Gia đình mới của em#1

-Nói xong rồi thì em cùng Hianako và Jiyoko đi ra ngoài xe, chắc là em sẽ đi xe của Sanzu về vì xe của gã chỉ có Bốn chỗ thôi mà gã còn phải chở em gã nữa nên kà em sẽ cho Jiyoko, Hianko và Eri nữa, Hinako sẽ đảm nhận vạy trò bế Eri nhỏ để cho mẹ một mình qua xe của một thằng nghiện nhường chỗ cho ba đứa nhỏ đi xe của Ran cho an toàn chứ chả dám cho đi xe của Sanzu, Xe của Sanzu vì sao không giám cho ba đứa nhỏ lên à biết sao không?

"VÌ ĐÂY LÀ XE CỦA MỘT THẰNG NGHIỆN"

-Nói ngắn ngọn vậy thì cũng đủ hiểu rồi ha=)

- Em chầm chậm đi lên xe của Sanzu mặc cho Sanzu đang bầy cái bộ mặt khó coi nhìn em

_Sanzu: Sao nhìn mặt mày sợ quá vậy? mau lên xe đi tao chở mày về nhà nè, lẹ lên con này

_Y/N: À dạ, em lên liền nè

_Sanzu: Lền rồi đúng không?

_Y/N: Dạ rồi ạ

-Em vừa thắt dây an toàn xong thì em liền có một cái cảm giác kà cái xe này đang chạy, mà nó chạy bình thường thì em không nói mà là nó đang phóng, phóng lẹ tới mức mà em không thể nhìn đueọc quan cachr xung quanh khi cái xe này lướt qua, bây giờ thì tới giờ của thằng nghiện chạy xe rồi đó

_Y/N: SANZU ƠI, CHẠY CHẬM THÔI EM CHƯA MUỐN CH3TTTTTTTTT

-Sanzu giả điếc không nghe lời nói của rm mà một ngày phóng nhanh hơn nữa, hắn chạy lẹ đến mức mà em muốn lên cơn đau tim luôn nè, cuối cùng cũng đã về nhà, chối cùng em cũng đã thoát ra được chiếc xe của thằng nghiện này mà, mắc ói thiệc chứ đã say xe mà còn gặp thằng cha này chạy nữa.

_Y/N: Em về rồi, mẹ về rồi nè mấy đứa

_Ran: Về rồi hã, em trông con đi anh đi làm việc đây

-Nói xong thì gã liền đưa đứa nhỏ gã đang bế trên tay cho em bế, khi đưa xong thì gã đi ra khỏi nhà và phóng xe đi đâu đó, em đoán chắc là đi đến hộp đêm với những người đồng nghiệp của gã để phê pha và chơi đùa với mấy con Đ**m rồi, em nghĩ là vậy.

_Hinako: Mẹ về rồi

_Jiyoko: Mẹ, lát nữa con với chị hai giúp mẹ nấu cơm nha?

_Y/N: Được chứ à mà hai đứa còn đi học không, nhìn hai đứa thì tầm 17-18 thôi mà, còn đi học không?

_Hinako: Con thì không nhưng Jiyoko còn đi học đó mẹ ạ

_Y/N: Hừm vậy thì bây giờ đi nấu cơm trước đi còn vụ học hành thì mẹ sẽ lo sau nhé?

_Hinako+Jiyoko: Dạ vâng ạ

- Hinako nghe vậy liền đi xuống bếp chung với Y/N để phụ làm bữa tối còn Jiyoko thì lại đi chăm Eri để cho em có thể yên tâm nấu cơm tối cùng Hinako, Hinako con bé giỏi việc nấu nướng hơn cả em nữa, em thì chỉ biết nấu vài món đơn giản thôi mà con bé món này cũng biết à sao Hinako có chút giống cô em gái đã mất cách đây mấy tuần của cô vậy? sao cái sự trùng hợp này lại làm em nhớ tới cô em nhỏ của Y/N quá vậy?

"Hồi ức của Y/N"

- Akiko Minato là cô em gái út của nhà Minato, tuy là con gái út nhưng cô bé lại là người làm việc nhà giỏi nhất nhà, đến mẹ em cũng phải công nhận em nhở có lần cả mạ lần mẹ đi đâu đây mà tới tối vẫn chưa về hình như lúc đó em mười một tuổi còn anh em thì lớn  hơn em một tuổi nhưng riêng Akiko thì con bé mới có bảy tuổi

- Lúc đó anh cả định xuống dưới bếp để làm vài món cho em và Akiko ăn đở đói nhưng có đều là anh của em lại không biết làm món gì hết, em nghe vậy liền nghĩ rằng là cả ba anh em sẽ nhịn đói chờ mẹ về nhưng không, Akiko con bé lon ton chạy xuống bếp và làm cái gì đó, Anh hai cứ nghĩ là con bé xuống bếp để kamd gì đó chứ không nghĩ đến việc con bé xuống đấy để rán trứng cho cả ba anh em ăn cơm

- Kể từ lần đó thì mẹ cũng thử cho Akiko xuống bắp nấu thử thì nhận về một bắt ngờ là con bé nấu ăn cực ngon cũng có thể là nấu ngon hơn mẹ của em, tài năng của Akiko đủ sức để làm một đầu bếp nhưng cớ sao con bé và anh trai lại đi vào tổ chức này làm biệc để rồi bỏ em lại cái chốn nhân gian này lại một mình?

"Kết thúc hồi ức của Y/N"

- Em suy nghĩ đến những đều đã sảy ra vào mấy tuần trước nmbao gồm cả cái ch3t của người thân em cho nên là em đã khóc rồi, nước mắt lăn dài trên khuông mặt xinh đẹp của em, Hinako thấy em khóc liền lúng túng hỏi

_Hinako: Ể sao mẹ lại khóc vậy, bộ con làm sao đi sao mẹ?

_Jiyoko: Ủa chị hai sao mẹ lại khóc vậy?

- Jiyoko nghe thấy tiếng khóc của ai đó dưới bếp nên là Jiyoko liền bế luôn cả Eri đi xuống bếp để coi thừa khi đi xuống thì người khóc lại là người mẹ mới của cô, thấy vậy Jiyoko liền bối rối và hỏi Hinako

_Y/N: Hã? à mẹ không sao đâu chỏ là có chút cay mắt nên khóc thôi nên là mấy đứa khỏi phải lo

_Jiyoko: Mẹ đừng có dối , dưới bếp làm gì có hành tây đâu mà mẹ cay mắt?

_Hinako: Bộ mẹ có chuyện gì buồn sao? mẹ kể cho tụi con nghe đi?

_Y/N: Thôi không có chuyện gì to tát đâu nên là chúng ta làm đồ ăn tiếp nha?

_Hinako: Vâng ạ! để con phụ mẹ

_Jiyoko: Vậy con đi lên trên đây mẹ

_Y/N: Lên trên đi Jiyoko^^

- Em thật sự là không muốn kể những kí ức đau buồn ấy cho hai đứa nhỏ này nghe vì những kí ức đó quá kinh khủng, nên là quyết định là sẽ không bao giờ và mãi mãi không bao giờ kể cho ai nghe những việc đã sảy ra trong cuộc đời em bất kể là người thân...

-Hết chương15-

_Hehe tôi đã quay lại rồi nè vì tuần trước tôi đi tiêm nên là không có chương mới nên mong mọi người thôi cảm_



Bouns ảnh của OTP to bự của tôii

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro