Phạm Thiên#2

_Y/N: Nè buông em ra

*Bằng Bằng Bằng Bằng*

-Bốn tiếng sún van lên làm cho em hoang mang khoan đã không lẽ thời khắc đó lại đến nhanh đến thế, em nhanh chóng đưa đôi mắt đen sâu thẳm tới chỗ phát ra tiếng súng, khi nhìn vào chỗ đó thì.........
Hai người thân cuối cùng của em đã bị bắn chết rồi

_Y/N: NÈ ANH HAI, AKIKO HAI NGƯỜI CÓ SAO KHÔNG HAI NGƯỜI MAU TRẢ LỜI EM ĐI!

-Em gào khóc lên vùng vẫy thật mạnh, gã thấy phiềnt quá nên liền thả em ra mặc cho em làm gì, khi vừa được thả ra em liền chạy tới chỗ hai người đó Arata đã ch3t rồi chỉ còn có Akiko thì vẫn còn một chút hơi thở thấy vậy em liền ôm hai người vào vòng tay nhỏ bé của em, sau khi ôm xong thì Akiko liền thủ thỉ nói với em:

_Akiko: Chị..b.a..à

_Y/N: Chị nghe Đây em mau nói đi Akiko em còn sống mà đúng không Akiko?

_Akiko: Em...chỉ..muốn...n..ói là chị sống tốt nhé....ch.....

_Y/N: Nè Akiko sao em không nói tiếp đi, Akiko em sao vậy?

-Không thấy Akiko nói nữa em đưa tay lên trên mũi của con bé thì.....con bé không con thở nữa.

-Tại sao những thứ bất hạnh cứ lần lườt đổ vài cuộc đời em vậy? Tại sao chứ?

_Mikey: Gi3t xong rồi thì mau dọn x@c đi đừng để bọn cớm biết được

_Sanzu: Vâng thưa Vua

_kagami: Anh à nhìn chị ta kìa cứ ôm khư khư cái hai cái x@c đó đúng là kinh tởm mà, tại sao chị ta có thể ôm được hai cái x@c đó được chứ

_Ran: Cái con đ* đó em để ý làm gì chứ

-Gã tiến lại ôm eo của Kagami, hôn kên trán của ả và nhìn về chỗ của em mà nói với Rindou đang đứng bên cạnh

_Ran: Nhìn tội cho cô "Vợ" nhỏ của anh mà đúng không Rinrin?

_Rindou: Đúng là con cáo già mà

_Takeomi: Bộ không định an ủi chị vợ mày à?
_Rindou: Kệ đi tao cũng chả quan tâm

_Takeomi: Nè tụi bây có thấy thằng "Con một" đâu không?

_Mochii: Nó kìa

_Takeomi: Đâu

_Mochii: Kia kìa thằng già

-Nghe vậy Takeomi liền nhìn theo hướng chỉ tay của Mochii thì thấy Sanzu đang ngồi ở chỗ của em mà Sanzu còn ôm em nữa chứ gì đây? tình tay ba chăng?

-Còn về phía của em thì Sanzu hắn ta đang ngồi an ủi em đấy, em đang tự hỏi tại sao chồng em không được như vậy nhỉ?

_Sanzu: Nè mau nín đi đừng có khóc nữa, tai giúp mày chôn họ cho

_Y/N: Anh không sợ vua của anh à

-Em lau nước mắt quay qua hỏi hắn

_Sanzu: Không sao đâu nhỏ này làm sao mà đừng có để cho bọn cớm phát hiện ra là được còn bây giờ thì giúp tao một tay đi

_Y/N: Vâng

-nói xong em với hắn liền đứng lên và giúp nhau đưa x@c của hai người thân yêu quý nhất của em đến "Nhà mới" để lại cho một số thành viên của Phạm Thiên một sự bất ngờ không hề nhỏ

_Kokonoi: Mày không ghen hã Ran?

_Takeomi: Nay nó chơi thuốc qua liều hay gì?

_Ran: Tch!

-Sau khi đã chọn được "nhà mới" cho hai người thì em cũng cảm thấy đỡ buồn hơn vì sao nếu không vào tổ chức này thì tốt rồi mà cũng không đúng vì em kà vợ của thành viên cốt cán trong đây nên là điều đó không hoàn toàn đúng ví dụ em làm gì sai trái và làm lệch đi bánh răng của Phạm Thiên thì tất nhiên gia định của em cũng sẽ bị liên lụy theo, đứng trước "Nhà mới" của hai người em liền quỳ xuống và chấp tay lại và nói thầm:

_Y/N: Em thành thật xin lỗi hai người vì đã không bảo về được hai người em..x..in...lỗi..hức....hức

-Em lại khóc mà người bây giờ đứng ở đây an ủi em không phải là chồng mà lại là một người đồng nghiệp của chồng sao cuộc đời em toàn là những thứ bất hạnh không vậy? nỗi đau kia vừa đi thì trái tim em lại được đắp thêm một bất hạnh khác mà mỗi lần như vậy thì nó sẽ tăng lên gấp bội.

-Hết chương11-

_chuyện là tôi mới đi tiêm vacxin về nên là tôi báo tầm hai vhap trước khi tôi liệt tayTT_
bouns ảnh đây

Ù w Ú và bây giờ thì tạm biệt và hẹn gặp lại mọi người ở chương sauuuu

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro