Chương 72


Có lẽ đã đánh đến nước này, chức vô địch nhìn qua tất nhiên rất quan trọng, nhưng trận đấu sắp diễn ra còn quan trọng hơn.

Mọi người rõ ràng đều đã tiêu hao quá mức thể lực, nhưng chính là đặc biệt có tinh thần.

Vừa nói vừa cười, còn có thể nói đùa về vài cú bóng mắc lỗi vừa rồi.

Washijo Tanji cũng không có gì có thể nói thêm với các đội viên, rốt cuộc những người đã ở trên sân đấu cùng Itachiyama qua bốn ván thì nên xem rõ ràng hơn ông, vị huấn luyện viên này.

Cho nên trong lúc nghỉ ngơi, vài người trừ bỏ thảo luận về mấy cú bóng mắc lỗi phía trước, càng nhiều là ở điều chỉnh trạng thái ứng phó ván cuối cùng kế tiếp.

Lực chuyên chú của mọi người đều rất cao độ.

Sakusa Kiyoomi ngồi trên ghế dài nghỉ ngơi vẫn luôn rũ đầu, trong đầu có lẽ vẫn luôn hồi tưởng lại những cú đập bóng của Ushijima Wakatoshi trước mặt cậu.

Tới ván thứ năm, đại đa số người đều sẽ thể lực chống đỡ hết nổi, cậu ấy cũng vậy.

Giống đại bộ phận người đều không quá thích trận đấu đánh đủ năm ván, nhưng đối với Sakusa Kiyoomi mà nói, đây là điều xuất hiện phổ biến.

Có lẽ là bởi vì đội ngũ mà cậu ấy tham gia đều là những đội rất không tồi, cho nên cậu ấy gần như đã quen đánh trọn năm ván.

Cậu ấy không cảm thấy có gì đáng chán ghét.

Ba ván có thể hoàn thành trọn vẹn trận đấu, năm ván đối với cậu ấy mà nói cũng chẳng qua là nhiều thêm hai ván để cậu ấy hoàn thành.

Không có gì sẽ làm cậu ấy cảm thấy khác biệt.

Nhưng trận đấu hôm nay vẫn là có điểm không giống dĩ vãng, bởi vì đối thủ là Ushijima Wakatoshi.

Trận thi đấu này không ai sẽ đoán trước được người thắng cuối cùng là ai.

Ít nhất các đội viên bọn họ cũng không biết.

Họ như cũ ở trên sân bóng, phát bóng, chuyền bóng, đập bóng, đỡ bóng.

Trong lúc thi đấu, tiếng còi vang lên, đại bộ phận lực chú ý liền sẽ bị bóng chuyền hấp dẫn qua đi.

Trong đầu gần như bị những ý tưởng này chiếm cứ:

Cú này ta phát thế nào, phát xong ta làm sao kịp thời vào vị trí.

Cú này ta đập thế nào, đập bị đỡ được ta làm sao điều chỉnh vị trí đứng.

Cú này ta chắn thế nào, nếu không chắn được, phía sau có người đỡ được không?

Cú này ta đỡ thế nào, đỡ xong, có bị đánh trả lại hay không, đánh trả lại ta nên nhanh chóng vào vị trí như thế nào.

Quả bóng cũng cứ như vậy qua lại đan xen.

Mà tiếng cổ vũ bên ngoài cũng như thế này luân phiên trái phải.

Dành cho mỗi đội viên trong sân những lời chúc phúc chân thành nhất.

Washijo Youta không nghĩ nhiều lắm, điều cậu nghĩ nhiều nhất đại khái là, cú bóng này cậu phải đỡ tốt, như vậy Ushijima Wakatoshi cùng cậu và Shiratorizawa sẽ càng ngày càng gần với chức vô địch.

Cậu muốn bắt lấy chức vô địch này.

Đây là sự công nhận đối với cậu và đối với mọi người trong khoảng thời gian này.

Theo lý mà nói, Washijo Youta đã vượt qua giai đoạn dùng việc thắng trận đấu để khẳng định sự tồn tại của mình.

Nhưng cậu hiện tại là học sinh cao trung năm nhất.

Có ý nghĩ như vậy, cũng rất bình thường, rốt cuộc thắng lợi là con đường duy nhất để nghiệm chứng tất cả nỗ lực có đáng giá hay không.

Cũng là con đường duy nhất hữu hiệu.

Cho dù ngươi lại nỗ lực, lại lợi hại, không có cái danh hiệu người thắng cuối cùng này, tất cả đều là công cốc, đây là hiện thực.

Cho nên cậu ấy cần nó.

Cậu muốn làm Thần bảo hộ của Shiratorizawa.

Càng muốn làm Thần bảo hộ của Ushijima Wakatoshi.

Ở khoảnh khắc cú bóng cuối cùng của trận thi đấu rơi xuống mặt đất, thanh âm của mọi người đều dường như biến mất trong nháy mắt.

Bất luận là đội viên trên sân, hay là huấn luyện viên ở khu nghỉ ngơi, cùng với đội cổ vũ và người xem ở khán đài.

Đều đang tiêu hóa kết quả cuối cùng.

Ngay cả bàn bình luận cũng phải mất năm giây phản ứng sau đó, mới rốt cuộc nhớ ra tuyên bố kết quả hiện tại.

"Quá kinh hỉ, đội ngũ bắt lấy chức vô địch High School Volleyball League mùa hè, là...... Shiratorizawa!!!"

Ngay sau đó chính là tiếng hoan hô của đội cổ vũ và âm thanh hoan hô đi theo cùng nhau của người xem.

Mà đội viên giữa sân lại phản ứng chậm hơn so với những người khác một chút.

Goshiki Tsutomu là người đầu tiên lên tiếng, "Tớ lần đầu tiên tham gia giải toàn quốc, liền đạt được quán quân? Thật hay giả?"

"Chúng ta thắng?" Là Kawanishi Taichi cùng Ohira Reon đồng thời mở miệng, hai người kinh ngạc với sự đồng bộ như vậy, liếc nhau sau đó cười.

Người tính bình tĩnh nhất ở đây là Ushijima Wakatoshi, một người khác là Tendou Satori, Tendou Satori là thật sự không có gì đặc biệt với những thứ này, bất luận là thắng hay thua anh ấy là loại người chân chính hưởng thụ quá trình.

Người còn lại tính bình tĩnh chính là Washijo Youta.

So với cảm xúc trong thời kỳ chờ đợi, sau khi có được kết quả cậu lại bình tĩnh hơn nhiều, hiện tại cậu cũng không có gì đặc biệt, chỉ muốn đứng cùng Ushijima Wakatoshi.

Có thể là vì câu nói kia của chính mình, 'phải làm Thần bảo hộ của Ushijima Wakatoshi'?

Cậu theo bản năng liền nắm lấy tay Ushijima Wakatoshi.

Không biết có phải là ảo giác của cậu hay không, cậu cảm giác được tay Ushijima Wakatoshi đang run.

Căng thẳng?

Không rõ ràng lắm.

Dù sao ở khi phản ứng lại, cậu đã rút tay ra.

Bởi vì quá tự nhiên, cậu đã quên, kỳ thật chính mình còn chưa thuộc về mối quan hệ tâm ý tương thông với Ushijima Wakatoshi.

Sợ người khác ý thức được sự chán ghét sau đó đem cậu ném ra.

Cậu vẫn là trước tự giác một chút, rút về tay.

Cậu đuổi kịp đại bộ đội đứng ở bên cạnh Ushijima Wakatoshi, cùng nhau đối với đội cổ vũ nói lời cảm tạ, tiếp theo đi cùng đội ngũ đối diện lễ phép bắt tay.

Hết thảy đều hoàn thành rất tự nhiên, nghe thông báo bên trong quảng bá rằng họ còn muốn tham gia nghi thức trao giải kế tiếp, sau đó họ liền đi theo ra khỏi sân, hết thảy dường như có chút không quá chân thật.

Chẳng sợ Washijo Youta cũng không phải lần đầu tiên bắt được quán quân, nhưng là cảm giác như thế này vẫn rất kỳ lạ.

Có thể là bị đồng đội của chính mình ảnh hưởng, cũng có thể là chính cậu quá mức cao hứng chỉ là cậu không ý thức được.

Shiratorizawa đây là lần đầu tiên đoạt giải quán quân.

Cho dù họ ở tỉnh Miyagi trừ Aoba Johsai ra không có đối thủ xứng tầm.

Nhưng cũng không thoát khỏi sự thật là họ chưa từng đoạt được quán quân ở giải toàn quốc.

Khi tất cả điều này thật sự đến, cho dù là đồng đội luôn luôn ổn trọng, cũng đều không kiềm chế được cảm xúc, liên tiếp hỏi người bên cạnh mình.

"Tôi không phải đang nằm mơ đi."

"Chúng ta thắng rồi đúng không."

Tuy rằng nhìn qua có điểm ấu trĩ, nhưng đây xác thật là chấp niệm bấy lâu nay của họ.

Cho dù là Ushijima Wakatoshi, người rất ít để lộ cảm xúc ra ngoài, cũng nhịn không được khẩn trương.

Cho nên từ hậu trường rời khỏi sân đấu trở về khu nghỉ ngơi, Ushijima Wakatoshi vẫn luôn đứng ở bên cạnh Washijo Youta, cho đến khi tất cả mọi người đi tới phía trước họ, họ cũng không biết vì sao đột nhiên lại bị lạc hậu so với đại bộ đội.

Cũng liền ở trong nháy mắt như vậy, tay Washijo Youta bị Ushijima Wakatoshi nắm lấy.

Washijo Youta chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ, ngay cả bước chân cũng không đi được, theo bản năng chính là nghi vấn không hiểu, muốn quay đầu.

Washijo Youta đều cảm thấy chính mình giống một người máy.

Cậu còn chưa hỏi ra miệng.

Liền nghe được thanh âm mềm nhẹ của Ushijima Wakatoshi bên cạnh.

Đúng, không phải thanh âm dày nặng cứng cỏi dĩ vãng, mà là thanh âm có thể được xưng là nghe được ra cảm xúc ôn hòa.

"Giống như nắm lấy tay em, tôi liền cảm giác đặc biệt an tâm."

Washijo Youta cảm thấy Ushijima Wakatoshi có điểm phạm quy.

Với khuôn mặt nghiêm trang này, nói ra một câu như vậy thật sự rất khó làm người khác kết nối với thanh âm cùng với cảm xúc của anh ấy.

Nghe lên như là một loại làm nũng, nhưng mà Ushijima Wakatoshi đâu có giống người sẽ làm nũng a.

Nếu nói cho người khác, thì người khác nhất định cảm thấy Washijo Youta là sinh ra ảo giác.

Hơn nữa còn là loại rất nghiêm trọng.

Đầu tiên Ushijima Wakatoshi liền sẽ không khẩn trương!

Tiếp theo càng sẽ không ở cảm xúc thượng ỷ lại người khác!

Nhưng sự thật chính là không chỉ không có sinh ra ảo giác, hơn nữa Ushijima Wakatoshi bản nhân còn ở trước mặt cậu lặp lại diễn giải một lần.

Cái này được gọi là một mặt 'làm nũng'.

"Ân, an tĩnh lại rồi."

Nói chính là cảm xúc của anh ấy.

Nói như thế, Washijo Youta cũng cảm nhận được.

Lần nắm chặt không tự chủ vừa rồi, xác thật làm cậu cảm nhận được sự căng thẳng của Ushijima Wakatoshi.

Lần này, sau khi Ushijima Wakatoshi phản nắm lấy tay cậu, cảm xúc giống như thật sự đã được xoa dịu không ít.

Washijo Youta cũng vui vẻ khi được người khác nắm lấy, bất luận có phải Ushijima Wakatoshi cảm xúc được trấn an hay không, cậu cũng theo đó có một loại cảm giác chân thật, gót chân rốt cuộc thật sự đạp lên mặt đất.

Bước chân đi theo, cũng nhẹ nhàng không ít.

Bất quá ở sau khi hội hợp với đại bộ đội, Washijo Youta vẫn là rất thận trọng rút tay ra.

Chỉ để lại Ushijima Wakatoshi vẻ mặt không rõ cảm xúc.

Washijo Youta lại không tiện hiện tại giải thích cho anh ấy, mối quan hệ của họ, hiện tại không thích hợp lôi lôi kéo kéo như vậy trước mặt mọi người.

Huống chi anh ấy chính là Ushijima Wakatoshi, kia chính là Ushijima Wakatoshi, nói thế nào cũng sẽ làm đồng đội câu lạc bộ hiện tại khó lòng chấp nhận chuyện đội trưởng Ushijima Wakatoshi của họ đang nắm tay học đệ của mình.

Nhóm thành viên Shiratorizawa lựa chọn đầu tiên là báo cảnh sát.

Nhưng là, có vẻ Ushijima Wakatoshi là thật sự không hiểu.

Washijo Youta đành phải dùng điện thoại biên tập một tin nhắn truyền tống cho Ushijima Wakatoshi.

Ushijima tiền bối, mối quan hệ của chúng ta còn không phải là mối quan hệ có thể nắm tay trước mặt mọi người. 】

Đương nhiên Washijo Youta gửi đi như vậy tự nhiên là có nguyên nhân.

Một loại lặp lại nhấn mạnh, dường như đang nhắc nhở Ushijima Wakatoshi điều gì đó.

Bí mật mang theo tư tâm riêng.

Ushijima Wakatoshi ban đầu còn đang cúi đầu suy nghĩ sâu xa, qua một lát, có lẽ là điện thoại truyền đến một rung động rất nhỏ, anh ấy đem túi xách lấy qua, lấy ra điện thoại.

Lấy điện thoại qua liền cúi đầu nghiêm túc xem xét điện thoại, dường như Washijo Youta gửi đi không phải hai mươi mấy chữ, mà là một bài viết 800 chữ, anh ấy lẳng lặng nhìn thật lâu.

Làm Washijo Youta ban đầu còn có chút khẩn trương đều sắp hoài nghi, có phải là anh ấy căn bản không xem tin nhắn cậu gửi.

Kết quả liền thấy được giao diện tin nhắn, xác thật là nội dung cậu gửi đi.

Có vẻ Ushijima Wakatoshi đối với nội dung tin nhắn như vậy, sinh ra ý tưởng vô cùng phức tạp.

Anh ấy đang nỗ lực làm chính mình có thể xem hiểu.

Washijo Youta đột nhiên có chút hối hận.

Quả nhiên cậu vẫn là đánh giá cao sự lý giải của Ushijima Wakatoshi đối với chuyện tình cảm.

Nhưng liền ở lúc cậu chuẩn bị muốn giải thích cho Ushijima Wakatoshi, kỳ thật không phức tạp như vậy, thì họ liền nhận được thông báo quay lại sân bóng.

Cử hành nghi thức trao giải cuối cùng.

Tất cả vinh quang này, là Shiratorizawa dốc sức tranh thủ tới, họ được chiếu rọi dưới ánh đèn, hưởng thụ vinh quang thuộc về họ, khiến cho họ nhận được cũng chính là những tràng vỗ tay cùng tiếng hoan hô nhiệt liệt thuộc về họ.

"Các cậu chính là tuyệt nhất!"

"Shiratorizawa lợi hại nhất!"

"Trận thi đấu này thật không tồi!"

"Các cậu xứng đáng!"

Rõ ràng đã thắng được trận đấu, có người vẫn là ở trong bầu không khí như vậy, để lại nước mắt.

Là sự cảm động.

Washijo Youta lại không có, cậu cầm lấy huy chương đeo trên ngực mình nhìn một cái.

Đây là huy chương cậu cùng Ushijima Wakatoshi cùng nhau đạt được.

Cậu nghĩ, về sau sẽ có càng nhiều.

Ushijima Wakatoshi cũng sẽ càng đi càng xa.

High School Volleyball League mùa hè, giải đấu đã kết thúc vào tuần đầu tiên của tháng Tám.

Cũng coi như là hoạt động náo nhiệt nhất mùa hè cũng rốt cuộc kết thúc.

Sự hưng phấn của đội viên Shiratorizawa sau khi thắng được chức vô địch cũng bắt đầu chậm rãi tiêu giảm trên đường trở về.

Càng có rất nhiều người cảm thấy rất mệt rất mệt.

Mấy ngày nay vẫn luôn đề cao cảnh giác, đem trạng thái tốt nhất của mình đem ra.

Tinh thần căng thẳng mọi lúc, một loại mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần.

Cho nên khi trở về, mọi người cũng đều là ngủ suốt đường về.

Đại bộ phận ngồi máy bay, còn Ushijima Wakatoshi cùng Washijo Youta ngồi Shinkansen.

Với trạng thái hiện tại của Washijo Youta, mọi người tuy rằng không hỏi, cũng đều có thể lý giải.

Tinh thần hóng chuyện nhắm vào chuyện này cũng đều thu lại.

Cũng biết cái gì có thể hỏi, cái gì tốt nhất đừng hỏi.

Washijo Youta cũng rất mệt, ngồi Shinkansen về nhà thì cần một thời gian rất lâu, cậu sớm đã có chút mơ màng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro