Chương 221: Tai ương ập đến (2)

Editor: Gấu Gầy

Sự thay đổi của thành Kahor tuy khiến vô số người kinh ngạc, nhưng Tuls đang ở trong cung điện lại thở phào nhẹ nhõm: Dưới sự điều khiển của Tô Mạch, tất cả thực vật đều cố gắng tránh xa các công trình kiến trúc chính của thành Kahor.

Dù vậy, nhưng Tuls vẫn không thể nhìn thấy tình hình bên ngoài - Nhìn bằng mắt thường chỉ có thể thấy những tán lá xanh mướt, quả vàng óng ánh và những bông hoa đỏ, vàng, xanh, lam đủ loại không rõ tên.

Tuls đã tận mắt chứng kiến vài con quỷ xông vào cung điện, có con bị những bông hoa không rõ tên nuốt chửng, có con bị quả vàng óng ánh làm nổ tanh bành...

Mặc dù phương pháp của Tô Mạch có hiệu quả phi thường, nhưng chỉ dựa vào một mình y, rõ ràng khó mà ngăn cản lũ quỷ đông như kiến cỏ. May mắn là nhờ có Tô Mạch ra tay, các thế lực trong thành đã giảm bớt căng thẳng, dưới sự hỗ trợ và che chở hiệu quả của Tô Mạch, họ đã đồng loạt tổ chức phản công.

Tuy nhiên, thành Kahor là kinh đô của đế quốc loài người hùng mạnh nhất, chắc chắn sẽ bị tập trung tấn công. Những kẻ tấn công thành Kahor không chỉ có quỷ dữ đến từ Minh giới mà còn có oán linh vô hình đến từ Địa ngục!

So với quỷ dữ hữu hình, oán linh vô hình rõ ràng gây nguy hiểm cho thành Kahor một cách bất ngờ và khó đối phó hơn. Những oán linh đó ẩn nấp trong bóng tối, bất cứ con người hay sinh vật nào đi qua sẽ bị bọn chúng kéo vào bóng tối, sau đó kêu gào thảm thiết chết đi, cái chết vừa kỳ quái vừa đáng sợ.

Milne, đội trưởng đội cận vệ hoàng gia có thực lực không tồi, không thua kém gì những người chơi bình thường.

Thế nhưng lúc này Milne lại không có chút kiêu hãnh nào của một đội trưởng đội cận vệ. Hắn vứt bỏ vũ khí, cởi bỏ áo giáp, điên cuồng chạy trốn và kêu gào trong con hẻm tối tăm, trên mặt đầy vẻ kinh hoàng và không thể tin nổi.

Chỉ vài phút trước, hắn còn dẫn theo một đội cận vệ rời khỏi hoàng cung để tiêu diệt quỷ.

Là cận vệ hoàng gia, phần lớn binh lính xuất thân từ gia đình quý tộc, không chỉ có thân phận cao quý mà còn có lòng tự tôn, niềm kiêu hãnh và tín ngưỡng của riêng mình.

Đối mặt với lũ quỷ hung ác, họ dĩ nhiên sợ hãi, nhưng niềm kiêu hãnh của cận vệ khiến họ quên đi sự nhút nhát. Họ coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, dù có phải hy sinh mạng sống cũng phải bảo vệ hoàng gia.

Mang theo niềm tin như vậy, dưới sự dẫn dắt của Milne, đội cận vệ đã xuất phát. Tuy nhiên, chưa kịp gặp quỷ dữ, họ đã gặp phải cuộc tấn công kỳ quái, không thể diễn tả trong một con hẻm tối tăm.

Kẻ thù cuồng bạo không đáng sợ, đáng sợ là chưa kịp nhìn thấy kẻ thù đã bị giết chết một cách khó hiểu!

Là đội trưởng, Milne có thực lực không tồi. Nhưng nhìn đồng đội lần lượt chết đi, hơn nữa cái chết lại vô cùng kỳ quái đáng sợ, Milne vốn coi cái chết nhẹ tựa lông hồng cũng tái mét mặt mày, vứt bỏ mũ giáp điên cuồng chạy trốn.

Tuy nhiên, con đường trước mắt dường như không có điểm dừng. Cùng với việc đồng đội lần lượt ngã xuống, Milne cũng hoàn toàn tuyệt vọng.

Khi một sức mạnh vô hình kéo cơ thể hắn vào bóng tối, Milne cảm thấy toàn thân lạnh toát.

Cuối cùng hắn cũng nhìn thấy kẻ thù - Đó là một sinh vật đáng sợ với khuôn mặt méo mó, cơ thể bán trong suốt, không ngừng chảy ra chất lỏng kỳ quái.

"Mình sắp chết rồi sao? Chết ở đây, thật không cam lòng..."

Milne tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Đúng lúc này, bên tai vang lên một tiếng thét thảm thiết chói tai!

Tiếng thét chói tai đó, chỉ cần nghe một chút đã khiến đầu óc ong ong, đủ loại suy nghĩ đen tối nảy sinh, thậm chí còn khiến Milne muốn tự sát.

May mà tiếng thét đến nhanh, biến mất cũng nhanh, Milne thử mở mắt ra, sau đó nhìn thấy một cảnh tượng khó quên trong đời - Cái thứ kỳ quái chỉ cần xuất hiện đã khiến hắn không thể chống cự lại bị một luồng sức mạnh đen tối ăn mòn rồi bốc hơi!

Linh cảm mách bảo, Milne đột nhiên quay đầu lại.

Hắn nhìn thấy một người, một người đeo mặt nạ kỳ quái, vẻ mặt vô cảm, ánh mắt lạnh lùng.

Milne biết hắn, biết hắn là bạn của vị Hoàng tử Tinh linh kia.

Không chỉ vậy, Milne thậm chí còn may mắn được cùng hắn tiêu diệt một sát thủ cấp cao của công hội Ám Ảnh... Ờ thì, khi tiêu diệt tên sát thủ cấp cao đó, Milne và đội cận vệ ngay cả làm chân chạy vặt cũng không tính. Giống như đi tham quan, chỉ biết trơ mắt nhìn tên sát thủ ẩn nấp rất kỹ kia bị người trước mắt này một chiêu giết chết.

Milne biết tên của hắn.

Vội vàng đứng dậy, Milne cảm kích nói: "Cám ơn... Cám ơn Mặt Quỷ đại nhân đã cứu mạng!"

Mặt Quỷ sững người, hắn chỉ tình cờ đi ngang, tiện tay tiêu diệt oán linh. Không ngờ người được cứu lại còn quen biết hắn.

Vốn không phải người am hiểu lễ nghi, cũng không giỏi giao tiếp, Mặt Quỷ không nói gì, chỉ gật đầu với Milne rồi hóa thành một làn khói đen biến mất - Hắn rất bận.

Mặt Quỷ bận làm gì?

Đương nhiên là 'cày cấp đánh quái' rồi!

Khoảnh khắc oán linh đến từ Địa ngục xuất hiện, Mặt Quỷ đã cảm nhận được chúng, thậm chí còn phát hiện ra những oán linh này đối với mình mà nói, quả thực là 'món ngon bổ dưỡng'!

Không cần Tô Mạch gọi, hắn đã rời khỏi hoàng cung, 'càn quét' khắp thành Kahor.

Sở hữu Vương Miện Tinh Linh và Máy Chế Tạo Thụ Yêu, sau khi kết hợp hai thứ lại với nhau, thành Kahor trở thành khu rừng nguyên sinh của Tô Mạch. Tuy không được 'như cá gặp nước' trong thế giới kịch bản do tinh linh làm chủ này như Tô Mạch, nhưng Mặt Quỷ cũng có không ít át chủ bài.

Nhận ra oán linh đến từ Địa ngục rất hữu ích cho mình, Mặt Quỷ đương nhiên sẽ không khách khí, không chút do dự sử dụng át chủ bài của mình - Cơ thể Mặt Quỷ bỗng hóa thành vô số sợi tơ đen, ngày càng nhiều, rồi 'bùm' một tiếng tản ra, bay đến mọi ngóc ngách tối tăm của thành Kahor!

Thế là, một cảnh tượng kinh hoàng xuất hiện.

So với đám quỷ dữ mà con người liều mạng vẫn có thể chiến đấu, những oán linh vô hình vô thể có sức sát thương mạnh hơn lại trở nên yếu hẳn.

Bởi vì, bất cứ nơi nào oán linh xuất hiện đều sẽ có những sợi tơ đen kỳ quái đi kèm. Những sợi tơ đen đó như khắc tinh của oán linh, không chỉ có thể hấp thụ oán linh mà sau khi hấp thụ xong còn trở nên mạnh hơn, rồi lại phân chia thành vô số sợi tơ...

Vì vậy, dưới sự hợp tác của Tô Mạch và Mặt Quỷ, dù phải đối mặt với cuộc tấn công đến từ Minh giới và Địa ngục, tình hình vẫn nhanh chóng được kiểm soát, ít nhất thành Kahor đã được bảo vệ.

Aldstein đang đánh nhau long trời lở đất với con quỷ hình người ở phía xa nhìn thấy cảnh này, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn không còn lo lắng gì nữa, dốc toàn lực chiến đấu với con quỷ!

Nhưng nguy cơ của thành Kahor vẫn chưa được giải trừ - Lê Hạo đã đến.

Là một trong hai người chơi cấp cao của Vĩnh Dạ, tuy không có Sát Hồn Bản Mệnh, song thực lực của Lê Hạo vẫn không thể nghi ngờ. Mục đích hắn đến thành Kahor cũng rất đơn giản, ngoài chỉ thị của Vu Lạc, còn mang theo thù riêng, hay nói cách khác là báo thù: Em họ của hắn, Lê Mạn Thanh đã chết dưới tay Mặt Quỷ!

Mặt Quỷ và Tô Mạch chính là kẻ thù mà hắn nhất định phải giết.

Thêm vào đó, cả hai đều có Sát Hồn Bản Mệnh, nếu không phải Tô Mạch quá quyết liệt trong phó bản 'Truyền Thuyết Miêu Quỷ' thì có lẽ đã trở thành đối tượng mà công hội Sơn Hải muốn chiêu mộ. Điều này khiến Lê Hạo vô cùng ghen tị và căm hận, có cơ hội tự tay giết chết hai người, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.

Tuy nhiên, tốc độ phát triển của hai người nhanh đến mức làm hắn vừa kinh ngạc vừa run sợ!

Hắn thậm chí còn có linh cảm, nếu không giết được hai người trong phó bản này, lần sau gặp lại, người bị giết e rằng chính là hắn!

Vì vậy, khi biết thành Kahor bị Chủ thượng tập trung tấn công, Lê Hạo không chút do dự đi theo, quyết tâm tự tay giết chết kẻ thù.

Nhưng hắn vẫn bị sốc.

Nhìn thành Kahor giống như rừng nguyên sinh, Lê Hạo không thể tưởng tượng Tô Mạch đã làm như thế nào. Dù sao, nếu đổi lại là hắn, chưa chắc đã làm tốt hơn.

Phải biết rằng, hắn là người chơi cấp cao, còn Tô Mạch chỉ là người chơi bình thường chưa chuyển chức - Hắn không biết lúc này Tô Mạch đã chuyển chức thành công.

Là thuộc hạ của 'Chủ thượng', Lê Hạo cũng được ban cho quyền chỉ huy quỷ dữ. Nhìn thành Kahor giống như rừng nguyên sinh, Lê Hạo hừ lạnh một tiếng, tự mình ra tay, mở ra một khe hở lớn!

Thế nhưng, hắn chưa kịp dẫn theo lũ ác quỷ xông vào, khe hở đã bị vô số sợi tơ đen từ bốn phương tám hướng lấp đầy. Sau đó, một người đeo mặt nạ, ánh mắt lạnh lùng, từ từ ngưng tụ từ những sợi tơ đen.

"Mặt Quỷ!"

Lê Hạo nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ, Mặt Quỷ không đáp lại.

"Hừ! Cũng được, giết mày trước, rồi mới xử lý thằng kia sau!"

Đối mặt với sự khiêu khích của Lê Hạo, trong lòng Mặt Quỷ không hề gợn sóng. Hắn lạnh lùng nhìn người chơi cấp cao từng ép hắn phải trốn chui trốn nhủi trong thế giới thực, khóe miệng hiếm khi nở nụ cười - Nụ cười đó, không thấy niềm vui cũng không thấy sự tàn nhẫn khoái trá, dường như chỉ là thuận theo hoàn cảnh, nhếch mép một cái mà thôi.

"Chết đi!"

Lê Hạo bị nụ cười của Mặt Quỷ chọc giận, hét lớn một tiếng, dẫn theo một đám quỷ dữ xông lên...

Tạm gác lại trận chiến giữa Mặt Quỷ và Lê Hạo. Thành Kahor dưới sự liên thủ của Tô Mạch và Mặt Quỷ không bị thiệt hại nặng nề, nhưng các thị trấn khác của đế quốc Interle lại giống như địa ngục.

Không chỉ Interle, vương quốc Sait, công quốc Desai, thậm chí tất cả các quốc gia ở Đông và Tây lục địa đều chìm trong tình cảnh tận thế thảm khốc, ngay cả các vương đình Tinh linh cũng không thể tránh khỏi.

Cũng may tộc Tinh linh sinh ra đã là chiến binh, tuy số lượng không thể so sánh với loài người nhưng ít thảm khốc hơn. Tuy vậy, các vương đình Tinh linh vẫn bị tấn công khủng bố từ Minh giới và Địa ngục, tổn thất thảm khốc hơn gấp mười lần so với khi bị tộc Cự Ma xâm lược.

Chỉ trong nửa ngày, khắp đại lục Rosen vang lên tiếng kêu gào thảm thiết, giống như địa ngục trần gian, cảnh tượng ngày tận thế khiến người ta không khỏi thở dài...

Các quốc gia loài người bị tổn thất nặng nề, nếu nói điều duy nhất đáng mừng, thì chỉ còn lại việc hoàng thành của các quốc gia đều được bảo vệ.

Thế giới loài người không thiếu cao thủ, đa phần cao thủ tập trung ở các thủ đô. Đương nhiên, đây không phải là điều quan trọng, quan trọng là ở thủ đô của các quốc gia loài người, hầu như đều có bóng dáng của người chơi.

Thủ đô của vương quốc Faren và công quốc Jiekel ở Tây lục địa lần lượt được Xích Diệt và Thương Lang bảo vệ, vương quốc Kursk do lão Kha đích thân trấn giữ. Vương quốc Sait và công quốc Desai ở Đông lục địa thì giao cho Thanh Thành đã lâu không xuất hiện trấn thủ.

Điều đáng nói là Kusk, lão Kha ở vương quốc Kusk có cách phá cục rất kỳ lạ: Không giống như Tô Mạch sử dụng cấm thuật mạnh mẽ để bảo vệ cả thành, cũng không giống như Mặt Quỷ dùng sức mạnh để phá cục.

Cách phá cục của lão Kha thiên về hỗ trợ, là hỗ trợ thực sự, một sự hỗ trợ rất kỳ lạ - Lão lại bán bùa Đạo giáo, Thánh ca thiên thần và chú ngữ Phật giáo cho vương quốc Kusk!

Thánh ca Thiên thần có tác dụng kỳ diệu đối với quỷ dữ, bùa Đạo giáo và chú ngữ Phật giáo lại khắc chế tất cả oán linh. Lão Kha với lý tưởng 'có tiền thì gom vào túi' đã chuẩn bị rất nhiều 'nguyên liệu' từ nhiều ngày trước. Cho đến khi tai ương giáng xuống, lão vẫn không bước ra khỏi phòng, điên cuồng chế tạo các loại nước thánh và bùa chú, đủ biết 'chuyên nghiệp' tới mức nào.

Còn Liante và Sở Hàn đã biến mất thì sao? Hai người họ còn có nhiệm vụ quan trọng hơn...

—----

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro