Lần 4(2).
Khi họ rời khỏi quán cà phê, màn đêm nay đã buông xuống và khí trời cũng trở lạnh hơn làm Lily rùng mình.
"Lạnh quá! Chị vẫn không bao giờ quen được với cái khí hậu này!"
"Chị sống hơn một thập kỷ mùa đông của Hàn Quốc rồi đấy."
"Nhưng chị vẫn không thích nghi được."
Haewon cười và kéo Lily vào lòng. Hai người đi chầm chậm về phía xe của mình, quấn lấy nhau để giữ ấm.
Áo khoác rộng và mãi quấn lấy nhau làm hai người khó giữ thăng bằng, nhiều lần suýt ngã sấp mặt khiến họ cười ồ lên. Rất ít người qua đường và hầu như đều phớt lờ họ. Đối với số ít người nhìn họ trông có vẻ quý mến hơn là khó chịu. Có lẽ do họ đang ở Itaewon chứ mấy khu phố khác có thể không được khoan dung như vậy.
Cuối cùng họ đến được xe của mình và Haewon mở cửa cho Lily.
"Cảm ơn rất nhiều."
"Không có chi, thưa tiểu thư."
Haewon ngồi xuống phía sau tay lái và đóng cửa, lập tức bật máy sưởi.
Cô cởi áo khoác để lái xe thoải mái, cũng như khẩu trang và găng tay. Lily cũng làm theo và đưa những ngón tay đỏ hỏn của mình lại gần nguồn hơi ấm. Nhưng Haewon để ý màu sắc kì lạ của bàn tay chị nên liền nắm lấy chúng.
"Đáng lẽ chị nên nói với em chị lạnh tới mức này! Em có thể đưa chị găng tay của em!"
"Nghe hay đó. Có thể em đã quên nhưng tay chị lúc nào cũng lạnh. Em không thể làm gì khác đâu."
Haewon cau mày, lập tức luồn tay Lily vào trong áo len của cô. Ở đó, hơi ấm từ làn da bị giữ lại giữa áo sơ mi và hoodie, chắc chắn hiệu quả hơn nhiều so với hệ thống sưởi trong ô tô.
Lily có vẻ ngạc nhiên nhưng không di chuyển. Ngay sau đó, nàng thả lỏng tay và đặt chúng lên bụng Haewon.
Lúc này nàng hơi rùng mình, nhưng không phải vì lạnh.
"Có tốt hơn không?"
"Ừ...Cảm ơn."
Haewon nhìn vào đôi mắt nâu của Lily và mỉm cười.
"Luôn sẵn lòng phục vụ."
"Em không phải là hiệp sĩ của chị trong bộ áo giáp sáng ngời sao?" Chị hỏi đùa.
"Người hầu tận tụy của chị." Haewon trả lời nghiêm túc hơn nhiều so với suy nghĩ của mình.
Lily mỉm cười ấm áp ngả đầu vào hõm cổ Haewon. Cả hai người đều đang khom người ra khỏi chỗ ngồi, không nhất thiết phải thoải mái nhưng cũng không đến mức khó chịu, họ giữ nguyên tư thế đó một lúc.
"Chị yêu em, em biết chứ?" Lily thì thầm, và Haewon nhận ra rằng môi chị gần như chạm thẳng vào da mình.
"Em biết. Em cũng yêu chị."
"Ý chị là... Ý chị là chị yêu em nhất. Chị yêu em hơn bất cứ ai. Sẽ luôn như vậy. Em hiểu không ?"
Hơi thở của Haewon nghẹn lại trong cổ họng một giây trước khi cô thở ra thật sâu.
"Em hiểu. Nhưng chị biết đấy...Ngay cả khi nó thay đổi...Không sao cả. Em không giận đâu. Chị có thể yêu bất cứ ai chị muốn."
"Chị biết. Nhưng chị vẫn luôn yêu em nhất".
Haewon nhắm mắt thở dài, cố không để ý đến cảm giác nhẹ nhõm và hạnh phúc ấm áp lan tỏa trong lồng ngực. Cô nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của Lily nhiều lần và hài lòng khi nghe tiếng cười của nàng.
"Em rất vui vì chúng ta được riêng tư thế này, để em có thể thoải mái tâm sự và nghe những lời ngọt ngào từ chị." cô cười khúc khích. "Lâu lắm rồi chị mới xúc động với em như vậy."
"Chị biết. Chị cũng nhớ lắm."
"Không cần phải đi gấp. Có thể như thế này lâu hơn một chút được không?"
"Tất nhiên rồi."
Họ ôm nhau, môi Haewon áp lên đầu Lily, bất động, và Lily thì vùi mình vào cổ cô. Cô vòng tay qua eo và vai còn Lily thì để tay trên bụng. Ngón tay cái của nàng vẽ những vòng tròn nhỏ trên vải áo sơ mi.
Đến khi tiếng động cơ của chiếc ô tô phía trước gầm lên, họ mới tách khỏi nhau và lái xe về căn hộ của mình.
Sáng hôm sau, Haewon bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại liên tục. Cô rên rỉ và nhìn vào chiếc đồng hồ trên tủ đầu giường. Chỉ mới chín giờ sáng mà Lily đã thức.
Cô ngửi thấy mùi thức ăn đang nấu từ bếp và mỉm cười.
Khi cả nhóm chuyển khỏi kí túc xá, cô có hơi lo lắng về việc sống mà không có đầu bếp Bae Jinsol đảm bảo cho cả đám bữa ăn ngon hàng ngày, nhưng Lily cũng khá tốt, nàng dạy cho Haewon nhiều thứ nên mọi chuyện đều rất tốt đẹp. Kyujin với Jiwoo cũng không khác gì.
Cô vươn vai ngáp dài trước khi đứng dậy, bỏ lại điện thoại, từ chối bị làm phiền vào buổi sáng chủ nhật.
Cô tham gia cùng cô bạn thân nhất của mình đang ăn trong phòng khách, nằm xuống chiếc ghế dài và ném mình vào lòng nàng.
"Haewon! Bát của chị!"
Nhưng Haewon phớt lờ và rúc vào người Lily, hai cánh tay và hai chân dang rộng trên người nàng.
"Chào buổi sáng." cô nói với giọng ngái ngủ.
Lily cất thức ăn đi trước khi hôn lên má cô và ôm lại.
"Chúc em buổi sáng tốt lành. Mặc dù có vẻ như vẫn còn là đêm với em."
"Điện thoại của em đánh thức em..." Haewon rên rỉ. "Nó cứ reo không ngừng."
"Chị đã bảo là không được để nó trong phòng vào ban đêm mà!"
Haewon lại rên rỉ và Lily cười phá lên. Nàng thấy thích vẻ mặt ngái ngủ của cô và không thể không nhận xét:
"Em thực sự là chú gấu con to xác. Đặc biệt là vào buổi sáng."
Haewon ngước lên nhìn nàng, giả vờ gầm gừ khiến nàng càng cười to hơn.
Cô dựa lưng vào ngực nàng và quay đầu về phía TV.
"Chị đang xem gì thế ?"
"Stranger thing."
"Ôi không ! Chán quá!"
"Em mới chán đó!"
"Sao chị có thể nói như vậy ? Em là người hài hước nhất còn sống đó!"
"Im đi."
"Chị đang ăn gì vậy ?"
"Ramyeon."
"Em ăn được không ?"
"Đồ ăn của em trong bếp kìa."
"Nhưng em không muốn dậy!" Haewon cáu kỉnh phản đối.
"Hôm qua chị là người bị mắng vì cư xử không đúng tuổi!"
Haewon bĩu môi với nàng, phớt lờ lời nhận xét ấy, Lily cuối cùng đã nhượng bộ và đưa cho cô bát của mình.
Họ ngồi dậy và chia sẻ những gì còn lại trong bữa sáng của Lily, chuyền đũa cho nhau.
Đã mười giờ và họ đang âu yếm nhau thì đột nhiên có ai đó đập cửa.
Họ giật mình và Haewon kêu lên:
"Cái quái gì mà lại gõ cửa nhà người ta sớm thế vào Chủ nhật vậy?"
Cô đứng dậy và đi mở cửa, chuẩn bị tâm sự với người nào đó, nhưng vừa mở cửa, bốn người bạn cùng nhóm của họ xông vào, Jinsol dẫn đầu nhóm, trông vô cùng lo lắng.
"Chết tiệt, Oh Haewon! Chị không bao giờ kiểm tra điện thoại của mình à?" Tên cao kều đó nói, vẫy tay trước mũi nhóm trưởng của mình.
"Em là người đánh thức chị sáng nay à?"
"Đúng ! Em đang cố liên lạc với chị vì có chuyện khẩn cấp!"
Haewon nhướn mày, cảm thấy thật khó hiểu vì không biết liệu có thể đánh đổi giấc ngủ quý giá của mình để đổi lấy thứ gì khác nếu tất cả bọn họ đều còn sống khỏe mạnh.
Cô đi theo họ vào phòng khách nơi Lily đang đợi họ.
Nàng vẫy tay với các thành viên, sau đó cả đám ngồi xuống xung quanh hai người.
"Có chuyện gì thế ? Sao em lại tới đây sớm vậy?" Cô hỏi.
"KHẨN CẤP ĐẤY!" Jinsol lặp lại, ngày càng trở nên điên hơn khi tìm kiếm thứ gì đó trên điện thoại của mình.
Lily quay sang Yoona để tìm kiếm lời giải thích nào đó nhưng nàng đang nhìn chằm chằm vào Jinsol, bồn chồn một cách lo lắng.
Cuối cùng, Jinsol tìm thấy gì đó và ném điện thoại của mình vào mặt họ. Haewon chộp lấy và đọc bài báo. Cô mở to mắt và cau mày:
"Đây là gì ?"
"Tin đồn hẹn hò! Của chị và Lily! Mọi người bàn tán cả buổi sáng rồi! Hai chị đang lên xu hướng ở khắp nơi! Ngay cả bạn bè cũng liên tục gọi cho tụi em vì sốc!"
Lily cũng cầm điện thoại và đọc các bình luận. Nàng thấy tim mình nhói lên trước số lượng người kỳ thị đồng tính so với những người ủng hộ.
"Nhưng, những trang web dành cho người hâm mộ đó luôn tạo ra những tin đồn như thế! Tại sao cái này lại bùng nổ như thế?"
"Nó không phải bắt nguồn từ trang web của fan." Jiwoo buồn bã nói. "Là từ Dispatch."
Cả hai người họ đột nhiên tái nhợt và Haewon tìm kiếm trên Dispatch để xác nhận. Và thực sự, bài báo đầu tiên xuất hiện là:
"Tiết lộ gây sốc: NMIXX có một cặp đôi bí mật trong nhóm!"
Cô nhấp vào nó ngay lập tức và lướt qua bài báo. Nó chứa đầy "những bức ảnh bằng chứng". Với nỗi kinh hoàng, cô phát hiện ra rằng hầu hết trong số đó là từ chuyến đi chơi nhỏ của họ hôm trước. Thậm chí có cả loạt ảnh lên xe ôm sát. Cô phải thừa nhận từ một số góc độ, có vẻ như họ đang hôn nhau. Toàn những bức hình giống hệt của các cặp đôi khác mà Dispatch từng tung ra.
Ngoại trừ cái này là lời nói dối.
Haewon rủa thầm, cô cảm thấy Lily ôm mình từ phía sau, tìm kiếm sự an ủi.
"Chúng ta cần phải gọi cho công ty. Họ chắc chắn sẽ lên tiếng về chuyện này."
"Em đã làm rồi. Công ty đang chuẩn bị đưa ra thông báo. Tụi mình phải đi tới đó thảo luận ngay. Có lẽ hai chị sẽ phải làm một cuộc họp báo."
"Họp báo ?"
Yoona giải thích: "Đây là lần đầu tiên một cặp đôi đồng tính bị khui tin nên rắc rối hơn nhiều."
"Và nhìn cách mọi người phản ứng thì..." Jinsol thở dài.
Đôi mắt Lily ngấn lệ, rõ ràng nàng đã trải qua quá nhiều sự kỳ thị đồng tính trong một buổi sáng rồi.
Haewon cũng ôm nàng vào lòng và chẳng mấy chốc, sáu người họ đã ôm chầm lấy nhau, cố gắng tiếp thêm sức mạnh cho nhau.
Kyujin nói: "Tụi em ở đây với hai chị. Tụi em không bỏ rơi hai người đâu. Chúng ta sẽ gắn bó với nhau mãi mãi."
Họ cứ như vậy với nhau một lúc cho đến khi Haewon dứt ra.
"Không sao đâu. Tụi chị sẽ giải quyết ổn thoả. Phải thay quần áo đến công ty một chuyến. Chị sẽ giải thích với mọi người rằng đó là hiểu lầm."
Họ gật đầu, mặc dù họ đều biết rằng nói thì dễ hơn là làm.
Haewon và Lily rời phòng khách và đi vào phòng để thay đồ. Trưởng nhóm Nmixx đang bận nghĩ cách ngăn chặn làn sóng ghét bỏ lan đến các thành viên của mình, đặc biệt là Lily. Cô đã nghĩ rằng xã hội đang thay đổi, nhưng nếu những phản ứng đầu tiên mà cô nhìn thấy là dấu hiệu, thì cô không thể sai lầm hơn được nữa.
Khi cô đang mặc áo len vào, cô đột nhiên nghe thấy tiếng sụt sịt. Cô thò đầu qua cổ áo và lo lắng nhìn Lily.
"Chị có ổn không ?"
"Ừ...chị ổn" Lily trả lời, cố gắng che giấu việc nàng đang lấy tay áo lau nước mắt.
Haewon bước đến gần chị và vòng tay ôm nàng từ phía sau.
"Em đây. Không sao đâu. Chúng ta có nhau mà."
"Họ ghét chúng ta..."
"Đó chỉ là tin bịa đặt thôi. Bọn họ nghĩ gì về cái tin vịt đó-"
"Làm ơn đi, Haewon! Em biết họ tức giận vì điều gì mà!"
Lily quay lại đối mặt với cô, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
"Em biết họ ghét chúng ta vì chúng ta là người đồng tính! Đó là sự thật! Nó làm chị đau lắm! Chị chỉ muốn thoải mái trong thời gian riêng tư của mình! Chị cũng muốn nói với thế giới bản thân thật của mình! Nhưng họ đã tước đoạt nó! Nó không giống với việc phơi bày một mối quan hệ! Nó đang đánh cắp một thứ quan trọng của chị! Họ phơi bày bí mật đáng lẽ chỉ được tiết lộ bởi chính bản thân chị! Theo cách riêng của chị! Và nó đau!"
Nàng vùi mặt vào vai Haewon khóc nức nở trong khi người bạn thân nhất nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, cố gắng xoa dịu nàng. Nhưng nỗi đau và nỗi sợ hãi của chính nàng quá lớn.
"Em biết. Em cũng cảm thấy như vậy..."
"Tại sao họ làm điều đó ? Chị tưởng họ có luật chứ... Chị tưởng họ hứa sẽ không vạch trần thần tượng đồng tính cơ mà..."
"Họ thay đổi rồi, từ ba tháng trước. Em nghĩ họ không còn giữ quan điểm như trước nữa."
Lily nắm chặt áo len, sụt sịt và làm ướt vai cô bằng nước mắt. Nhưng Haewon không bận tâm.
"Em sẽ bảo vệ chị, Lily. Em không biết làm thế nào nhưng em sẽ làm mọi thứ có thể. Chị không cô đơn. Chị có em và mấy đứa nhóc ngoài kia nữa."
"Những gì họ đã lấy của tụi mình, họ không bao giờ trả lại được."
"Em biết...Nhưng chúng ta sẽ vượt qua được."
Lily gật đầu và ôm cô chặt hơn nữa.
"Chị cũng sẽ bảo vệ em. Chị cũng có thể là hiệp sĩ của em trong bộ giáp sáng chói."
"Em biết chị làm được mà."
Lily mỉm cười buồn bã với cô và Haewon cũng đáp lại như vậy.
Cuối cùng thì họ cũng mặc quần áo xong và ra phòng khách với những người khác. Bạn bè của họ đều nhìn họ với sự quyết tâm. Haewon để ý thấy Yoona đang nắm tay Jinsol trấn an.
"Đi thôi" Cô nói.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro