Chương 4 (H)

"Em biết mình đang nói gì không hả?"
"Em nói thật.. "
"Chúng ta cần thời gian, tạm thời anh không đồng ý"
"Được, em sẽ cho anh thời gian"

YoonHo không nói không rằng tiến đến hôn môi em, em mặc kệ cho YoonHo muốn làm gì thì làm, một lúc sau YoonHo buông ra, em đứng dậy, định rời đi

"để anh đưa em về"

"Không cần đâu, em vào 2H một lúc"

"ahn tổng có vẻ thích em"

"Chỉ là có quen biết trước thôi'

"vậy để anh đưa em vào"

"ừ"

YoonHo đưa em đến phòng tổng giám đốc, YoonHo rời đi, em đứng trước cửa phòng, hít một hơi dài, tự hỏi tại sao lại vác xác đến đây, có khi vào đây em sẽ không còn mạng để trở về nữa

"không sao, mình là con duy nhất của Seo thị, cô ta không dám làm gì mình đâu"

Tay cầm lấy nắm cửa, chưa kịp mở em đã bị cánh tay ai đó kéo vào trong, một vòng tay em ôm lấy em, chưa kịp phản ứng, môi em bị chặn bởi một nụ hôn cuồng nhiệt

"Đừng.. đây là phòng làm việc"
"Em muốn có giường?"

Tiếp tục hôn môi em, dẫn dắt em đến một kệ sách lớn, bấm một nút nhỏ màu trắng ở góc kệ sách, kệ sách tự động di chuyển  tạo một lối đi, cô vớ ra sau, khóa cánh cửa di động đó lại, sau kệ sách  đó là một căn phòng khá đầy đủ tiện nghi, không khác gì mấy căn phòng ở khách sạn, đẩy em nằm lên giường, cô vội vàng cởi bỏ cúc áo, em để tay chéo ngang ngực mình

"Đây là công ti, không được"
"Bây giờ là phòng riêng của tôi cũng không được?"
"Vậy ra cô tạo ra phòng này để làm mấy chuyện này?"
"Em là người đầu tiên được biết  đến căn phòng này"

Chiếc áo sơ mi trắng bị cởi bỏ 3 cúc, thấp thoáng là ngực của cô, em đỏ mặt, cô tiến đến gần em

"Tôi thật không thể hiểu,  em có người yêu rồi lại lên giường với người khác"
"Tôi không quan tâm, người tôi lấy làm chồng là người tôi yêu nhất, không phải người có được lần đầu tiên của tôi"
"Được, nói rất hay"
"Gì chứ?"
"Cơ thể này là của tôi"

Hani tuyên bố, áp môi mình lên môi em, khuấy động khoang miệng ấm nóng, từ từ cởi bỏ áo đồng phục của em, bra trắng, cô cởi bỏ đi, ấn mặt mình vào nơi mềm mại

"Lần này tôi.. muốn.. ở trên"

Em khó chịu lên tiếng, cô mỉm cười

"Được"

Để em trườn lên người mình, em hôn lên môi cô, cắn nhẹ, đủ để môi bị in dấu răng của em, trườn xuống cổ, một dấu ẩn đó có chút bầm trên cổ cô, dấu vết vẫn còn in rõ chắc chắn chỉ mới đây

"Cô mới cùng ai?"
"Không"
"Trên cổ"
"Tối qua em không nhớ em đã làm gì tôi sao? Trên vai tôi còn dấu đây, cởi áo cho tôi"

Em ngồi trên bụng cô, từ từ cởi bỏ từng cúc áo, cũng là bra trắng nhưng kiểu ba lỗ, không giống kiểu hai dây của em, cô ngồi dậy, hôn lên cổ em, em bị kích thích nhưng không quên nhìn lên vai cô, đêm qua mình thật sự điên rồi, dấu móng tay cào lên đó, cô tiếp tục ấn mình vào bộ ngực trắng nõn, tay xoa bóp cái mông tròn qua lớp váy, em đẩy cô nằm xuống, gỡ bỏ chiếc bra đó ra, cởi bỏ luôn quần dài lẫn quần lót của cô, áp mặt mình vào nơi mẫn cảm của cô, dùng lưỡi khuấy động

"A.. làm.. tốt .. lắm.. yêu tinh"

Cô khó chịu rên lên, em chuyển lên ngực cô, em hôn lấy hôn để một bên, bên còn lại dùng tay xoa bóp.
Cô chịu không nổi nữa, tay lần mò vào trong váy của em, cởi bỏ quần lót ném xuống sàn, ngón tay nhẹ nhàng kích thích nơi đó của em

"Hừ.. cô.. nói.. cho tôi.. nằm.. trên.."
"Nằm trên nhưng tôi vẫn chủ động"

Em gần như gục ngã bởi ngón tay thon dài của cô, Hani lật người Hyelin lại, cởi bỏ luôn lớp váy ngoài, vừa dùng lưỡi vừa dùng ngón tay đùa giỡn nơi đó

"Ahn tổng.. đừng..."
"Gọi tôi là Hani.."
"Hani... đừng.. khó.. chịu"

Em cong người khi bốn ngón tay của cô đang làm loạn nơi mẩn cảm, em gần như phát điên, không ngừng rên rỉ vì đau

"Đau..."
"Em thật sự rất chặt.. nơi đó đang hút chặt lấy tôi đấy.."

Cô trườn lên, hôn môi cô, nhẹ nhàng đưa đẩy bốn ngón tay ra vào

"Tôi sắp .. không.. ổn"
"Được rồi.. "

Ấn thật sâu vào nơi đó, em ôm lấy cổ cô, gầm lên, em gần như ngất đi, đôi mắt mơ hồ, mất đi ý thức

"Đã ra rồi sao?"
"Đủ rồi.. dừng lại.. Hani"
"Không dừng nhanh như vậy đâu bảo bối"

Cô chơi đùa thân thể em suốt từ 3:00pm đến gần 10:00pm, JungHwa đang xót ruột đợi bà chị mình về vì sợ bố mẹ em sẽ lại mắng con người đi chơi đêm này nhưng JungHwa đâu biết em đang khổ sở thế nào dưới thân Ahn Hani..

End Chương 4
#N

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro