CHAP 11: Ngủ cùng
Môi Viên Nhất Kỳ khô ráo lại mềm mại.
Tim Thẩm Mộng Dao tim đập rất nhanh, nhưng sau bước đầu tiên mọi chuyện như trở nên dễ dàng hơn.
Cô đẩy ngã Viên Nhất Kỳ, khóa ngồi trên người em, đôi tay ôm lấy mặt em gia tăng nụ hôn thứ nhất.
Viên Nhất Kỳ vẫn duy trì nguyên dạng, mắt mở to nhìn Thẩm Mộng Dao, đôi mắt dường như có chút thay đổi. Nhưng Thẩm Mộng Dao cũng không còn lòng dạ cân nhắc, nụ hôn này giống như mở ra chiếc hộp Pandora, mở ra tà tâm du͙ƈ vọиɠ của Thẩm Mộng Dao.
Cô vươn đầu lưỡi thơm mềm thăm dò trong miệng Viên Nhất Kỳ, Viên Nhất Kỳ cũng theo lực độ của cô mở miệng ra, làm cho đầu lưỡi cô tiến vào trong miệng mình. Tuy rằng em không biết vì sao lại muốn làm như vậy, nhưng làm như vậy mang đến cho em cảm giác không khác lạ, loại cảm giác này trong hơn 20 năm qua chưa từng có, cho nên em đồng ý thuận theo hành động của Thẩm Mộng Dao.
Cảm nhận được Viên Nhất Kỳ phối hợp, trong lòng Thẩm Mộng Dao càng lớn mật. Không chỉ càng hôn càng mãnh liệt, cô còn bớt thời gian đứng dậy khẽ nâng váy ngủ trên người cởi ra.
Hai cơ thể trẻ tuổi nóng bỏng dán sát bên nhau, cọ xát da thịt lẫn nhau.
Nhũ hoa mềm cực lớn cọ xát lên ngực Viên Nhất Kỳ, làm cho đầu nhũ hoa nửa cứng cọ xát vào nhau.
Dưới thân trứng rung cọ trên người Viên Nhất Kỳ làm cho nó như càng đâm vào sâu hơn một chút. Hoa huyệt chảy ra mật dịch dường như đã chảy ướt bụng nhỏ của Viên Nhất Kỳ.
Đôi tay Viên Nhất Kỳ cũng không biết từ khi nào ôm lên eo Thẩm Mộng Dao, ở bên hông nhỏ mềm của cô vuốt ve qua lại.
Hôn hồi lâu hai người cuối cùng cũng tách ra, khi tách ra còn có một tia nước bọt dính trên miệng hai người, rất dâm mĩ.
Thẩm Mộng Dao nửa nằm trên người Viên Nhất Kỳ, há miệng thở phì phò, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Viên Nhất Kỳ. Hai người bốn mắt nhìn nhau giống như đôi tình nhân chân chính, tình ý miên man.
Du͙ƈ vọиɠ khiến hai mắt Thẩm Mộng Dao mê mang, cô lại vẫn như cũ có thể phán đoán ra trong ánh mắt Viên Nhất Kỳ không có kháng cự, thậm chí còn có chút cảm giác mê luyến.
Thẩm Mộng Dao một lần nữa cúi đầu tinh tế hôn Viên Nhất Kỳ, không có nóng nảy và thấp thỏm như vừa rồi mà nhiều thêm chút ôn nhu và không muốn xa rời. Một bàn tay cũng tìm được trứng rung dưới thân lấy ra.
Hoa huyệt không có trứng rung an ủi thoáng chốc trở nên cơ khát lên, mật dịch bị lấp kín cũng theo bắp đùi nhỏ giọt trên bụng Viên Nhất Kỳ.
Thẩm Mộng Dao một đường từ cằm hôn xuống, thân thể cũng chậm rãi dịch về phía sau. Môi huyệt mập mạp trượt xuống trên eo Viên Nhất Kỳ, đi ngang qua rốn...ngang qua lông tơ đen mượt... Sau đó là nấm đầu thô cứng...
"Ưm~... A..."
Không giống với trứng rung và xúc cảm của cột nước, đây là côn ŧɦịŧ thật sự của em, giờ phút này nó kề sát cửa hoa huyệt của cô. Thẩm Mộng Dao cũng không khỏi yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng, trong giọng nói toàn là vũ mị.
Nhụy hoa mẫn cảm cọ xát ở đỉnh nấm đầu làm cho ngứa ngáy của Thẩm Mộng Dao dừng lại một chút, nhưng chỗ sâu trong hoa huyệt truyền đến cảm giác hư không lại càng ngày càng rõ ràng.
Thẩm Mộng Dao lúc này đã ngồi dậy, đôi tay chống trên bụng ướŧ áŧ của Viên Nhất Kỳ, môi huyệt bao lấy cán nhục côn qua lại cọ xát, càng lúc càng nhanh.
Tấm lưng mảnh khảnh không tự giác ưỡn về phía sau, mái tóc đen mượt mà theo cơ thể đong đưa. Giữa trán rịn ra giọt mồ hôi tinh mịn chảy xuống, làm Thẩm Mộng Dao dưới ánh trăng có vẻ càng gợi cảm, cũng làm cho Viên Nhất Kỳ không rời mắt.
Thẩm Mộng Dao cứ việc bị dục niệm khống chế, lại vẫn như cũ không đánh mất tia lí trí cuối cùng. Cô không cùng Viên Nhất Kỳ chân chính giao hòa ở bên nhau, bởi vì bây giờ còn chưa phải lúc.
Nhưng du͙ƈ vọиɠ cũng khiến cô dụ hoặc Viên Nhất Kỳ, hái xuống đóa hoa thần bí yên tĩnh cao lãnh này.
"Ưm~.. A... Thật thoải mái... Ừ..." Dưới thân nhục côn nóng bỏng cứng rắn giống như gậy ngăn ngứa, khiến cho Thẩm Mộng Dao khuây khoả.
Một cỗ tiếp một cỗ kɦoáı ƈảʍ từ giữa hai chân chạy dọc toàn thân, chưa bao giờ có loại đồ dùng tình thú nào có thể khiến cô vui sướng như vậy, làm cô si mê lưu luyến.
Chìm trong du͙ƈ vọиɠ của bản thân Thẩm Mộng Dao không phát hiện lúc này Viên Nhất Kỳ đã giống như một người bình thường. Trong ánh mắt du͙ƈ vọиɠ và ý thức rõ ràng đến dọa người, bàn tay nắm eo Thẩm Mộng Dao càng ngày càng chặt.
"A..."
Một lát sau, Thẩm Mộng Dao cuối cùng cũng ở trong lúc cọ xát đạt được kɦoáı ƈảʍ cao trào. Cô nhẹ nhàng thở phì phò ghé vào trên người Viên Nhất Kỳ, muốn hòa hoãn lại cảm giác khuây khỏa khiến lòng người giật mình.
Nhưng nhục côn của Viên Nhất Kỳ còn cứng, theo ý thức thanh tỉnh du͙ƈ vọиɠ trong mắt Viên Nhất Kỳ cũng càng thêm mãnh liệt. Chị nâng cái mông mềm mại của Thẩm Mộng Dao, bắt chước động tác vừa rồi của cô đưa đẩy qua lại.
"Ưʍ... Viên Nhất Kỳ... A..."
Vừa mới nghỉ ngơi Thẩm Mộng Dao lại bị ép bắt đầu một hành trình mới, nhưng lúc này đây cô lại là người bị chinh phục.
Viên Nhất Kỳ không hiểu chuyện của nam nữ, chỉ học động tác của Thẩm Mộng Dao qua lại cọ xát đâm chọc mà thôi, cũng chưa từng nghĩ muốn đi vào chỗ sâu trong hoa huyệt.
Nhận thấy em dường như không có suy nghĩ xa hơn Thẩm Mộng Dao cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó liền thuận theo, tựa lên người Viên Nhất Kỳ hưởng thụ em chủ động, thỉnh thoảng còn chỉ đạo một phen.
"Hừ... A..... Thoải mái..... A..... Mau một chút..... Ưʍ.. Đúng rồi... Dùng sức... Ép... A.....Kỳ Kỳ....."
Viên Nhất Kỳ nghe thấy cô gọi tên mình, nhục côn dưới thân giống như càng trở nên gắng gượng. Mặc dù cọ xát cũng không đủ để giảm bớt du͙ƈ vọиɠ sưng to nóng bỏng của em, nhưng em không biết bây giờ phải làm sao, chỉ có thể không ngừng cọ xát nhanh hơn. Nấm đầu cũng không tự giác chọc vào môi huyệt, ngẫu nhiên khi không cẩn thận còn chọc mở cửa huyệt, Thẩm Mộng Dao sợ đến mức kinh hô ra tiếng:
"A..... Đừng..... Nơi đó không được..... Ưʍ... Kỳ Kỳ.... Chị rất thoải mái.... A..... Sao em lại.... Thô như vậy..... A...."
Mật dịch dưới thân một đợt lại một đợt trào ra, tẩm ướt nhục côn của Viên Nhất Kỳ, cũng làm cho hai người cọ xát càng thêm mượt mà.
Hai nhũ hoa trước ngực cũng không chịu cô đơn, ẩn ẩn phát ngứa, trướng lên.
Thẩm Mộng Dao nâng nhũ hoa mình áp lên cọ sát trước ngực Viên Nhất Kỳ, giảm bớt ngứa ngáy nơi đầu nhũ hoa truyền đến.
Môi đỏ cũng không tự giác hôn lên miệng Viên Nhất Kỳ, môi răng giao hòa lẫn nhau.
Hai người nhiệt liệt vẫn liên tục cho đến khi có điện vẫn chưa kết thúc, cả hai đều trầm mê với việc thăm dò cơ thể đối phương, tìm kiếm càng nhiều khuây khoả.
Lúc nghỉ ngơi Thẩm Mộng Dao ngại nóng mở điều hòa, đứng dậy đi đóng cửa sổ và rèm cửa. Nhưng mới vừa đóng cửa sổ lại, phía sau đã dán lên một khối cơ thể cao lớn nóng bỏng. Trải qua học tập vừa rồi, bây giờ Viên Nhất Kỳ đã biết chỗ nào khiến cô đạt được kɦoáı ƈảʍ, giống như giờ phút này hai tay của em đang gắt gao xoa hai nhũ hoa cô.
Bàn tay vẫn kéo đàn violon, cầm bút vẽ giờ này khắc này lại đang đặt lên ngực mình, điều này làm cho Thẩm Mộng Dao có một loại cảm giác thành tựu bí ẩn.
Ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu rọi lên cơ thể trần trụi của hai người, du͙ƈ vọиɠ nguyên thủy lại cấm kị làm người ta mê muội, làm ánh trăng cũng khó có thể trốn tránh.
Không biết từ khi nào hai người mới ôm nhau ngủ...
______________
👀
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro