắt TV được không? Em sẽ không thể tìm thấy điều khiển từ xa trong đống rác này, nên chỉ cần nhấn nút nguồn thôi, "Guren nói.
Shinya gật đầu. Cậu đi đến tivi và tắt nó đi. Ngoảnh đầu lại với Guren, anh đang mang cậu bé vào một trong những căn phòng và chờ đợi. Vài phút sau, anh ta trở lại với một tiếng thở dài.
"Chết tiệt, phòng của nó cũng là một mớ rác."
Shinya cười khúc khích. "Đó là em trai của anh?"
"Còn ai nữa? Nó là đứa duy nhất sống cùng anh. "
"Em đoán là em không thể bỏ về được. Em sẽ ở lại. Sẽ giúp anh dọn dẹp buổi sáng ngày mai. Không thể tin rằng anh về nhà chỉ để xem những đống hỗn độn này mọi lúc, " Shinya nói.
"Thật không?" Anh thở dài lần nữa. "Giờ thì, đến xem phòng ngủ của anh có ở trong tình trạng tương tự không." Anh đi đến phòng bên cạnh. "Chà, không tệ lắm." Shinya có thể nghe thấy anh ta.
Cậu con trai tóc bạc bước đến phòng của Guren. Nó không hẳn là lộn xộn như phòng khách và căn bếp, nhưng có một số bằng chứng cho thấy nó đã bị đứa bé đột kích.
"Anh cứ nhắc nó không được phép bước chân vào phòng của anh khi anh ra nước ngoài," anh nói.
"Haha, có vẻ như cậu ấy đã không nghe lời, nhưng nó không tệ cho lắm," Shinya nói. "Vì vậy, em sẽ dọn dẹp phòng khách. Em sẽ ngủ trên ghế sofa. Em có thể sử dụng phòng tắm của anh và mượn vài bộ quần áo mới thoải mái được chứ? "
Guren nhìn cậu. "Chắc chắn rồi." Anh chỉ vào phòng tắm bên trong phòng mình. "Chỉ cần sử dụng cái đó. Cái còn lại bên ngoài chắc lại nghẹt nước rồi. "
Shinya mỉm cười.
Shinya cố lau khô tóc bằng khăn. Cậu nhìn tấm gương lớn trong phòng tắm. Áo phông và quần của Guren lớn hơn một chút. Mặc dù họ có cùng chiều cao, cậu vẫn gầy hơn Guren. Vâng, ít nhất cậu cảm thấy thoải mái hơn bây giờ.
Cậu ra ngoài và đóng cửa phòng tắm. Ánh sáng trong phòng ngủ của Guren đã tắt, nhưng cậu có thể mò mẫm vì ánh sáng của mặt trăng len lỏi qua những tấm rèm không được kéo lại gần. Khi cậu liếc nhìn chiếc giường, Guren đã ngủ thiếp đi ngay cả khi anh vẫn còn đăng mặc đồng phục. Cậu thở dài và lắc đầu. Đến gần giường và ngồi trên thành gỗ. Cậu chọc vào má người con trai tóc đen và anh ta bất động. Cậu chạm vào bộ đồng phục phi công trắng.
"Làm thế nào để thay quần áo cho anh ấy trong khi anh ấy đã ngủ như thế này?" Cậu lẩm bẩm.
Cậu nhún vai và quay đi. Khi cậu vừa đứng lên, Guren nắm lấy tay cậu và kéo mạnh. Cậu gục xuống bên Guren, mũi cậu va vào vai Guren. Shinya rên rỉ và khịt mũi. Người con trai tóc đen đặt một tay lên sau đầu Shinya và kéo khuôn mặt của Shinya lại gần hơn nữa. Shinya thở hổn hển ngay trước khi chạm vào cánh môi ấy.
Trước sự ngạc nhiên của Shinya, Guren đi thẳng vào một nụ hôn sâu. Anh nhai môi dưới của Shinya cho đến khi người con trai tóc bạc mở miệng. Lưỡi của họ bắt lấy nhau và Shinya rên rỉ. Nó thực sự ấm áp và nước mắt đang hình thành trong mắt cậu vì sự nóng nảy. Hơi thở của họ trộn lẫn. Guren không có vị như cà phê đắng. Đôi mắt của Shinya khép hờ lại. Guren trượt một bàn tay dưới áo sơ mi của cậu và chạm vào làn da trần phía sau lưng, đáng ngạc nhiên rằng nó thật mềm mại. Những ngón tay của Guren bắt đầu mò mẩm cột sống của cậu. Bàn tay còn lại xoa gáy cậu và điều đó khiến cậu run rẫy.
Shinya rời khỏi nụ hôn khi cậu cần không khí. Cả hai đều không thở được. Guren nhìn đôi môi hơi hé mở của cậu, chúng sưng phồng và đỏ lên. Guren lướt ngang đôi mắt của Shinya và nó trông có vẻ tối hơn bình thường.
"Anh đang cương," Guren nói.
Người con trai phía trên anh ta có vẻ ngạc nhiên một lúc trước khi mỉm cười một cách khó khăn. Shinya mỉm cười trêu chọc và lẻn tay xuống bụng Guren.
"Em biết em cuốn hút."
"Anh cương trong lúc ngủ," anh nói.
Shinya cười khúc khích. "Chà, dẫu sao anh là một người đàn ông." Cậu chạm vào hai chân anh và lướt ngang qua những chiếc quần đen, thứ ấy phình to có thể trông thấy được. Guren thốt lên một tiếng rên. Cậu nghiêng người qua tai Guren và thì thầm. "Anh có muốn được thong thả hay không?"
"Chà, cảm ơn vì đã hỏi. Chắc chắn rồi."
Guren nắm lấy eo của Shinya bằng hai tay và đưa cơ thể của họ lại gần. Anh lật chúng lại và Shinya đang ở dưới anh. Anh lơ lửng trên người con trai tóc bạc. Nới lỏng chiếc cà vạt đen và ném nó xuống sàn.
"Nằm xuống đi. Anh đang mệt mỏi. Em có thể làm điều đó cho anh, "Shinya nói.
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của Guren. "Nhưng anh thích thống trị."
"Hmm ~" Shinya mỉm cười thích thú.
Guren cởi mở bộ đồng phục của mình, nhưng Shinya nắm lấy phần trước của chiếc áo sơ mi trước khi anh hoàn toàn cởi nó ra và kéo anh ta xuống một nụ hôn nhanh.
"Đừng cởi nó ra," Shinya nói.
"Haha, anh sẽ cởi nó ra, nó không thoải mái." Anh ta hoàn toàn cởi khuy áo và ném nó đi. Đến khuy quần và thả lỏng để chúng tự tụt xuống, anh không cởi chúng ra.
Shinya bĩu môi. "Bộ đồng phục đó nóng thật đấy."
"Bắt đầu đây."
Người còn trai tóc bạc nhìn vào cơ thể anh ta. "Em vừa phát hiện anh có sáu múi cơ, vì vậy em sẽ không phàn nàn chuyện ai trên ai dưới."
Guren ngả người và hôn cậu lần nữa. Hai tay anh đang cởi áo phông và quần của Shinya từ từ, trượt tay qua làn da mịn màng. Shinya chỉ có thể rên rỉ vào nụ hôn. Guren đặt tay lên đầu gối của Shinya và mở hai chân ra. Người con trai tóc bạc thở hổn hển trước hành động đấy. Cậu rên rỉ khi Guren định cư giữa hai đùi mình. Từ từ di chuyển chậm chạp. Guren hôn vào vành tai cậu và cắn nó. Kéo những nụ hôn ướt át xuống từ hàm của Shinya đến quả táo và xương đòn của cậu.
[...]
Xin lỗi về sự bất tiện nhưng hi vọng mọi người vào thẳng trang wordpress của mình để đọc phần còn lại, mình không thể làm gì hơn nếu wattpad xoá phần truyện này của mình.
[...]
Điều đầu tiên Yuu nhận thấy sau khi ra khỏi phòng ngủ là một phòng khách sáng sủa, gọn gàng và sạch sẽ. Và cũng như thế với căn bếp. Guren hẳn đã về nhà. Nhóc nghĩ. Đi vào bếp để rót cho mình một ly sữa, nhưng thằng bé dừng lại trên đường đi của mình khi trông thấy một người lạ, đang nấu một thứ gì đó. Nhóc thở hổn hển và người lạ mặt ngoảnh lại. Người lạ mặt nhìn thằng bé ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng thay đổi cái nhìn ngạc nhiên của mình thành một nụ cười.
"Xin chào. Chào buổi sáng. Yuu-kun, đúng không nhỉ? "Người lạ mặt chào thằng bé. "Anh tên là Shinya. Anh là bạn của anh trai em. "
Anh chàng Shinya này dường như cùng tuổi với anh trai mình. Người này đang mặc quần áo của anh trai mình, tóc anh ta màu bạc – hay nó được gọi là bạch kim tóc vàng? —Thật rực rỡ, đôi mắt của anh ấy có màu xanh thẫm, và làn da rất trắng trẻo và trông thật mịn màng. Anh ấy thật đẹp. Yuu há hốc miệng.
"Guren! Cái anh xinh đẹp này là ai?" Yuu hét lên. Nhóc nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm. "Ồ, em đoán anh ta đang tắm."
Shinya chớp mắt. Cậu ấy cười. "Em dễ thương y hệt anh trai mình vậy ~" cậu nói.
Yuu mở to mắt. "Em từ chối được xếp vào cùng một giải đấu với Guren!"
Shinya cười to hơn.
Cậu bé bĩu môi. Shinya chú ý đến màu tóc gần như tương tự, nhưng đôi mắt của Yuu thì xanh. Cậu nhớ lại thời điểm Guren nói rằng Yuu ghét màu tím và Shinya cười khúc khích.
"Anh hy vọng anh có thể sử dụng nhà bếp. Có rất nhiều nguyên liệu cho món cà ri, nên anh đang nấu nó, "Shinya nói. "Em có thích cà ri không?"
Yuu khịt mũi và ngửi thấy mùi cà ri. Cái mũi của nhóc ấy thật dễ thương, Shinya muốn kêu lên. "Món yêu thích của em và cũng của Guren!"
"Tốt lắm. Anh hy vọng nó phù hợp với khẩu vị của em. "Cậu mỉm cười. "Em muốn uống gì, Yuu-kun? Một thứ gì đó có sẵn trong tủ lạnh. Nhưng, sữa đã hết hạn, anh sẽ không để em uống nó. "
Yuu bĩu môi. "Em muốn sữa."
"Không được," Shinya nói. "Chọn cái gì khác."
"Ưm... nước ép dâu?"
"Ah! Anh có thấy nó trong tủ lạnh. Anh sẽ lấy một ít cho em. Bây giờ, ngồi vào bàn như một cậu bé ngoan ngoãn và chờ đợi. "
Yuu làm như những gì cậu nói. Nhóc bước đến bàn và ngồi trên một chiếc ghế. Đợi Shinya đổ nước ép dâu vào ly. Sau đó, cậu tắt lò và đặt thức ăn lên bàn. Phục vụ cậu bé một đĩa cà ri. Cậu bé có vẻ vui mừng khi vén sạch hết nó và nói rằng nó ngon hơn những gì cậu hay Guren có thể làm. Shinya cười rạng rỡ.
Guren bước ra khỏi phòng mình vài phút sau đó chỉ với một chiếc quần jeans và không mặc áo sơ mi. Tóc anh vẫn còn ướt và lộn xộn, khăn quấn quanh cổ. Anh nhìn quanh phòng khách và hài lòng. Bước đến căn bếp và đi thẳng đến tủ lạnh.
"Chào buổi sáng, Guren ~" Shinya chào hỏi.
"Chào buổi sáng," Guren đáp lại. Anh thấy thức ăn trên bàn. "Em giỏi trong việc dọn dẹp và có thể nấu cà ri. Anh nên giữ em lại như một chàng nội trợ. "
"Đó là một lời đề nghị à?" Shinya cười.
"Chắc chắn rồi. Tại sao không? "Anh hỏi.
"Em sẽ cho phép anh kết hôn với em nếu anh mua toàn bộ cửa hàng hoa," Shinya nói.
"Chắc rồi." Guren lấy ra một thùng nước táo và đổ đầy một ly nước. Anh đặt thùng carton vào tủ lạnh và đóng lại. Dựa vào quầy và đặt chiếc ly lên trước miệng. "Hết thảy bao nhiêu tiền?" Anh uống nước ép.
"Toàn bộ khoảng 12 triệu yên, không bao gồm thu nhập."
Nước táo phun ra từ miệng Guren. Anh ho mạnh và lau miệng bằng khăn quanh cổ mình.
"Tại sao giá lại cao quá vậy? Em chỉ bán hoa thôi! "
Shinya thở dài mệt mỏi. Cậu lơ đãng vẽ một bông hoa vô hình trên mặt bàn bằng ngón trỏ.
"Anh trai em là một doanh nhân, anh ấy đã sở hữu một vài công ty, nhưng anh ấy cũng đầu tư vào vài tiệm bán hoa. Toàn bộ tài sản đấy là của anh ấy, em chỉ quản lý doanh nghiệp. Ảnh đã xây dựng cửa hàng và mua đơn vị ở Narita. Ảnh cũng sở hữu những khu vườn trồng hoa và trả tiền cho nhân viên. Và thu nhập của anh ta trong một tháng lớn hơn mức lương hàng năm của anh đấy, anh biết không. Nếu anh không mua hết các cửa hàng hoa, em sẽ chẳng còn gì cả. Đó là lý do tại sao, nếu anh muốn kết hôn với em, anh phải giải phóng em khỏi anh ta." Shinya nói, nhìn xuống mặt bàn.
Guren mở miệng đáp lại, nhưng Yuu ngừng ăn cà ri và ngắt lời.
"Chờ đã, anh là người bán hoa đã bán mấy bông hoa với ý nghĩa kì quặc cho Guren? Anh đã bán cho anh ta? Những bông hoa màu vàng và mấy bông màu tím? Và cả dải ruy băng màu tím nữa? "
Shinya ngạc nhiên nhìn lên. Cậu chớp mắt. "À phải... vậy thì?"
"Tôi ghét anh!"
Shinya cười lớn.
"Ăn buổi sáng của mình đi, Yuu!" Guren hét lên với thằng nhóc.
Cậu bé bĩu môi và tiếp tục phần thức ăn của mình trong khi liếc nhìn về phía Shinya. Cậu con trai lớn tuổi chỉ mỉm cười trêu chọc nhóc, quên đi cuộc trò chuyện vừa xảy ra. Đột nhiên, cậu lắc lư và tránh ánh mắt khỏi Yuu. Một chút đỏ mặt trên đôi má cậu.
Guren nhận thấy điều đó và ho một cách lúng túng. "Shinya, em vừa gợi nhớ..."
"Đó là lỗi của anh!" Shinya rên rỉ.
Yuu, cậu bé không hiểu gì từ cuộc trò chuyện, chỉ gãi đầu.
Guren thở dài và ngồi xuống một chiếc ghế. Anh bỏ khăn mặt sang một bên và bắt đầu tự phục vụ một đĩa cà ri. Shinya quay đầu lại và nhướn mày.
"Chúng ta hãy nói về điều đó sau. Ý em là cửa hàng hoa, "Guren lẩm bẩm.
"Thật ra, quên chuyện đó đi. Em không thực sự sẽ kết hôn với anh dù sao đi nữa." anh nói với một tiếng thở dài.
Guren đẩy một thìa cơm vào miệng. "Nghiêm túc."
"Đừng nói trong khi ăn. Và, tại sao anh không mặc áo? Ít nhất anh có thể mặc áo sơ mi hay gì đó không? "Shinya hỏi.
"Anh ấy thường ăn trong lúc trần truồng khi nằm trên giường, mặc dù ảnh luôn hét vào mặt tôi khi tôi ăn ngũ cốc trên đó," Yuu nói. Cậu bé ăn xong bữa sáng và uống nước ép dâu. Yuu là một cậu bé ngoan bằng cách biết đặt phần chén đĩa dơ của mình vào bồn rửa.
Shinya trừng mắt nhìn Guren. "Hai người không có khác nhau gì mấy!"
Guren tặc lưỡi. "Sao em vẫn ở đây? Em không cần phải về Narita nữa sao? "
"Em đã nhắn tin nhân viên của mình đến mở cửa hàng. Em sẽ đến đó vào buổi trưa."
"Hôm nay là ngày nghỉ của anh. Anh sẽ dẫn em đến đó." Guren nói.
Shinya nhận lời đề nghị và mỉm cười vui sướng. "Tới Sakura trước?"
Guren gật đầu. "Đầu tiên là Sakura."
Yuu bám theo. Chủ nhật, nên nhóc không đi học. Họ đã đưa Shinya về nhà trước, tại Sakura, Chiba. Cậu chỉ thay quần áo của mình và mang những thứ cậu cần. Cửa hàng hoa trước cửa nhà đã mở và Yuu nói nhóc muốn vào nhưng Guren cấm. Anh nói sẽ bỏ nhóc ở đó nếu nhóc ra khỏi xe. Yuu lầm bầm suốt đường đến Narita và Shinya chỉ cười. Khi họ đến sân bay, Guren và Yuu đi theo Shinya đến cửa hàng hoa. Trên thực tế, Guren lên kế hoạch về nhà ngay lập tức, nhưng Yuu nhảy ra khỏi xe và đi theo Shinya. Anh thở dài và đậu xe.
Khi anh đến cửa hàng hoa, Yuu đã ở đó, nhìn quanh một nơi cùng một nhân viên khác, đứa trẻ tóc vàng có tên là Mika. Yuu có vẻ nhiệt tình khi cậu bé cao hơn giải thích về những bông hoa. Shinya tiếp cận anh. Cậu đã mặc chiếc tạp dề màu xanh da trời. Cậu mỉm cười với Guren.
"Yuu-kun nói cậu nhóc theo em vì nhóc muốn biết cửa hàng trông như thế nào. Nhóc đã thất vọng khi phát hiện ra rằng cửa hàng nhỏ hơn cửa hàng đối diện nhà em. Nhưng em rất vui vì có Mika-kun, họ cùng tuổi, nên nhóc ấy sẽ không chán, "Shinya giải thích.
Guren tặc lưỡi. "Anh không đến đây để nhìn nó kết bạn với nhân viên của em."
Shinya cười.
"Dù sao, cảm ơn anh đã lái xe đưa em đến đây, chiếc xe của anh thật cao cấp như căn hộ của anh vậy." cậu nói.
"Đặt cược anh trai của em là một gã sành sỏi."
"Phải." Shinya lại cười. "Và em là em trai đi quanh thị trấn bằng tàu lửa."
"Tại sao lại khác biệt thế?" Guren nhíu mày.
Shinya mỉm cười bẽn lẽn. "Em chỉ là em trai nuôi."
"Anh hiểu rồi, vậy ra đó là lý do, huh?"
"Phải." Shinya gật đầu. "Đó là lý do."
Guren suy nghĩ một lúc rồi thở dài. "Tốt thôi. Anh sẽ mua toàn bộ ngành kinh doanh hoa."
"Haha. Thật sao?"
"Chắc chắn rồi."
"Anh nói chắc chắn hơi nhiều đấy, huh?" Cậu nhìn Guren với ánh mắt chìm đắm. "Em sẽ đưa nó vào sổ kế toán. Tiền mặt hay tín dụng? "
"Chắc chắn rồi. Tín dụng. Không mang tiền mặt vào lúc này. "
Lẫn lộn trên khuôn mặt của Shinya. "Em nghiêm túc không biết là anh đang nói đùa hay không."
"Nghiêm túc," Guren nói.
Shinya cười khúc khích. Cậu biết rằng Guren đang đùa. Cậu cay đắng mỉm cười trước ý nghĩ ấy. Lau nước mắt đã hình thành trong mắt mình. "Đừng nói thế hoặc em sẽ khóc đấy, hay cười, rồi chết vì những sự thất vọng."
"Điều đó đáng lẽ đã xảy ra một thời gian dài trước khi anh nhìn thấy nụ cười của em," Guren nói. "Lấy làm tiếc. Anh vẫn sẽ nói. Chắc chắn rồi . Chúng ta không biết điều gì có thể xảy ra trong tương lai. "
"Anh thật ma lanh." Shinya mỉm cười với anh.
Vào lúc đó, Yuu xuất hiện bên cạnh Guren với Mika. Nhóc chọc vào lưng Guren và anh trai của cậu quay đầu lại với cậu trong một cái nhìn khó chịu.
"Gì vậy, Yuu?" Guren tặc lưỡi.
"Guren, mua hoa đó," Yuu nói, chỉ vào một cái xô phía sau Guren.
Guren nhìn lại. Anh nhìn thấy một xô hoa huệ màu cam phía sau anh. Anh nhíu mày với em trai mình. "Tại sao anh lại phải mua nó?"
"Yuu-chan, đừng!" Mika vỗ nhẹ vào vai cậu nhóc và thì thầm. Yuu-chan . Điều đó thậm chí còn nghiêm trọng nhanh chóng chỉ trong vài phút.
"Tôi đã hỏi Mika về một bông hoa có nghĩa là 'đi chết con mẹ anh đi' và cậu ấy đã chỉ nó," Yuu giải thích. "Tôi nghĩ anh cần phải mua nó cho chính mình."
Shinya như chết đi sống lại, cậu gần như ngã xuống đất. Hai anh em quá giống nhau và Shinya không thể không cười với sự giống nhau quá đỗi dễ thương. Nhân viên của cậu và khách hàng đang nhìn cậu, ngạc nhiên là họ đỏ mặt vì tiếng cười náo nhiệt của cậu. Guren không biết liệu anh đang đỏ mặt hay không bởi vì mình đang bối rối hay vì nghĩ rằng nụ cười của Shinya thật đẹp. Guren trừng mắt nhìn cậu bé và nắm lấy cánh tay Yuu. Anh kéo cậu bé ra khỏi cửa hàng. "Chúng ta về," anh nói.
Lần tới, Guren lại đi cùng với Goshi. Họ lên tầng bốn để thăm quán cà phê, nhưng với Guren, đó là một cơ hội khác để thăm Shinya. Hội trường khá yên tĩnh như thường lệ. Guren có thể thấy cậu bán hoa ở hành lang, đặt và sắp xếp một giỏ hoa trên sàn nhà, bên cạnh biển hiệu bảng đen.
Cả hai người họ đến gần cậu và Guren vỗ vai Shinya. Người bán hoa quay lại để xem đó là ai. Guren ngay lập tức lẻn tay quanh eo Shinya. Anh kéo cậu lại gần và hôn lên môi cậu. Shinya trông ngạc nhiên trong vài giây. Cậu mỉm cười hạnh phúc và đáp lại, vòng tay quanh cổ Guren.
"Này! Này! Cái quái gì đang xảy ra? Tôi đã bỏ lỡ thứ gì ở đây? Tại sao hai người lại hôn nhau? Có chuyện gì với hai người vậy? Chuyện gì vậy?" Goshi hoảng sợ.
Shinya đẩy Guren ra và mỉm cười. Guren thở dài và nhướn mày. Đột nhiên, Goshi đẩy anh ta thật mạnh.
"Cái đệt gì?" Guren trừng mắt nhìn hắn.
"Đó là cái gì tôi muốn hỏi!" Goshi quay sang Shinya. Hắn rên rỉ, "Shinya ~ Tôi mua cho em một bông hồng đỏ, nhưng em không hôn anh. Và bây giờ em đang hôn Guren! Anh ta đã làm gì để xứng đáng với điều đó? Tôi phải mua bao nhiêu hoa? "
"Tôi đã mua toàn bộ cửa hàng hoa, cậu không có cơ hội," Guren nói với khuôn mặt thẳng thắn.
Shinya cười lớn. "Đúng rồi. Guren nợ mười hai triệu yên. Anh ấy bây giờ là chủ nhân de jure 'Cửa hàng hoa Hiiragi'."Cậu đặt một tay dưới cằm và suy ngẫm về một thứ gì đó, sau đó cậu nhìn chằm chằm vào bản tên đeo tên ngực Guren. Và hướng lên người con trai. "Em nghĩ chúng ta phải đổi nó thành 'Cửa hàng hoa Ichinose', anh yêu."
Guren đảo mắt. "Chắc chắn rồi. Sau khi chúng ta kết hôn, "anh nói.
"Cảm ơn." Shinya nhếch môi.
Guren nhếch lại. Họ lại quấn quít nhau bằng một nụ hôn vào giây tiếp theo. Âm thanh nhấp nháp như thể Goshi tròn mặt đang là cái nền.
"Tôi không hiểu," Goshi nói. "Hai người có thể giải thích được không?"
"Nếu cậu muốn một lời giải thích, hẳn sẽ là một cuốn tiểu thuyết người lớn nghìn trang, cậu biết đấy, tên nó sẽ là 50 Sắc Thái của Guren," Shinya nói đùa.
Goshi lắc đầu và tặc lưỡi. Hắn vẫy tay để thoát khỏi suy nghĩ đó và mỉm cười. "Được rồi, tôi hiểu rồi. Tôi không quan tâm nữa. Hai người có vẻ hạnh phúc. Hãy mua cà phê cho cả ba chúng ta. Tôi sẽ trả. "Hắn liếc nhìn Guren một cách chế nhạo. "Và tôi hy vọng nó sẽ giảm bớt nợ nần của Guren một chút."
Shinya bật cười.
.
Trans: ở đây mình muốn cảm ơn những ai đã đọc đến hết chương này. Vì Owari no Seraph không còn nổi tiếng nhiều nữa, và otp mình ship cũng không có quá nhiều đồng minh gọi là tàu ngầm, ngay từ khi bắt đầu mình đã biết sẽ đi một mình một xuồng rồi. Nhưng tất cả mọi người vẫn chưa rời fandom. Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro