1h sáng, Thượng Hải.
Người thư ký trẻ tuổi hỏi ông chủ tịch, kẻ ông sắp mời tới có gì ghê gớm mà ông phải cố đến vậy. Chủ tịch chỉ bình thản trả lời:
- Cậu biết Thần Rừng chứ?
- Là cậu ta ư?
- Không, hắn là kẻ được cử đi để đánh bại Thần Rừng. Chiến thắng của hắn năm ấy, chính là nền móng cho Damwon sau này...
Cùng lúc đó, tại Thành phố Hồ Chí Minh.
Bản hợp đồng đang đặt ngay ngắn trên bàn, không khí quanh căn phòng vô cùng căng thẳng. Các ông lớn đang khúm núm trước một cậu trai trẻ, tay phải cậu cầm điếu cigar, tay trái nâng ly cognac 100 tuổi.
- Các ông hẳn phải tuyệt vọng lắm mới tìm đến tôi.
- Quả thật, không giấu gì cậu, Thiên Hạ này cản được hắn e rằng chỉ còn một người.
Chàng thanh niên trầm tư hồi lâu rồi trả lời:
- Nịnh nót cũng không tệ, nhưng xin lỗi. Tôi từ chối, từ lâu tôi đã thoát khỏi con đường ấy rồi, các người về đi.
Người đàn ông áo đen khẽ nhăn mặt, việc này không nằm ngoài dự đoán của ông, rồi giơ lên một con dấu màu bạc có dính máu, nói to:
- Cậu và hắn đều là chủ nhân của cái chết!
Mắt Sena ánh lên một tia sắc lạnh, anh như nhớ lại thứ gì đó. Rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mà đáp:
- Không ngờ, các ông vì cứu Damwon khỏi cửa tử mà không ngại dùng đến Huyết Ấn.
- Để thắng trận sắp tới, cả cái mạng này tôi còn không tiếc.
- Nói hay lắm.... Thôi được, thế còn chuyện tiền công?
- 70% tiền thưởng vô địch nếu cậu thắng.
Sena cười to:
- Nhiều đấy, nhưng tôi không cần. Đánh với cậu ta một trận thật thống khoái, đó mới là tiền thưởng lớn nhất.
Nói rồi Sena một hơi hút hết điếu cigar, uống cạn ly rượu 1,5 lít. Rồi đứng dậy lạnh lùng bước ra khỏi cửa.
- Khoan đã, vậy còn bản hợp đồng?
Sena quay đầu lại:
- Không phải nó đã được ký rồi sao?
Người thư ký nhanh chóng mở xấp phong bì ra kiểm tra, kinh hãi phát hiện chữ ký đã nằm đó từ bao giờ. Tốc độ này, kỹ năng này, quả thật là danh bất hư truyền.
Sena -Hắc Hoàng Đế chính thức tái xuất giang hồ. Con át chủ bài của Damwon đang được hộ tống đến Thượng Hải bằng phi cơ riêng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro