Chương 33: Địt trong bồn tắm (2), bạn trai mới


Bồn tắm đầy nước đã bị hai người làm cho chỉ còn lại một nửa, trên mặt đất ướt đẫm, mặt nước phập phồng dữ dội không khó nhận ra cuộc giao hoan trong nước kịch liệt đến mức nào.

Sau khi địt Lâm Mặc đến thất thần, Tiêu Quân Đình lại đẩy nàng sang một bên bồn tắm, để hai chân nàng đặt lên thành bồn, trực diện hứng chịu những cú thúc mạnh của hắn.

"Đồ đĩ, hôm nay địt chết em luôn. Cái vú dâm đãng này có phải thiếu cặc không hả?"

Tiêu Quân Đình nửa quỳ bên bồn tắm, giọng nói trầm khàn mang theo hương vị tình dục nồng đậm khiến người ta nghẹt thở.

Cặc hắn như gắn động cơ điện, cao tốc thúc mạnh vào lồn nhỏ ướt át của Lâm Mặc, khiến tiếng rên rỉ của nàng vỡ vụn, tiếng kêu mị mị đứt quãng mang theo móc câu, làm người ta ngứa ngáy đến tận xương tủy.

Hắn đầu tiên là cắn mút đôi môi non mềm của Lâm Mặc, đầu lưỡi không chút khách khí luồn vào khoang miệng nóng ẩm, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ bé rụt rè của nàng mút mát hôn hít, sau đó dời xuống ngậm lấy nhũ hoa sưng đỏ vì bị hắn gặm cắn, răng cắn nhẹ đầu vú hồng hào tinh tế nghiền nát.

"Ô a... Đầu vú đau quá ngứa quá, lồn nhỏ muốn bị địt nát, a a cặc to quá tuyệt, a a thầy Tiêu chịch chết em!"

Lâm Mặc rên rỉ dâm đãng, nàng si mê ưỡn ngực đưa đôi vú hồng hào của mình vào miệng Tiêu Quân Đình, đồng thời lỗ lồn bị thúc đến vừa chua vừa tê, lớp thịt non sưng đỏ điên cuồng quấn lấy con cặc to lớn, từng đợt dâm thủy từ nơi kín đáo của nàng bị địt cho phun tung tóe, hòa tan trong làn nước tắm ấm áp.

Bồn tắm lạnh lẽo cứng rắn cọ vào tấm lưng trắng nõn bóng loáng của Lâm Mặc đến ửng đỏ. Bàn tay to của Tiêu Quân Đình vòng ra sau, trực tiếp ôm lấy Lâm Mặc ấn vào lòng ngực mình. Lâm Mặc cũng vươn hai tay ôm chặt lấy tấm lưng rộng lớn của Tiêu Quân Đình, hai người ôm nhau thật chặt, như hai cây cổ thụ mọc liền kề nhau.

Những cú địt hung hãn mạnh mẽ kích thích đến tận cùng, đôi vú dâm đãng vừa trắng vừa lớn điên cuồng tạo nên từng lớp sóng sữa, vỗ vào mặt nước vừa đau vừa ngứa.

"Yên tâm, nhất định chịch đến khi em khóc cũng không khóc nổi!"

Trong mắt Tiêu Quân Đình có một ngọn lửa dục vọng không bao giờ tắt, ngọn lửa ấy càng lúc càng lớn, thiêu đốt Lâm Mặc cả người nóng ran, nơi kín đáo ướt át, lớp thịt non sưng tấy.

Người đàn ông trong chuyện tình dục luôn cường hãn hung mãnh. Mỗi lần hắn cắm vào đều dùng đầu khấc to lớn nóng rực đỉnh vào tận sâu bên trong lỗ lồn non mềm của Lâm Mặc, hung hăng nghiền nát, khiến Lâm Mặc rùng mình, hết lần này đến lần khác phun ra chất lỏng tanh tưởi.

Những ngày sống tạm trong lều trại khiến cả hai đều nghẹn hỏng rồi. Vì không thể để người khác nghe thấy, mỗi lần Lâm Mặc rên rỉ đều phải kìm nén. Tiêu Quân Đình cũng chỉ địt con bé đến sướng rồi thôi, trừ ngày lên núi, gần như không thỏa mãn được bao nhiêu. Giờ trở về nhà mình, dục vọng liền như núi lửa phun trào, một khi bùng phát thì không thể vãn hồi.

Đến khi Tiêu Quân Đình cuối cùng giải tỏa được dục hỏa dồn nén, Lâm Mặc đã sớm không còn sức để khóc kêu nữa.
Người đàn ông đã thực hiện lời hứa của mình, đụ Lâm Mặc đến khóc cũng không ra, chỉ có thể phát ra những tiếng rên ư ử ngọt ngào như mèo con khi bị chạm vào điểm mẫn cảm.

Cái lồn sưng tấy của nàng co rút đóng mở, phun ra từng dòng chất lỏng trắng ngà, bị Tiêu Quân Đình dùng ngón tay cắm vào khuấy đảo, mãi mới rửa sạch sẽ.

Khi Tiêu Quân Đình bế Lâm Mặc đã kiệt sức lên giường, con mèo nhỏ không chịu nổi nữa đã sớm mệt đến hôn mê.

Từ khi những người tị nạn tạm thời ở sân vận động lần lượt về nhà, Tạ Án có chút thấp thỏm.

Ngày đó thầy Tiêu tuy rằng đồng ý giúp hắn tiến cử, nhưng vẫn không có động tĩnh gì. Hôm nay hắn cuối cùng không nhịn được gọi điện thoại.

Khóe miệng Tiêu Quân Đình khẽ nhếch lên khi nhận được điện thoại, đúng như dự đoán.

Hắn tổng cộng chỉ nói hai câu. Đầu tiên là giọng điệu vô cùng nghiêm khắc chất vấn Tạ Án sao lại bỏ mặc Lâm Mặc một mình trên núi, rồi hời hợt nói chuyện nghiên cứu để sau rồi tính, sau đó liền cúp máy.

Tạ Án căn bản chưa kịp nói hai câu, nghe thấy tiếng "tút tút" bên kia, hắn có chút hoảng loạn.

Cắn chặt răng, Tạ Án lại bấm một dãy số khác, gọi cho Lâm Mặc.

......

Sau khi nghe điện thoại của Tạ Án, Lâm Mặc vừa vui vẻ vừa lo lắng. Vừa rồi học trưởng Tạ Án gọi điện thoại xin lỗi nàng, nói không nên bỏ mặc nàng một mình trên núi, sau đó lại tỏ tình với nàng.

Không phải khoa trương, Lâm Mặc lúc đó thật sự ngây người ba giây, sau đó phản xạ có điều kiện mà chấp nhận. Chỉ là, nàng vui vẻ rất nhiều, nhưng sâu trong lòng lại có một chút buồn bã mất mát. Tuy nhiên, vì nỗi mất mát này đến một cách khó hiểu, Lâm Mặc rất nhanh đã gạt nó ra sau đầu.

Người bên kia điện thoại tiếp tục nói gần đây bận rộn chuẩn bị luận văn gì đó, vừa hay thầy Tiêu cũng ở nhà, hỏi có thể tạm thời chuyển đến nhà Lâm Mặc ở hai ngày không. Dù sao ba người ở trong lều cũng đã thân mật tiếp xúc rồi, không cần phải cách ly nữa.

Lâm Mặc ban đầu có chút do dự. Mới vừa tỏ tình đã ở chung, như vậy không tốt lắm đâu? Nhưng học trưởng Tạ Án tốt như vậy, lần trước trên núi mình từ chối sự thân thiết của anh ấy, anh ấy cũng không giận, còn dịu dàng xin lỗi. Lần này càng không thể từ chối anh ấy được.

Ngay khi nàng đang do dự vài giây, Tạ Án bên kia cũng im lặng một lát rồi hỏi nàng có phải vẫn chưa tha thứ cho anh ấy nên không muốn gặp anh ấy không, giọng điệu nghe có chút tổn thương.

Còn có thể nói gì nữa? Đầu óc Lâm Mặc nóng lên, vội vàng cầm điện thoại đồng ý. Trước đây không phát hiện học trưởng còn có thuộc tính dính người nữa chứ.

Bây giờ Lâm Mặc đang ngồi trên sofa chờ Tạ Án đến, trái tim nhỏ bé đập thình thịch. Chỉ là, nàng chỉ lo đắm chìm trong niềm vui yêu đương, chuyện Tạ Án tạm thời ở lại nhà vẫn chưa thương lượng với Tiêu Quân Đình!

Người kia ra ngoài mua đồ ăn vẫn chưa về. Chờ hắn về phát hiện trong nhà có thêm một người... Lần này xong đời rồi, không biết cái tên hẹp hòi này sẽ trừng phạt mình như thế nào.

Khi chuông cửa vang lên, cả người Lâm Mặc giật mình. Nàng từ trên sofa bật dậy, với tốc độ trăm mét lao tới cửa. Nhìn qua mắt mèo, quả nhiên là Tạ Án đã đến.

Nhanh chóng mở cửa nghênh người vào, nhiệt tình chu đáo dẫn học trưởng đến phòng khách để hành lý.

Tạ Án mang không nhiều đồ, rất nhanh đã sắp xếp xong. Mười mấy phút sau, hai người đã ngồi trên sofa uống trà.

Lâm Mặc nhân cơ hội uống trà lén nhìn Tạ Án, có chút không thể tin được người này bây giờ đã là bạn trai mình.

Nàng vừa mừng thầm vừa lo lắng. Ngoài cửa truyền đến tiếng chìa khóa xoay, Lâm Mặc lập tức thẳng lưng. Đến rồi, cuối cùng cũng đến khoảnh khắc phán xét!

Tiêu Quân Đình vừa vào cửa liền nhìn thấy trên sofa có một người đàn ông khác. Dù cho hắn tu dưỡng cực tốt cũng không nhịn được nhíu mày, ánh mắt dò hỏi nhìn thẳng về phía Lâm Mặc đang rụt rè nép sang một bên.

Lâm Mặc nào dám nói chuyện chứ? Ngày thường kêu la om sòm, lúc này đột nhiên lại á khẩu, cúi đầu im lặng, giả vờ xấu hổ.

Tạ Án vừa thấy Tiêu Quân Đình đã về, vội vàng đứng dậy chào hỏi, kể cho hắn nghe tình hình mình tạm thời ở lại, còn cố ý chỉ ra bây giờ mình là bạn trai Lâm Mặc, ám chỉ Tiêu Quân Đình đã "hoàn thành nhiệm vụ", sau đó mong đợi nhìn Tiêu Quân Đình.

(Tui k muốn chửi chứ clm nữ9 dở hơi vcl, thôi thì nữ9 H văn độc giả thông cảm  cho sự dở hơi của bà ý nha, chứ k phải H truyện này ngon thì t cũng bỏ cmnr🤡)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #21#htuc