CHƯƠNG 25 - HUNTERX VS STARPLAN

Tiếng còi khai trận vang lên, cả nhà thi đấu gần như bùng nổ. Không khí đặc quánh bởi tiếng hò hét, tiếng trống, tiếng cổ vũ dồn dập từ khán đài.

Tiếng trống cổ vũ vang rền. Bóng được tung lên cao. Mingyu bật nhảy giành quyền kiểm soát, chuyền ngay cho Taeyang. HunterX bắt đầu triển khai thế trận quen thuộc: giữ nhịp bằng Mingyu và Taeyang, Hoshi tạo khoảng trống, Seokmin và Minjae di chuyển linh hoạt.

"HunterX đang mở màn rất chắc tay. Bóng di chuyển liên tục, ép hàng thủ StarPlan phải xoay người liên tục!" – giọng bình luận viên vang lên, khán giả đồng loạt reo hò.

Hoshi giả vờ ném ba điểm, nhưng lập tức bẻ hướng chuyền vào rổ cho Mingyu. Đội trưởng HunterX bật nhảy, một pha dunk dứt khoát khiến cả khán đài nổ tung.

2-0 cho HunterX.

"Vẫn là phong độ quen thuộc của Kim Mingyu! Cậu ấy luôn biết cách khuấy động không khí ngay từ phút đầu tiên." – bình luận viên tiếp lời, khán giả hò hét đến khản cổ.

StarPlan không chậm trễ. Minha cầm bóng, từ tốn đưa qua nửa sân. Cậu ta không vội vàng, từng bước di chuyển đầy tự tin. HunterX lập tức dồn người áp sát, Taeyang nhảy ra chắn.

Nhưng Minha chỉ khẽ nhướn mày, xoay người một nhịp, bóng nảy qua tay Taeyang. Mingyu kịp thời lùi xuống phòng thủ, cả sân thi đấu như nghẹt thở khi hai đội trưởng đối mặt trực diện.

Minha đột ngột khựng lại, rồi bật nhảy ngửa người ra sau. Một cú fadeaway hoàn hảo, bóng rời khỏi tay với quỹ đạo cong vút.

"Đây rồi! Fadeaway của Lee Minha!" – giọng bình luận viên gần như gào lên.

Quả bóng xoay vòng trên không, vượt qua cánh tay vươn cao của Mingyu, chạm mép bảng rồi lọt thẳng vào rổ: 2-2.

Khán đài bên StarPlan nổ tung, tiếng reo hò át cả không khí.

Trên khán đài, Joshua nhíu mày:

"Không ngờ lại ghi được ngay trên đầu Mingyu..."

Woozi khoanh tay, gật nhẹ:

"Đó chính là sở trường của Minha. Cậu ta từng được gọi là 'Fadeaway Prince' ở giải trước."

Myungho siết chặt tay ghế, đôi mắt không rời khỏi sân. Ánh đèn rọi xuống gương mặt cậu, sáng bừng giữa đám đông. Dù không nói gì, nhưng từ ánh nhìn đã toát lên sự căng thẳng.

HunterX đáp trả nhanh. Mingyu ra hiệu, cả đội kéo giãn đội hình, đẩy tốc độ lên cao. Bóng luân chuyển liên tục qua tay Hoshi – Taeyang – Seokmin rồi lại quay về Mingyu. Anh giả động tác đột phá, kéo cả hàng thủ StarPlan dồn vào. Ngay khoảnh khắc đó, bóng bật ra ngoài biên cho Seokmin trống trải ném ba điểm.

Bóng bay thẳng vào rổ, một cú swish ngọt lịm.

5-2 cho HunterX.

"HunterX không chịu kém cạnh! Họ đáp trả ngay lập tức bằng một pha phối hợp cực kỳ thông minh." – tiếng bình luận viên hòa cùng tiếng hò hét như muốn xé tung trần nhà thi đấu.

Khán đài phía Hội học sinh bật dậy, Shinyu hét toáng lên:

"Vào rồi! Tuyệt vời, Seokmin ah–!"

Woozi thì khẽ mỉm cười, bình thản nhưng đôi mắt lại sáng hơn thường lệ.

Nhịp độ trận đấu tăng tốc, từng phút trôi qua đều nghẹt thở. Minha liên tục tung fadeaway, mỗi cú ném đều khiến Mingyu phải bật hết sức chống trả. Ngược lại, Mingyu lại dẫn dắt HunterX duy trì lối đánh nhanh, ăn điểm nhờ sự phối hợp nhuần nhuyễn.

Trận chung kết mới chỉ bắt đầu, nhưng không khí đã căng thẳng đến cực điểm.

Trên sân, Mingyu hít sâu, trán lấm tấm mồ hôi. Cậu vỗ tay, ra hiệu cho đồng đội:

"Bình tĩnh! Giữ nhịp, xoay trục, phối hợp nhiều hơn!"

Minjae đáp lại bằng ánh mắt kiên định. Đây là trận đầu tiên sau thời gian dài cậu mới được ra sân chính, và cậu hiểu rõ trách nhiệm của mình. Minjae nhanh nhẹn di chuyển vòng ngoài, dùng tốc độ bứt phá để kéo giãn hàng thủ StarPlan, tạo khoảng trống cho đồng đội.

"Minjae của HunterX đang cho thấy giá trị của mình! Cậu ấy không giữ bóng nhiều, nhưng lại liên tục phá nhịp phòng thủ StarPlan bằng những pha cắt chạy và đổi hướng cực nhanh!"

Khán đài dậy sóng. Cả hai đội ăn miếng trả miếng, nhưng bóng vẫn liên tục xoay quanh cái tên Minha. Mỗi khi cậu ta bật nhảy và ngả người ra sau, mọi ánh mắt đều dồn theo quỹ đạo quả bóng.
Và cứ thế, trận chung kết nóng dần lên...

Tiếng còi kết thúc hiệp đầu tiên vang lên, khán đài ầm vang như muốn nổ tung. Tỉ số hiện rõ trên bảng điện tử: StarPlan 32 – 26 HunterX.

HunterX đã làm hết sức để duy trì khoảng cách, nhưng những pha fadeaway chuẩn xác đến mức gần như vô hình của Minha vẫn khiến họ khó xoay sở. Cứ mỗi khi HunterX nỗ lực rút ngắn tỉ số, Minha lại bình tĩnh xoay người, nhảy lùi và thả bóng vào rổ, khiến khán giả hò hét phấn khích.

HunterX tập trung lại gần khu vực huấn luyện trong giờ nghỉ. Mồ hôi đầm đìa, nhưng ánh mắt của từng người đều ánh lên quyết tâm. Còn trên khán đài, Myungho siết chặt cuốn sổ nhỏ trong tay, khẽ thì thầm trong lòng:

"Cậu làm được mà, Mingyu..."

Seokmin ngồi xuống, thở gấp, mồ hôi chảy thành dòng. Cậu xoa mạnh bắp chân, gương mặt khẽ nhăn nhó.

"Seokmin, ổn không?" – Mingyu cúi xuống hỏi.

"Chắc... căng cơ thôi, em vẫn chịu được." – Seokmin gượng cười, nhưng đôi tay vẫn đang bóp mạnh lấy chân.

Hoshi cau mày: "Không ổn thì đừng cố, còn hiệp 2 nữa mà."

Mingyu suy nghĩ một thoáng, rồi quyết định ngay:

"Không được, để em vào tiếp thì nguy hiểm lắm. Juntae, cậu thay Seokmin."

Juntae hơi giật mình, nhưng nhanh chóng gật đầu.

"Rõ rồi, đội trưởng."

Mingyu nhìn quanh từng người, giọng dứt khoát nhưng bình tĩnh:

"Nghe này, hiệp 2 chúng ta không thể tiếp tục cuốn theo tốc độ của StarPlan nữa. Họ đang tận dụng lối đánh nhanh, ép chúng ta mất sức. Juntae mới vào sân, cần thời gian để làm quen, nên cả đội hạ nhịp độ lại."

Hoshi gật đầu:

"Ý cậu là kiểm soát bóng nhiều hơn, kéo dài thời gian tấn công để hạn chế cơ hội phản công của họ đúng không?"

"Đúng. Minjae sẽ làm trụ ở vòng trong, tớ và Hoshi lo điều phối, Taeyang tiếp tục hỗ trợ phòng ngự. Juntae, cậu tập trung chạy chỗ an toàn, tìm khoảng trống để nhận bóng, đừng lao quá nhanh." – Mingyu dặn kỹ.

Taeyang lau mồ hôi, nhếch môi cười: "Cứ thế thì Minha sẽ khó có cơ hội bùng nổ liên tục như hiệp 1."

Minjae siết chặt nắm tay:

"Được rồi, để tớ canh vòng trong chặt hơn. Không để hắn thoải mái xoay người fadeaway nữa."

Mingyu vỗ vai từng người, giọng trầm chắc:

"Đây mới chỉ là hiệp 1 thôi. Hạ nhiệt lại, lấy nhịp của chúng ta, rồi từ từ kéo điểm về. Đừng nóng vội."

Cả đội cùng đồng thanh: "Rõ!"

Trên khán đài, Hội học sinh quan sát toàn cảnh.

Shinyu nhăn nhó: "Seokmin ra ngoài là mất một tay ghi điểm quan trọng rồi."

Woozi khoanh tay, ánh mắt sắc sảo:

"Nhưng đổi Juntae vào không hẳn là tệ. Nếu HunterX biết hạ nhịp, tận dụng khả năng luân chuyển của Juntae, có thể cân bằng lại thế trận."

Joshua khẽ gật đầu, giọng nhẹ nhàng:

"Đúng vậy. Đây sẽ là thử thách với Mingyu – liệu cậu ấy có đủ tỉnh táo để điều khiển nhịp độ trận đấu."

Seungcheol nở nụ cười mím: "Anh tin thằng nhóc đó. Áp lực thế này mới thấy rõ phẩm chất của một đội trưởng."

Tiếng còi khai hiệp thứ hai vang lên, bầu không khí trong nhà thi đấu dậy sóng.

HunterX vào sân với đội hình mới: Mingyu – Hoshi – Taeyang – Juntae – Minjae. Thay đổi nhân sự buộc họ phải hạ nhịp lại, chơi cẩn trọng hơn.

"Chúng ta thấy sự thay đổi nhân sự từ phía HunterX: Seokmin ra nghỉ, Juntae vào thay. Có lẽ Mingyu muốn bảo toàn sức lực cho toàn đội và tránh việc căng cơ tái phát. Hiệp hai hứa hẹn sẽ căng thẳng hơn bao giờ hết!"

Ngay từ đầu, Minha đã lập tức gây áp lực. Cậu ta liên tục di chuyển không bóng, tìm khoảng trống, rồi bật cao tung cú fadeaway quen thuộc. Bóng rời khỏi tay Minha theo đường vòng cung hoàn hảo và... swish – xuyên thẳng lưới.

Khán đài ồ lên.

"Và lại là Minha! Cú fadeaway khiến cho cả Mingyu cũng khó lòng cản phá! Điểm số tiếp tục được nới rộng cho StarPlan!"

HunterX phải xoay sở liên tục. Mingyu chủ động lui về kèm Minha. Cánh tay dài và khả năng bật nhảy của Mingyu khiến cú ném fadeaway không còn quá dễ dàng. Nhưng Minha cực kỳ lì lợm: mỗi lần bị kèm, cậu ta dùng thân người che chắn, rồi xoay lưng nhảy ném. Hiệu suất tuy giảm, nhưng sự uy hiếp vẫn khủng khiếp.

Trên khán đài, Hội học sinh bàn tán căng thẳng.

Myungho nắm chặt tay lại: "Minha đúng là át chủ bài thật sự. Mỗi khi cậu ta bật cao thì hầu như không có khoảng trống nào để cản phá..."

Woozi phân tích: "Điểm yếu duy nhất là thể lực. Fadeaway liên tục sẽ khiến cậu ta mất sức nhanh. HunterX cần phải kéo dài nhịp đấu, đừng để trận đấu bị cuốn vào nhịp của StarPlan."

Seungcheol gật đầu đồng tình, ánh mắt không rời khỏi trận đấu:

"Mingyu có lẽ đã nghĩ tới điều đó. Xem kìa, họ đang giảm tốc độ xuống."

Quả thật, Mingyu bắt đầu chỉ đạo đội hạ nhịp.

"Chậm lại. Chuyền nhiều hơn, tìm khoảng trống cho Juntae."

HunterX thay đổi: không còn những pha phản công nhanh, mà tập trung chuyền bóng kiên nhẫn. Hoshi liên tục lùi ra vòng ngoài, kéo giãn phòng thủ StarPlan. Taeyang dùng thể hình tỳ đè mở khoảng trống. Bóng xoay vòng qua tay Minjae, rồi tìm đến Juntae – người vừa mới vào sân.

Juntae run nhẹ, nhưng vẫn ném thử cú ba điểm. Bóng chạm bảng rồi rơi xuống rổ.

Khán đài HunterX vỡ òa.

"Juntae!!! Một cú ném ba điểm quan trọng ngay khi vừa vào sân! Điều đó sẽ tiếp thêm tinh thần rất lớn cho HunterX!"

StarPlan không để yên. Họ vẫn tập trung cho Minha. Nhưng khi Mingyu kèm quá sát, Minha buộc phải chuyền ra ngoài. HunterX tranh thủ từng giây để kéo nhịp chậm lại.

Điểm số giằng co: HunterX vẫn bị dẫn trước, nhưng khoảng cách không nới rộng thêm.

"Chiến thuật của Mingyu rõ ràng có hiệu quả. HunterX đã hạ nhiệt trận đấu, giữ thế cân bằng. Tuy nhiên, liệu họ có thể trụ vững trước sức ép từ Minha trong suốt hiệp này không?"

Trên khán đài, Hội học sinh căng thẳng đến mức nín thở.

"Chỉ cần giữ nhịp này thêm một chút, StarPlan sẽ bắt đầu mệt mỏi. Lúc đó cơ hội sẽ đến."

Myungho nhỏ giọng, nhưng rõ ràng: "...Em tin Mingyu sẽ làm được."

Seungcheol thoáng nhìn Myungho, khẽ mỉm cười, nhưng không nói gì.

Hiệp 2 dần khép lại. HunterX vẫn bị dẫn trước 7 điểm, nhưng không còn bị cuốn vào nhịp của StarPlan nữa. Thay vào đó, họ bắt đầu tạo dựng thế trận chậm, chắc và đầy kiên nhẫn.

Tiếng còi vang lên kết thúc hiệp, cả hai đội bước vào khoảng nghỉ trong tiếng hò reo sôi sục.

Hàng ghế nghỉ giữa hiệp 2 của HunterX có chút ngột ngạt vì hơi thở gấp gáp của cả đội. Mồ hôi rịn trên trán từng người, áo đấu dính sát lưng. Mingyu ngồi xuống ghế, lấy khăn lau mặt rồi nhìn quanh đồng đội. Juntae vừa thay Seokmin ra sân ở hiệp 2, mặt vẫn còn đỏ bừng, thở gấp nhưng ánh mắt tập trung.

Mingyu mở lời, giọng trầm và dứt khoát:

"Tình hình không tệ, chúng ta đang bám sát. Nhưng hiệp cuối mới là quyết định. Juntae, cậu làm tốt rồi, tiếp tục giữ nhịp độ vừa phải, đừng quá ham tốc độ. Tớ cần cậu tập trung phòng ngự, hạn chế để Minha thoát ra ngoài vòng ba điểm."

Juntae gật đầu mạnh, cố gắng nuốt xuống căng thẳng:

"Được, tớ sẽ kèm sát cậu ta hơn."

Hoshi chen vào, vỗ vai Juntae để giảm bớt áp lực:

"Đừng căng thẳng quá, cậu chỉ cần giữ vững vị trí, còn tụi tớ sẽ hỗ trợ. Minha có fadeaway nguy hiểm thật, nhưng không phải lúc nào cũng ra tay được."

Minjae lau mồ hôi, xen vào:

"Tớ thấy Minha bắt đầu thở nặng, mỗi lần lên rổ đều phải lùi về khá lâu mới hồi sức. Nếu mình siết chặt nhịp phòng ngự, ép cậu ta chạy nhiều hơn, thể lực sẽ bị bào mòn nhanh."

Mingyu khẽ gật, đôi mắt lóe lên sự quyết tâm:

"Đúng, chúng ta phải tận dụng điều đó. Cả đội hạ nhịp lại, đừng vội vàng phản công ngay khi có bóng. Kéo dài nhịp đấu, vừa để chúng ta hồi sức, vừa khiến Minha phải di chuyển liên tục trong thế bị kèm."

Taeyang – người luôn trầm lặng – lúc này lên tiếng ngắn gọn:

"Vậy còn các tay ném khác bên StarPlan? Nếu mình chỉ tập trung vào Minha thì họ có thể đổi hướng chiến thuật."

Mingyu đáp ngay như đã tính trước:

"Tớ sẽ kèm người đội trưởng của họ, Hoshi chú ý hỗ trợ vòng ngoài, Minjae thì che chắn khu vực dưới rổ. Juntae chỉ cần làm khó Minha, không cần phải cướp bóng bằng mọi giá."

Cả đội đồng loạt gật đầu. Không khí căng thẳng dần chuyển thành một sự đồng thuận mạnh mẽ.

Ở phía bên kia phòng nghỉ, tiếng giày StarPlan nện xuống sàn gấp gáp.

Trên khán đài, Hội học sinh cùng Seungcheol và Joshua đang bàn tán nhỏ với nhau. Woozi nhìn xuống, nhíu mày:

"Minha đánh ghê thật... nhưng cậu ta cũng không phải máy. Tớ để ý lúc về cuối hiệp hai, cậu ta thở gấp, tốc độ di chuyển chậm hơn hẳn."

Joshua khẽ mỉm cười, như nhận ra điều gì:

"Vậy thì trận đấu sắp tới sẽ phụ thuộc vào thể lực. Nếu HunterX bình tĩnh và khai thác đúng, họ có cơ hội xoay chuyển thế cục."

Seungcheol chống tay lên lan can, mắt dõi theo HunterX đang hội ý:

"Thằng nhóc Mingyu này không dễ bị áp lực đè gục đâu."

Trên sân, tiếng còi vang lên báo hiệu hiệp 3 sắp bắt đầu. HunterX và StarPlan bước ra, bầu không khí trong nhà thi đấu sôi sục hẳn lên.

Hiệp 3 bắt đầu trong bầu không khí căng thẳng nhưng có phần chậm lại rõ rệt. Sau hai hiệp đấu liên tục căng sức, cả HunterX lẫn StarPlan đều hiểu rằng hiệp 3 không phải lúc để dồn toàn lực, mà là để giữ nhịp, thở, và tìm điểm yếu của đối thủ.

Trên sân, Juntae – người vừa được thay vào từ hiệp 2 – đã bắt đầu quen với tốc độ trận đấu. Cậu di chuyển ít đột phá nhưng chơi thông minh, giữ nhịp cho đồng đội, chuyền bóng ổn định và có vài pha pick and roll giúp Taeyang có khoảng trống ném trung bình.

Minha bên phía StarPlan cũng đã khác: những cú fadeaway đặc trưng vẫn còn đó, nhưng tần suất đã giảm. Mồ hôi lấm tấm trên trán, mỗi lần xoay người bật nhảy đều có chút chậm lại. Tuy nhiên, ngay cả khi không còn "cháy" hết mình, Minha vẫn cực kỳ nguy hiểm – cậu dùng kỹ năng điều phối, kéo hai hậu vệ HunterX theo mình để tạo cơ hội cho đồng đội.

Trên khán đài, Hội học sinh cũng đang theo dõi chặt chẽ.

Shinyu thở dài: "Bên kia cũng khôn thật, không ép Minha ghi điểm liên tục mà để anh ta kéo giãn nhịp đấu."

Woozi chống tay lên cằm, mắt không rời bóng:

"Ừ, giờ trận đấu giống như ai kiên nhẫn hơn sẽ thắng. Thật lo cho Hoshi, cậu ấy cứ nhìn thấy fadeaway của Minha là lại nhăn mặt."

Myungho nhẹ nhàng nhận xét:

"Mingyu đang điều khiển nhịp tốt. Đưa Juntae vào chính xác rồi. Nhưng hiệp 3 này mà họ không bám điểm thì hiệp cuối sẽ rất khó."

Seungcheol khoanh tay, ánh mắt nghiêm nghị:

"Điều quan trọng là tinh thần. StarPlan giỏi giữ thế trận, nhưng HunterX phải biết chờ cơ hội... một cú bứt phá nhỏ thôi cũng đủ xoay chuyển."

Trên sân, Mingyu dẫn bóng, mắt liên tục đảo quan sát. Anh không dồn tốc độ như hiệp 1, mà chuyền bóng nhiều hơn, kéo đối thủ phải di chuyển liên tục. Có những pha anh không cần ghi điểm mà nhường cho Hoshi hoặc Taeyang. Đặc biệt, Minjae có vài tình huống phòng ngự nổi bật: một lần block cú ném trung bình của đối thủ, một lần cướp bóng khi Minha cố xoay người đột phá.

Bình luận viên cũng không bỏ lỡ:

"Có thể thấy nhịp độ đã chậm lại. Đây là giai đoạn mà sức bền và sự tỉnh táo được thử thách nhiều nhất. Nhìn Minha kìa, không còn những pha fadeaway liên tục nhưng cậu ta lại đóng vai trò người dẫn dắt. Trong khi đó, Mingyu bên HunterX thì đang chứng minh vì sao cậu ấy là thủ lĩnh – vừa giữ nhịp, vừa tạo cơ hội cho đồng đội."

Điểm số hiệp 3 không chênh lệch quá nhiều. Hai đội thay nhau ghi điểm, giữ thế trận cân bằng. Khán giả dần im lặng hơn, thay vì reo hò cuồng nhiệt như hiệp đầu, giờ đây ai cũng chăm chú, căng thẳng, như đang chờ khoảnh khắc bùng nổ tiếp theo.

Cuối hiệp 3, bảng điểm ghi: StarPlan 58 – 54 HunterX. Khoảng cách không quá lớn, nhưng vừa đủ khiến cả hai bên đều thấy áp lực nặng nề.

Không khí ngột ngạt bởi hơi thở gấp gáp của từng người, mồ hôi nhỏ giọt xuống sàn gỗ, áo thi đấu ướt sũng, dán chặt vào lưng. Cả đội HunterX ngồi thành vòng tròn, ai cũng cố gắng hít thở thật sâu để lấy lại chút sức lực ít ỏi còn sót lại.

Seokmin vừa được đội ngũ y tế xoa bóp chân, Juntae uống nước liên tục, Taeyang thì dựa lưng vào ghế, ngửa mặt lên trần thở hồng hộc. Hoshi nắm chặt khăn, siết đến mức khớp tay trắng bệch, trong khi ánh mắt anh vẫn hướng về phía sân, rõ ràng là chưa cam lòng.

Mingyu cũng chẳng khá hơn, bắp chân căng lên từng hồi nhưng anh cố lờ đi, không nói ra để đồng đội lo lắng. Anh nhìn quanh một lượt, thấy ánh mắt ai cũng cùng một suy nghĩ: "Đã đến lúc rồi."

"Minha đang xuống sức rồi." Mingyu cất giọng khàn khàn nhưng chắc nịch, như một mũi neo giữ cả đội lại.

Hoshi gật mạnh: "Ừ, mấy pha cuối cậu ta fadeaway không còn dứt khoát nữa. Lực bật cũng thấp hơn hồi hiệp 1."

"Đúng vậy," — Taeyang lên tiếng, giọng đều đều nhưng mắt ánh đầy quyết tâm.

"Đây là khoảnh khắc mà Hội học sinh từng nhắc. Nếu bào mòn thể lực Minha đến mức này, StarPlan sẽ lộ ra khoảng trống."

Juntae, dù mới vào sân chưa lâu, cũng nắm rõ tình hình. Cậu siết chặt tay, hơi thở vẫn gấp gáp:

"Vậy... bây giờ mình sẽ áp dụng chiến thuật đó đúng không?"

Mingyu gật, đôi mắt sáng lên sau lớp mồ hôi:

"Đúng vậy. Đây chính là thời điểm. Từ giờ, tất cả phải kìm nhịp trận đấu lại, bắt họ chơi theo nhịp của chúng ta. Dồn bóng, chuyền dài, kéo Minha phải di chuyển liên tục. Đừng cho cậu ta một giây nào để nghỉ. Khi thể lực Minha sụp hẳn, cả hàng công của StarPlan sẽ lung lay."

Cả đội im lặng vài giây, chỉ còn tiếng tim đập và hơi thở. Nhưng trong ánh mắt, không còn là mệt mỏi đơn thuần, mà là sự quyết liệt.

Hoshi nhếch môi cười, dù mệt lả nhưng vẫn đủ sức buông một câu:

"Nghe giống như hiệp cuối không chỉ là chung kết nữa, mà là trận chiến sinh tử ấy."

Mingyu bật cười khẽ, giọng trầm hẳn xuống:

"Chính xác. Đây là lúc chúng ta chứng minh vì sao HunterX vào được đến đây. Mọi người... cố gắng chịu đựng thêm 10 phút nữa thôi."

Bên ngoài, tiếng còi báo hiệu sắp vào hiệp cuối vang lên. Tất cả đứng dậy, vai kề vai, biết rằng bước ra sân lần này đồng nghĩa với ván cược cuối cùng.

Trận đấu bước sang hiệp 4, không khí trong nhà thi đấu dường như đặc quánh lại. Tiếng hò reo từ khán đài càng lúc càng dồn dập, nhất là khi HunterX vừa bước ra sân với gương mặt nghiêm nghị, mồ hôi còn đọng trên trán nhưng ánh mắt đều ánh lên sự quyết tâm.

Tiếng trống cổ vũ vang lên từ phía học sinh SVT High, dồn dập, rộn ràng như tiếp thêm sức mạnh cho từng bước chạy.

"Và đây rồi! Hiệp đấu cuối cùng, quyết định ngôi vương của giải năm nay! Liệu HunterX có thể tạo nên kỳ tích trước StarPlan hay không?" – giọng của bình luận viên vang lên đầy kịch tính.

Myungho nghiêng người ra phía trước, đôi mắt tập trung không rời quả bóng.

"Bây giờ mới là lúc... họ chuẩn bị áp dụng chiến thuật của chúng ta."

Shinyu nhướn mày: "Coi bộ đúng thời điểm rồi. Nhìn Minha kìa, vai anh ta bắt đầu hơi nặng xuống rồi."

Woozi đan hai tay vào nhau, căng thẳng:

"Từ đầu trận HunterX đã cố gắng duy trì khoảng cách, giữ nhịp chứ không liều mạng rượt đuổi. Họ đã chờ đến hiệp cuối cùng này."

Joshua quay sang Seungcheol, nở nụ cười tự tin:

"Nếu tính toán đúng, đây sẽ là hiệp quyết định. Sức mạnh của Minha đang dần bị triệt tiêu."

Seungcheol gật nhẹ, ánh mắt sắc bén:

"Đúng. Đây là nước cờ cuối. Chỉ cần họ đủ kiên nhẫn và không mắc sai lầm."

Hiệp 4 bắt đầu. Bóng trong tay Mingyu. Anh dẫn bóng chậm rãi, nhịp độ khác hẳn với sự gấp gáp thường thấy. StarPlan, đặc biệt là Minha, nhanh chóng áp sát, cố gắng gây áp lực.

Mingyu hít sâu, căng cơ chân khiến cơn nhói thoáng qua, nhưng anh không để lộ ra ngoài. Một cú chuyền bóng sắc lẹm được đưa sang cho Hoshi, người lập tức chuyền tiếp cho Juntae.

"Ồ! HunterX đang giảm tốc độ tấn công, họ chuyền bóng liên tục, không vội vàng tung ra cú ném!" – bình luận viên nhận xét, giọng đầy phấn khích.

"Đây chính là chiến thuật kiểm soát nhịp độ, ép đối thủ phải di chuyển nhiều hơn, đặc biệt là Minha!"

Minha vẫn cố đeo bám, thân hình anh chàng xoay người liên tục để chắn đường, nhưng mồ hôi rơi ngày một nhiều, hơi thở bắt đầu gấp gáp.

HunterX tiếp tục chuyền bóng vòng quanh vòng ngoài. Taeyang và Juntae liên tục di chuyển, kéo dãn hàng phòng thủ của StarPlan. Minjae đứng trong, luôn sẵn sàng nhận bóng để xoay người ném.

Mingyu ra hiệu bằng ánh mắt – cả đội hiểu. Quả bóng cuối cùng lại về tay anh, nhưng ngay khi Minha áp sát, Mingyu bất ngờ chuyền ngược lại cho Minjae.

Cú ném hai điểm chuẩn xác!

Khán đài nổ tung trong tiếng hò reo.

Trận đấu cứ thế tiếp diễn. StarPlan buộc phải đẩy bóng cho Minha ở hầu hết tình huống, nhưng càng về sau, cậu ta càng lộ rõ sự mệt mỏi. Những cú fadeaway vốn dĩ dứt khoát và thanh thoát, giờ bắt đầu lệch nhịp.

"Minha vẫn giữ phong độ tốt, nhưng rõ ràng thể lực không còn sung mãn như hiệp đầu. HunterX đang tận dụng điều này quá triệt để!" – bình luận viên gào lên.

Khán đài SVT High đồng loạt đứng lên, hò hét cổ vũ:

"HunterX cố lên!!"

"Đây rồi!! Đây mới là HunterX!!"

Trên khán đài, Myungho khẽ mỉm cười, giọng chắc nịch:

"Mấu chốt đã xuất hiện rồi. Nếu họ giữ được nhịp thế này, cơ hội lật ngược ván cờ là rất lớn."

Ngay từ những giây đầu, HunterX không lao lên tấn công ào ạt như trước nữa, mà thay đổi hoàn toàn: tốc độ chậm lại, nhịp chuyền có phần "dài hơi" hơn, liên tục xoay vòng bóng để ép Minha phải chạy theo.

Juntae cầm bóng ngoài vòng ba điểm, chuyền sang Hoshi.

Hoshi chuyền ngược lại cho Mingyu, rồi Mingyu lập tức xoay người chuyền xuống góc cho Minjae.

Minjae lại trả ngược ra, vòng bóng cứ thế luân chuyển như mắc cạn, nhưng kì thực đang kéo dài thời gian để Minha phải di chuyển liên tục.

Minha nheo mắt, thở gấp. Cậu vẫn đeo bám cực tốt, chặn đứng nhiều đường bóng, nhưng tốc độ phản ứng của HunterX bây giờ "lì lợm" hơn hẳn. Mỗi lần cậu tưởng có cơ hội cướp bóng thì bóng lại được trả về tuyến sau, bắt cậu phải quay ngược lại từ đầu.

"HunterX đang chơi như mèo vờn chuột!" – Bình luận viên phấn khích. – "Họ không còn liều lĩnh nữa, mà đang chắt chiu từng giây để bào mòn thể lực của Minha – lá chắn cuối cùng của StarPlan!"

Myungho siết chặt tay vịn ghế, mắt dán chặt xuống sân. Cậu thấy một điều lạ: dù Mingyu điều phối cực kỳ bình tĩnh, nhưng từng chuyển động của anh có vẻ gò bó. Đôi khi anh chống chân hơi chậm, bước xoay có chút khựng lại.

"Cậu ấy... bị gì sao?" – Myungho lẩm bẩm, tim đập nhanh.

StarPlan dĩ nhiên không dễ dàng buông. Minha cắn răng, dồn sức cắt bóng của Hoshi, phản công cực nhanh, tạo cơ hội ghi điểm. Nhưng thay vì sợ hãi, HunterX vẫn giữ đúng cường độ: chậm – chắc – kiên nhẫn.

Mingyu gần như đóng vai trục xoay: mọi đường chuyền đều phải qua anh. Mồ hôi ướt đẫm tóc, bám xuống thái dương, nhưng ánh mắt anh kiên định. Mỗi lần Minha áp sát, anh đều né được trong gang tấc, rồi chuyền bóng đi để Minha phải tiếp tục đuổi.

Khán giả bắt đầu cảm nhận được "trận đấu không còn là cuộc đua điểm số đơn thuần, mà là cuộc chiến ý chí và thể lực."

Ở phút thứ 5 của hiệp, khi Mingyu xoay người che chắn bóng trước Minha, Myungho chợt thấy anh khẽ cắn môi, chân trái hơi khựng một nhịp, rồi nhanh chóng che giấu bằng cú chuyền về cho Juntae.

"Mingyu..." – Myungho thầm gọi, lòng nóng như lửa. Cậu hiểu ngay: Mingyu đang chịu đựng một chấn thương cơ nhỏ, có lẽ từ cuối hiệp trước.

Nhưng trên sân, Mingyu không hề nói ra, chỉ ngẩng cao đầu, tiếp tục hét nhịp cho đồng đội:

"Giữ vòng! Đừng vội, cứ xoay vòng!"

"HunterX vẫn đang kiên trì ép sân bằng cách... ép thể lực! Nhưng liệu họ có đủ sức duy trì đến cuối cùng? Và quan trọng hơn, đội trưởng Mingyu – người làm trung tâm chiến thuật – liệu có thể giữ được sự ổn định của mình?!"

Tiếng hò reo vẫn vang dội khắp nhà thi đấu. Bảng điểm chỉ còn cách biệt sít sao, StarPlan dẫn trước nhưng hơi thở của các cầu thủ đã nặng trĩu. Minha lau mồ hôi chảy ròng ròng xuống cằm, đôi mắt kiên cường nhưng nhịp chân đã bắt đầu nặng nề.

HunterX dần nhận ra cơ hội. Mingyu khẽ nghiến răng, từng động tác vẫn mạnh mẽ, dứt khoát, nhưng Myungho – từ ngoài sân – đã nhận ra cơ thể anh có gì đó khựng lại đôi chút. Cậu cau mày, tim chùng xuống, nhưng vẫn hô to cổ vũ:

"Cố lên HunterX! Giữ nhịp như bây giờ đi!"

StarPlan cũng không dễ gì bị khuất phục. Đội trưởng Taemin nhận bóng từ giữa sân, dùng kỹ thuật xoay người qua Juntae cực kỳ điệu nghệ. Anh phối hợp cùng Junseo – tay chuyền chiến thuật của đội – người lập tức phát bóng sang cánh cho Kijun.

Kijun không giữ bóng lâu mà tung một đường bounce pass ngược trở lại cho Harin, vốn đã di chuyển chớp nhoáng cắt vào vòng trong. Harin bật cao, tưởng như sẽ ném ngay, nhưng lại chuyền ngược bóng ra ngoài cho Minha – lúc này đứng trống trải.

Minha nhảy lên ném ba điểm, khán đài nín thở. Bóng bay thành vòng cung hoàn hảo... nhưng cạch! – quả bóng bật ra ngoài và rơi vào tay Mingyu.

Mingyu không để mất nhịp, nhanh chóng đẩy bóng cho Taeyang. Juntae bám cánh, Hoshi lùi về giữ an toàn. Taeyang vừa định bứt phá thì lập tức bị Kijun áp sát. Nhưng lần này HunterX không hề vội vàng.

Họ bắt đầu chuyền bóng qua lại, buộc StarPlan phải chạy theo liên tục. Taeyang sang ngang, trả bóng cho Mingyu. Mingyu chuyền tiếp cho Hoshi, rồi vòng lại. Cả đội HunterX như một guồng quay liên tục, trái ngược với hơi thở gấp gáp và đôi chân nặng nề của StarPlan.

"HunterX đang bào mòn sức lực đối thủ!" – Bình luận viên gào lên, giọng lạc đi trong tiếng cổ vũ.

Trên sân, Juntae – người thay Seokmin – vẫn bắt nhịp tốt. Cậu chuyền cắt thông minh, kéo giãn đội hình StarPlan, rồi bất ngờ tung cú ném 3 điểm chuẩn xác khiến tỉ số thu hẹp. Khán giả nổ tung:

"Vào rồi!!! HunterX đang trở lại!!!"

Minha thở dốc, gương mặt căng thẳng. Cậu ta vẫn gồng mình dẫn bóng tấn công, nhưng bước chạy không còn mạnh mẽ. Một lần đột phá, Taeyang nhanh nhẹn chắn ngang, buộc Minha phải chuyền bóng. StarPlan bắt đầu mất đi nhịp áp đảo.

Mingyu lập tức hô lớn:"Nhanh lên! Dồn người!"

HunterX chuyển sang phòng ngự áp sát, ép StarPlan phạm sai lầm. Và cơ hội đến: Minjae cướp được bóng từ tay một cầu thủ đối phương, chuyền ngay cho Mingyu. Dù chân nhói lên, Mingyu vẫn giữ thăng bằng, kéo cả hai hậu vệ đối phương về phía mình, rồi chuyền ngược lại cho Hoshi đang trống trải.

Hoshi bật cao, ném rổ. Bóng xoay vòng trên vành, rồi rơi vào rổ.
Tiếng reo hò vang dậy như động đất.

"HunterX đã vươn lên dẫn trước!!! Chiến thuật của họ đã phát huy tác dụng! Minha xuống sức thấy rõ, và HunterX thì như một cơn bão vừa được giải phóng!!"

Minha gục xuống thở mạnh, hai tay chống gối. Đôi mắt cậu ta vẫn đầy quyết tâm, nhưng cơ thể đã phản bội ý chí. HunterX hiểu rõ: giờ chính là thời điểm họ có thể xoay chuyển hoàn toàn cục diện.

Junseo ra hiệu ép Mingyu nhưng rõ ràng nhịp chân cậu ta đã chậm hơn hẳn đầu trận. Taemin vẫn cố gắng chỉ huy, nhưng khi cậu lao vào hỗ trợ phòng ngự, HunterX lập tức xoay hướng bóng, kéo Taemin chạy gần như không kịp thở.

Minha vẫn gồng mình, nhưng khi bật nhảy chắn cú ném của Seokmin, đôi chân cậu khụy xuống một nhịp, lộ rõ sự mệt mỏi. Ngay khoảnh khắc ấy, Juntae lao vào, nhận bóng bật ra từ vành rổ rồi úp thẳng xuống.

BÙM! Cả khán đài như nổ tung.

HunterX rút ngắn tỉ số, và rõ ràng chiến thuật "kéo dài – bào mòn" đang khiến StarPlan không còn giữ được sự chắc chắn như đầu trận.

Ở phía trên, Myungho nheo mắt, cẩn thận quan sát. Cậu tinh ý nhận ra mỗi lần Mingyu bật tốc, bàn chân anh có hơi khựng lại một nhịp. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo số 7, nhưng ánh mắt Mingyu vẫn kiên định, như thể không gì có thể lung lay được.

"Sao lại cố quá vậy, Mingyu..." – Myungho siết chặt nắm tay, trong lòng dấy lên cảm giác lo lắng xen lẫn khâm phục.

Khán đài rung chuyển như sắp vỡ tung khi tiếng còi báo hiệu 2 phút cuối cùng vang lên. Tỉ số bám sát nhau đến nghẹt thở: 62–61, StarPlan vẫn dẫn trước đúng 1 điểm. Tất cả đều hiểu, đây chính là khoảnh khắc quyết định.

StarPlan triển khai tấn công dồn dập. Taemin giữ bóng ở vòng ngoài, ra hiệu cho Junseo chạy cắt người. Harin lập tức chắn Mingyu, tạo khoảng trống cho Junseo băng xuống. Junseo nhận bóng, lao vào khu vực 2 điểm. Nhưng Juntae vẫn bám người cực kỳ chắc, ép Junseo phải chuyền ngược ra cho Kijun.

Kijun lên bóng, nhích người giả ném rồi đột phá. Nhưng Taeyang đã đứng chờ sẵn, cắt góc chạy khiến Kijun buộc phải xoay người lại. Thời gian tấn công của StarPlan chỉ còn 3 giây. Kijun bất đắc dĩ chuyền bóng vội cho Minha.

Minha nhảy lên, ném ngay trên đầu Mingyu. Bóng bật bảng, nhưng lần này không vào! Taeyang bật cao nhất, giành lấy rebound, khán đài SVT High gào thét dữ dội.

Bóng được Taeyang ném nhanh cho Minjae. Cậu kéo cả đội lên tốc độ cao, rồi bất ngờ chuyền chéo sân cho Juntae đang trống ở cánh phải. Juntae nhận bóng, nhảy ném 3 điểm ngay.

Quả bóng bay lên, lượn qua vòng cung — soạt!. HunterX vươn lên dẫn 64 – 62. Cả đội ào tới ôm Juntae, khán đài như nổ tung.

StarPlan lập tức xin hội ý, rồi dốc toàn lực trong 1 phút cuối.

Taemin dẫn bóng, phối hợp cùng Harin dựng tường chắn, kéo Mingyu lệch vị trí. Minha được trao bóng, nhưng rõ ràng cậu ta đã xuống sức nghiêm trọng: hơi thở gấp gáp, cú ném không còn chuẩn xác.

Lần này, Minha ném hụt. Mingyu, dù cơ bắp căng cứng, vẫn cố bật nhảy, giành rebound trong tiếng hét.

Chỉ còn 10 giây. Mingyu dẫn bóng chậm rãi, cố gắng kéo dài thời gian. Taemin lao tới áp sát. Taeyang băng vào xin bóng, ánh mắt lo lắng khi thấy bước chạy của Mingyu khập khiễng. Nhưng Mingyu chỉ khẽ lắc đầu, giữ bóng.

Ngay khi đồng hồ đếm ngược còn 3 giây, Mingyu bất ngờ xoay người, chuyền bóng ngang cho Hoshi.

Hoshi nhận bóng, ném 2 điểm ở khoảng trung bình.

Bóng bật bảng, lăn một vòng quanh vành rổ — rồi rơi xuống!

Tiếng còi vang lên đúng lúc bóng xuyên lưới.

HunterX 66 – 62 StarPlan.

Khán đài SVT High bùng nổ như sấm dậy, cổ động viên lao xuống sân ăn mừng cùng đội. Juntae bật khóc vì ghi bàn 3 điểm quan trọng. Hoshi ôm chặt lấy Mingyu, còn Taeyang đứng thở phào, mắt vẫn dõi theo dáng người đội trưởng đang nén đau, cười gượng mà giơ tay ăn mừng.

Chiến thuật "bào mòn Minha" cuối cùng đã phát huy tác dụng. StarPlan kiệt sức, và HunterX tận dụng đúng lúc để bứt phá.
Một chiến thắng sát nút, nghẹt thở và kịch tính đến giây cuối cùng.

Các cầu thủ hai đội đứng lặng một nhịp để hít sâu hơi thở sau khi đã cạn kiệt sức lực. Rồi theo đúng tinh thần thể thao, StarPlan tiến đến, chìa tay ra bắt.

Taemin – đội trưởng StarPlan – khẽ cười, mồ hôi vẫn còn chảy dài trên gương mặt.

"Trận này thật sự đáng giá. Các cậu xứng đáng với chiến thắng."

Mingyu, dù thở dốc, vẫn đáp lại bằng một cái bắt tay chắc nịch, giọng khàn nhưng tràn đầy sự tôn trọng.

"Nếu không nhờ các cậu ép đến mức này, chúng tôi cũng không thể phát huy hết được."

Junseo và Seokmin chạm tay nhau, cả hai đều cười mệt lả, nhưng ánh mắt chứa đầy sự tôn trọng. Harin bắt tay với Hoshi, vỗ nhẹ lên vai:

"Cậu giỏi thật. Không dễ gì để chịu nổi cường độ như thế đến tận cuối cùng."

Hoshi chỉ gật đầu, thở hắt, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự kiêu hãnh, dù mệt mỏi đến mức gần như khuỵu xuống.

Ở trên khán đài, hội học sinh cũng đã rời chỗ ngồi. Myungho cùng Shinyu, Woozi và cả Seungcheol – Joshua tiến xuống sân. Không khí lúc này như một lễ hội. Các thành viên hội học sinh đi đến, lần lượt chúc mừng HunterX.

Shinyu reo lên, vừa nhảy nhót vừa vỗ vai Seokmin:

"Trời ơi, cậu đỉnh thật sự!"

"Cảm ơn cảm ơn Yuyu!" – Seokmin bắt tay Shinyu ăn mừng, đôi mắt bắt đầu đỏ hoe lên vì xúc động.

Woozi thì trông bình tĩnh hơn, nhưng giọng lại ấm và chân thành khi nhìn cả đội:

"Các cậu đã làm được điều mà người khác nghĩ là bất khả thi. Chúc mừng nhé."

Hoshi tiến lại ôm chầm lấy Woozi, sụt sịt không ngừng.

"HUHU tớ thắng rồi Uzi àaa—!!!"

"Tớ thấy rồi, hôm nay cậu đỉnh lắm, đừng khóc nữa."

Woozi ân cần vỗ về bạn thân, không đẩy anh ra như mọi khi, dù bây giờ đây người ngợm Hoshi đầy mồ hôi, mà Woozi thì mắc bệnh sạch sẽ.

Joshua cũng không giấu nổi nụ cười tự hào khi chúc mừng từng đứa em. Seungcheol thì như được sống lại mấy năm trước, cùng HunterX ăn mừng một chiến thắng đầy cảm xúc.

Giữa không khí rộn ràng ấy, Myungho khẽ lùi lại, ánh mắt cậu tìm kiếm một bóng hình quen thuộc. Và rồi cậu thấy – Mingyu, đội trưởng HunterX, đang nén từng bước đi khỏi khu trung tâm sân. Anh bước chậm, có phần tập tễnh, bàn tay vô thức xoa nhẹ đùi phải. Nét mặt vẫn cố giữ bình thản, nhưng Myungho nhìn ra được sự gắng gượng.

Không ai để ý, tất cả đều đang mải vui mừng. Chỉ có Myungho, lặng lẽ chen qua đám đông học sinh và tuyển thủ, tiến thẳng về phía Mingyu.

Cậu khẽ gọi, chất giọng nhỏ đầy lo lắng:

"Mingyu..."

Mingyu dừng bước, quay lại. Gương mặt ướt đẫm mồ hôi, hơi thở còn nặng nhọc, nhưng anh vẫn nở một nụ cười trấn an:

"Chúng ta thắng rồi, Myungho."

Nhưng ánh mắt của Myungho lại dừng ở dáng đi khập khiễng ấy. Cậu siết chặt nắm tay, tim nhói lên một cách lạ lùng, rồi bước thêm một bước, đứng gần hơn, giọng nghiêm lại:

"Đừng giả vờ với tớ. Cậu đang đau, đúng không?"

Khung cảnh náo nhiệt dần nhòe đi phía sau họ. Trong khoảnh khắc ấy, chỉ còn lại hai người – giữa mùi mồ hôi, âm vang hò reo, và một cảm giác lạ thường đang len lỏi vào tim Myungho.

"Cậu..." – Myungho vừa mở miệng, thì Mingyu không còn gắng được nữa. Toàn thân anh rệu rã, đôi chân mất hết lực, cả người nghiêng hẳn về phía trước. Trong khoảnh khắc, Myungho kịp đưa tay ra.

Phịch!

Đầu Mingyu nặng nề đổ xuống vai Myungho, hơi thở gấp gáp phả lên gáy cậu. Myungho thoáng sững người, bất ngờ đến mức đứng chết lặng mấy giây. Cậu cảm nhận rõ sức nặng của cả cơ thể cao lớn kia đang dựa trọn vào mình, như thể nếu buông tay ra, Mingyu sẽ lập tức gục xuống sàn.

"Mingyu...!" – Giọng Myungho vội vàng hạ thấp, đôi tay run nhẹ nhưng vẫn nhanh chóng vòng qua đỡ lấy anh. Một bên tay giữ chắc bờ vai rộng, bên kia siết lấy cánh tay đã run lên vì quá sức.

Xung quanh, tiếng cười nói dần nhỏ đi bên tai Myungho. Khoảnh khắc này, trong mắt cậu chỉ còn hình ảnh của Mingyu — khuôn mặt mệt lả, mồ hôi lăn dài trên thái dương, hàng mi khẽ cụp xuống vì kiệt sức.

Myungho cắn môi, giữ chặt hơn, thì thầm như chỉ để mình nghe:

"...Tớ đã biết ngay từ trong trận là cậu có vấn đề mà..."

Cậu cúi đầu, một tay nâng đỡ lưng anh, chuẩn bị dìu anh ngồi hẳn xuống ghế để nghỉ ngơi.

"Cậu... không sao chứ?" – Myungho khẽ hỏi, giọng pha lẫn căng thẳng.

Mingyu thở hổn hển, nhưng vẫn cố bật ra một nụ cười nhạt.

"Tớ ổn... chỉ hơi... kiệt sức thôi."

"Ổn cái gì mà ổn." – Myungho mím môi, đưa tay siết nhẹ lấy cánh tay Mingyu, như muốn giữ anh lại với thực tại. – "Cậu còn giả vờ được đến bao giờ nữa?"

Mingyu khẽ nhắm mắt, hơi nghiêng đầu thêm một chút, như để tìm chỗ dựa vững vàng hơn trên vai Myungho.

"Nếu không giả vờ, thì đồng đội lo mất... mà tớ thì... không muốn vì tớ mà cả đội thua..."

Myungho im lặng vài giây, trái tim đập nhanh hơn bình thường. Cậu biết mình không nên cảm thấy gì trong lúc này, nhưng sự gần gũi ấy khiến lòng cậu rung động.

"Cậu điên thật." – Myungho khẽ lẩm bẩm, nhưng bàn tay trên lưng Mingyu lại vô thức siết chặt, như muốn truyền thêm sức mạnh cho anh. – "Dù sao... chúc mừng cậu. Cậu đã dẫn HunterX tới chiến thắng đó."

Mingyu hé mở đôi mắt mệt mỏi, nhìn sang gương mặt Myungho chỉ cách vài phân.

"Ừm... nhờ cả cậu nữa."

Khoảnh khắc ấy lặng lại. Ồn ào ngoài sân vẫn rộn ràng tiếng reo hò chúc mừng, nhưng trong mắt Mingyu, trong mắt Myungho, dường như chỉ còn hai người cạnh nhau. Không ai nói thêm gì, nhưng trong ánh mắt, những cảm xúc mập mờ đã bắt đầu len lỏi, chờ một ngày được gọi tên rõ ràng.

Khán đài vang dội những tràng pháo tay nồng nhiệt khi trọng tài tiến lên giữa sân, nâng chiếc cúp vô địch sáng loáng trên tay. Một bên là HunterX, mồ hôi vẫn còn rơi nhưng nụ cười rạng rỡ không giấu được. Một bên là StarPlan, dù thua sát nút nhưng vẫn ngẩng cao đầu, nhận được sự cổ vũ và tôn trọng của toàn bộ khán giả.

Các thành viên StarPlan tiến lên trước, nhận huy chương bạc. Taemin – đội trưởng – siết chặt tay từng người đồng đội, ánh mắt vừa tiếc nuối vừa tự hào. Junseo, Kijun, Harin và Minha dù thấm mệt nhưng vẫn nở nụ cười. Khán giả hô vang tên họ, công nhận nỗ lực cả trận đấu.

Rồi đến HunterX. Tên từng người được xướng lên, và khi chiếc huy chương vàng được đeo vào cổ, không ai có thể kìm được niềm xúc động. Mingyu bước lên đầu tiên với vai trò đội trưởng, nụ cười nở rộng dù dáng đi tập tễnh. Tiếp đến là Hoshi, cười toe toét vẫy tay chào khán giả; Dohoon ôm lấy tấm huy chương của mình đầy hãnh diện. Taeyang, Juntae khẽ gật đầu, nụ cười nhẹ nhàng nhưng đôi mắt lấp lánh. Minjae và Seokmin ôm nhau khóc ngon lành.

Và ở phía sau trọng tài, Hội học sinh đang mỉm cười cùng họ. Joshua cầm điện thoại ghi hình lại. Myungho với ánh nhìn chạm thoáng qua Mingyu – không ai nói gì nhưng cả hai đều biết rõ ý nghĩa của chiến thắng này.

Trọng tài nâng cao chiếc cúp vô địch. Mingyu và cả đội cùng đặt tay lên, rồi đồng loạt giơ lên cao. Tiếng hò reo như muốn thổi tung cả mái vòm nhà thi đấu. Ánh đèn flash từ máy ảnh chớp liên hồi, ghi lại khoảnh khắc lịch sử.

Ngay sau đó, cả đội HunterX vẫy tay gọi về phía trước:

"Hội học sinh, xuống đây chụp chung đi!"

"Cheol hyung và Shua hyung nữa!" – Dohoon lớn tiếng nói.

Khoảnh khắc lưu niệm trở nên náo nhiệt và đầy ý nghĩa riêng.
Mingyu vẫn còn hơi mệt, Myungho đứng sát cạnh để phòng anh lảo đảo, nhưng cố tình không làm lộ ra. Khi chụp hình, vai Mingyu vô tình chạm vào vai Myungho, còn Myungho thì mím cười, ánh mắt nghiêng về phía cậu bạn một chút.

Hoshi đương nhiên là bám dính lấy Woozi, còn giơ tay tạo hình trái tim phía sau đầu cậu khiến Woozi cau mày, nhưng mặt lại đỏ bừng trong ánh flash.

Dohoon đứng cạnh Shinyu, cả hai thoáng lúng túng nhưng khi máy ảnh lia đến thì Shinyu mỉm cười nhẹ, còn Dohoon đỏ mặt, gãi đầu rồi giơ tay chữ V trên tóc đàn anh.

Seungcheol thì vòng tay qua vai Joshua, trông vừa tự nhiên vừa ngọt ngào, khiến cả hội học sinh phía xa phải huýt sáo trêu chọc.

Tấm hình tập thể cuối cùng ghi lại khoảnh khắc tuyệt đẹp: HunterX – Hội học sinh – và những người thân thiết, tất cả đều nở nụ cười, hòa vào niềm vui chiến thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro