Chỗ ngồi mới
Ngày hôm sau, khi tiếng trống vào học vang lên, không khí trong lớp trở nên nhộn nhịp và căng thẳng. Học sinh muộn học vội vã chạy qua hành lang, tạo ra một đám đông huyên náo. Thy, vì tối qua thức khuya xem phim, cảm thấy mình uể oải và thiếu ngủ. Cô đứng trước lớp với đôi mắt mờ mịt, cố gắng để những làn gió tháng 9 thổi vào mặt muốn đánh tan cơn buồn ngủ đang ập đến.
Khi tiếng trống reo, một nhóm học sinh hối hả chạy qua hành lang, và Thy bị cuốn vào dòng người. Trong sự hỗn loạn đó, cô cảm thấy mình mất thăng bằng và sắp ngã nhào. Ngay lúc đó, Khôi, người đứng gần, nhanh chóng đưa tay ra đỡ lấy cô.
Khôi đỡ lấy hai vai Thy bằng một lực vừa đủ, giữ cho cô đứng vững. Thy cảm nhận được sự ấm áp và an toàn từ đôi tay của Khôi, khiến cô hơi ngạc nhiên. Đôi tay Khôi, vững chắc nhưng nhẹ nhàng, truyền cho cô một cảm giác yên tâm và ấm áp. Cô có thể thấy sự lo lắng trong ánh mắt của Khôi khi cậu nhìn cô với vẻ ân cần.
Sự tiếp xúc này khiến Thy cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn, lồng ngực cô hơi thắt lại vì ngượng ngùng và bối rối. Dù mệt mỏi và buồn ngủ thế nào thì trong khoảnh khắc này cái chạm của Khôi lại làm mọi thứ trở nên rõ nét hơn. Khôi, với sự ân cần của mình, không buông tay ngay lập tức mà vẫn giữ Thy đứng vững thêm một lúc. Cảm giác ấm áp và sự quan tâm trong khoảnh khắc ấy làm cho Thy cảm thấy được che chở và quan tâm.
Khi Khôi cuối cùng buông tay ra, Thy cảm thấy một chút trống trải nhưng cũng là sự dễ chịu. Cô mỉm cười với Khôi, dù ngượng ngùng nhưng không thể không cảm thấy ấm lòng và cảm kích. Thy gật đầu nhẹ nhàng, cảm ơn Khôi, và tiếp tục bước vào lớp học với tâm trạng vừa nhẹ nhõm vừa hơi bối rối. Khoảnh khắc đó không chỉ giúp cô đứng vững mà còn làm cho ngày hôm đó trở nên đặc biệt hơn bao giờ hết.
Buổi học bắt đầu, cô Mai bước vào lớp với một nụ cười hiền từ nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ nghiêm túc. Sau khi ổn định trật tự lớp, cô nhẹ nhàng nói:
"Các em, tình hình học tập của lớp mình những ngày đầu vừa qua chưa được xuất sắc cho lắm. Cô thấy cần có một sự thay đổi để các em có cơ hội giao lưu, học hỏi lẫn nhau nhiều hơn. Vậy nên hôm nay, cô quyết định cho các em bốc thăm đổi chỗ ngồi."
Cả lớp dường như hơi xôn xao, đặc biệt là những học sinh đã quen với chỗ ngồi hiện tại.
Cô Mai đứng trước bàn giáo viên, cầm theo một chiếc hộp đựng những tờ giấy ghi số thứ tự của các học sinh theo danh sách được sắp trong lớp. Cô giải thích rõ luật:
"Mỗi lượt cô sẽ bốc một cặp số. Hai bạn có số thứ tự được bốc lên sẽ ngồi chung với nhau. Đây là cơ hội để các em quen biết thêm bạn mới và cải thiện kết quả học tập."
Từng cặp số thứ tự lần lượt được cô bốc lên. Mỗi khi hai số cùng được gọi, các học sinh sẽ chuyển đến vị trí mới theo thứ tự từ trên xuống dưới. Những bàn đầu tiên đã dần lấp đầy. Không khí trong lớp trở nên căng thẳng hơn khi đến gần cuối danh sách, vì ai cũng tò mò không biết mình sẽ ngồi cùng ai.
Các cặp số được bốc lên, những tiếng xì xào, rộn ràng khắp lớp. Dãy bàn từ trên xuống dưới dần dần có sự thay đổi khi các bạn học sinh cầm cặp sách di chuyển đến vị trí mới của mình.
Cuối cùng, khi chỉ còn lại vài mẩu giấy, cô Mai rút ra hai số tiếp theo: 34 và 12. Cả lớp im lặng trong giây lát, chờ đợi tên của hai học sinh may mắn được đọc lên.
"Số 34: Vũ Ngọc Đan Thy"-cô Mai gọi to và ngay sau đó.
"Số 12: Trần Nguyễn Đăng Khôi."
Thy ngẩn người trong chốc lát. Cô không ngờ mình sẽ ngồi chung bàn với Khôi. Cảm xúc trong lòng Thy lúc này thật khó tả một chút bối rối pha lẫn với sự ngượng ngùng, nhưng đồng thời cũng có một niềm vui nho nhỏ dâng lên trong lòng.
Khôi nhìn thoáng qua Thy, ánh mắt không biểu lộ nhiều nhưng có vẻ điềm tĩnh. Cậu đứng dậy, cầm lấy cặp sách, bước qua dãy bàn phía cạnh hành lang.
Thy cũng từ từ thu dọn đồ đạc của mình, rồi đứng dậy đi đến chỗ ngồi mới. Khi cô vừa đặt balo xuống bàn, Khôi quay sang hỏi nhẹ nhàng:
"Cậu muốn ngồi cạnh cửa sổ không?"
Thy ngước lên nhìn Khôi, thoáng bối rối nhưng rồi gật đầu.
"Ừ, mình thích ngồi gần cửa sổ."
Khôi mỉm cười, không nói thêm gì, chỉ lặng lẽ chuyển sang chỗ ngồi bên ngoài để nhường lại vị trí cạnh cửa sổ cho Thy. Cảm giác được Khôi nhường chỗ làm Thy bất giác thấy tim mình đập nhanh hơn một chút. Cô ngồi xuống, ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài qua ô cửa sổ, lòng cảm thấy ấm áp kỳ lạ.
Do sự thay đổi chỗ ngồi, cả hai vô tình ngồi ở bàn kế cuối, gần nhất với dãy hành lang. Lớp học bây giờ đã dần ổn định trở lại. Tuy nhiên, khoảng cách giữa Thy và Khôi dường như ngắn hơn bao giờ hết, không chỉ về chỗ ngồi mà còn về mặt cảm xúc.
Cuối cùng, cặp số cuối cùng cũng được cô Mai bốc lên: số 1 và số 8. Lê Duy Anh và Trần Đình Hải sẽ ngồi chung bàn cuối cùng của lớp. Duy Anh với vẻ bình thản, tiến về vị trí mới, ngay phía sau của Khôi và Thy.
Lớp học nhanh chóng trở lại trật tự, nhưng trong lòng Thy, sự thay đổi chỗ ngồi lần này đã mang đến những cảm xúc mới lạ, một sự mở đầu cho những thay đổi không ngờ tới trong tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro