CHƯƠNG 21 - HUNTERX VS SEONGNAM HIGH
"Và bây giờ, xin mời quý vị hướng mắt về sân đấu! Đây là đội chủ nhà SVT High – HunterX!"
Tiếng hò reo vang dậy khi màn hình lớn hiện tên từng cầu thủ. Giọng bình luận viên hào hứng vang vọng khắp nhà thi đấu:
"Đầu tiên, đội trưởng Kim Mingyu – trái tim của đội, người chỉ huy toàn bộ chiến thuật!"
"Tiếp theo, Kwon Hoshi, "tay ném 3 điểm" chính xác như một mũi tên, niềm tin mỗi khi đội cần điểm số!"
"Đừng quên Kim Dohoon, "cỗ máy chạy" và cũng là cầu thủ trẻ tuổi nhất, tốc độ bùng nổ hứa hẹn làm đối thủ bất ngờ!"
"Kế đến, Yoo Taeyang, "hộ vệ" bảng rổ – tấm lá chắn vững chắc, bảo vệ vòng trong như pháo đài!"
"Và cuối cùng, Lee Seokmin, "bóng ma phản xạ" với khả năng xoay chuyển tình huống chớp nhoáng, luôn khiến khán giả phấn khích!"
Bình luận viên kết thúc với chất giọng đầy lửa:
"Họ chính là HunterX, niềm tự hào của SVT High trong mùa giải năm nay!"
Tiếng hô "HunterX! HunterX!" vang rền từ khán đài, khiến không khí nóng lên từng giây.
"Và bây giờ, đối thủ của HunterX tại bảng B — Seongnam High!"
Âm nhạc trên sân đổi nhịp, trầm hùng và dồn dập. Cả khán đài chuyển sang những tiếng reo hò vang vọng khi năm gương mặt quen thuộc của Seongnam High bước ra.
Bình luận viên cao giọng giới thiệu:
"Đầu tiên, Hwang Kinji – đội trưởng, được mệnh danh là "tay cầm lái thép" với khả năng điều phối bóng mượt mà, luôn là bộ não chiến thuật của Seongnam!"
"Tiếp theo, Nam Hyunki, "bức tường phòng ngự" với chiều cao 1m90, khiến vòng trong của Seongnam gần như bất khả xâm phạm!"
"Park Minjoon, tay ném cự ly trung bình, chuẩn xác như một chiếc đồng hồ Thụy Sĩ."
"Lee Haru, tốc độ như gió, chuyên đột phá đường biên và tạo khoảng trống cho đồng đội."
"Và cuối cùng, Choi Jisung, cầu thủ phản công sắc bén, nổi tiếng với những pha steal khiến đối thủ mất bóng trong chớp mắt!"
Khán đài phía cổ động viên Seongnam đồng loạt hô vang:
"Seongnam! Seongnam! Seongnam!"
Bình luận viên kết thúc màn giới thiệu bằng giọng hào hứng:
"Cuộc chiến mở màn bảng B sẽ là màn đối đầu rực lửa giữa HunterX và Seongnam High – nơi tài năng, sức mạnh và chiến thuật được phô diễn hết cỡ! Quý vị khán giả, hãy cùng chờ đợi!"
Mingyu sải bước dài, dáng vẻ lạnh lùng, ánh mắt tập trung, khí thế toát lên đúng chất "thủ lĩnh HunterX". Đối diện, Kinji – đội trưởng Seongnam – lại nở nụ cười tươi, phong thái tự tin và thân thiện, khác hẳn bầu không khí căng thẳng của trận mở màn.
Hai người đưa tay ra bắt.
"Rất vui được gặp cậu, Mingyu." – Kinji cười, giọng ấm và thoải mái. "Chúc HunterX có một trận đấu thật tốt nhé."
Mingyu gật đầu đáp lại, siết tay đối thủ một cái chắc nịch:
"HunterX sẽ không để Seongnam dễ dàng đâu."
Cả khán đài đồng loạt vang lên những tràng pháo tay cổ vũ khi hai đội trưởng rời nhau, trở về hàng ngũ. Khẩu hiệu từ cả hai phía lại rền vang, không khí nóng bừng trước tiếng còi khai trận.
__________
Tiếng còi khai trận vang lên. Quả bóng được tung lên không trung, cả hai đội trưởng bật cao tranh chấp.
"Và... bóng vào tay HunterX! Mingyu khởi đầu bằng cú nhảy tranh chấp hoàn hảo!" – giọng bình luận viên vang vọng.
Mingyu lập tức chuyền nhanh cho Dohoon, cỗ máy chạy trẻ tuổi bứt tốc lao thẳng về phía khung thành đối thủ.
"Dohoon giữ bóng cực chắc, tốc độ thật đáng kinh ngạc... cậu ấy chuyền ngang cho Hoshi! Liệu có phải là cú ném ba điểm đầu tiên—? Không! Hoshi giả động tác rồi trả lại cho Mingyu!"
Hội học sinh trên khán đài nhấp nhỏm. Joshua khẽ thì thầm:
"Trận này căng nha, Seongnam bố trí phòng thủ chặt quá..."
Myungho chống cằm, mắt không rời sân:
"Đừng lo. Em tin Mingyu sẽ tìm được cách xuyên thủng thôi."
Ngay sau đó, Mingyu xoay người, lách qua hậu vệ số 8 của Seongnam, bật cao lên và thả bóng chuẩn xác.
"Và HunterX ghi điểm đầu tiên! Tỉ số mở màn 2–0 nghiêng về đội chủ nhà!" – Bình luận viên hô lớn, cả khán đài nổ tung trong tiếng reo hò.
Seongnam nhanh chóng phản công. Kinji dẫn bóng, thân hình gọn gàng thoăn thoắt như gió, chỉ trong vài giây đã áp sát rổ HunterX.
"Ôi, Kinji vượt qua Seokmin rồi! Một pha đi bóng tốc độ cực khó chịu... cậu ta tung cú lên rổ!"
Taeyang bật nhảy chắn ngay trước vành rổ, bàn tay vỗ mạnh quả bóng nảy ra ngoài.
"BLOCK!!! Taeyang đã từ chối cơ hội ghi điểm! Quả thật là bức tường phòng vệ của HunterX!"
Cả Hội học sinh vỗ tay rần rần.
Woozi thốt lên: "Trời ơi, đỡ cái đó đúng là nghẹt thở..."
Dohoon bắt được bóng rơi, một lần nữa bứt tốc phản công. Cậu chuyền dài cho Hoshi – người đang chờ sẵn ở vòng ngoài.
"Hoshi... tung cú ném ba điểm!"
Quả bóng xoáy trên không trung, cả khán đài nín thở.
"VÀO!!! Một cú 3 điểm tuyệt đẹp! HunterX nâng tỉ số lên 5–0, xuất phát không thể tốt hơn!"
Joshua nở nụ cười nhẹ, quay sang Seungcheol:
"HunterX đang tạo áp lực rồi, nhưng... em vẫn có cảm giác Seongnam chưa tung hết bài đâu."
Seungcheol gật đầu, ánh mắt hướng về Kinji, người vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.
Ở phía sân, Kinji khẽ nhếch môi, hô hiệu lệnh cho đồng đội. Cả đội Seongnam dàn hàng chiến thuật, một luồng khí áp lực tràn ngập sân đấu.
Tiếng còi báo hiệu hiệp một còn 30 giây cuối cùng vang lên. Trên sân, không khí căng thẳng đến mức từng tiếng bóng nảy trên sàn gỗ cũng nghe rõ mồn một.
Mingyu dẫn bóng, thân hình cao lớn di chuyển chắc chắn. Cậu đảo người qua một hậu vệ của Seongnam, rồi chuyền nhanh cho Hoshi đang đợi ở ngoài vòng ba điểm.
"Liệu có thêm một cú ném xa nữa không đây?" – Giọng bình luận viên dồn dập.
Hoshi nhảy bật lên, vung tay ném. Quả bóng bay một đường cong đẹp mắt, chạm nhẹ vào vành rổ rồi... "swishhh" – xuyên thẳng vào lưới.
Khán đài bùng nổ tiếng reo hò:
"HunterX cố lên!!!"
"Đúng là tay ném chủ lực của HunterX, Hoshi không hề làm chúng ta thất vọng!" – bình luận viên phấn khích.
Tỉ số hiển thị trên bảng: 28 – 20 nghiêng về HunterX.
Seongnam High còn vài giây để đáp trả, Kinji dẫn bóng với tốc độ nhanh như chớp, cố gắng xuyên thủng hàng phòng ngự. Nhưng ngay lập tức, Dohoon – cỗ máy chạy trẻ tuổi – đã lao đến cản phá. Bóng bị bật ra, và đúng lúc đó tiếng còi "tuýt!" vang lên, kết thúc hiệp một.
Cả đội HunterX thở hổn hển nhưng ánh mắt đều sáng rực niềm tin. Họ vỗ tay ăn mừng vì đã giữ thế trận trong tay.
"Hiệp 1 đã khép lại vô cùng suôn sẻ với HunterX! Với những pha phối hợp nhịp nhàng, họ đang nắm lợi thế dẫn trước Seongnam High. Các bạn có thể thấy rõ sự ăn ý tuyệt đối giữa Mingyu và đồng đội. Một khởi đầu không thể đẹp hơn cho đội chủ nhà!"
Trên khán đài, hội học sinh cũng thở phào:
"Hay quá, cứ tưởng Seongnam gỡ kịp..." – Woozi ôm ngực, tim vẫn còn đập thình thịch.
Joshua mỉm cười, ghé sát tai Seungcheol thì thầm: "Có lẽ không nên chủ quan. Hiệp hai có lẽ họ sẽ thay đổi chiến thuật, đặc biệt là cái cậu đội trưởng kia."
Seungcheol gật nhẹ, mắt nhìn xuống sân: "Ừm, HunterX sẽ phải vất vả hơn nhiều."
Giải lao ngắn giữa hiệp. Cả đội HunterX đứng ngồi lại thành vòng tròn ở khu ghế dự bị. Mồ hôi chảy xuống thái dương, ai nấy hơi thở dồn dập nhưng ánh mắt vẫn hừng hực tinh thần chiến đấu.
Mingyu cởi băng cổ tay, nhìn đồng đội.
"Mọi người làm rất tốt. Chúng ta dẫn trước 8 điểm. Nhưng hiệp sau họ có lẽ sẽ bắt bài. Cứ giữ nhịp như cũ, đừng nóng vội."
Seokmin lên tiếng: "Em sẽ tiếp tục bám sát Kinji, không để cậu ta thoát ra dễ dàng."
Hoshi cười, vừa uống nước vừa nói: "Cứ chuyền cho tớ, hôm nay tay tớ khá lắm."
Dohoon siết chặt khăn trên cổ: "Em vẫn còn sức, cứ để em chạy nhiều cũng được."
Mingyu gật đầu, giọng quả quyết: "Được, vậy hiệp hai vẫn giữ chiến thuật cũ. Đừng để họ kéo nhịp về phía họ."
Cả đội đồng thanh: "HunterX, fighting!"
Tiếng còi mở đầu hiệp hai vang lên, cả khán đài lại bùng nổ tiếng reo hò.
HunterX vẫn giữ nguyên đội hình, Mingyu đưa tay ra hiệu chiến thuật y như hiệp một. Bóng được Hoshi nhận ngay từ pha phát bóng, anh nhanh nhẹn rê qua một cầu thủ của Seongnam và chuyền sang cho Dohoon. Cậu em út lại tiếp tục phát huy tốc độ của mình, lao như cơn gió xuống nửa sân đối thủ.
Bình luận viên hào hứng:
"HunterX vẫn đang áp dụng chiến thuật tốc độ và chuyền nhanh. Liệu họ có thể duy trì nhịp độ như hiệp một không đây?"
Dohoon thoáng nhìn Mingyu, rồi chuyền trả ngược cho đội trưởng. Mingyu bật nhảy, định tung cú ném quen thuộc thì bất ngờ — Kinji lao tới chắn sát, buộc Mingyu phải chuyền sang Hoshi.
Hoshi vừa định tung cú ném ba điểm thì hai cầu thủ Seongnam lập tức áp sát. Quá khó để ra tay, Hoshi buộc phải chuyền vội sang Seokmin.
Nhưng ngay lúc ấy, một bàn tay nhanh như chớp cướp mất bóng.
Bình luận viên hét lên:
"Trời ơi, một pha cướp bóng hoàn hảo của Seongnam High! Người thực hiện là số 11 – Choi Jisung!"
Khán đài phía Seongnam vỡ òa. Jisung lập tức dẫn bóng phản công, lao thẳng xuống sân HunterX. Taeyang nhanh chóng lùi về, hai tay dang rộng như bức tường, chắn trước bảng rổ.
Kinji xuất hiện ngay sau lưng Jisung, nhận đường chuyền chớp nhoáng. Cậu ta bật cao, tung cú úp rổ đầy dứt khoát.
"Vàoooooo! Tỉ số đã được gỡ hòa 30 đều! Một pha phối hợp mẫu mực giữa Choi Jisung và đội trưởng Hwang Kinji!" – giọng bình luận viên vang lên rền rĩ.
Cả sân ồn ào như vỡ tung.
Trên khán đài, Shinyu vội vã nắm chặt vai Woozi:
"Không ổn rồi, Seongnam đọc vị chiến thuật nhanh quá!"
Woozi nhíu mày, ánh mắt lo lắng:
"HunterX mà cứ chơi y như hiệp một thì dễ bị bắt bài lắm."
Joshua ghé sát tai Seungcheol thì thầm, giọng trầm thấp:
"Anh xem kìa... Taekyung vẫn đang ngồi quan sát ở băng ghế dự bị. Nếu HunterX bị dồn ép, mà Dahyun Academy vào sau... tình hình sẽ rất nguy hiểm."
Seungcheol siết chặt tay Joshua, chỉ gật đầu không nói gì.
Myungho thì lại ngồi thẳng người, ánh mắt không rời khỏi Mingyu dưới sân. Giọng cậu rõ ràng, như để trấn an mọi người lẫn chính mình.
"Cậu ấy sẽ xoay chuyển được thôi. Mingyu không dễ dàng để Seongnam dẫn trước đâu."
Ánh mắt Mingyu dưới sân cũng sáng rực, dù trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Anh hít sâu, vỗ tay ra hiệu cho đồng đội tập trung lại.
Tiếng còi báo hiệu hiệp 2 kết thúc vang lên, cả nhà thi đấu như nổ tung bởi tiếng hò reo của cổ động viên hai bên. Bảng điểm điện tử sáng rực:
HunterX 46 – 44 Seongnam High.
Dù vẫn giữ được lợi thế dẫn trước, nhưng cách biệt chỉ còn 2 điểm mong manh, đủ để khiến toàn đội HunterX không dám lơ là.
Bình luận viên phấn khích:
"Hiệp 2 khép lại đầy nghẹt thở! HunterX vẫn dẫn trước nhưng Seongnam High đã chứng minh họ không phải đối thủ dễ bị bỏ lại. Khoảng cách chỉ là hai điểm, hiệp sau chắc chắn sẽ còn kịch tính hơn nữa!"
Các thành viên lau mồ hôi, uống nước lấy lại sức. Không khí căng thẳng nhưng tình thần thì vẫn duy trì ở nhịp độ cao nhất.
Mingyu ngồi xuống ghế, giọng nói trầm ổn nhưng dứt khoát:
"Chúng ta không thể tiếp tục giữ lối đánh cũ. Seongnam đã bắt bài gần hết. Hiệp 3 phải thật ổn định, kéo nhịp độ chậm lại. Cố tình cho họ nghĩ chúng ta đang xuống sức."
Hoshi nhướn mày, nắm chặt chai nước:
"Ý cậu là... đánh theo chiến thuật mà Hội học sinh từng gợi ý sao?"
Dohoon nhanh nhảu chen vào, hơi háo hức:
"À há, chiến thuật đó lợi hại thật, nhưng cũng khó thực hiện lắm. Nếu phối hợp không khéo, sẽ dễ mất bóng ngay lập tức."
Taeyang lau mồ hôi, gật gù:
"Hiệp 3 chúng ta chỉ cần giữ nhịp chắc, không nóng vội. Để dành bất ngờ cho hiệp cuối."
Seokmin cười nhẹ, ánh mắt sáng rực sau lớp kính mờ mồ hôi:
"Em thích mấy cú lừa thế này. Giữ nhịp độ thôi, đến hiệp 4 chúng ta sẽ khiến Seongnam không kịp trở tay."
Mingyu đưa tay ra giữa, từng thành viên đặt tay chồng lên nhau. Giọng cậu vang lên mạnh mẽ:
"Ổn định ở hiệp 3. Kết liễu ở hiệp 4. HunterX, cố lên!"
Cả đội đồng thanh:
"HunterX! Quyết thắng!"
Hội học sinh quan sát cảnh này qua màn hình lớn. Joshua lên tiếng:
"Đúng là Mingyu, lúc nào cũng tỉnh táo trong những tình huống căng thẳng nhất."
Myungho đặt chai nước xuống, cất giọng bình thản mà chắc nịch:
"Mingyu chắc chắn sẽ biết cách giữ nhịp và chọn đúng thời điểm để bùng nổ."
Mọi người nhìn Myungho, ánh mắt xen lẫn tin tưởng và ngạc nhiên, bởi từ nãy đến giờ, cậu chưa từng mảy may nghi ngờ vào khả năng của Mingyu.
Bình luận viên lại tiếp tục công việc khi hiệp 3 sắp bắt đầu:
"Chiến thuật nào sẽ được HunterX lựa chọn? Liệu Seongnam High có tận dụng được cơ hội san bằng và vượt lên? Hãy cùng chờ xem hiệp 3 kịch tính ngay sau đây!"
Tiếng còi khai cuộc hiệp ba vang lên. Trên khán đài, tiếng hò hét cổ vũ dồn dập, nhưng bên trong sân, bầu không khí như nén chặt lại. Hai đội ra sân trong tâm thế hoàn toàn khác: HunterX phải giữ vững khoảng cách mong manh, còn Seongnam High đang quyết tâm lật ngược thế cờ.
"Bóng vào tay đội HunterX. Mingyu đang dẫn dắt đồng đội. Liệu họ sẽ tiếp tục chiến thuật mới mà cả đội vừa bàn bạc trong giờ nghỉ giải lao không đây?" – giọng bình luận viên hào hứng vang lên.
Mingyu chậm rãi di chuyển bóng, ánh mắt quét nhanh toàn sân. Không còn là những pha phản công thần tốc như hiệp trước, HunterX bắt đầu giữ nhịp độ ổn định hơn. Anh chuyền bóng sang cho Dohoon – cỗ máy chạy trẻ tuổi, rồi ra hiệu bằng ánh mắt.
Dohoon không xông thẳng như thường lệ, mà đảo người vài lần, kéo dài nhịp đấu. "Ồ, có vẻ HunterX đang chủ động làm chậm tốc độ trận đấu! Họ không hề vội vàng." – bình luận viên nhanh chóng nhận xét.
Ở hàng ghế khán đài, Shinyu khẽ nhíu mày, có vẻ đã nhận ra điều gì.
"Là chiến thuật mà chúng ta vạch ra cho họ, phải giữ nhịp ổn định... nhưng liệu có nguy hiểm không nếu Seongnam đoán ra?"
Myungho chống cằm, ánh mắt dõi xuống sân đầy chắc chắn:
"Không đâu. Mingyu sẽ biết cách giữ khoảng cách. Cả đội phải kiên nhẫn, chỉ cần đợi hiệp bốn để tung ra cú đánh quyết định là được."
Trở lại sân đấu, Dohoon bất ngờ chuyền bóng ngược lại cho Mingyu, rồi Mingyu đưa nhanh cho Seokmin. Seokmin di chuyển lắt léo như chiếc bóng, tránh được sự truy cản của đối thủ, rồi chuyền sang cánh cho Hoshi.
Hoshi nhảy lên, tung cú ném ba điểm dứt khoát.
"VÀO!!! Một cú ném ba điểm cực kỳ chính xác đến từ Hoshi, nâng khoảng cách lên thành 5 điểm cho HunterX!" – bình luận viên gào lên, tiếng reo hò nổ tung trên khán đài.
Kinji của Seongnam High vỗ tay với đồng đội, không hề tỏ ra nao núng. Anh lập tức dẫn bóng, dùng thân hình rắn chắc che chắn trước sự áp sát của Dohoon. Rồi đột ngột, Kinji chuyền bóng ra sau cho Park Minjoon – tay ném 3 điểm của Seongnam.
"Minjoon đã ở vị trí thuận lợi... cậu ấy ném!"
Soạt! Bóng xuyên qua rổ, đáp trả thẳng thừng.
"Seongnam High không hề để HunterX kéo xa khoảng cách. Tỉ số giờ chỉ còn cách biệt 2 điểm mà thôi!"
Tiếng bàn tán lại vang lên ở khu vực Hội học sinh. Joshua hơi nghiêng người:
"Nhịp độ thế này nguy hiểm thật. Chỉ cần một chút sơ suất thôi, HunterX sẽ bị bắt kịp ngay."
Seungcheol bình tĩnh đáp:
"Nhưng cũng vì thế mới đáng xem. Đây chính là thử thách cho cả đội, buộc tụi nhỏ phải giữ được cái đầu lạnh."
Trên sân, trận đấu tiếp tục với những màn giằng co căng thẳng. HunterX duy trì nhịp độ chậm, phối hợp khéo léo, nhưng Seongnam High không ngừng ép sát, liên tục rút ngắn khoảng cách.
Tiếng bình luận viên vang lên dồn dập:
"Hiệp ba đang diễn ra cực kỳ căng thẳng! HunterX vẫn dẫn trước, nhưng chỉ với cách biệt rất mong manh. Cả hai đội đều không chịu nhường bước!"
Trên gương mặt Mingyu thoáng hiện mồ hôi, nhưng ánh mắt anh vẫn sắc lạnh, đôi môi mím chặt như đang kìm lại toàn bộ quyết tâm để chờ đến hiệp cuối.
Một tình huống bất ngờ xảy ra: Kinji bất ngờ cướp bóng từ Dohoon khi cậu vừa tăng tốc. Khán đài đồng loạt nín thở.
"Cướp bóng thành công rồi! Kinji lao thẳng lên phía trước, đây sẽ là cơ hội san bằng tỉ số..."
Ngay lúc Kinji định tung cú ném, Taeyang bất ngờ bật nhảy cao chắn bóng, khiến bóng bật ra ngoài. Seokmin lập tức lao đến, cướp lại quyền kiểm soát.
Cả khán đài SVT như bùng nổ.
Hoshi giơ tay xin bóng, Seokmin chuyền chớp nhoáng, và Hoshi không bỏ lỡ cơ hội, ném 3 điểm chính xác!
Bình luận viên gào lên: "Vào rồi!!! HunterX vừa tạo khoảng cách quan trọng ở cuối hiệp 3!"
Tiếng còi vang lên, kết thúc hiệp đấu. HunterX dẫn trước Seongnam với cách biệt 5 điểm.
Myungho thở phào, quay sang Hội học sinh:
"Đúng như tớ nghĩ, cậu ấy sẽ không vội vàng. HunterX đã giữ vững nhịp độ."
Shinyu mỉm cười nhẹ:
"Nhưng hiệp cuối mới là quyết định..."
Không khí trên khán đài SVT sục sôi, trong khi các cầu thủ trở về hàng ghế nghỉ, chuẩn bị bước vào hiệp 4 đầy kịch tính.
Mingyu lau mồ hôi, giọng dứt khoát:
"Đúng như kế hoạch, chúng ta đã giữ được nhịp ổn định ở hiệp 3. Giờ hiệp cuối phải bung hết sức. Seongnam sẽ không kịp xoay chuyển nếu chúng ta áp đảo ngay từ đầu."
Hoshi chống gối, nở nụ cười hừng hực:
"Tớ đã chờ khoảnh khắc này cả trận rồi. Chỉ cần cậu chuyền chuẩn, tớ sẽ lo phần dứt điểm."
Seokmin gật đầu, hơi thở vẫn còn nặng:
"Phòng ngự của Seongnam bắt đầu lỏng dần ở hai cánh, vì họ tập trung ép chặt ở giữa. Taeyang hyung và em sẽ che chắn, cản đường Kinji. Dohoonie, em tiếp tục xoay vòng, dụ đối thủ chạy theo."
Dohoon, dù mệt nhưng mắt sáng rực:
"Rõ! Em sẽ kéo người của họ ra ngoài. Chỉ cần có kẽ hở, Hoshi hyung hay Mingyu hyung đều có thể kết thúc."
Mingyu nhìn lướt qua từng người, giọng trầm xuống, đầy chắc nịch.
"Nhớ rõ, đừng nóng vội. Dù dẫn trước nhưng Seongnam có Kinji, cậu ta có thể thay đổi cục diện chỉ trong vài giây. Giữ bình tĩnh, và bùng nổ đúng lúc."
Tất cả đồng thanh: "Rõ!"
Ở phía khán đài, hội học sinh quan sát, Myungho mím môi thì thầm:
"Đây mới là HunterX thật sự. Nếu hiệp cuối họ thi đấu theo chiến thuật này... Seongnam khó lòng xoay chuyển."
Shinyu nắm chặt tay, không giấu nổi sự hồi hộp:
"Em tin là HunterX sẽ thắng."
Tiếng còi báo hiệu hết giờ nghỉ vang lên, cả đội HunterX đứng dậy, ánh mắt sắc bén, sẵn sàng cho hiệp 4 định mệnh.
Tiếng giày dậm xuống sàn vang vọng khi cả hai đội trở lại sân. Không khí trong nhà thi đấu như nghẹt lại, khán giả reo hò nổ tung khi bảng điện tử sáng lên chuẩn bị ghi nhận những điểm số của hiệp cuối.
Mingyu vừa bước vào vị trí thì ngẩng đầu, ánh mắt vô thức tìm đến hàng ghế khán giả. Ở đó, Myungho đang ngồi cùng Hội học sinh, mắt dõi theo không rời. Khoảnh khắc hai ánh nhìn chạm nhau, thời gian như chậm lại. Myungho không hô hào, không cười rạng rỡ, chỉ khẽ gật đầu, đôi mắt sáng như đang nói: "Cố lên."
Mingyu siết chặt tay, hít một hơi sâu. Chỉ một cái gật đầu đáp trả, nhưng nơi ngực trái lại bùng lên một ngọn lửa.
Bắt đầu hiệp 4. Tiếng còi vang. Trái bóng được ném vào, Seongnam lập tức áp sát, chơi phòng ngự toàn sân khiến HunterX phải vất vả xoay sở. Kinji như con thú săn mồi, liên tục bám theo Mingyu, còn Haru thì khóa chặt Dohoon.
Những phút đầu, thế trận giằng co kịch liệt. Seongnam ghi điểm, HunterX đáp trả ngay. Cách biệt chưa bao giờ vượt quá 3 điểm. Khán giả nín thở theo từng cú ném, từng pha va chạm.
"Không được để họ vượt lên!" — Mingyu hét lớn, truyền năng lượng cho đồng đội.
Ở phút thứ 5, Kinji bất ngờ xoay người vượt qua Taeyang, ghi một cú dunk cực mạnh, khiến khán đài nổ tung. Tỉ số 58–58. Seongnam gỡ hòa, thế trận càng căng như dây đàn.
HunterX tập trung lại, Mingyu chuyền nhanh cho Dohoon. Cậu nhóc lách người qua Haru, kéo theo hai hậu vệ rồi chuyền ngược ra cho Hoshi đang chờ sẵn ở ngoài vòng ba điểm. Không do dự, Hoshi tung cú ném chuẩn xác. Swish! Bóng xuyên lưới gọn gàng.
61–58.
Seongnam không bỏ cuộc. Họ vẫn bám sát từng điểm số. Nhưng càng về cuối, thể lực bắt đầu phản bội họ. Kinji vẫn còn bùng nổ, nhưng những cái tên khác bắt đầu hụt hơi trước tốc độ xoay chuyển quá nhanh của HunterX.
Phút 8, Mingyu cướp bóng từ tay Kinji, dẫn thẳng xuống sân dưới. Hai hậu vệ Seongnam lao tới cản, nhưng anh khéo léo chuyền ngược cho Seokmin đang lao vào. Một cú úp rổ gọn ghẽ. Khán đài bùng nổ.
Khoảng cách dần nới rộng: 67–60.
Rồi 71–62.
Tiếng hò reo vang dội, như muốn cuốn cả nhà thi đấu lên cao trào. Trong một khoảnh khắc ngắn, Mingyu lại ngẩng lên. Myungho vẫn nhìn anh, lần này khẽ mỉm cười. Như tiếp thêm sức mạnh, Mingyu xoay người vượt qua Kinji, tự mình kết thúc bằng một cú dunk mạnh mẽ, đóng lại hiệp đấu với tiếng còi vang dội.
HunterX thắng 75–68.
Cả đội ôm chầm lấy nhau giữa sân, mồ hôi ướt đẫm nhưng ánh mắt rực rỡ. Trên khán đài, Myungho khẽ vỗ tay, khóe môi cong nhẹ. Không ai để ý, nhưng chỉ riêng Mingyu biết nụ cười ấy là dành cho mình.
Hai đội, dù mệt mỏi sau bốn hiệp đấu căng thẳng, vẫn giữ tinh thần thể thao. Các thành viên HunterX và Seongnam High xếp thành hai hàng thẳng, cúi chào khán giả trước khi lần lượt bắt tay nhau.
Kinji – đội trưởng Seongnam High – bước đến bắt tay Mingyu. Khuôn mặt anh thoải mái, không hề tỏ ra thất vọng. Ngược lại, còn nở nụ cười chân thành:
"Chúc mừng đội HunterX, trận này các cậu xứng đáng thắng. Mingyu, trận tiếp theo đối đầu với Dahyun Academy, tôi chúc cậu may mắn."
Mingyu nắm chặt tay Kinji, gật đầu:
"Cảm ơn, cậu cũng đã chơi rất tốt."
Kinji hạ giọng, nghiêm túc hơn:
"Nhưng hãy cẩn thận với Taekyung. Cậu ta có thói quen chơi bẩn. Năm ngoái, tôi từng bị cậu ta đẩy ngã lúc đang bật lên tranh bóng, kết quả là chấn thương nặng phải ngồi dự bị suốt giải."
Mingyu thoáng sững lại, ánh mắt trở nên sâu hơn. Anh gật đầu chậm rãi, bày tỏ sự cảm kích:
"Tôi sẽ nhớ. Cảm ơn vì đã nhắc nhở."
Cả hai buông tay, trao nhau ánh nhìn tôn trọng trước khi quay về đội mình. HunterX cùng nhau hô vang khẩu hiệu lần nữa, tiếng hô mạnh mẽ vang vọng khắp nhà thi đấu, khiến khán giả càng thêm phấn khích.
Sau khi chào khán giả và bắt tay đối thủ, HunterX lui về khu vực ghế dự bị. Bên kia, hai bảng A và C vẫn đang thi đấu sôi nổi, tiếng hò reo xen lẫn tiếng còi trọng tài vang vọng từ sân phụ. Cả đội HunterX có chút thời gian để thở ra nhẹ nhõm trước khi chuẩn bị cho trận tiếp theo đầy căng thẳng với Dahyun Academy.
Mingyu ngồi xuống, cởi khăn quàng cổ lau mồ hôi, còn Hoshi với Taeyang thì vừa uống nước vừa cười đùa nhẹ để giảm bớt áp lực. Dohoon ôm trái bóng trong lòng, đôi mắt vẫn sáng rực như chưa muốn rời khỏi sân.
Ngay lúc ấy, cánh cửa hành lang khán đài mở ra. Hội học sinh với đồng phục chỉnh tề nhanh chóng chạy xuống, theo sau là Seungcheol và Joshua. Cảnh tượng khiến khán giả gần đó reo hò một lần nữa, bởi sự xuất hiện của những gương mặt nổi tiếng trong trường.
Seungcheol giơ tay vẫy, giọng vang đầy khí thế:
"HunterX! Tụi em tuyệt lắm, xứng đáng lắm!"
Joshua mỉm cười dịu dàng, đưa cho Mingyu một chai nước mới:
"Em làm rất tốt, Mingyu. Đội trưởng đúng là đội trưởng."
Mingyu nhận lấy, cúi đầu cảm ơn, giọng khàn nhưng ánh mắt ấm áp:
"Nhờ chiến thuật của Hội học sinh mà tụi tớ có thể xoay chuyển tình thế, thật sự cảm ơn mọi người."
Myungho lúc này tiến lên một bước. Cậu khẽ gật đầu, giọng không lớn nhưng cực kỳ rõ ràng:
"Chúc mừng cậu, Mingyu. Cậu đã dẫn dắt đội rất tốt."
Ánh mắt họ chạm nhau, chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng mang đầy sự tin tưởng và cổ vũ thầm lặng.
Ở một góc khác, Shinyu cười tươi, chìa nắm đấm ra trước mặt Dohoon:
"Em chơi tốt lắm, Dohoon. Anh bất ngờ lắm."
Dohoon bật cười, cụng nắm đấm với Shinyu, nét mặt rạng rỡ:
"Nhờ có anh cổ vũ đấy."
Hoshi thì chẳng giấu nổi sự phấn khích, vừa định đứng lên khoe thành tích thì đã bị Woozi chặn lại. Woozi bước đến, khoanh tay nhưng khóe môi cũng cong lên.
"Hoshi, hôm nay cậu ném chuẩn lắm. Không uổng công tập luyện."
Hoshi ngẩn ra rồi cười như nắng vỡ, ôm chầm lấy Woozi một cái làm cậu nhăn mặt nhưng không hề gạt ra.
Cả khu vực dự bị bỗng rộn ràng, không khí ấm áp xóa nhòa phần nào sự mệt mỏi sau trận đấu căng thẳng. HunterX vừa được chúc mừng, vừa cảm thấy được tiếp thêm động lực. Trận đấu tiếp theo với Dahyun Academy đang chờ đợi, nhưng lúc này, họ cho phép bản thân tận hưởng chút ít niềm vui chiến thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro