Chap 44: Lựa chọn

-'Hai đứa mau đứng lên đi !'.

Bà Thẩm lạnh mặt nhìn cô và nàng, ra lệnh. Nàng cắn môi lắc đầu.

-'Xin mẹ, cho con được quen em ấy. Tình cảm của con dành cho em ấy là thật'.

-'Đứng lên ! Mẹ không muốn nhắc lại lần nữa, Dao Dao !'.

Bà Thẩm trầm giọng nói.

-'Hai đứa mau đứng lên đi'.

Ông Viên tiến lại vội vàng đỡ cả hai, buộc nàng và cô phải đứng dậy. Nhưng không ngăn được cả hai nắm chặt tay nhau.

-'Ngồi xuống'.

-'Mẹ, con..'.

-'Thẩm Mộng Dao'.

Bà Thẩm chen lời nói nàng, ông Viên ngồi lại bên bà Thẩm, có chút khó hiểu.

-'Bà sao vậy ? Ngăn hai đứa nhỏ sao ?'.

-'Viên Nhất Kỳ !'. Bà Thẩm lơ đi lời của ông Viên nghiêm túc nhìn cả hai.

Cô nuốt nước bọt, tay đang nắm lấy tay nàng khẽ run lên như đang sợ hãi trước vẻ nghiêm túc và khắc khe của bà Thẩm.

-'Ta không ngăn cản tình yêu của cả hai con, chúng ta đều chấp nhận việc này một cách thoải mái '.

Nàng bất ngờ nhìn bà Thẩm.

-'Thật sao mẹ !? Chúng con..'.

-'Tuy nhiên..'.

Bà Thẩm nhíu mày.

-'Việc này chắc chắn ảnh hưởng đến cả hai đứa và cả nhà ta, hai đứa có suy nghĩ đến không ? Hai đứa thử nghĩ xem, ta và ông Viên lấy nhau cùng về chung một nhà nhưng tiểu thư nhà họ Thẩm và tiểu thư nhà họ Viên lại yêu nhau ?'.

Nàng nắm chặt bàn tay, cố gắng bình tĩnh.

-'Chẳng phải sẽ không tốt khi chuyện này bị truyền thông bên ngoài và họ hàng cả hai đều biết sao ? Đặc biệt là con Dao Dao, con đang là thay ta tiếp quản công ty. Liệu truyền thông sẽ nói con như nào ? Con có thể bảo vệ được tình yêu của con và Kỳ Kỳ ?'.

-'Con..'.

-'Còn Kỳ Kỳ, con nghĩ sao khi mình là trọng tâm được nhắm đến gây ảnh hưởng đến Dao Dao và công việc của Dao Dao ? Con hiện lại năm cuối, nếu bị phát hiện không phải sẽ gây khó khăn trong việc học tập của con sao ?'.

Cả hai nhìn nhau rồi cuối đầu, bà Thẩm nói phải. Sẽ rất khó khăn khi chuyện của cả hai bị bên ngoài nói ra vào.

-'Chả phải..mẹ và bác Viên không thề yêu nhau ? Sao lại lấy nhau ?' Nàng giọng khẽ run.

-'Vì lợi ích cả hai bên'.

-'Lẽ ra hai người không nên làm thế..'.

-'Dao Dao chị..'. Cô bất ngờ trước câu nói của nàng.

*Rầm*

Bà Thẩm đập bàn, khiến cả ba người đều cảm thấy sợ hãi, bà Thẩm tức giận.

-'Từ từ bà, bình tĩnh lại'. Ông Viên xoa lưng bà Thẩm.

-'Con nói thế là sao Dao Dao !!? Ý con là do hai chúng ta là vật cản tình yêu của hai đứa !?'.

-'Con không có ý đó, thưa mẹ'.

-'Thế ý con là sao ? Là chúng ta phải li hôn để hai đứa bên nhau ?'.

-'Bác Thẩm...con nghĩ bác bình tĩnh lại a'.

-'Phải phải, bình tĩnh đã bà'.

-'Thẩm Mộng Dao ! Trả lời mẹ !'.

-'Ý mẹ nói cũng đúng, hai người rõ bạn thân. Đâu nhất thiết phải bên nhau với tư cách là vợ chồng ? Mẹ và bác Viên đang lừa dối chính cảm xúc của mình'.

Bà Thẩm mỉm cười, nhìn nàng cứng rắn đang đẩy cô sau vai nàng.

-'Thế thì sao ? Con định làm gì ?'.

-'Con vẫn sẽ yêu em ấy ! Dù có như nào đi chăng nữa'.

-'Thế con lựa chọn đánh đổi danh tiếng của mình và gia tộc ra để bảo vệ tình yêu của mình'.

-'Dạ phải, thưa mẹ'. Nàng khiên quyết nói.

-'Được, ta mong con đã lựa chọn đúng và không hối hận'.

-'Con không hối hận'.

Bà Thẩm gật đầu, đứng dậy đi lên tầng. Ông Viên an ủi hai người.

-'Không sao cả hai đứa. Ta tin hai con sẽ bảo vệ được tình yêu của mình và chứng minh cho mẹ con thấy, đúng không Dao Dao ?'.

-'Dạ..'.

Ông Viên gật đầu, cũng rời đi để lại cô và nàng ở lại.

-'Dao Dao, chị ổn không ?'.

-'Chị ổn, không sao'. Nàng mỉm cười ôm em.

-'Em..xin lỗi..'.

-'Em không làm gì sai cả, nên đừng trách bản thân'.

Cô và nàng dựa vào nhau.

-'Dao Dao, em thấy mẹ chị nói đúng. Em làm ảnh hưởng chị'.

-'Nhưng chị không thấy vậy, chị không sợ lời người khác nói chị'.

Nàng đưa tay chạm vào mặt cô.

-'Chị sợ mất em, em đi rồi..chị phải sống như nào trong tương khi hiện tại tình yêu này đang lớn trong người chị ?'.

-'Chị sợ chính mình làm em bị ảnh hưởng, chị sợ rằng do chị em sẽ biến mất, chị không muốn..'.

-'Dao Dao..em không rời xa chị được. Yên tâm nhé, em vẫn yêu chị, vẫn bên chị'.

Cô đưa tay chạm lên bàn tay đang vuốt ve má mình, cảm nhận rõ sự ấm áp từ lòng bàn tay của nàng, cảm nhận được giọng nàng đang nghẹn dần, rồi bật khóc.

-'Chị không muốn mất em, Kỳ Kỳ..chị yêu em..chị không để em bị ảnh hưởng'.

-'Em sẽ bên chị, chúng ta vượt qua nhé ? Em yêu Dao Dao, đừng khóc'.

Nàng mỉm cười gật đầu, dụi vào lòng cô. Tìm kiếm sự ấm áp và an toàn từ vô, ôm lấy cô như sợ rằng sẽ mất cô.


Nàng đã lựa chọn cô hay vì lựa chọn sự nghiệp.














-----------------








-'Sao cậu làm khó hai đứa thế ? Tình yêu của chúng đâu có tội ?'.

Ông Viên bất mãn nhìn thân thể bà Thẩm đang ung dung đọc sách trên giường.

-'Tớ làm khó gì chứ ? Dao Dao là con tớ, tớ xót chứ làm gì khó ?'.

-'Cậu nói vậy không sợ cả hai đứa từ bỏ tình yêu của hai đứa sao ?'.

-'Vậy thì tình yêu đó không đủ lớn chứ không phải tớ ?'.

-'Chính lời cậu nói mới làm tình cảm của hai đứa mới rạn nứt !'. Ông Viên bức xúc.

-'Tớ mà không làm thì xã hội sẽ tàn nhẫn hơn tớ đấy ! Lúc đấy còn đau khổ hơn !'.

-'Cậu hay nhỉ ? Thế gia đình là nơi để động viên, giờ làm vậy hai đứa nhỏ đối mặt như nào ?'.

-'Tớ làm vậy để xem tình cảm của hai đứa có đủ mạnh mẽ để đối mặt với xã hội này không đấy !'.

Bà Thẩm đóng cuốn sách lại, khó chịu nhìn ông Viên.

-'Hai đứa có chuyện gì tớ sẽ tính sổ cậu'.

Ông Viên thở dài ngồi xuống kế bên bà Thẩm.

-'Mà...sao lúc đó cậu lại muốn cùng tớ kết hôn vậy ?'.

Bà Thẩm trầm ngâm, để cuốn sách một bên nhìn ông Viên.

-'Tớ bị ép, và...tớ nghĩ Nguyệt Nguyệt mong tớ có nơi để dựa vào..khi cậu ấy không còn bên tớ..'.

Ông Viên thở dài, búng vào trán bà Thẩm.

-'Cậu lớn rồi ai ép được nữa, thêm việc liệu Nguyệt Nguyệt có muốn như thế ? Lục Lục của tớ trên đấy chắc sẽ buồn cho tớ'.

Bà Thẩm cười trừ lắc đầu, không nói gì. Ông Viên bất lực đi soạn đồ lại chuẩn bị công tác.

-'À đúng rồi, sắp tới đi thăm mộ hai người đấy không ?'.

-'Được, sẽ dẫn theo hai đứa nhỏ tới'.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro