Chương 28: Phong Vân U Minh, Tỷ Đệ Tương Tri

Trong chuyến hành trình từ Thành Băng Tuyết trở về Thành U Minh, Vân Nam không ngừng tu luyện, cố gắng đề cao nguyên lực. Hắn khéo léo bộc lộ ra khí tức của Nguyên Đồ đỉnh phong cấp 10 để che giấu thực lực thực sự. Dường như, sau những gì đã xảy ra ở Tử Vong Chi Cốc, cảm giác yên bình này có đem lại một chút lạ lẫm với hắn.

Khi vừa đến cổng thành, Vân Nam đã thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng chờ ở đó. Đó là Chu Tiểu Linh, với mái tóc đen dài, đôi mắt to tròn, và nụ cười rạng rỡ như ánh trăng.

"Vân Nam!" Tiểu Linh reo lên, vẫy tay về phía nhóm người.

Vân Nam thấy Tiểu Linh liền nhảy xuống ngựa, tiến lại hỏi thăm và cười nói: "Sao muội lại ra đây đón ta vậy? Trời lạnh thế này, không sợ bị nhiễm phong hàn sao?"

"Muội nghe nói huynh sắp về, nên đến đón huynh," Tiểu Linh đáp, khuôn mặt ửng hồng.

Sau mấy câu hỏi thăm, Vân Nam liền kéo Tiểu Linh lên ngựa ngồi cùng.

"Này..." Tiểu Linh có chút đỏ mặt ngại ngùng, ngập ngừng nói: "Vân Nam ca ca, như vậy có... tiện không?"

Vân Nam thì vô tư cười nói: "Có gì mà không tiện chứ? Chẳng phải trước đây chúng ta cũng cưỡi ngựa cùng nhau nhiều rồi sao. Yên tâm đi, ta sẽ giữ chặt muội."

Nói rồi, Vân Nam thúc ngựa, cả hai cùng nhau tiến về phía Hắc Nguyệt gia phủ. Hắc Tam và Hắc Tứ nhìn nhau cười.

Trên đường đi, Vân Nam không ngừng kể cho Tiểu Linh nghe về những gì đã xảy ra trong Tử Vong Chi Cốc: về những trận chiến khốc liệt, về những sinh vật kỳ lạ, và về những nguy hiểm mà hắn đã phải đối mặt. Còn về phía nàng, Tiểu Linh cũng kể cho Vân Nam nghe, hiện tại nàng đã là Nguyên Đồ cấp 7, và nàng cũng đã hiểu rõ hơn về Nguyên Linh của mình.

"Trong quá trình rèn luyện ở Hắc Ám Sâm Lâm, muội đã thức tỉnh được hai kỹ năng mới, nhờ vào đó, sức mạnh của muội tăng lên đáng kể," Tiểu Linh hào hứng kể, "Muội đã đặt tên cho chúng là Thanh Tâm Thủy Ngân và Thủy Mộc Liên Sinh."

Vân Nam kinh ngạc và vô cùng khen ngợi nàng. Hai người vừa đi vừa trò chuyện, không khí trở nên vô cùng vui vẻ và ấm áp. Mãi nói một hồi lâu, Vân Nam cũng đã về đến Hắc Nguyệt gia phủ. Hắn nhờ Hắc Tam và Hắc Tứ đưa Tiểu Linh về gia tộc giúp, còn mình thì nhanh chóng vào phủ để thăm mọi người.

Vân Nam chạy mau vào nhà để thăm tỷ tỷ và phụ thân. Hắn cũng nhận ra một số điều khác biệt, rõ ràng lúc hắn rời đi để đến Tử Vong Chi Cốc thì tình hình trong phủ rất căng thẳng, nhưng lần này khi trở về thì mọi thứ bình yên hơn, các hạ nhân làm việc chăm chỉ, các thành viên nhỏ tuổi trong gia tộc thì đang tu luyện, các trưởng lão cũng đang thực hiện các công việc của mình. Vân Nam có chút lấy làm lạ, liền chạy đến đại sảnh.

Ở đại sảnh có phụ thân hắn là Hắc Kình và các vị trưởng lão, đang bàn bạc về một số công việc.

"Ồ, Vân Nam đã trở về!" Hắc Kình vui mừng chào đón nhi tử, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ tự hào.

Vân Nam vội vàng hành lễ với các trưởng lão và phụ thân, hắn cũng không vội vàng đề cập đến vấn đề trước đây. Hắc Kình thấy ánh mắt tò mò của Vân Nam, ông cũng hiểu được Vân Nam đang thắc mắc chuyện gì, nhưng không vội, ông hỏi Vân Nam về thực lực hiện tại.

Vân Nam không ngại bộc lộ khí tức Nguyên Đồ đỉnh phong cấp 10, khí tức Hắc Ám thuần khiết bủa vây lấy sảnh chính của Hắc Nguyệt gia tộc, tuy khí tức này không đủ làm hại ai trong sảnh chính, nhưng sự tinh khiết và áp lực này không thể dễ có dù ở bất kỳ cảnh giới nào, và chỉ có Nguyên Giả Hắc Ám mới có thể sở hữu được.

Hắc Kình cười lớn và cổ vũ Vân Nam hãy cố gắng trong kỳ thi, hắn đã đuổi kịp được tỷ tỷ hắn Hắc Vân Thanh của ba năm về trước.

Nhắc đến Vân Thanh, Vân Nam thắc mắc hỏi phụ thân là tỷ ấy đã đi đâu, sao không thấy xuất hiện trong phủ.

Hắc Kình đáp: "Con tự vào xem bức thư trong phòng sẽ hiểu, tỷ tỷ con giờ đã trở về Học Viện có chút việc rồi, trước khi rời đi nó đã giúp con rất nhiều đấy."

Vân Nam nghe vậy liền xin phép các trưởng bối cáo lui, hắn chạy nhanh về phòng để đọc thư của tỷ tỷ.

Về đến phòng, không gian quen thuộc vẫn khiến Vân Nam thoải mái đôi phần. Nhìn thấy bức thư được phong ấn một cách đặc biệt để tránh có kẻ gian đánh tráo hoặc đọc trộm, hắn từ từ tiến đến, sử dụng Nguyên Lực Hắc Ám của mình để giải từng lớp phong ấn trên mật thư này. Những đường vân mang theo năng lượng Hắc Ám, dần dần tan biến, lộ ra bên trong là một tờ giấy mỏng, được viết bằng mực than.

"Thật cẩn thận," Vân Nam mỉm cười, khẽ lắc đầu, "Chỉ có tỷ ấy mới nghĩ ra được cách này."

Hắn mở bức thư ra đọc, khuôn mặt không giấu được vẻ vui vẻ và cảm động. Bên trong thư, Hắc Vân Thanh đã kể lại toàn bộ quá trình điều tra về vụ việc đã xảy ra đó, đồng thời cũng đưa ra những bằng chứng xác thực về sự vô tội của Vân Nam.

"Đệ đệ yêu quý," Hắc Vân Thanh viết, "Khi đệ đọc được lá thư này, chắc hẳn là tỷ đã quay trở lại Học Viện rồi. Tỷ đã điều tra mọi thứ, và tìm ra được chứng cứ cho thấy, trong quá trình đệ tiến vào Hắc Ám Sâm Lâm lần đó, Lôi gia đã cài cắm Hà Mãnh, tên này là kẻ đã mang theo Hắc Tử Thảo để dụ dỗ các dã thú cấp cao đến, và gây ra cái chết cho những người đồng đội của đệ."


"Dựa trên những điều tra của đệ, và các chứng cứ mà tỷ tìm được thêm, tỷ đã tố cáo việc này bằng cách dán cáo thị và thông tin về vụ việc lên bảng thông báo của Thành U Minh. Đệ có thể yên tâm, mọi người trong thành đều biết được sự thật, và danh tiếng của đệ sẽ được khôi phục."


"Tuy Lôi gia đã nhận về những chỉ trích nặng nề, nhưng đệ cũng đừng nên chủ quan, vì người đứng sau tất cả chắc chắn là Âu Dương Phong. Tuy nhiên, tỷ vẫn chưa có đủ chứng cứ để chứng minh điều này. Có lẽ người bọn chúng muốn lợi dụng là diệt gia tộc chúng ta rồi tiện tay chiếm lấy thành U Minh."


"Hiện tại, đệ đã được minh oan, nhưng vẫn phải hết sức chú ý Lôi gia và Âu Dương Phong. Tỷ cần phải quay trở về Học Viện theo sư phụ để luyện tập cho kỳ thi thăng cấp lên Bát Đại Thiên Kiêu của Học Viện Tinh Võ. Chúc đệ kỳ thi ba tháng sau hoàn thành thật tốt. Luôn nhớ hãy bảo vệ mình."

Vân Nam đọc xong bức thư, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp và biết ơn. Hắn biết, tỷ tỷ luôn quan tâm đến hắn, và luôn cố gắng giúp đỡ hắn bằng mọi cách. Hắn thầm quyết tâm, sẽ không phụ lòng kỳ vọng của tỷ ấy, sẽ cố gắng tu luyện, trở nên mạnh mẽ hơn, để có thể bảo vệ những người thân yêu.


Hắn gấp lá thư lại, cẩn thận cất vào trong nhẫn trữ vật, rồi ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu tu luyện.

(Kết thúc chương 28)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro