3. Tân nương của Goo các
Jinhwan chạy về phía sân trước gia trang họ Kim theo tiếng ồn ào náo loạn, đám gia nhân người hầu run sợ kháo nhau lùi lại không dám phản ứng gì. Lão Kim bị lôi về quỳ trước sảnh lớn, đằng sau là một đám bặm trợn hung hãn sẵn đao kiếm kề lên cổ lão già.
- Lão gia nhà các ngươi đánh bạc ở khách điếm nay đã nợ hơn năm trăm nghìn lượng vàng, nếu muốn giữ cái thủ cấp thì mau đem tiền ra đây.
Tên bặm trợn dõng dạc nói vừa kề đao vào sát cổ lão Kim khiến các phu nhân lẫn bọn người hầu chỉ biết bịt mắt khóc lóc van nài. Chỉ là một đám kêu khóc léo nhéo thật phiền phức, tên đao phủ kia giơ đao lên trong tiếng thét kinh hoàng của gia trang.
- Dừng lại !
Tiếng nói dứt khoát của thiếu niên nhỏ bé dùng thân che chắn lão Kim, ánh mắt kiên định của y khiến tên đao phủ khựng tay chần chừ.
- Hãy cho chúng tôi thời gian, nhất định sẽ có đủ ngân lượng để trao trả.
Jinhwan dùng hết dũng khí nói, dù hiện tại chính y cũng không chắc rằng mình có cách nào lo liệu số tiền khổng lồ kia. Tên đao phủ quay đầu lại nhìn kẻ đứng sau đám người thủ hạ, một tên thanh niên trẻ với nụ cười đầy ranh mãnh bước lên. Hắn là Goo Junhoe, tên lái thương máu mặt nhất Hán thành này. Nắm trong tay hàng loạt khách điếm, tửu lầu, không một ai có thể so sánh tiền bạc phú quý với hắn. Ngay cả vương quân quý tộc cũng bị thao túng, đắm chìm trong những tiệc rượu thâu đêm suốt sáng mà hắn tổ chức.
- Đây có phải là mỹ nam nhân nhà họ Kim nổi tiếng không? Nghe danh đã lâu nay mới hân hạnh diện kiến.
Junhoe tiến về phía Jinhwan, nhẹ nhàng đặt ngón tay miết trên cổ y, làn da thật mịn màng trắng tinh khiết. Đôi mắt trong như hồ nước, đôi môi mỏng gợi cảm rung động lòng người, đặc biệt là làn da trắng ngọt mịn màng như bột bánh. Goo gia trang không thiếu mỹ nhân ngay cả nam nhân cũng là những người nhan sắc xuất chúng , thế nhưng tiểu nam tử này mới quả thật là viên ngọc quý bậc nhất thiên hạ hắn tìm kiếm bấy lâu nay.
- Ta đồng ý cho các ngươi thêm thời gian, với một điều kiện...
Jinhwan run rẩy thở mạnh, ánh mắt của tên họ Goo như muốn ăn tươi nuốt sống y lúc này.
- Bánh bao mỹ nam nhân này từ nay sẽ là phu nhân nhà họ Goo chúng ta.
Hắn cười lớn rồi tóm lấy y, mặc y giãy dụa la hét phản đối bao nhiêu trong sự dửng dưng của người nhà họ Kim. Lúc này y như một món hàng, một vật thế thân, con tốt mà nhà họ Kim sẵn sàng hi sinh. Một tên trong đám thủ hạ đánh mạnh vào đầu khiến y ngất lịm đi bất tỉnh, cơ thể y nhẹ tênh bị mang đi rời khỏi gia trang.
-
Jinhwan thức dậy khỏi cơn ác mộng kinh hoàng, người y ướt đẫm mồ hôi trên trán và khắp cơ thể. Cơn đau rát truyền lên đại não từ phía sau lưng khiến người y nóng bừng như phát sốt. Y nhìn quanh, đây không phải là gian phòng của y, không phải bất kì một nơi nào mà y biết. Ở bên ngoài có nhiều tiếng ồn ào, tiếng nam nhân đang nói lớn hoà cùng tiếng cười của nữ nhân, tiếng ly chén lộn xạo tiếng chân bận rộn gấp gáp. Y đi về hướng cánh cửa đang hé, bầu trời tối sẫm trên cao lộng gió hoà cùng những ánh đèn bên dưới lung linh dập dìu.
- Ngươi thích chứ ?
- Đây là đâu ?
Y quay lại nhìn nam nhân vừa tiến vào phòng, thận trọng nói.
- Đây là tầng cao nhất của Đinh hương tửu lầu, khách điếm lớn nhất Hán thành.
Goo Junhoe đầy kiêu ngạo nhìn xuống quang cảnh tuyệt đẹp bên dưới, hắn không nghĩ rằng mình sẽ có lúc nào chia sẻ cho ai khác quyền lực cao quý này. Hắn tiến lại gần Jinhwan, tay cầm vào y phục tuyệt đẹp trên người y, tấm áo màu đỏ chói chang với những đường chỉ được dát vàng tinh tế.
- Tân nương của ta quả là tuyệt phẩm.
- Tại sao ngươi...? Ta là người nhà của Kim gia, ngươi không thể bắt ép ta.
Jinhwan chống cự trong yếu ớt, y biết mình không thể thoát khỏi tay Junhoe, y chỉ mong hắn có thể hiểu nhìn thấu tình đạt lý một chút.
- Kim gia? Nơi đã bán ngươi đi để gỡ nợ cho một lão già tham lam mà thậm chí không một chút luyến thương?
Lời nói của Junhoe khiến y nín lặng, hai mắt từ lúc nào bỗng dưng ầng ậc nước, y đưa tay lên miệng ngăn tiếng bật khóc của mình. Junhoe nhìn y rồi đưa tay lên cổ áo, giật mạnh kéo trễ lưng áo của y xuống. Một hình xăm vẫn còn đỏ hiện lên giữa lưng, ấn mộc của nhà họ Goo.
- Quên Kim gia đi, từ bây giờ ngươi là tân nương của Goo Junhoe ta.
Hắn nâng gương mặt vẫn còn ướt đẫm hai hàng nước mắt rồi hôn lên môi y, y cố gắng đẩy ra nhưng không thể làm gì trước sức mạnh của người kia. Đầu lữoi hung hăng tiến vào bên trong dây dưa, không thèm để ý tới phản kháng của y, mặc sức thưởng thức hương vị ngọt ngào. Hắn ép y xuống sàn, xé một mảnh áo rồi buộc chặt hai cánh tay của y lại với nhau. Hắn vén mái tóc đen dài xoã tung trên nền đất của y, thô bạo cắn lên cần cổ trắng ngần kia để lại một dấu răng sâu hoắm trên da thịt. Lực chống đỡ của tiểu mỹ nhân này chẳng khác gì mèo cào, hắn ấn hai tay bị trói của y giơ cao phía trên đầu rồi từ từ cởi tách từng lớp y phục trên người y.
- Không muốn... đừng mà, ta xin ngươi...
Bàn tay của hắn di chuyển trên ngực y, dùng sức vuốt ve da thịt mịn màng và những đường nét mê hoặc cơ thể y. Ngón tay vân vê điểm trên đầu ngực, từ từ như trêu ghẹo kích thích dục hoả bên trong ngừoi y, làm y không nhịn được mà kêu thành tiếng.
- A...
- Thoải mái sao?
Jinhwan cắn răng lắc mạnh đầu, thế nhưng y không thể phủ nhận cơ thể thuần thục vô cùng nhạy cảm của y vô tình dễ dàng phản ứng lại những kích thích này. Hắn cùi đầu xuống ngậm lấy điểm thù du màu hồng phấn của y, ra sức ngậm mút, thi thoảng dùng đầu lưỡi trêu chọc khi lại dùng răng cắn nhẹ vào. Y toàn thân đắm chìm vào những mơn trớn khoái cảm đầy tê dại, muốn mở miệng phản kháng nhưng chẳng thể tìm được lời nào.
Junhoe nhếch miệng cười, hắn biết y đã động tình. Bàn tay y rà rà di chuyển xuống vùng bụng, đi vào giữa hai chân nơi cự vật nhỏ nhắn kia đã cứng lên đôi chút. Y lập tức kẹp chặt hai chân lại, không để ngón tay của hắn đi sâu vào hơn.
- Tiểu nương tử, mau mở chân ra.
- Không thể...
- Đối với lão công của mình, lại không thể mở chân sao. Hay là ngươi muốn ta đem ngươi cho đám thủ hạ phục vụ.
Jinhwan tròn mắt nhìn hắn kinh sợ, y biết những lời hắn nói không phải là trò đùa. Dẫu gì đối với hắn y cũng chỉ là một thứ chiến lợi phẩm, không thấy vui vẻ sẽ liền vứt bỏ đi. Tất cả những nam nhân này đều giống như nhau, hạ lưu và bỉ ổi.
Y cắn môi mình, lồng ngừng phập phồng lấy lại hô hấp, hai bắp chân từ từ mở ra. Junhoe nhếch miệng cười, hắn lấy ra một lọ dịch nhỏ được chạm khắc tinh xảo, từ đó phát ra mùi hương khiến y đỏ mặt xộc lên mũi.
- Thứ xuân dược quý hiếm này là của một tên lái thương từ phía bắc cống nạp, ngươi vinh dự sẽ là người đầu tiên được thử đấy.
Cơ thể Jinhwan rùng mình dữ dội, hắn mở nắp lọ rồi đổ xuống nơi hạ thân của y. Y có thể cảm nhận từng giọt lạnh lẽo chảy xuống nơi khoé đùi vào trong hậu huyệt của mình. Hắn nhà rỗi ngắm nhìn cơ thể y bắt đầu có phản ứng mãnh liệt, cả người co giật uốn éo không ngừng khi xuân dược bắt đầu phát tác. Lưng y cong lên thành một vòng cao, mạch đập nhanh hô hấp cũng gấp gáp, từng dòng nhiệt nóng chạy loạn khắp tứ chi. Thứ xuân dược đang ngấm dần vào từng tế bào, hậu huyệt của y ướt đẫm và đỏ ủng khong ngừng co bóp.
- A.... Nóng quá.... Không được mất.......
Dục hoả đốt cháy làm đầu óc y như điên loại, y càng cố giãy dụa thì bên trong lại càng chảy ra nhiều nước, ướt đẫm tà áo bên dưới mông. Junhoe thử đặt một ngón tay vào, bên trong đã mềm nhũn co chặt lại ôm lấy ngón tay như muốn nuốt trọn. Quả nhiên là thứ xuân dược có một không hai trong thiên hạ.
- Nương tử, ngươi thật dâm đãng, xem ngươi mút chặt ngón tay ta thế nào đây.
Jinhwan đầu óc như bị ù đi, tất cả giác quan đều tập trung vào vùng hạ thân đang bị bày ra kêu gào khát cầu, một ngón tay là không đủ. Hai tay bị trói chặt, y không thể làm gì khác để dịu đi dục hoả, chỉ biết phát ra những tiếng tuyệt vọng đầy dâm đãng như lại khả ái yêu kiều.
- Ta... ta muốn...
- Muốn ta sao, nương tử?
- Muốn...
Junhoe cởi thắt lưng của mình, bỏ đi lớp áo choàng đắt tiền của mình đồng thời kéo hạ khố xuống. Cự vật nóng rực và cứng rắn lộ ra trước mắt y, hai mắt y khép hờ nhìn nó đầy khao khát, muốn được dụng vọng to lớn kia đâm vào ngay tức khắc.
Bàn tay to lớn của hắn ôm lấy phần eo nhỏ của y, đem vật cứng rắn tiến vào trong hậu huyệt ướt át kia. Hắn rùng mình, kêu lên một tiếng thoải mái khi hoàn toàn cắm dục vọng ngập sâu bên trong, cảm nhận sự thiêu đốt nóng bỏng bao xung quanh mình. Y ngửa cổ đầy khoái cảm, thích ứng dần với vật đang trướng bên trong.
- Bên trong ngươi thật tuyệt.
Hắn chần chừ bất động một lúc khiến dục hoả trong người y lại một lần nữa kêu gào, y giãy dụa rục rịch thắt lưng của mình hối thúc.
- Ta muốn.
- Muốn sao ?
Vừa hỏi hắn vừa rút ra thật chậm rồi lại nhanh chóng đâm vào, khiến cho cơ thể y lại nảy lên kịch liệt.
- Muốn! Ta muốn!
Y lúc này chỉ phát ra những từ ngữ không rõ ràng, hoàn toàn cuốn mình theo dục vọng, để mặc nó xâm chiếm lấy toàn bộ bản năng của mình.
- Gọi ta là lão công, từ giờ ta đã là lão công của ngươi.
Tứ chi lúc này giống như bị châm chích đến tê dại, cảm giác thiếu vắng hụt hẫng khiến y hết sức khó chịu. Ngọc thể trắng trẻo mịn màng như bột giờ đỏ ửng một tầng, hướng về phía hắn mà bắt đầu đung đưa.
- Lão công, mau động, ta muốn ngươi.
Nghe người bên dưới mình rên rỉ như mèo khiến hắn cũng bỗng chốc động tình, thật muốn cứ mãi ở trên ngắm nghía biểu tình khát cầu này. Hắn chống tay bên eo nàng, bắt đầu triển khai di chuyển trong cơ thể y. Hạ thân hắn bừa bãi động nhanh, xâm nhập bài khai hậu huyệt đang nóng hổi kia. Năm căn thô cứng chen chúc giữa nộn thịt ẩm ướt, mùi xuân dược ban nãy hoà cùng với dịch do hoan ái tiết ra khiến gian phòng phủ một tầng tình dục đầy kích thích.
- Nóng... thật lớn a, lão công...
Jinhwan vừa đau đớn vừa run rẩy cảm thụ sự bành trướng của cự vật to lớn bên trong mình, hoàn toàn bị khoái cảm đánh úp, cơ thể bị kích thích co giật không ngừng. Hậu huyệt của y điên cuồng mút lấy nam căn to lớn mỗi lần hắn đi vào lút cán, cả người nảy lên theo từng va chạm.
- Cầu lão công đi, tiểu nương tử, cầu ta làm chết ngươi.
Hắn tận hứng kịch liệt ra vào, nếu biết trước Kim gia có một bảo bối tuyệt hảo thế này hắn đã không phải quá mất công. Bao nhiêu mỹ nam mỹ nữ trong tửu lầu Goo các đều không thể nào sánh bằng dâm mỹ của người này. Tay hắn nâng cao đùi y, dùng sức lớn bắt đầu điên cuồng sát nhập hơn. Toàn thân y lúc này toàn bộ là dấu vết của hoan ái, niêm dịch màu trắng ở nơi giao hợp tí tách rơi xuống sàn nhà.
Jinhwan nhắm chặt mắt, cuồng loạn mà càng cong người không ngừng rên rỉ, loại kích thích mang lại thống khổ đau đớn. Nước từ khoé mắt y cứ thể chảy xuống hai bên má. Junhoe bên trên y cứ bừa bãi ra vào đến một lúc khi cao trào ập đến rất gần, hắn gầm lên rồi bắn thật sâu bên trong y. Cảm giác cỗ dịch lấp đầy bên trong khiến y cao thấp rên rỉ không thành tiếng.
- Nương tử, đã thấy thoải mái chưa ?
Junhoe đem cơ thể trần trụi của y ly khai toàn bộ y phục, nhẹ nhàng vuốt ve ngắm nhìn biểu tình chưa hề suy giảm dục hoả. Cự vật của hắn đem ra khỏi hậu huyệt khiến y không nhịn được mà kêu lên, cảm giác trống vắng khiến y lại tiếp tục run lên.
Biết rằng tiểu dâm đãng chắc chắn chưa thoả mãn, hắn hôn nhẹ lên đôi gò má còn ướt đẫm nước mắt của y. Nằm ngửa xuống sàn đất, hắn đặt y ngồi phía trên mình rồi dùng tay vỗ nhẹ vào phần mông trắng nộn kia.
- Nương tử, ta để ngươi tự động đấy, cho lão công thấy đại kê của ta có thể khiến ngươi thoải mái thế nào.
Jinhwan vừa xấu hổ vừa nhục nhã, dục vọng quá lớn có bao nhiêu đều phơi bày trước mắt hắn. Y ngồi trên bụng hắn, cự vật cứng rắn kia vô tình đập chọc khiến cơ thể nhạy cảm phản ứng lại tức thì. Bàn tay run rẩy của y chầm chậm tiến lại nắm lấy cự vật đặt trước cửa hậu huyệt của mình, y chầm chậm ngồi xuống cảm nhận bên trong mình bị xỏ xuyên từ dưới lên.
Junhoe nắm chặt lấy hai mông nộn thịt bắt đầu di chuyển cơ thể phía trên mình lên xuống, côn thịt tận lực đâm sâu vào bên trong. Khoái cảm thoải mái lại ập đến với y một lần nữa nhanh chóng, thân thể không kìm lòng được theo từng nhịp thúc từ dưới lên mà vặn vẹo.
- Hậu huyệt nóng quá... lão công, lại dùng lực thao ta...
Hắn bình thản cười rồi hạ thân từ bên dưới bắt đầu chuyển động, đâm từ dưới lên phát sinh những tiếng vang dâm mị của da thịt. Loại tư thế này khiến côn thịt đâm rất sâu, hậu huyệt cũng vì thế mà co thắt chặt hơn. Nơi giao hợp đó cũng chảy ra nhiều dâm thuỷ tràn qua dục vọng của hắn mà nhỏ xuống dưới. Hắn càng gia tăng tốc độ của mình càng khiến y ngửa cổ rên rỉ to hơn, tận lực cưỡi trên người hắn thoải mái động.
Junhoe nâng cao cái mông của y, gia tăng luật động của mình, mỗi lần đâm vào đều cọ sát vào tràng bích nhạy cảm sâu nhất. Cơ thể y lúc này vô lực nâng lên hạ xuống, nhấp nhô phía trên không ngừng. Y run rẩy, hô hấp nặng nề, cơ thể đã gần tới cực hạn lập tức xông lên cao triều. Từ điểm này, hắn lại càng ngắm nhìn kĩ những biểu cảm dâm đãng kiều mị của y, từng đường nét gương mặt của mỹ nhân thiên hạ. Đôi mắt trong suốt mang theo ý kiều mị, thanh âm mềm mại mỏng manh, hông y chủ động uốn éo, nâng thân thể lên nghêng hợp với hắn, theo hắn đâm vào y lại xoắn thật chặt khiến hắn thật muốn ra.
- Lão công... a... lão công..
Jinhwan căng cứng người, bắt đầu xuất ra trên bụng hắn, hậu huyệt thắt chặt vào khiến nam nhân bên dưới cũng nhanh chóng xuất ra thêm một lần nữa. Sau khi đạt cao trào, y cả người mềm nhũn vô lực đổ rạp xuống ngực hắn. Hắn chưa vội ly khai dục vọng của mình khỏi thân thể y, nơi cửa động phiếm hồng vẫn vô cùng run rẩy nếu rút ra sẽ lại làm khoái cảm của y gia tăng. Goo các chủ dĩ nhiên cũng muốn làm người này tận lực thêm vài lần nữa, nhưng lúc này lại muốn y nghỉ ngơi trong lòng mình chốc lát.
- Tại sao ngươi một lòng muốn trung thành với Kim gia? Trước đến giờ hắn chỉ là lợi dụng thân xác ngươi, thậm chí là giúp cơ nghiệp lão ta tồn tại đến bây giờ.
Hắn cất lời hỏi, nhẹ nhàng vuốt ve phần lưng vẫn đang thở mạnh của y.
- Các ngươi... đã bao giờ chịu đói khổ đến mức đến một chiếc bánh bao cũng không thể ăn chưa?
Junhoe im lặng.
- Kẻ như ta trước giờ không hề đòi hỏi gì, chỉ làm tốt việc của mình. Chỉ thế thôi.
Y nói đến như vậy rồi im lặng. Dĩ nhiên y cũng đã từng mơ ước được tự do làm bánh, sống những ngày tháng bình yên. Nhưng số phận của y bạc bẽo như thế, liệu còn biết trách ai lúc này đây.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro