5. Alpha của Han Yujin
Hôm sau Yujin vẫn đến lớp, nhìn thấy Gyuvin nhưng không dám lại gần anh nữa. Những lời anh nói hôm qua cậu còn buồn nhiều lắm, nhưng cậu không thể nào khiến bản thân ngừng thích anh được. Có phải là cậu ngốc lắm phải không?
Yujin quyết định ngồi sang dãy bàn bên cạnh, tại đây cậu vẫn có thể ngắm nhìn Gyuvin từ phía xa. Anh đúng là nhìn từ góc nào cũng đẹp, khiến cậu phải thầm cảm thán trên đời này thật sự có người đẹp đến vậy sao?
Tiết học tẻ nhạt trôi qua đến quá nửa và hiện tại Yujin đang nằm ngủ ngáy khò khò trong lớp học. Tiếng ngáy quá to gây nên sự chú ý của giảng viên, khiến giảng viên ngừng nói rồi tiến lại.
"Cậu kia, cậu không học thì đi ra ngoài, đừng có làm phiền các bạn sinh viên khác"
Yujin giật mình tỉnh giấc, vội vàng xin lỗi rồi rời đi. Đúng là mất mặt quá rồi! Trước khi đi cậu còn nhận thấy hình như có ai đó đang nhìn theo mình vậy.
Nhưng tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, cậu vừa ra đến sân trường thì đụng phải đám người của Kang Eunjin và Ahn Heewon, bên cạnh còn có mấy cậu trai to cao khoẻ mạnh nữa.
Bọn họ là muốn gì đây, tính dẫn người đến đánh cậu sao? Yujin có chút run nhưng vẫn phải cố gắng bình tâm tránh qua một bên rồi đi tiếp.
"Han Yujin! Cậu muốn đi đâu?"
"Có chuyện gì sao?"
Yujin chợt dừng bước nhưng không quay đầu lại nhìn họ.
"Chúng ta nói chuyện đi"
"Tôi không có gì để nói cả"
Yujin toan bước đi thì hai cậu con trai to con kia liền tiến lại kè sát 2 bên cậu, ép cậu phải đi theo bọn họ đến một ngõ cụt vắng người.
"Han Yujin! Tôi cho cậu một cơ hội cuối, nếu quỳ xuống cầu xin tôi thì tôi sẽ suy nghĩ lại"
Kang Eunjin đứng khoanh tay, ngữ khí đanh thép chủ yếu là để doạ cậu sợ.
"Xin lỗi, nhưng đầu gối tôi không có chịu nghe lời"
Bọn họ mà dám đánh cậu thì cậu sẽ ngay lập tức la lên, ban ngày ban mặt thì bọn họ chưa chắc dám làm gì đâu.
"Đúng là không biết sống chết là gì mà. Để coi hôm nay cậu có còn lết xác nổi về nhà nữa hay không?"
Hai tên to con nghe ra hiệu thì lao đến đánh Yujin. Cậu lập tức quay đầu bỏ chạy, nhưng đây lại là ngõ cụt, cậu chạy đường nào cũng không thoát nên bèn lấy mấy cái sọt mây đan ở gần đó ném về phía bọn họ. Ban đầu họ có chút hoảng loạn, nhưng sau đó một tên đã vớ được cây gậy rồi vung loạn xạ, đánh trúng vào đầu gối của cậu khiến cậu ngã khuỵu xuống.
Hắn ta tiếp tục cầm gậy định đánh thêm vài cái nữa thì ai đó đã giữ tay hắn lại.
"Ricky? Là cậu sao?"
Yujin nhìn thấy anh ta ở đây thì không khỏi bất ngờ.
"Các người 4 người bắt nạt một mình Han Yujin mà không thấy mất mặt sao? Có giỏi thì đấu với tôi đây này"
Ricky kéo Yujin đứng dậy.
"Có sao không?"
Yujin khẽ lắc đầu tỏ ý không sao.
"Cảm ơn cậu"
"Lại là một thằng không biết điều. Đúng là một đám điên khùng chơi với nhau"
Kang Eunjin cười nửa miệng.
"Nè tôi thấy câu đó cô tự để dành cho mình đi thì hơn. Tôi đã báo cảnh sát rồi, trước khi họ đến một mình tôi cũng có thể xử gọn các người"
Ricky vén sẵn tay áo lên chỉ trực chờ ra tay. Alpha như hắn mà phải sợ đám beta này sao? Ahn Heewon có vẻ e dè nên khẽ kéo tay Kang Eunjin.
"Cậu ta nói báo cảnh sát rồi đó".
Suy nghĩ một chút, cuối cùng bọn họ cũng chịu rời đi. Ricky còn tặng lại cho họ một cái bĩu môi đầy khinh bỉ rồi mới quay sang phía Yujin.
"Đưa điện thoại đây!"
Ricky đưa tay ra. Thấy Yujin không có vẻ gì là hợp tác nên anh phải nói lại lần nữa.
"Đưa đây!"
"Làm gì?"
Yujin thắc mắc nhưng vẫn nghe lời đưa điện thoại cho Ricky.
"Đây là số của tôi. Khi nào gặp rắc rối thì cứ gọi cho tôi, tôi sẽ xử đẹp bọn chúng"
Nói xong cất điện thoại vào balo cho Yujin rồi khoá lại giúp.
"Không cần đâu"
"Không cần là không cần cái gì? Cậu mà dám xoá số là tôi giận cậu đó. Còn đi được không? Chân cậu không sao chứ?"
"Ừm, vẫn ổn"
Yujin chợt nhận ra cậu bạn này có hơi không nghiêm túc một chút, đôi khi nói chuyện cục súc nhưng thật ra cũng là người tốt nhỉ?
__________
Sáng hôm sau ngủ dậy Yujin mới thấy chân mình đau nhói. Rõ ràng hôm qua lúc mới bị đánh cậu còn cảm thấy ổn mà, chỉ hơi nhức nhức chút thôi. Ai dè qua một đêm lại đau như vậy. Nhưng cậu không muốn người khác lo lắng nên vẫn đến trường như bình thường.
Vừa bước đến cổng trường, cậu đã nhìn thấy Gyuvin ở phía xa. Hình như anh còn đang đeo tai nghe khiến cậu tò mò không biết bản nhạc nào mà có phước vậy nhỉ? Cậu thật sự muốn biết để cheap moment với anh đó.
Lần này cậu tiếp tục lẽo đẽo theo anh nhưng giữ khoảng cách xa hơn mọi lần, chỉ cần anh không nhận ra thì chắc là sẽ không sao.
Từ phía sau có một chiếc xe máy đang lao tới, bấm còi inh ỏi. Các sinh viên đều dạt sang hai bên nhưng Gyuvin thì không, do anh đang nghe nhạc nên không nghe thấy gì hết. Yujin thấy vậy bèn bất chấp cái chân đang bị đau mà lao đến như tên bắn.
"Kim Gyuvin! Cẩn thận!"
Yujin đẩy Gyuvin qua một bên khiến anh loạng choạng suýt ngã, còn bản thân cậu thì ngã lăn ra đất.
"Cậu bạn à! Không sao chứ?"
Cậu bạn lái xe kia hỏi han. Thấy Yujin xua tay tỏ ý không sao thì cậu ta mới rời đi. Gyuvin bị bất ngờ, liền quay đầu lại nhìn cậu chằm chằm. Thấy vậy cậu bèn gượng cười trấn an anh.
"Tôi không sao đâu mà"
Gyuvin bèn ngồi xuống, đưa tay lên lau đi vết bụi bẩn dính trên má cậu. Tim cậu hẫng một nhịp, vô thức tủm tỉm cười. Pheromone mùi chocolate bắt đầu toả ra ngào ngạt.
"Ngã mà vui đến thế sao?"
Chỉ cần ngửi được mùi pheromone của cậu cũng đủ để anh hiểu lúc này cậu đang vui sướng tột độ. Đúng là lạ nha, có phải cậu ta bị ngã đập đầu xuống đất rồi trở nên ngốc nghếch rồi không?
Yujin lúc này mới thấy có chút ngượng ngùng, bèn co người lại rồi đứng dậy nhưng phát hiện ra chân cậu lại đau nhói, còn đau hơn hồi sáng rất nhiều đến nỗi lại khuỵu xuống.
Gyuvin đưa tay muốn đỡ cậu nhưng thấy cậu lại đứng vững được rồi nên bèn rụt tay lại. Có lẽ anh cũng có chút gì đó khó xử.
"Đến phòng y tế đi!"
"Tôi nói là không sao mà"
"Cậu quay một vòng cho tôi coi!"
Yujin không hiểu ý anh là gì nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Mới xoay được nửa vòng thì cả người cậu ngã nhào vào lòng anh.
Mùi hương bạc hà thanh mát này quả nhiên rất dễ chịu. Nó không giống mùi bạc hà lúc anh đang tức giận hôm qua thì phải? Yujin chợt nhận ra vừa rồi là anh chủ động đỡ cậu có phải không?
Ánh mắt Gyuvin phảng phất tia bối rối, bèn buông tay ra.
"Cậu tự đi được chứ?"
"Ừm"
"Vậy đi thôi!"
Gyuvin quay đầu đi trước nhưng không thấy Yujin đi theo nên dừng bước.
"Sao không đi?"
"Cậu nói tôi không được đi theo cậu nữa mà"
Yujin buồn thiu cúi mặt xuống. Chuyện bị anh mắng hôm trước cậu vẫn còn nhớ, cậu cũng chỉ muốn lẳng lặng mà ngắm anh từ phía xa thôi, không muốn anh tức giận lần nữa đâu.
"Vậy tùy cậu!"
Gyuvin tiếp tục đi.
Yujin đứng đó ngẫm lại một chút, anh là đang bảo cậu đi theo có phải không? Yujin cười tươi, cơn đau ở chân dường như biến mất hoàn toàn vậy, hớn ha hớn hở đi theo anh.
"Đợi tôi với"
_________
"Sao em ngã mà lại để bầm tím với sưng to như vậy? Đúng là lạ nha!"
Cô y tá ở phòng y tế khám cho Yujin thì không khỏi thắc mắc.
Yujin e dè nhìn Gyuvin, cậu không muốn nói ra chuyện vì anh mà cậu cãi nhau với hai con nhỏ kia, rồi bị bọn họ dẫn người đến đánh. Dù sao thì anh cũng chẳng quan tâm gì đến cậu đâu mà, nói ra chỉ thêm xấu hổ.
"Có gì cứ nói? Nhìn tôi làm gì?"
Gyuvin nhận ra ánh mắt khác lạ của Yujin, bèn cố ý toả ra pheromone mùi bạc hà để kích thích cậu, khiến toàn thân cậu run rẩy.
"T-thực ra là em bị thương từ trước ạ"
"Bị như vậy sao không đi khám rồi đắp thuốc? Để lâu sẽ nặng thêm đó, có thể còn bị đông máu nữa. Mấy hôm tới hạn chế đi lại nhiều là được"
"Dạ em biết rồi ạ. Em cảm ơn cô"
Sau khi cô y tá rời đi thì Gyuvin lập tức quay sang như tra hỏi Yujin.
"Ai đánh cậu sao?"
"Làm gì có chứ? Cậu nói xem ai dám đánh tôi? Tôi có đắc tội với ai đâu"
Yujin cố gắng cười sao cho chân thật nhất có thể .
"Do tôi hậu đậu quá nên bị ngã thôi. Cậu lo lắng cho tôi sao?"
"Cậu vì tôi mới bị thương, là ai thì tôi cũng sẽ có trách nhiệm hỏi thăm thôi"
Yujin nghe anh nói thì có chút thất vọng. Bỗng chuông điện thoại của cậu reo lên, cậu bèn nhờ anh lấy giúp vì nó đang được cất trong chiếc balo để bên cạnh anh.
Gyuvin chợt dừng lại khi nhìn thấy dòng chữ hiện tên người đang gọi đến. 'Alpha của Han Yujin'? Là ai vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro