suy (2)



kim gyuvin chưa từng nổi giận với anh như thế.

khoảng thời gian bên nhau chưa lâu nhưng cũng không gọi là ngắn nhưng em cún ngố quậy nhà anh lại là người có tính kiên nhẫn cực cao, tuyệt đối rất ít khi nóng giận, mà với kim taerae thì chưa nổi giận bao giờ.

"thả anh xuống đi mà kim gyuvin"

taerae vùng vẫy trong vô vọng vì anh biết giờ khó có thể lay chuyển được tên cún cứng đầu này.

trách trời trách đất, trách cả công ty sao mà xếp phòng ngang trái thế. rõ là cùng một nhóm mà phòng yujin ở đầu dãy, phòng anh ở cuối dãy, cách nhau tận 10 cánh cửa phòng, thêm 2 cái cầu thang.

thật may là về đến phòng. kim gyuvin thả nhẹ anh xuống giường mình. cậu muốn ném anh một phát cho anh hiểu được sự tức giận của mình nhưng lại sợ anh đau, nhưng cậu không nỡ.

"em bị làm sao đấy kim gyuvin?" taerae gắt gỏng.

"anh mới bị làm sao đấy. em không hiểu?" cậu đáp trả lại ngay. giọng điệu coi bộ còn khó chịu hơn ban nãy.

"tự dưng đạp đổ cửa phòng người khác rồi lại hỏi anh làm sao? em điên à"

"đúng, em điên rồi. điên vì anh đấy!" kim gyuvin gào lên

giờ thì gay rồi. cả hai người ai cũng mất bình tĩnh.

...

1:00 a.m

đã hơn 3 tiếng trôi qua. hai người không ai nói với nhau câu nào mặc dù cả hai đều biết chưa ai đi ngủ.

taerae bức bối vô cùng. anh cứ cựa mình mãi trên chiếc giường nhỏ xíu, mà cái giường của anh lại dính với giường thằng em ở dưới. quay qua quay lại, anh quyết định vào nhà vệ sinh rửa mặt.

kim taerae khẽ bước xuống giường, rón rén từng bước ra đến căn phòng nhỏ gần phía cửa. anh cẩn thận tạo ra tiếng động nhỏ hết sức có thể dù biết bạn lớn đang còn chập chờn.

lúc về tính leo thẳng lên giường trên rồi nhưng linh tính mách bảo kiểu gì kim taerae lại ghé lại giường dưới xem cu em đang làm gì. nói rõ ra thì là tại anh trẻ con nên cu em mới nóng giận. thôi thì cứ ngó trước có gì mai làm lành sau.

...

"kim gyuvin, kim gyuvin em khóc hả?"

cảnh tượng nhập nhoè trong đêm tối làm kim taerae không khỏi chạnh lòng. em cún bự kim gyuvin của anh đang cắn vào cổ tay đến mức tím tái, gương mặt ướt đẫm nước mắt.

"làm sao thế. sao em lại khóc. nói anh nghe đi mà"

anh vội vã dựng người cậu ngồi dậy. cả gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng kèm trách móc.

gyuvin oà khóc, cánh tay bị anh kéo lại thâm tím vết cắn, in hằn cả giấu răng. tiếng hức hức mang nặng suy tư như cào vào từng thớ thịt của taerae. anh thấy ngứa ngáy khắp cả cơ thể, hoàn toàn rối trí. thề với chúa mười kim taerae cũng không đủ sức đối phó với một kim gyuvin như này.

"nước mắt em cứ tự rơi thôi...em không dừng được anh ạ."

gyuvin cất tiếng khàn khàn xa lạ. hẳn em phải khóc lâu lắm rồi nên mới khó khăn trong việc giao tiếp như vậy. kim taerae nghe tiếng nói tưởng quen thuộc mà đau thương của em làm tim như muốn vỡ ra trăm ngàn mảnh. đến chính anh không biết mình nên làm gì. vươn tay nhỏ xoa vết cắn thâm tím của cậu em, rồi xoa lên xương mặt góc cạnh, lên má rồi lên mắt.

"kim gyuvin là đồ con chó à? sao lại tự cắn đến mức này."

gyuvin được anh vuốt ve, dần cũng không còn khóc to nữa, chỉ còn tiếng rứt rứt nơi cổ họng với thỉnh thoảng sụt sùi ở mũi. cậu không trả lời, quay người vòng tay ôm ngang eo anh, còn cọ mặt vào phần cơ thể phía trước. hành động của kim gyuvin như ngầm khẳng định mình là chú chó con đích thực vậy.

thuận theo cái ôm của em, taerae khẽ xoa đầu cậu, vuốt ve khắp như thể người chủ đang an ủi chú cún bự ấm ức của mình.

một khoẳng lặng ấm áp xuất hiện giữa hai người. có lẽ cả hai chưa cần nói với nhau vì điều gì. chỉ bên nhau là đủ.

"anh xuống ngủ với em đi"  kim gyuvin lên tiếng. giọng nói vẫn mang chút hờn dỗi.

"thì em thả anh ra anh mới nằm được chứ gyu"

"thả ra anh sẽ lại đi mất. để em bế anh xuống."

"thôi mà anh không đi đâu đâu." taerae bất lực trước cậu hay em mè nheo này. và rồi như chợt nhớ ra gì đó, ánh mắt anh hướng xuống eo mình nơi cánh tay săn chắc của gyuvin đang khoá chặt không rời. "gyu ngoan thả anh đi bật đèn rồi sơ cứu vết cắn này đã nha. có sẵn bông thuốc ở tủ đầu giường em đó."

cuối cùng thì gyuvin cũng chịu nới lỏng vòng tay, thuận tiện cho taerae lách người với qua chiếc tủ đầu giường. lôi ra hộp y tế nhỏ, anh liếc nhẹ ánh mắt ý chỉ gyuvin xích người ngồi xuống phía đối diện. vừa thấm thuốc cho cậu em, anh vừa buông lời trách móc nhỏ nhẹ.

"đồ con cún ngốc nhà kim gyuvin. tự dưng cắn đến độ này làm chi không biết."

"còn không phải tại anh hả đồ vịt con đáng ghét. em mà là chó thật em lao vào ăn thịt anh lâu rồi."

"tại anh cái gì cơ chứ?"

"không. chả cái gì cả."

taerae không quá khó hiểu trước câu nói bóng gió của cậu. mà thực ra là anh hiểu rõ nó lắm. chỉ là anh muốn trốn tránh thứ gì đó.

"anh yêu em"

không biết nói gì, anh buông lời tỏ tình trong vô thức.



"em cũng yêu anh". cậu ngoan ngoãn đợi anh băng bó cho mình xong mới đáp lại lời yêu của anh. gyuvin khẽ hôn lên trán anh như một thói quen mỗi khi cậu muốn trấn an anh. thực ra gyuvin chẳng hiểu anh của cậu bị gì. chỉ là bản năng khi yêu mách bảo với cậu rằng anh đang rối bời, không hề ổn chút nào. "giờ thì đi ngủ đi. có gì ngày mai hẵng nói với nhau. anh đừng trốn lên giường trên là được."

"cũng hơn 2 giờ rồi. cún yêu đi ngủ có gì mai anh nói với em nha." taerae cười híp cả mắt lại. cả đêm hôm qua anh cũng khó ngủ vì thiếu hơi gyuvin chứ chẳng riêng gì cậu nên giờ thoải mái vô cùng.

"cún yêu cơ à. mỗi ngày anh gọi em một cái tên hay nhỉ."

"không có ai gọi em bằng nhiều biệt danh như anh đâu. hì"

(còn chap 3)

..............................

sorry cạ nhà. mình bị write block nên không có chăm viết được 😭😭 kiểu mình viết tận 12 bản nháp nhưng không ưng một cái nào hết. khủng hoảng quá trời.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro