Khách.?
Những ngày học đầu năm trôi qua một cách bình yên và nhàn nhã. Lớp 10A12 dần ổn định, học sinh bắt đầu làm quen với môi trường mới và với những bạn bè mới.
Các giờ học nhẹ nhàng với những bài giới thiệu, làm quen. Các thầy cô giáo cũng hiểu rằng học sinh cần thời gian để thích nghi, nên không áp đặt quá nhiều bài tập hay kiến thức mới.
Buổi sáng, tiếng chuông trường reo vang khắp khuôn viên, báo hiệu một ngày học mới bắt đầu. Các bạn học sinh ùa vào lớp, tấp nập như đàn chim tìm về tổ.
Tôi vẫn ngồi cạnh cửa sổ, nơi cô có thể nhìn ra ngoài và thả hồn theo những dòng suy nghĩ. Có lẽ tôi đã dần làm quen với nhịp sống mới, với những người bạn mới, và với những thói quen mới.
Khôi, ngược lại, vẫn giữ cho mình vẻ ngoài lạnh lùng và ít nói. Cậu thường ngồi ở cuối lớp, lặng lẽ quan sát và ít tham gia vào các cuộc trò chuyện. Tuy nhiên, cậu luôn hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao, khiến mọi người trong lớp dần cảm thấy an tâm khi làm việc cùng cậu.
Dù là những ngày học nhẹ nhàng, nhưng từng khoảnh khắc nhỏ trong lớp học, trên sân trường, hay những giờ ra chơi đều mang lại cho các bạn học sinh những trải nghiệm mới mẻ và đầy hứa hẹn. Những tình bạn mới bắt đầu nảy nở, những ước mơ và hoài bão cũng bắt đầu hình thành trong tâm trí của từng người.
Và rồi, ngày 5/9 cũng đến, ngày khai giảng năm học mới, ngày mà tất cả các học sinh đều háo hức chờ đợi. Không khí trường học trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Những lá cờ đỏ sao vàng tung bay, những băng rôn khẩu hiệu rực rỡ, và những dàn âm thanh sẵn sàng cho buổi lễ khai giảng trọng đại.
Khi chuẩn bị ra sân thì tôi cảm nhận được một bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên vai mình. Khi quay lại, thấy Minh Thư đứng đó, nụ cười của Thư rạng rỡ và dễ mến, với ánh mắt sáng long lanh và môi hơi cong lên, tạo nên một vẻ đẹp tự nhiên và dễ chịu.
"Sao Thy chưa ra sân chuẩn bị làm lễ nữa, để cô Mai gặp là xong luôn á."
Thì ra là Minh Thư, một bạn nữ ngồi trước Thy, đây có lẽ là người bạn nữ đầu tiên bắt chuyện với Thy trong những ngày học vừa qua.
"A, tớ xuống liền đây Thư xuống cùng tớ luôn không?"
Minh Thư đứng đó với vẻ đẹp cá tính rõ rệt. Mái tóc ngắn cắt tỉa gọn gàng, làm nổi bật khuôn mặt cô. Đôi mắt một mí của Thư, tuy không to nhưng sắc sảo và đầy sức hút, thường khiến người đối diện cảm thấy sự thông minh và quyết đoán. Vóc dáng cao ráo của cô tôn lên sự tự tin và cá tính. Trên má, vài nốt tàn nhang nhỏ tạo điểm nhấn tự nhiên, góp phần làm tăng thêm vẻ độc đáo và thu hút của Thư.
Minh Thư mang một chất giọng cá tính, có phần sắc sảo và đầy tự tin. Âm thanh khi cô nói có một chút dứt khoát và mạnh mẽ, nhưng không hề cứng nhắc. Giọng nói của Thư có sự lôi cuốn, thể hiện sự năng động và cá tính riêng biệt, với một cách phát âm rõ ràng và nhấn mạnh vào những từ ngữ quan trọng, làm cho lời nói của cô luôn nổi bật và đầy sức hút.
"Được rồi, cùng đi thôi."
Tôi và Minh Thư bước ra sân trường, nơi không khí buổi lễ khai giảng đang dần sôi động. Họ cùng nhau trò chuyện vui vẻ, đôi khi cười lớn và trao đổi những câu chuyện hài. Trong khi di chuyển, Thư thường nhấp nháy đôi mắt 1 mí của mình và miệng nở nụ cười tươi tắn, còn tôi thì lắng nghe chăm chú với vẻ mặt hứng thú.
Tôi chia sẻ về sở thích đọc sách và hoa của mình, trong khi Thư kể về những chuyến đi chơi và các hoạt động ngoài trời mà cô đã tham gia. Sự trò chuyện tự nhiên và cởi mở của họ giúp tạo nên một sự kết nối sâu sắc. Họ không chỉ giới thiệu về bản thân mà còn bộc lộ những suy nghĩ và cảm xúc cá nhân, tạo nên một bầu không khí ấm áp và thân thiết giữa hai người.
Khoảng ba tiếng sau khi lễ khai giảng kết thúc, tôi và Minh Thư vẫn ở lại sân trường, tận hưởng thời gian cùng nhau. Không khí buổi sáng trong lành với ánh nắng vàng dịu dàng chiếu sáng khuôn viên trường. Cả hai ngồi trên một băng ghế dưới tán cây, trò chuyện và cười đùa với nhau về nhiều thứ. Họ cùng nhau bàn luận về các tiết học sắp tới, các thầy cô giáo và những điều mới lạ mà họ đã thấy trong buổi lễ. Thư kể thêm về những người bạn cũ và những dự định cho năm học mới, trong khi tôi cũng chia sẻ cảm xúc của mình về việc bắt đầu một năm học mới với nhiều điều thú vị đang chờ đợi phía trước. Khi buổi sáng dần trôi qua, hai người quyết định rời khỏi trường, trở về nhà với những kỷ niệm đầu tiên đầy ấn tượng của năm học mới.
Khi vừa về đến nhà, tôi còn chưa kịp nghỉ ngơi, mẹ cô đã vội vã gọi:
"Con về rồi à? Lát nữa nhà có khách nên con thay đồ rồi xuống phụ mẹ đi."
Nghe vậy tôi nhìn đồng hồ, nhận ra thời gian trôi qua nhanh chóng. Thế nên tôi vội vàng lao vào phòng tắm, cảm nhận sự mệt mỏi của ngày đầu năm học tan dần khi nước mát rượi xua đi sự căng thẳng. Sau khi tắm xong, tôi thay một bộ đồ mới, sạch sẽ và gọn gàng, sẵn sàng xuống phụ mẹ.
Khi đã giúp mẹ bày biện sẵn bánh ra đĩa, thấy khách chưa đến, nên tôi nằm dài trên chiếc sofa trong phòng khách xem doraemon.
Đang mê mải xem phim thì tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang sự yên tĩnh. Tôi khẽ giật mình, nhìn vào điện thoại mình, nhưng không phải điện thoại tôi phát tiếng reo. Khi bước ra khỏi phòng khách, tôi thấy mẹ cô đang nghe điện thoại, tiếng điện thoại vừa rồi là của mẹ cô. Khi mẹ nghe điện thoại xong thì thấy mẹ vội vàng ra mở cổng.
Thì ra khách là cô Bình và Khôi. Cô Bình trên tay cầm theo giỏ trái cây với nét mặt hiền từ phúc hậu, còn Khôi mặc áo thun đen với quần jeans, mặt vẫn không cảm xúc. Khi cả hai vừa gặp Thy cô đã vội chào hỏi cô Bình rồi xin phép mẹ lên phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro