EABO (H)

Đây coi như là ngoại truyện nha, con fic H này tui ngâm lâu quá mà xoá thì tiếc.

Ship: E!Hạ Trình(35) x A!Di Lập(22)

Tag: EABO, 18+, OOC

Warning: DƯỚI 18 TUỔI KHÔNG NÊN ĐỌC.

Cả 2 đều đã làm t**h trước đây nên ai cảm thấy khó chịu thì nên lùi lại 1 bước
-------------------

Di Lập cuộn người dưới sàn nhà, tin tức tố của y thấm đẫm một khoảng không, nếu như ai đó quen Di Lập mà thấy tình trạng này của y chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên vì Di Lập vốn là Alpha trong gia tộc hào môn, lại còn là ca sĩ nhạc rock nổi tiếng, đã phân hoá thành alpha cấp cao từ năm 16 tuổi, vậy mà giờ đây y lại toả ra hương vị của Omega khi phát tình.

Cuộc sống của Di Lập vốn rất suôn sẻ, y làm điều mình thích, cãi cha cãi mẹ để đi theo đam mê, dù tính cách có tệ và hay khiêu khích các thành viên khác trong nhóm nhưng lượng fan của y lúc nào cũng đông, bài hát của nhóm lúc nào cũng lọt top bảng xếp hạng nhạc rock trong nước.

Nhưng có thể là vì mỏ y quá nghiệp nên quả báo tới hơi sớm, trong một lần cùng gia đình dự tiệc sinh nhật của mẹ kế nhà họ Hạ, y gặp Hạ Trình.

Di Lập không thích nhà họ Hạ vì đã từng có xích mích cá nhân với Hạ Thiên - cậu hai nhà đó, vậy nên Hạ Trình cùng với khuôn mặt như đúc cùng một khuôn với Hạ Thiên hiển nhiên bị Di Lập ngó lơ, y ở đây là vì bà mẹ quý hoá của y tuy ngăn y đi hát nhưng vẫn bon mồm khoe khoang đứa con làm Idol cho mọi người, sui xẻo sao đám tiểu thư thế gia rất thích nghe Di Lập hát, Hạ phu nhân còn ngỏ ý muốn mời Di Lập đến hát trong tiệc sinh nhật lần này của bà. Vì để kéo quan hệ, cha mẹ y lập tức gọi y về, còn hứa là sau vụ này sẽ không cấm y nữa.

Di Lập chán nản dựa vào tường, mắt thấy vẫn chưa đến giờ lên sân khấu thì cầm ly rượu vang đi một vòng, ban nhạc của y cũng có người có quan hệ trong giới, thấy y thì ríu ra ríu rít chạy đến, nửa đùa nửa thật hỏi xem có Di Lập có muốn họ lên chơi nhạc không. Vì là chuyện riêng nên Di Lập không muốn họ bị liên quan, y rất rạch ròi chuyện cá nhân và chuyện của ban nhạc.

Bản thân buổi tiệc không có gì sai sót, sau Hạ lão gia khi nói lời chúc mừng với người vợ kém tuổi mình hơn một giáp thì Di Lập theo kịch bản chương trình lên hát để khuấy động không khí, Di Lập hôm nay phá lệ hát vài bản ballad, chất giọng rock trầm ca lên những nốt nhạc uyển chuyển khiến cho mọi người trong hội trường đều say mê, thành viên trong ban nhạc dùng acc cá nhân chụp vài bức ảnh đăng lên mạng, lập tức thu được vô số chú ý.

Mọi người đều không khỏi trầm trồ, đối với giới thượng lưu thì ca sĩ hay diễn viên đều chỉ là mấy người đứng trên trên sân khấu, muốn được nổi tiếng thì một là phải thật sự tài năng hai là phải tìm chỗ dựa nơi họ. Khi biết Di Lập bỏ nhà đi vì muốn lập band nhạc thì bọ họ đa số đều khinh thường y, nói y ngu xuẩn, vốn là tiểu vương gia ngồi trên núi vàng mà lại muốn đi làm thằng hề nhảy nhót trên sân khấu. Nhưng sau ngày hôm nay thì mọi người đều ít nhiều thay đổi suy nghĩ của mình vì Di Lập trên sân khấu thật sự quá đẹp, quá cuốn hút, làm đám tiểu thư đỏ hết cả mặt, đùn đẩy nhau muốn xin số điện thoại.

Sau khi xuống sân khấu Di Lập vào phòng vệ sinh, tuy hát ở đây không mệt như lúc hát rock với band nhạc nhưng mà y vẫn cảm thấy cả người nóng nảy, muốn vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Vì vô ý nên không để ý đến biển cấm vào được đặt bên cạnh cửa ra vào.

Di Lập mở cửa, ngay lập tức tin tức tố khủng bố tấn công khiến cả người y run rẩy, y cảm nhận được sự uy hiếp rõ ràng trong tin tức tố hương gỗ thông, tuyến thể sau gáy Di Lập nổi lên một tầng da gà, tê rần.

Rõ ràng là có một Alpha khác đang phát tình, lại còn là người có tin tức tố cực mạnh, hương thông quanh quẩn căn phòng, đánh dấu chủ quyền lãnh thổ của nó, không muốn kẻ nào xâm nhập vào.

Di Lập đứng không vững, bám vào tay nắm cửa từ từ khụy xuống, tuy không cảm thấy đau nhưng tin tức tố mạnh mẽ áp bức kia khiến không khí trong phổi y như bị ép thoát hết ra ngoài, cả người toát ra mồ hôi lạnh.

Y đưa tầm mắt tìm kiếm bóng người còn lại trong phòng, gã đang ông có tấm lưng rộng chống tay rên bồn rửa mặt, gã cúi người xuống sâu để hứng nước vuốt mặt giữ tỉnh táo. Di Lập không thấy mặt nhưng y đoán đây hẳn phải là thiếu gia nhà nào đấy trong đám khách mời ở đây.

Di Lập theo bản năng phóng ra tin tức tố để bảo vệ bản thân, giống như hổ mang gặp mối nguy hiểm lập tức phùng mang.

Người đàn ông kia lập tức cảm nhận được tin tức tố non nớt của Di Lập, gã quay mặt lại chạm mắt với Di Lập đang hít thở khó khăn, vậy mà lại là Hạ Trình. Phản ứng đầu tiên của gã là nheo mày, dường như khó chịu và không hài lòng với sự xuất hiện của nam ca sĩ.

Tin tức tố hương hổ phách mang chút ngọt của vani và hương thơm của gỗ toả ra nhàn nhạt trong không khí. Rõ ràng Di Lập không phải là mối đe doạ đối với gã đàn ông kia, Hạ Trình đường đường là một Enigma - người thống trị tất cả những giới còn lại, tin tức tố của gã thuộc một đẳng cấp khác. Trong mắt gã Di Lập giống như con mèo con bị dẫm phải đuôi, dù có đe doạ cỡ nào cũng không hề hấn gì gã.

"Mau ra ngoài." Hạ Trình cảnh cáo, gân xanh trên trán hắn giật giật. Bản thân Hạ Trình không hề muốn ở buổi tiệc này chút nào, thứ nhất là do công ty đang trong giai đoạn thúc đẩy tiến độ để kịp cho lễ cuối năm, thứ hai là gã đang trong thời kỳ nhạy cảm.
Nhưng dù có không muốn thế nào cũng không thể nào từ chối được cha của mình. Vậy mà lại không cẩn thận bị trúng thuốc. Hạ Trình rất cẩn thận với những đồ ăn thức uống mình cho vào miệng, bản thân gã ăn không nhiều, còn rượu vang thì toàn là người hầu trong nhà mang đến, không biết làm thế nào lại bị người ta bỏ thuốc kích dục.

Enigma trong kì nhạy cảm lại bị trúng thuốc bản thân Hạ Trình dù có mạnh mẽ thế nào đi chăng nữa thì chỉ có thể giữ cho đầu óc tỉnh táo nhưng lại không thể kiểm soát được tin tức tố. Vậy nên mới vào nhà vệ sinh chờ thuộc hạ mang thuốc ức chế tới, chờ mãi lại chờ được thằng nhóc con này.

Tin tức tố mùi hổ phách bị hương thông quấn lấy cắn nuốt, trán Di Lập rịn mồ hôi, tuy không thể cảm nhận được đau đớn nhưng cơ thể của Di Lập không nhịn được mà run lên, chính y cũng không biết vì sao bản thân lại cảm thấy sợ hãi. Hạ Trình cũng thấy phản ứng của y, tuy nhiên gã không làm gì cả, tin tức tố của Alpha đối diện như con dao găm cắt vào da gã, cố gắng phản kháng.

Đột nhiên ý thức Di Lập như bóng đèn chợt tắt, y ngã sầm xuống đất khiến ngay cả Hạ Trình cũng giật mình, gã chưa làm cái gì mà thằng nhóc này đã ngất rồi. Ngay lúc đó thuộc hạ y mở cửa thấy tình cảnh trước mắt, có chút ba chấm nhìn Hạ Trình.

"Lão đại, anh...làm gì con nhà người ta rồi?"

Hạ Trình vừa tiêm thuốc ức chế vừa nhìn lại đứa nhóc được a Khâu bế trong tay, đầu y tựa vào ngực anh, mái tóc loà xoà rũ che đi gần nửa khuôn mặt. Thằng nhóc này nhìn vậy mà đẹp trai phết, không phải kiểu thanh lịch, trầm ổn như Hạ Trình mà có chút phóng khoáng ngang tàn.

A Khâu thấy sếp mình nhìn chằm chằm, lại nhìn xuống Di Lập đang nhắm mắt trong vòng tay, nói đùa một câu.

"Sếp muốn bế thử không, thằng nhóc này chỉ toàn xương, ẵm nhẹ lắm."

Vừa nói xong thì bị lườm cho một cái. Hạ Trình để anh Khâu đưa Di Lập đến bệnh viện, bản thân thì gặp cha của mình và cha mẹ của Di Lập để giải thích tình hình. Trong lúc báo cáo, ánh mắt gã va phải tên người hầu đứng phía sau dì kế, cúi gằm mặt. Mặt Hạ Trình không đổi sắc nhưng trong lòng đã có tính toán.

Khi mọi người đến bệnh viện thì Di Lập vẫn còn đang ngủ, bác sĩ bảo sức khỏe y thì không có gì đáng ngại chỉ là có một vẫn đề cần phải trao đổi với phụ huynh.

Di Lập bị ảnh hưởng tin tức tố của Enigma rồi xảy ra phản ứng ngược, có nguy cơ trở thành Omega độc quyền. Hạ Trình nhíu mày, rõ ràng không muốn dính lấy phiền phức, nhưng sau khi biết chuyện thì cha gã yêu cầu xét nghiệm mức độ phù hợp của cả hai thì thật bất ngờ, độ phù hợp đến tận 94%. Phải nói là độ phù hợp cao nhất so với những người mà lão chọn để Hạ Trình xem mặt. Để có thể sinh ra một Enigma thì độ phù hợp là một yếu tố quyết định quan trọng nhất, nhà họ Hạ luôn luôn giữ gìn và kéo dài huyết thống, muốn sinh ra Enigma để nối dõi tông đường, nên khi thông báo kết quả lão liền gặp riêng Hạ Trình yêu cầu gã kết đôi cùng Di Lập. Cha mẹ của Di Lập thì không cần bàn đến, không ai ngu đến nỗi từ chối lời cầu thân của nhà họ Hạ.

Và đó là lý do Di Lập ở đây, quằn quại trong dục vọng ở hành lang trong nhà mình, y cố gắng lê thân đến tủ thuốc, nơi mà Hạ Trình cất thuốc ức chế. Nhưng lục mãi mãi vẫn không thấy đâu cả, Di Lập tức giận gạt hết đống thuốc xuống đất rồi bỏ về phòng.

Từ ngày xảy ra phản ứng ngược thì tin tức tố của Di Lập xảy ra tình trạng hỗn loạn, bác sĩ khuyên hai người thường xuyên tiếp xúc để có thể hỗ trợ ổn định tin tức tố của y.

Di Lập lướt qua phòng ngủ cùa Hạ Trình, căn phòng thuộc về gã đàn ông ám hương thông trầm quyến rũ, và đó là thứ khiển cảm giác ngứa ngáy trong cơ thể y bùng lên.

Di Lập suy nghĩ một lúc rồi lớn mật đẩy cửa đi vào, căn phòng có mùi của Enigma không khiến cho tình trạng của y tốt lên, bản thân Di Lập cũng biết điều đó, tin tức tố vươn lại trong căn phòng này chính là liều thuốc độc cho cơn khát của y, chỉ khiến cơn phát tình thêm tệ hơn nhưng Di Lập không kiềm chế được, ít nhất tình thần của y được thoả mãn trước dục vọng của cơ thể. Di Lập nhắm mắt ngã xuống giường, khó khăn chấp nhận tình cảnh chật vật của bản thân.

------

Hạ Trình vừa bước vào cửa liền ngửi thấy tin tức tố của Di Lập lượn lờ trong phòng, hương hổ phách ngọt ngào quyến rũ quấn lấy gã nũng nịu mời gọi. Hạ Trình lập tức hiểu ra vấn đề, gã nhìn về phía tủ thuốc mở toang cùng đống thuốc rơi vãi dưới sàn, gã có thể tưởng tượng ra cảnh Di Lập cáu kỉnh vứt hết đống thuốc xuống sàn trong khi tìm kiếm liều thuốc ức chế, có vẻ lần này khá nghiêm trọng. Gã đàn ông lần theo mùi hương đến trước cửa phòng mình.

Hạ Trình không ngờ Di Lập sẽ vào phòng mình làm ổ, thái độ của Di Lập đối với gã khá lạnh nhạt, có lẽ là do bị cha mẹ ép hôn nên đâm ra ghét gã luôn. Hoặc có thể là từ khi xảy ra chuyện kia thì Di Lập bị cấm không được đi hát nữa, Hạ Trình tuy không muốn ngăn cản tên nhóc này làm việc y thích nhưng mà với tình cảnh hiện nay thì việc đó có lẽ nên để sau khi tình trạng của y ổn định rồi hẵng nói tiếp

Trước khi thông báo band nhạc tạm ngừng hoạt động, Di Lập còn đi tiệc tùng đến vài ngày không về nhà.

Khoảng thời gian đầu khá ngượng ngùng, hai người trừ khi tin tức tố bị hỗn loạn thì hầu như không tiếp xúc, một thời gian sau đó có vài lần đụng chạm nóng bỏng khi Hạ Trình giúp người kia ổn định tin tức tố nhưng được một nửa thì Di Lập lúc nào cũng chủ động dứt ra nên gã cũng không làm tới, dỗ người kia còn khó hơn là đi làm tăng ca cuối tuần. Nhưng rồi cũng đâu vào đấy, Hạ Trình cảm thấy nhóc con kia không còn bài xích gã nữa, thậm chí còn có vào lần chủ động.

Trong phòng không có gì bất ổn trừ bộ chăn ga đã biến mất nhưng Hạ Trình chắc chắn rằng người kia vẫn còn ở trong phòng gã, hương hổ phách vẫn tra tấn sự kiên nhẫn của Hạ Trình, trên trán gã lấm tấm mồ hôi, lý trí và bản năng bắt đầu đấm nhau trước sự quyến rũ của tin tức tố ngọt ngào.

Hạ Trình lần theo mùi hương đến trước tủ đồ của mình, không còn nghi ngờ gì nữa, Omega của gã đang làm ổ trong đó.

Hạ Trình gõ nhẹ hai cái để thông báo trước khi mở cửa tránh làm người kia giật mình. Thứ đầu tiên đập vào mắt gã là đôi mắt hổ phách ngấn nước của Di Lập.

Cổ họng Hạ Trình trở nên khô khốc đến lạ thường, yết hầu của gã cử động lên xuống trước một màn kiều diễm trước mắt.

Di Lập vùi mình vào tủ đồ của Enigma, chiếc áo sơ mi yêu thích của gã bị y ôm chặt vào lòng, đưa lên mũi hít hà chút tin tức tố còn sót lại.

Hạ Trình lần đầu tiên biết cái chữ chết đứng ghi như vào. Di Lập thật sự rất đẹp, đẹp nhất trong những người từng chung đụng với gã, không phải kiểu omega mềm yếu đụng vào là vỡ vụn cần phải nâng niu.

Dáng người Di Lập cân đối, y từng được bầu chọn là nam thần tượng có vẻ ngoài đẹp nhất và thậm chí từng lên bìa tạp chí, y có tập gym, học kiếm (bị ép) vậy nên cơ bắp rắn chắc, chắc chắn sẽ chịu đựng được sự giày vò của Enigma. Nghĩ tới đấy thôi mà mấy cái thứ gọi là liêm sỉ hay lí trí gì đó đều như mọc cánh muốn bay đi.

Hạ Trình kéo người đang vùi mình vào trong ổ kia ra, ôm lấy y vào lòng. Cả người Di Lập nhuộm một màu tình dục, khuôn mặt y đỏ bừng như thể bị sốt, cả cơ thể nóng rực như hơ lò than. Đây là lần đầu tiên Di Lập hứng chịu cơn phát tình của Omega, y không biết rằng họ phải chịu đựng cái cảm giác như địa ngục này.

Hạ Trình toả ra tin tức tố để xoa dịu bạn đời, mùi gỗ thông hoà với hổ phách tạo nên một mùi hương phấn chấn, quấn quýt lấy nhau. Nhờ có sự an ủi của Hạ Trình mà Di Lập cuối cùng cũng lấy lại chút  tỉnh táo. 

Phát hiện mình được người ôm trong lòng thì không những không đẩy gã ra như mọi khi mà người lại còn bám lên người gã. Hạ Trình nhíu mày, sự bám víu này khiến cho Hạ Trình suy nghĩ không biết có nên đè tên nhóc kia ra làm luôn không. Nhưng gã không muốn sau chuyện này Di Lập sẽ ghét gã.

Hạ Trình ôm người trong lòng ngồi lên giường, nào ngờ vừa mới an toạ thì lại bị Di Lập đẩy nằm xuống còn y thì nhanh chóng trèo lên người, gấp gáp tháo cúc áo gã.

Bờ mông căng tròn kia ngồi lên nơi "túp lều" đang phồng lên của gã, Hạ Trình khẽ gằn giọng hít thở, gã không ngờ thiếu niên lại có thể táo bạo đến vậy.

"Bình tĩnh, Di Lập."

Hạ Trình nhăn này, dương vật cương cứng trong quần bị thiếu niên dùng mông chà sát khiến cơ bắp gã căng lên vì kìm chế. Giỏi lắm, dám khiêu khích gã, để xem tý nữa thằng nhóc này xin tha kiểu gì.

Tay Di Lập run run, tháo mãi không được mấy cái cúc thì nóng nảy giật phăng, cúc áo bị đứt chỉ bắn đi nơi nào không biết. Thế là đi tong chiếc áo 1 vạn mới mua tuần trước, nhưng Hạ Trình không hề tức giận, gã chiều chuộng vuốt ve eo của người kia, như đang cố xoa dịu y, và nó thành công.

Di Lập cong lưng như con báo duỗi người, khẽ rùng mình trước sự đụng chạm tinh tế, cơ thể trẻ trung dẻo dai toát lên hương vị tình dục quyến rũ, xúc cảm trong tay quá tốt khiển Hạ Trình dùng sức bóp thêm một chút, con báo nọ lại kêu lên một tiếng ậm ừ trong cổ họng.

Mớ cơ bắp rắn chắc của Hạ Trình ẩn hiện sau lớp vải sơ mi mỏng, Di Lập không biết nên say mê hay ghen tị với người đàn ông này đây.

Y cúi xuống để lại trên ngực hắn một dấu răng thật sâu, sau đó lại như con mèo nhỏ lấy lòng chủ nhân mà liếm láp vết cắn.

Hạ Trình ôm y quay người đổi tư thế, Di Lập phút chốc nằm gọn dưới thân gã.

"Di Lập, cậu quyết định đi." Giọng của gã đàn ông trầm nhưng hơi thở lại gấp gáp, nghe ra trong tông giọng được sự kiềm chế "Vệ sĩ của tôi đang mang thuốc ức chế đến, nếu cậu chờ thêm chút nữa thì chuyện này sẽ qua đi. Nhưng nếu-"

"Có làm hay không hả, để tôi còn biết đường tìm đứa khác? Có phải chú không được hay không?"

Thiếu niên gắt gỏng cắt lời gã, này giờ làm nhiều chuyện như vậy mà tên trai già này lại cứ ra bộ kiềm chế, rõ ràng là cứng muốn chết. Nhưng nhìn biểu cảm trên khuôn mặt lạnh đi của Hạ Trình, Di Lập thấy có chút sợ.

"Vậy thì chút nữa đừng có cầu xin tôi dừng lại," gã đàn ông bỗng nhiên nở một nụ cười lạnh toát sống lưng "Bởi vì tôi sẽ không dừng đâu."

Không để Di Lập có thời gian hối hận, Hạ Trình nhanh chóng lột sạch đồ của y. Cảm giác da tiếp xúc với cái lạnh khiến y hơi co người lại, người Di Lập vẫn chưa hết nóng, tin tức tố vẫn toả đậm đặc trong không khí, khiến y say.

Hạ Trình vẫn dùng tin tức tố của bản thân để an ủi người kia giúp y thư giãn.

Bàn tay to lớn lần mò xuống dưới, đầu tiên gã thử dùng một ngón tay để thăm dò. Mặc dù đang trong thời kỳ phát tình, omega tự tiết ra dịch bôi trơn nhưng nói cho cùng Di Lập không phải là omega thuần, có chuẩn bị vẫn hơn. Với lại những người khác đau có thể kêu, còn y thì lại khác.

Huyệt đạo mềm mại bị tách ra, nước cùng chuyển động của ngón tay tạo nên tiếng lép nhép xấu hổ, nhưng nhờ có dịch tiết trước, rất nhanh số lượng ngón tay tăng lên hai rồi ba.

Các ngón tay mô phỏng động tác giao hợp, ra rồi lại vào, thỉnh thoảng các ngón tay căng tách hậu huyệt làm Di Lập cảm nhận được khoái cảm trào dâng. Y mất kiêu nhẫn kêu lên.

"Như vậy là được rồi, mau vào đi."

Mặt Di Lập quay sang một bên, dùng tay che đi khuôn mặt đỏ bừng, không biết là vì tình dục hay là ngại.

"Không được, em vốn là Alpha, nếu không chuẩn bị kĩ thì sẽ bị thương."

Hạ Trình nhét ngón tay thứ tư vào, gã đang rất là kiềm chế bản thân đây và hương vị hổ phách toả ra từ người kia không hề giúp ích trong việc đó chút nào cả.

Hạ Trình lần đầu tiên trong đời nếm qua tư vị này, từ trước đến nay gã đều có nguyên tắc của mình, luôn luôn đặt công việc lên hàng đầu, quyền lực khiễn gã trở nên cứng rắn, lãnh cảm. Ít có omega có thể khơi dậy ham muốn của gã, đa phần là muốn giải quyết dục vọng cơ thể, nhưng bọn họ đều không chịu nổi. Trong thế giới mà mùi hương và độ phù hợp là liều thuốc khích thích dục vọng của con người thì Di Lập là người đầu tiên dùng tin tức tố của mình thành công gợi dục gã.

Di Lập nắm chặt ga giường mà thở dốc, cảm giác quá sướng khiến y như con cá trên thớt, đến sức dãy dụa cũng không có. Cho đến khi thân dưới bị nâng lên, Hạ Trình lót gối dưới lưng cho y, đến lúc này Di Lập mới nhìn lại.

Gã Enigma đã cởi quần tây ra, hai người bây giờ là hoàn toàn trần trụi. Di Lập thấy dương vật Hạ Trình dựng đứng, to và dài, y khẽ nuốt nước bọt, thứ kia phải to bằng cánh tay trẻ con. Hèn gì Hạ Trình sợ làm y bị thương, nếu như không chuẩn sợ là với kích thước đó Di Lập sẽ trở thành kẻ tàn phế.

Quy đầu được đặt trước cửa động, Hạ Trình quan sát biểu cảm của người kia rồi chậm rãi đút vào, rất lâu sau cho đến khi vào gần hết bên trong thì Di Lập đã sướng đến bắn tinh (y đổ lỗi cho kì phát tình). Hậu huyệt của Alpha lần đầu tiên bị khai phá, chặt chẽ mút chặt dị vật to lớn kia.

Thiếu niên thở dốc, cố gắng hít thở nhiều nhất có thể, cảm giác như thứ kia đã chạm tới dạ dày vậy, có chút buồn nôn. Bụng dưới của y theo nhịp thở mà phập phồng, khoái cảm gián tiếp khiến Hạ Trình thấp giọng rên rỉ.

Gã chậm rãi rút ra rồi lại đâm vào, rồi dần dần tăng tốc độ, dương vật to lớn làm gồ lên chỗ bụng dưới của Di Lập.

"A a a...."

Tiếng rên càng ngày càng lớn, Di Lập rõ ràng là đang tận hưởng khoái lạc, ga giường bị y vò đến nhăn nhúm, vẻ mặt mê mẩn khiến Hạ Trình càng thêm phấn khích.

Sau khi Di Lập đã làm quen với kích thước thì Hạ Trình cũng không kiềm chế nữa, từng cú đẩy hông giờ đây chỉ còn là bản năng, vừa nhanh vừa mạnh. Di Lập bị chơi đến mất khống chế, phía dưới nước chảy ra làm ướt cả một mảng ga.

Di Lập muốn nói người đàn ông kia chậm một chút, nhưng vừa há miệng đã bị gã cúi xuống hôn, đầu lưỡi khuấy đảo, quấn quýt lấy lưỡi y không có cách nào khép miệng lại, nước miếng cứ thế theo khoé miệng y chảy dài.

Cho đến khi Di Lập hết hơi, mắt hơi trợn lên thì Hạ Trình mới buông y ra.

Phía dưới vẫn không ngừng nghỉ, tiếng nước lép nhép khiến người ta phải đỏ mặt.

"A...sâu quá....hưm....sướng...."

Lỗ hậu của y bị căng ra không còn nếp nhăn, chỗ giao hợp còn đầy bọt nước, dương vật phía trước lại một lần nữa cứng rắn.

Hạ Trình ôm y đổi tư thế, để y ngồi lên dương vật của mình, để huyệt nhỏ kia nuốt nốt phần còn lại chưa được đưa vào hết gã mới nhắm mắt thoả mãn. Nếu như là omega khác thì đã ngất từ lâu.

Do vào quá sâu, Di Lập oằn mình cong lưng, hít một hơi thật sâu.

"A-...sâu quá....ma-mau rút ra..."

Y khó khăn nói vì bụng quá trướng, những tiếng rên như bị nghẹn trong họng vậy, chiếc lưỡi nhỏ cũng không tự chủ mà thè ra, tay y bám lên vai Hạ Trình rồi cào một đường đỏ hồng lên đó. Hạ Trình như bị kích thích, nhẹ thúc một cái. Di Lập rên rỉ vòng tay ôm cổ gã, biểu thị cuộc chơi có thể tiếp tục, Hạ Trình nhờ đó mà bắt đầu cử động thân dưới, lần nữa ra vào bên trong động huyệt chặt chẽ mê người kia.

Chuyển động hông như cái pít tông, khiến cả người Di Lập nảy lên, dương vật điên cuồng ra vào, cọ qua cọ lại điểm G bên trong khiến Di Lập sướng đến nỗi chỉ có thể ê a rên rỉ. Y cũng không rảnh rỗi, lại cắn thêm một phát ở cần cổ gã, lần này mạnh đến mức có thể thấy chút máu chảy ra, nhưng không ai để ý cả. Adrenaline tiết ra khiến Hạ Trình không cảm thấy một chút đau gì, thậm chí còn hưng phấn hơn.

Dương vật đâm sâu vào trong, đến nỗi bụng dưới của Di Lập thậm chí còn phồng hơn lúc trước, Hạ Trình mơ hồ cảm nhận được gã đã chạm đến nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể người kia, nơi tử cung của Alpha bị thoái hóa.

Tử cung của Di Lập nằm sâu bên trong, nhưng vẫn cảm nhận được quy đầu đâm vào nó. Hạ Trình không có ý định đâm vào trong. Tử cung Alpha bị thoái hóa, rất nhỏ, nếu muốn  mang thai thì phải dưỡng rất nhiều năm nếu không sẽ bị tổn hại, thậm chí là làm bị thương alpha đó.

Hạ Trình nghe nói chạm vào nơi đó của alpha rất đau đớn, nhưng Di Lập bây giờ đã bị chơi suốt một đến mê sảng, gã chỉ có thể lần nữa đặt y nằm lại xuống giường.

Nhìn Di Lập bị khoái cảm giày vò đến chảy cả nước mắt, dương vật trong thân thể y lại càng sung sức ra vào.

"A....Hạ Trình...chậm lại...tôi muốn bắn....a...a-"

Vừa nói xong, Di Lập đã bị khích thích điểm G, dương vật co giật rồi bắn tinh. Vì đã là lần thứ ba nên tình không ra nhiều.

Hạ Trình cũng cảm thấy mình sắp ra rồi liền nhấp nhanh hơn, gã nắm eo người kia thúc mạnh vào trong, nhưng sắp ra của gã là phải gần 15 phút sau, cuối cùng gã cũng đâm sâu rồi bắn vào trong. Kết của Hạ Trình phình ra, chặn cứng cửa mình của thiếu niên, bụng nhỏ bị bắn tinh trước đã phồng nay còn phồng hơn, y khẽ hừ một tiếng rồi nhắm mắt dưỡng thần, trận làm tình vừa rồi lấy quá nhiều sức của y, cộng thêm kỳ phát tình khiến y mệt mỏi không thôi nên mặc kệ sự đời mà nằm nghỉ ngơi.

Bình thường Hạ Trình sẽ không thắt nút nhưng Di Lập đang trong kì phát tình, chắc chắn sau đó y cũng sẽ đến kỳ nhạy cảm nên gã lưu lại trong người y tin tức tố của gã, để lỡ có gì cũng giúp y không quá khó chịu.

Hạ Trình nhẹ nhàng di chuyển, nằm xuống bên cạnh Di Lập, ôm y sát vào lòng, một bên với lấy điện thoại thì thấy thông báo tin nhắn của A Khâu nói đã mang thuốc đến rồi, tin nhắn từ 2 tiếng trước, gã nhắn bảo không cần nữa thì nhận lại 1 icon like của tên vệ sĩ.

-----------
A Khâu: Không hổ danh là Alpha, người khác bị sếp làm thì xỉu tại chỗ, còn nhóc đó chỉ bảo sếp chậm lại. Hay là sếp không được nhỉ?

Hạ Trình: cắt lương.

Di Lập: khò khò.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #dilập#ooc