Chương 3
【 Chương ba 】
Nghiêm Lực là sextoy chạy bằng cơm chuyên dụng cho đám con trai trong đội, chuyện này ai trong đội điền kinh cũng biết. Tuy nhiên, bên ngoài thì chỉ có mấy đứa thân thiết nhất mới rõ, ví dụ như La Bằng. Mà Nghiêm Lực cũng không phải ngay từ đầu đã như vậy, mà là sau một lần khám sức khỏe “đặc biệt”.
Khám sức khỏe đối với học sinh thể thao là chuyện thường như cơm bữa, nhưng lần này, thầy huấn luyện đã dặn dò kỹ càng từ cả tuần trước. Ai dám trái lệnh, thì đừng có trách ông ta ác. Vì vậy, đám con trai cũng rất để ý.
Cả tuần không được phép tự sướng hay chịch dạo, huấn luyện ngày hôm trước buổi khám cũng bị hủy, hơn nữa còn không được ăn uống gì. Đối với đám con trai lúc nào cũng tràn đầy dục vọng và ham muốn ăn uống thì quả là cực hình.
Đến ngày khám, mấy đứa tập trung ở một phòng học trống. Bác sĩ và thầy huấn luyện vẫn chưa đến, đám con trai liền túm tụm nói chuyện phiếm.
“Anh Lực, anh với chị dâu lâu rồi chưa lên giường đấy nhở?”
Nghiêm Lực mặt mày ủ rũ, trả lời: “Mẹ kiếp, con đấy đâu phải ghệ tao, chơi bời qua đường thôi, chia tay lâu rồi. Tao hai tuần nay chưa được bắn phát nào rồi đây này!”
Mấy đứa chơi thân liền cười dâm, đưa tay sờ soạng vào đũng quần của Nghiêm Lực. Nghiêm Lực cũng không né tránh, mà còn kéo khóa quần ra, cho lũ kia xem hàng bên trong.
“Lại bày trò gì đấy?! Nghiêm Lực mày lại muốn quậy phải không?!” Thầy huấn luyện vừa bước vào đã thấy Nghiêm Lực đang chào cờ, lại cho người ta sờ mó, “Có phải lại tự sướng rồi không?”
“Không có đâu thầy huấn luyện.” Nghiêm Lực bình thường tính cách nóng như lửa, nhưng trước mặt thầy huấn luyện vẫn phải tém lại, “Em không dám.”
Mấy đứa đứng bên cạnh liền cười thầm.
“Cười cái con cặc!” Thầy huấn luyện trừng mắt, cả lũ liền im bặt. “Bác sĩ dặn gì thì làm nấy, tao còn việc, không rảnh ở đây với lũ nhóc chúng mày. Cấm có mà quậy phá đấy!”
Nói xong, ông ta quay sang nói với người đàn ông trẻ mặc áo blouse trắng: “Lũ nhóc này chỉ có dọa mới nghe lời. Bác sĩ Lý, làm phiền anh rồi. Yên tâm đi, đứa nào dám quậy, cứ bảo để tôi cho nó biết tay!”
“Nghe rõ chưa?”
“Rõ rồi, thầy huấn luyện!” Cả lũ đồng thanh hô.
Thầy huấn luyện vừa đi khỏi, đám con trai lại được dịp cợt nhả, vây quanh bác sĩ, nhìn bác sĩ lấy ra đủ loại chai lọ, dụng cụ.
“Bác sĩ ơi, hôm nay khám gì thế ạ?”
Nghiêm Lực cợt nhả, tiến lại gần, đổi lại là câu trả lời lạnh lùng của bác sĩ: “Khám trực tràng, với bộ phận sinh dục.”
Đám con trai nghe vậy liền ồn ào.
“Khám trực tràng là gì ạ?”
“Là thò ngón tay vào trong… ha ha ha ha!”
“Địt mẹ, nói bậy nói bạ!”
Bác sĩ chuẩn bị xong dụng cụ, xoay người lại, hỏi: “Ai lên trước?”
Cả lũ im thin thít, đứa nào cũng sợ bị thò ngón tay vào đít.
Bác sĩ đã quen với cảnh này, liền tùy ý chỉ vào Nghiêm Lực: “Cậu, cởi quần ra.”
“Hả?” Nghiêm Lực hơi hối hận vì lúc nãy đã lanh chanh.
“Anh Lực “xìu” rồi à?”
“Địt mẹ! Mẹ mày mới “xìu” ấy!”
Nghiêm Lực trừng mắt nhìn đứa vừa nói, sau đó dứt khoát cởi phăng quần xuống, còn chưa đủ, lại cởi luôn cả áo, đứng trần truồng trong phòng học trống, giơ ngón giữa về phía đám anh em.
“Lại đây, đứng thẳng, hai tay giơ ngang.”
Nghiêm Lực làm theo. Bác sĩ bắt đầu sờ mó con cặc của cậu ta, thỉnh thoảng lại bóp bóp tinh hoàn. Sờ soạng một lúc, Nghiêm Lực xấu hổ, có phản ứng, con cặc bắt đầu cương lên. Đồng đội thấy vậy liền cười ồ lên, Nghiêm Lực chỉ còn biết trừng mắt nhìn.
Bác sĩ tuột bao quy đầu của Nghiêm Lực xuống. Cậu ta cúi xuống nhìn, thấy đầu khấc ướt át bất thường, còn có chút dịch nhầy màu vàng nhạt, bốc mùi tanh của giống đực. Nghiêm Lực vốn là đứa phóng khoáng, bèn mặc kệ, không thèm kiềm chế dục vọng nữa, mặc cho con cặc cương cứng hết cỡ.
“Qua đây, nằm sấp xuống, chống thẳng hai tay hai chân.”
Nghiêm Lực chào cờ đi đến chỗ bác sĩ, trên đường đi còn cố tình lắc lắc con cặc cứng ngắc khoe với lũ bạn, sau đó nằm sấp lên mấy cái bàn học được ghép lại với nhau. Nói là nằm sấp, nhưng thực chất là quỳ, cặp mông căng tròn, rắn chắc của cậu ta chĩa thẳng về phía bác sĩ.
Bác sĩ đeo găng tay, bôi chút cồn vào lỗ đít của Nghiêm Lực, sau đó bôi vaseline lên ngón tay, rồi bắt đầu đưa vào.
Bị cồn lạnh buốt thoa vào, lỗ đít của Nghiêm Lực khẽ co thắt lại, sau đó là cảm giác lạnh lẽo khi ngón tay của bác sĩ luồn vào. Nghiêm Lực cảm thấy ngón tay bác sĩ ấn vào quanh lỗ đít, cảm giác hơi ngại ngùng, nhưng cũng khá thoải mái.
Bác sĩ ấn một lúc, Nghiêm Lực cảm thấy lỗ đít của mình như được nới lỏng ra, sau đó, “bụp” một tiếng, ngón tay của bác sĩ chui tọt vào trong. Bị đâm vào bất ngờ, con cặc đang cương cứng của Nghiêm Lực bỗng chốc mềm nhũn. Đám con trai nghe thấy tiếng “xì hơi”, lại thấy con cặc của Nghiêm Lực “xìu” xuống, cả lũ cười lăn cười bò.
“Anh Lực “xìu” rồi kìa!”
“Có phải bị liệt dương không? Ha ha ha ha!”
Nghiêm Lực ngại quá hóa giận, trừng mắt nhìn lũ kia: “Mẹ kiếp, cười cái gì mà cười? Chưa từng “xì hơi” à? Đợi đến lượt tao… á…”
Bác sĩ đang thăm khám bên trong hậu môn của Nghiêm Lực, tiếng kêu rên của cậu ta khiến bác sĩ dừng lại, hỏi: “Sao thế?”
“Không, không sao.”
Miệng thì nói không sao, nhưng lúc nãy bác sĩ hình như ấn vào chỗ nào đó, khiến Nghiêm Lực cảm thấy bụng dưới hơi tức tức, nhưng không khó chịu, mà ngược lại, có chút bức bối.
Đệt, cảm giác gì mà kỳ lạ thế này…
Chưa kịp cảm thán xong, bác sĩ lại tiếp tục thăm khám. Lần này, Nghiêm Lực cảm nhận rõ ràng hơn, toàn thân căng cứng, lỗ đít cũng theo đó mà co thắt lại, kẹp chặt lấy ngón tay bác sĩ.
“Anh Lực sao thế? Sướng quá à? Ha ha ha!”
“Sướng con mẹ mày! Tao đau đấy!”
Đúng lúc này, bác sĩ hỏi: “Cảm thấy thế nào? Khó chịu hay thoải mái?”
Nghiêm Lực ấp úng. Bác sĩ cau mày, nghiêm giọng hỏi: “Này cậu, khám sức khỏe thì phải khai báo trung thực, suy nghĩ kỹ rồi hãy trả lời!”
“Không khó chịu…”
“Vậy có thoải mái không?”
“Thoải… thoải mái…”
Câu trả lời đáng xấu hổ đó vừa thốt ra, cả lũ lại được dịp cười ầm lên. Cố tình bác sĩ lại còn hỏi tiếp:
“Thoải mái như thế nào? Mô tả cho tôi nghe.”
Nghiêm Lực ngượng ngùng một lúc, rồi bèn mặc kệ, nói toạc ra: “Cảm giác hơi tức tức ở chỗ này, như kiểu sắp có gì đó muốn ra ấy.”
“Chỗ nào?”
“Chỗ này.” Nghiêm Lực chỉ vào chỗ nào đó phía trên đám lông đen rậm rạp.
Bác sĩ ấn vào đó, sau đó tiếp tục thăm khám bên trong hậu môn, rồi lại ấn vào chỗ đó.
Lần này, Nghiêm Lực cảm nhận rõ rệt hơn, một luồng ấm nóng từ bụng dưới chảy xuống tinh hoàn, sau đó, con cặc đang mềm nhũn bỗng chốc cương cứng lên, kèm theo đó là cảm giác nóng ran lan tỏa khắp người, khiến mặt cậu ta đỏ bừng.
“Ôi trời, cứng rồi kìa!”
“Không hổ là anh Lực!”
Bác sĩ nhỏ giọng hỏi: “Chỗ này à?”
Nghiêm Lực gật đầu.
Ngón tay của bác sĩ tiếp tục ấn vào chỗ đó bên trong hậu môn, ấn một cái là con cặc của Nghiêm Lực lại giật nảy lên một cái. Đám con trai cười ầm lên, xúm lại gần, xem cho rõ.
Nghiêm Lực muốn cản cũng không được, cảm giác kỳ lạ kia như một ngọn lửa, thiêu đốt con cặc của cậu ta. Dần dần, lỗ sáo bắt đầu rỉ nước.
“Địt mẹ, anh Lực chảy nước rồi kìa!”
“Thật kìa, sao lại thế nhỉ? Có ai sờ vào cu nó đâu?”
“Lâu rồi chưa bắn, nên chảy nhiều thế đấy!”
“Không phải bảo là hai tuần rồi sao?”
Những lời bàn tán của đám bạn vang lên bên tai. Bị người ta khám trực tràng, lại còn cương cứng ngay trước mặt bao nhiêu người như vậy. Cảm giác mới lạ, kích thích xen lẫn xấu hổ đó khiến Nghiêm Lực thực sự phấn khích, hơi thở trở nên dồn dập, con cặc không ngừng chảy nước, ướt nhẹp cả bàn học.
“Được rồi, người tiếp theo.”
Bác sĩ dùng cồn rửa sạch găng tay. Người tiếp theo được khám là Vương Hạo. Nghiêm Lực chào cờ đứng dậy, mặc kệ tiếng cười của lũ bạn, lặng lẽ đi về chỗ. Cảm giác ngón tay của bác sĩ vẫn còn vương vấn trong lỗ đít, khiến cậu ta có chút ngẩn ngơ.
Vương Hạo vừa cởi giày ra, cả phòng lập tức bốc lên mùi hôi chân nồng nặc.
“Địt mẹ, thối vãi!”
“Chân anh Hạo thối kinh!”
Vương Hạo cười hì hì: “Tối qua quên giặt tất.”
Cả lũ được dịp mắng nhiếc Vương Hạo một trận. Nghiêm Lực ngửi thấy mùi đó, thật ra cũng không phải là lần đầu. Chân của cậu ta cũng rất thối, mà dân thể thao sau khi tập luyện xong, đứa nào đứa nấy đều như vậy, chân thối, tất thối, quần trong thì khai. Mùi mà ngày thường đã quen ngửi, lúc này lại khiến Nghiêm Lực có chút ngẩn ngơ, thậm chí là… có chút mê mẩn.
Đệt, tao mà lại có thể bị kích thích bởi mùi chân của thằng chó này á?
Quay đầu lại nhìn, Vương Hạo đang đứng trước bàn học, bác sĩ đang sờ mó con cặc của nó.
Nghiêm Lực bước đến, cười dâm: “Anh Hạo, cho em xin đôi tất.”
“Cái đệt, mày lấy tất của tao làm gì?”
“Nói nhảm, đưa đây đã!”
Vương Hạo làu bàu một câu, cởi tất ra, làm động tác ném bóng rổ, ném về phía Nghiêm Lực. Nghiêm Lực bắt lấy đôi tất, nhét đại vào trong quần lót, nói một câu “Tao đi tè” rồi chạy vào nhà vệ sinh.
Lúc này nhà vệ sinh không có ai, mọi người đều đang ở lớp tự học hết rồi. Nghiêm Lực cố gắng phớt lờ mùi hôi thối trong nhà vệ sinh, tìm một buồng trống trong cùng rồi ngồi xổm xuống.
Lấy đôi tất của Vương Hạo từ trong túi quần ra, cái mũi của Nghiêm Lực lập tức bị mùi hôi chân của dân thể thao tấn công. Mùi hương này quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, đó là mùi của những chàng trai cởi trần, đi giày chạy, phơi mình dưới nắng, đổ mồ hôi trên sân tập. Đó là mùi của giống đực, cũng là niềm tự hào của họ.
Nghiêm Lực vùi mặt vào đôi tất, hít một hơi thật sâu, con cặc vẫn chưa mềm nhũn dưới háng lại cứng lên như sắt.
“A… địt chết mày… địt chết mày… chân thối thế… tao địt chết mày… a…”
Nghiêm Lực vừa ngửi mùi tất, vừa kéo quần lót xuống đầu gối, nắm lấy con cặc đang cương cứng, nhanh chóng vuốt ve.
Là một thằng con trai sung mãn, tự sướng mười mấy phút là chuyện bình thường. Nếu dùng cách bình thường, ở lì trong nhà vệ sinh lâu như vậy, dễ bị người ta phát hiện.
Địt mẹ, lỡ bị người ta phát hiện cậu dùng tất của thằng Hạo để tự sướng thì mất mặt chết!
Lúc này, cậu ta lại nhớ đến cảm giác ngón tay của bác sĩ.
Do dự một lúc, Nghiêm Lực bèn mặc kệ. Dù sao cũng là tự sướng, tự chơi đít cho mình cũng có sao đâu.
Cậu ta bôi chút nước cặc đang ứa ra từ lỗ sáo lên ngón tay, sau đó lại thấy chưa đủ, bèn nhét ngón tay vào miệng, liếm cho ướt, rồi đưa ra sau, đâm vào lỗ đít.
“Ưm…”
Cảm giác bị căng ra từ lỗ đít là một sự kích thích chưa từng có. Nghiêm Lực mặc kệ những vết nước tiểu bắn tung tóe trên tường, dựa vào đó, cúi người xuống. Một tay cậu ta nắm lấy con cặc đang sung huyết mà vuốt ve, tay kia thì đâm mạnh vào lỗ đít. Cắm vào khoảng vài phút, cậu ta đã có thể nhét được hai đốt ngón tay vào trong. Bìu chứa hai viên tinh hoàn căng tròn treo lủng lẳng giữa hai chân đang dang rộng, lắc lư theo từng nhịp tay. Mồ hôi theo những rãnh cơ bắp chảy xuống, lấp lánh.
“Ưm… ưm… sắp bắn rồi… a! A! A!”
Cuối cùng, không thể chịu đựng thêm nữa, Nghiêm Lực co rút lỗ đít, mút chặt ngón tay, lỗ niệu đạo mở rộng, dòng tinh dịch trắng đục, nóng bỏng, đặc quánh phun ra, bắn lên ngực và bụng cậu ta. Do lâu ngày không được giải tỏa, tinh dịch đặc sệt như tào phớ, dính chặt vào cơ bắp cuồn cuộn.
“Ha, địt mẹ, sướng vãi!”
Lau đại chỗ tinh dịch trên người, lại đưa lên mũi ngửi mùi hương nam tính nồng đậm đó, Nghiêm Lực nắm lấy con cặc vẫn đang cương cứng, chĩa vào bồn cầu, “xì” một tiếng, bắn ra một dòng nước tiểu. Tè xong, cậu ta giũ giũ con cặc, rồi mới đi ra ngoài.
Vương Hạo sau khi khám xong, liền dựa vào bàn chờ cậu ta, cũng không mặc áo. Thấy Nghiêm Lực trở lại, nó liền ôm lấy vai cậu, cười dâm nói: “Lấy tất của tao đi làm gì đấy hả?”
“Tự sướng… địt!”
Nghiêm Lực tránh tay Vương Hạo đang định sờ vào con cặc của mình, nhìn con cặc đang cương cứng của Vương Hạo, cười dâm: “Cặc mày cũng cứng rồi kìa.”
“Tao chờ mày về rồi mới đi!”
Vương Hạo giật lại đôi tất, bỗng nhiên quay đầu hỏi: “Sướng thế cơ à?”
Nụ cười dâm trên mặt Nghiêm Lực càng thêm rạng rỡ, nhưng lại không khiến người ta thấy khó chịu: “Mày phải thử mới biết được!”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro