Chương 5: Lời mời của Choi SiWon

DongHae gắp thức ăn cho Lee lão gia. "Ba ăn nhiều một chút, dạo này ba hơi gầy đi rồi."

"Tình cảm của hai đứa tiến triển tốt chứ hả" Lee lão gia nhìn DongHae và HyukJae

"Đương nhiên là tốt rồi ạ." DongHae cười cười liếc nhìn sang khuôn mặt đang thộn ra của HyukJae.

"Ở đây có tốt không HyukJae? Có gì mà con không vừa ý không?" Lee lão gia ôn tồn hỏi

"Dạ, mọi thứ đều tốt lắm ạ, chỉ là..." HyukJae nhìn sang tên biến thái ngồi bên cạnh. Ruột gan gào thét "Chỉ là ở đây có biến tháiiiiiiiiiiii ..."

Lee DongHwan nhìn ánh mắt của HyukJae dành cho DongHae, cười hỏi: "Nó bắt nạt con sao?"

"Lúc nãy con có trêu chọc cậu ấy một chút, vậy mà giờ lại hờn dỗi vậy đấy." Vừa nói, DongHae vừa đưa tay xoa xoa đầu HyukJae, rồi còn nhân tiện véo véo má cậu.

Lee lão gia mỉm cười, nụ cười hiếm thấy của bậc anh tài kiệt xuất nổi tiếng. DongHae rất may mắn khi được thừa hưởng rất nhiều từ con người ấy. "Tuổi trẻ tài cao" là vậy, còn thêm cái vẻ lãnh đạm và phong thái đốn ngã trái tim biết bao nhiêu người. Rồi người ta thường đồn với nhau là anh ta lạnh lùng một cách rất thu hút, nhưng rồi sao trước mặt Hyuk Jae lại có thể gợi đòn đến như vậy.

"Đúng rồi, không lâu nữa là anh Hai của con sẽ từ Ý trở về. Anh sẽ lo chi nhánh công ty ở Busan với Incheon. Còn con lo tiếp quản phần ở Seoul và phía Nhật Bản cho tốt đi."

"Anh Hai đã chịu về rồi sao? Nào giờ toàn chuyên tâm vào nghệ thuật, bây giờ rốt cuộc cũng đã chịu về lo cho tập đoàn rồi. Ba làm cách nào hay vậy??" DongHae lộ rõ vẻ vui mừng.

"Chơi chán rồi thì nó về thôi." Lee lão gia cười.

"Anh Hai??" HyukJae ngây ngốc, trước giờ cứ cậu cứ nghĩ DongHae là "độc tôn" trong nhà.

"Em đừng có trưng cái bộ mặt đáng yêu đó ra, sau này em nhất định cũng sẽ được gặp anh ấy thôi." DongHae lại véo má cậu

Cậu xụ mặt, nếu không phải Lee lão gia ngồi đó, cậu nhất định cho hắn ăn đủ.

...

"Ba đi cẩn thận ạ."

"Lão gia đi cẩn thận ạ."

DongHae và HyukJae đứng cạnh xe, cúi đầu tiễn Lee lão gia.

"Đến giờ vẫn gọi ta là lão gia sao HyukJae?" Lão gia trìu mến nhìn HyukJae.

"Dạ..." Mặt HyukJae thoáng đỏ. Cậu ngại ngùng lí nhí: "Ba đi cẩn thận ạ."

Lee lão gia bật cười sảng khoái rồi ra lệnh cho tài xế chạy xe. Lão gia vừa rời khỏi, HyukJae cũng ôm bản vẽ đi về hướng ngược lại.

"Em đi đâu??" DongHae gọi theo.

"Tìm cảm hứng, ở nhà với anh không phải sẽ tức đến cắn lưỡi mà chết sao?"Cậu lạnh tanh đáp lại.

"Nè, đến giờ vẫn xưng hô với tôi như vậy à? Đã gọi ba tôi là ba, còn không mau gọi tôi là chồng. Không thì tôi cho phép em gọi tôi là "Haenie" đấy." DongHae cười cười, câu nói mang ý trêu chọc.

Cậu quay lại ngượng ngùng nhìn anh, một hồi sau mới mấp máy nói ra được mấy chữ.

"Tên biến thái."

Rồi cậu vui vẻ ngoắt mông quay đi, bỏ mặc anh nhìn theo.

DongHae lắc đầu, không khỏi cười ngây ngốc. Xem ra "người vợ" này còn bất trị lắm.

---

Trời sập tối, HyukJae trở về với bản vẽ sông Hàn trên tay. Uể oải đi vào trong thì thấy nhà đang có khách. DongHae đang ngồi trên ghế, bên cạnh là nữ diva hàng đầu hiện nay – JuHyun. Ngồi đối diện là một chàng trai trẻ khác rất đẹp trai. Có vẻ họ đang bàn chuyện gì đó. Vì muốn đến được cầu thang phải đi ngang phòng khách nên cậu chọn góc khuất, im lặng lướt qua.

Thấy cậu đang lặng lẽ đi vào từ cửa, DongHae vội gọi: "Này, tiểu hồ ly."

Muốn bình yên thì chiến tranh lại tự tìm tới, cậu khẽ chửi thầm vài tiếng. Cậu dừng ở đầu cầu thang, yên lặng nhìn anh, ra sức tương tác bằng ánh mắt kiểu: "Tên biến thái kia, anh không thể để tôi yên được hả?"

"Gia nhân trong nhà được phép có cái thái độ như vậy với chủ nhân như thế à anh?" JuHyun khó chịu nhìn HyukJae.

"Cậu ấy là tiểu hồ ly của tôi, không phải là gia nhân trong nhà đâu." DongHae lãnh đạm nói.

"À, người mà anh sắp kết hôn." JuHyun nhớ ra cái kẻ phá đám cô đêm hôm đó. Sau một hồi ngắm nhìn thì cô không khỏi khinh bỉ. Từ trên xuống dưới không có gì so sánh được với cô cả. Tuy tư chất toát ra có vẻ rất thu hút nhưng suy cho cùng, thằng nhóc này vẫn không phải là đối thủ của cô.

"Là người cậu nói với mình đây sao?" Anh chàng nãy giờ im lặng lên tiếng hỏi DongHae

DongHae cười, gật đầu.

Anh chàng kia đứng dậy tiến về phía HyukJae.

"Chào cậu, tôi là Choi SiWon, là đạo diễn."

Anh chàng chìa tay ra vẻ muốn bắt tay, nụ cười tươi rói với núm đồng tiền cực quyến rũ khiến HyukJae đỏ mặt mấy giây.

"Chào anh, tôi là Lee HyukJae, tôi là hoạ sĩ. – Cậu bắt tay SiWon.

"Hoạ sĩ sao?"

"Cậu có biết hoạ sĩ giấu mặt khiến cả giới nghệ thuật phải phát điên lên chứ?" DongHae hỏi, cắt ngang bầu không khí ngượng ngùng giữa hai người.

"À, tất nhiên mình biết, "viên đá quý" EunHyuk chứ gì." Ai chứ cái tên giấu mặt đó chắc chắn ai làm nghệ thuật cũng đã từng nghe tới.

"Là tiểu hồ ly đó đó."

DongHae đưa li trà lên miệng, chậm rãi nói khiến SiWon và JuHyun đều đồng loạt bị sốc, nhìn HyukJae trân trân. Còn về phần HyukJae thì chỉ hận không thể "nhai đầu" tên biến thái kia.

"Lee lão gia thật biết chọn con dâu. Nghe danh đã lâu, nay lại vinh dự được gặp. Tôi may mắn quá rồi" SiWon lịch sự cúi người.

HyukJae ngại ngùng cười trừ: "Anh đừng làm vậy, tôi ngại lắm. Chỉ mong anh đừng tiết lộ thân phận của tôi với ai là được rồi."

SiWon nhún vai: "Cậu có lý do mới muốn giấu mặt nên tôi tất nhiên sẽ không tiết lộ rồi."

HyukJae vui vẻ cười: "Vậy thì cảm ơn anh trước."

"Cậu lại chỗ này ngồi một lát được chứ, tôi có chuyện muốn nói."

"Tôi sao?"

SiWon gật đầu.

HyukJae mờ mịt tiến lại bàn ngồi.

"Cậu HyukJae, theo như tôi để ý thì ngoại hình của cậu rất phù hợp với dự án điện ảnh mới của tôi. Hơn nữa cậu lại là hoạ sĩ. Cậu có muốn tham gia không?" SiWon mở lời trước.

"Phim?? Mời tôi đóng phim á?" HyukJae tròn mắt ngạc nhiên

"Tất nhiên, sắp tới đây tôi chuẩn bị casting, cậu có muốn thử sức không?"

"Anh không sợ tôi làm hỏng phim sao? Chỉ vì tôi là hoạ sĩ mà mời tôi đóng phim thì có nhiều diễn viên khác sẽ không vui đâu." Cậu hơi liếc mắt về phía JuHyun rồi cúi đầu cười nhạt.

"Nếu không được thì thôi. Thật sự mà nói thì đây là một dự án phim boylove nên rất khó mà chọn được diễn viên nam. Nhưng khi mới thấy cậu thì tôi nhận thấy cậu rất có tố chất, tôi tin chắc là sẽ thành công."

"Máu đạo diễn" của SiWon như mách bảo, người con trai đặc biệt này nhất định làm nên chuyện.

"Còn nữ diva của chúng ta đây thì sao??" Cậu nói thẳng luôn khi thấy ánh mắt "đầy lửa" của JuHyun nhìn cậu

"JuHyun sẽ đóng vai nữ thứ chính, vì căn bản đây là phim boy love, cô ấy cũng không thể giả trai được." SiWon cũng không ngần ngại mà nói thẳng.

JuHyun siết chặt tay DongHae, vẻ nũng nịu. Cô đường đường là ngôi sao hạng A lại đi đóng vai thứ chính. DongHae thì chỉ im lặng, khẽ lắc đầu ý bảo là ngoan ngoãn đi.

"Vậy thì được. Nhưng lỡ có được chọn tôi cũng không tham gia họp báo, tuyên truyền gì đâu nha." HyukJae nói một tràng điều kiện.

"Cậu có làm khó tôi quá không, ít nhất tôi cũng phải có tấm ảnh để làm poster chứ." SiWon ra vẻ khó xử.

"À mà lúc đó rồi tính, đâu biết được có được chọn hay không? Mà nội dung phim là thế nào, anh tóm tắt cho tôi một chút được không?" Thế giới bỗng dưng thu nhỏ lại như chỉ có HyukJae vs SiWon. Hai người tập trung bàn bạc đến hăng say.

Nội dung đại loại là về một chàng trai hoạ sĩ nghèo với một quá khứ đầy đau khổ. Sau vì gặp phải tai nạn mà bị mù. Chàng trai gây ra tai nạn vì muốn chuộc lỗi nên ngày ngày giúp đỡ chàng hoạ sĩ. Trong thời gian đợi có người hiến giác mạc, hai người vẫn ở bên nhau. Sau thì nảy sinh tình cảm lúc nào không hay. Nhưng khó khăn là chàng trai đã có vị hôn thê, một nữ nhân xinh đẹp và tài giỏi – vai diễn của JuHyun.

"Vậy nam chính còn lại cậu đã chọn được chưa?" DongHae khó chịu vì bị bơ nên lên tiếng chen ngang.

"À, nam chính đó đã quyết định là Jo InSung rồi."

"Oa~ Là anh ấy sao?" HyukJae lộ rõ vẻ phấn khích khi nghe đến tên Jo InSung làm mặt mày "người đặt câu hỏi" sa sầm.

"Vậy cậu nhớ đến buổi casting nhé, InSung cũng có mặt đó." SiWon nhân lúc cậu đang phấn khích thì hỏi.

"Tất nhiên là được." Cậu gật đầu, mừng rỡ cười tít mắt.

"Cô JuHyun có muốn tham gia dự án này không?" SiWon quay qua hỏi người con gái đang ở trong vòng tay của DongHae.

"Được rồi, vì DongHae muốn tôi tham gia nên tôi đồng ý."

Có thể phim cần luồng gió mới nên sẽ casting diễn viên trẻ nhưng nhất định phần lớn vẫn sẽ có rất nhiều diễn viên gạo cội. Cho dù là vai thứ nhưng tên tuổi của cô nhất định vẫn sẽ vươn ra ngoài châu Á, vì đây là phim của Choi SiWon mà. Cô cũng đâu có ngu mà từ chối.

SiWon gật gù, hài lòng: "Vậy thì tốt quá, tôi cũng chốt được một vài cái tên rồi."

Ai ai cũng vừa ý cả rồi nên cuộc nói chuyện cũng dần đi đến kết thúc. Chỉ có HyukJae từ khi nghe đến Jo InSung là bắt đầu vui vẻ đến mức hai mắt long lanh. Một mình rơi vào một thế giới.

SiWon đột nhiên ghé sát lại, nhìn chằm chặp vào HyukJae, chợt hỏi: "Ơ, cậu đeo kính áp tròng sao?"

HyukJae hơi giật mình đáp: "À, tôi bị cận."

DongHae nghe đến đây chợt bắt đầu tò mò, trước giờ anh cũng không hề để ý là cậu có đeo kính áp tròng hay không.

...

"SiWon, phiền cậu đưa JuHyun về nhà hộ tôi. Tôi có việc bận." DongHae nói lúc tiễn SiWon.

"Không thành vấn đề, cô JuHyun, mời ..." SiWon lịch sự mở cửa xe cho JuHyun.

"Em về nha." Nữ diva vẻ mặt không vui vẫy tay tạm biệt DongHae.

"Đạo diễn SiWon, anh nhớ mời diễn viên Jo InSung đến buổi casting nha." HyukJae không giấu được vẻ thích thú.

"Ok. Tôi đảm bảo với cậu."

Nói rồi chiếc xe lao vút đi.

Một vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy HyukJae từ phía sau.

DongHae ghé sát tai cậu, thì thầm: "Em có vẻ thích Jo InSung nhỉ?"

"Anh ấy tài giỏi như vậy, lại còn đẹp trai, hài hước. Ai mà không thích chứ. Cũng như anh thích mấy nữ minh tinh thôi. Buông tôi ra." Cậu vừa nói vừa vùng vằng.

"Còn nữa, em bị cận sao? Rõ ràng đây đây là kính màu mà?"

"Ừ thì vừa cận vừa màu." Cậu cố tránh né khỏi vòng tay anh.

"Đây là màu đen mà, vậy mắt em màu gì?" Anh nhìn vào mắt cậu, buông lời dịu dàng như thôi miên.

"Màu xanh."

Dứt lời, cậu đẩy anh ra, vội đi vào nhà.

"Ra là con lai"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro