Chuyến thám hiểm
Trong một hang tối nọ, một nhóm thám hiểm gồm bốn người đang nối đuôi nhau, lần mò theo vách đá. Người đi đầu là một tay do thám lanh lẹ. Anh ta mặc một bộ giáp da thuộc gọn gàng, tay trái đeo một chiếc khiên tròn nhỏ chỉ rộng khoảng hơn một gang tay, đủ để anh ta cầm thêm một ngọn đuốc. Bên tay phải anh cầm một chiếc rìu nhẹ, một lưỡi được mài sắc, lưỡi còn lại trông như mũi cuốc chim. Chiếc đai da quấn chéo trước ngực anh dắt đầy những con dao nhỏ. Anh chàng do thám vừa đi vừa quan sát cẩn thận phía trước, thận trọng dẫn cả nhóm đi lần theo vách hang.
Đi ngay phía sau người do thám là một người lùn vạm vỡ. Gã ta chỉ cao đến ngực anh. Gã mặc một bộ giáp tấm toàn thân, trên đầu chụp một chiếc mũ giáp nguyên khối, chỉ để hở một khoảng ngay chỗ đôi mắt. Bên dưới mấy tấm giáp là một lớp giáp xích nữa, kêu xủng xoẻng mỗi khi gã bước đi. Gã vác theo một cây rìu chiến một lưỡi nặng trịch dài gần bằng chiều cao của gã, miệng không ngớt càu nhàu vì bộ giáp nặng và không khí bí bách trong hang động.
Người thứ ba là một nữ cung thủ trẻ tuổi. Cô cũng trang bị giáp da nhẹ giống người do thám. Cô sử dụng một cây cung ngắn bằng sừng, trên cánh cung còn hằn rõ những họa tiết vân xoắn. Ống tên bằng da đeo chắc bên hông phải vẫn còn đầy. Bên hông trái cô giắt một con dao găm dài hơn một gang tay, trông mảnh nhưng rất sắc. Cô gái cung thủ dù được xếp giữa đội hình nhưng vẫn luôn cảnh giác quan sát thật kỹ xung quanh.
Người cầm đuốc đi cuối cùng là một tu sĩ. Anh ta mặc một bộ đồ vải thô dày bó sát thân, ngay giữa ngực có đính một huy hiệu bằng vàng, được khảm một viên hồng ngọc. Bên trong viên ngọc thỉnh thoảng ánh lên một tia sáng, nhìn rõ cả luồng năng lượng đang cuộn trào. Bên hông anh có đeo một cuốn sách lớn, bìa sách được bọc kim loại. Anh không trang bị vũ khí, thay vào đó anh đeo một đôi găng sắt, bọc kín đến gần khuỷu tay. Găng được ghép lại từ nhiều tấm thép, xếp dọc cánh tay. Mặt thép được rèn gập thành hình chữ V với phần lõm ôm trọn cánh tay người tu sĩ. Dưới chân anh cũng đeo một đôi xà cạp sắt với thiết kế tương tự, bọc chắc phần ống đồng. Người tu sĩ làm nhiệm vụ bọc hậu cho cả nhóm, thỉnh thoảng lại quay ra kiểm tra phía sau để chắc chắn rằng họ không bị bám đuôi.
Cả nhóm thám hiểm cứ thế tiến sâu vào trong hang theo con đường độc đạo, cho đến khi họ bước vào một căn phòng lớn bằng đá nhẵn nhụi như được khoét trực tiếp vào trong lòng núi. Ánh lửa bập bùng từ hai ngọn đuốc hắt lên vách đá những hình thù kì dị của mười hai bức tượng thú đặt xung quanh phòng. Mỗi bức tượng đều có một chao đèn bằng đá đã tắt ngấm từ lâu. Người tu sĩ đặt một tay lên huy hiệu trước ngực, miệng lẩm nhẩm một hồi. Từ bàn tay anh tỏa ra một quả cầu lửa, rồi nó tách ra thành mười hai quả cầu nhỏ hơn, lao thẳng đến những chao đèn. Ánh lửa vàng bùng lên, rọi sáng một tế đàn tròn nằm ngay giữa phòng. Trên mặt tế đàn khắc ba vòng ký tự ma thuật. Các vòng ký tự cách nhau một khoảng đều chằn chặn, bao quanh một chiếc quan tài lớn bằng đá được chạm khắc tinh xảo. Ngoại trừ khu vực tế đàn, nền đất quanh phòng la liệt những bộ xương người trắng hếu. Từng mảnh xương vương vãi khắp nơi lẫn lộn với những vũ khí, khiên giáp rỉ sét. Gã lùn bật lên một tiếng rủa rồi quay ra hỏi người do thám:
- Có đúng chỗ này không?
- Không sai được. Ả chắc đang dưỡng thương trong đó.
Người do thám hất đầu về chiếc quan tài đặt giữa phòng, đáp. Cả nhóm nhìn nhau, không ai bảo ai, mỗi người đều tự kiểm tra lại trang bị. Gã lùn lên dẫn đầu. Người do thám và nữ cung thủ đi ngay sau gã, còn tu sĩ vẫn là người bọc hậu. Cả nhóm tiến về tế đàn giữa phòng, thận trọng tránh những bộ hài cốt dưới chân. Mới di chuyển được một quãng, đột nhiên một tiếng lịch kịch nặng nề vang lên. Nắp quan tài đá xê dịch sang một bên, để lộ một khoảng trống đủ để cho một người lớn chui lọt. Từ trong quan tài, một thiếu nữ mặc đồ đen uể oải ngồi dậy. Khi nàng vừa mới vươn được nửa người ra khỏi quan tài thì nữ cung thủ ngay lập tức nhả tên, đồng thời gã lùn và người do thám cũng nhất tề xông đến. Mũi tên của nữ cung thủ găm thẳng vào vai thiếu nữ. Nàng đau đớn rú lên, hoảng hốt vung tay về phía nhóm thám hiểm, phóng ra một loạt những khối cầu đen. Gã lùn và người do thám vội nhảy sang hai bên. Tu sĩ lao lên chắn trước mặt nữ cung thủ. Anh dùng tay đánh tan những đòn phép mà thiếu nữ áo đen bắn ra.
Sau khi ngắt được nhịp tấn công của nhóm thám hiểm, thiếu nữ nhảy phắt ra khỏi quan tài. Tà váy dài của nàng phất lên, tạo thành ra một làn sương đen mờ ảo bao bọc quanh thân thể. Nàng giật phắt mũi tên đang găm trên vai, giận dữ nhìn những kẻ tấn công, cất tiếng hỏi ai oán:
- Trước giờ ta chưa từng hại một ai. Tại sao các người phải tìm đến tận đây?
Gã lùn nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống mặt đất, hộc lên một tiếng rủa:
- Bazm! Ai tin được. Nhìn xung quanh xem! Mi đã giết bao nhiêu người để luyện tà thuật rồi?
- Không, đây là một hầm mộ. Ta chỉ...
Không đợi thiếu nữ dứt lời, nữ cung thủ đã bắn liên tiếp mấy mũi tên vào nàng. Gã lùn và người do thám tách ra hai hướng, đồng loạt xông lên lần nữa. Tu sĩ đặt tay lên ngực, niệm chú tạo ra một lớp hào quang trắng nhờ bao quanh anh và nữ cung thủ.
Thiếu nữ áo đen không hề nao núng. Màn sương đen xoay vần quanh thân nàng đánh văng những mũi tên bay đến. Nàng rút ra một con dao ngắn, tự cắt tay để cho máu chảy ròng ròng xuống tế đàn.
- Là phép triệu hồi!
Người do thám vội ném liền mấy con dao về phía thiếu nữ. Làn sương bảo hộ quanh người nàng bùng nổ, thổi bay hết mấy lưỡi dao và cản bước người do thám lẫn gã lùn tiến lại gần. Cả căn phòng tràn ngập một luồng khí đen mờ ảo. Thiếu nữ mặt tái nhợt, tận dụng chút thời gian niệm một tràng thần chú. Máu của nàng thấm vào tế đàn. Các ký tự cổ bỗng chốc rực sáng. Xung quanh phòng bắt đầu vang lên những tiếng lách cách rợn người. Đám xương la liệt trên sàn phòng bắt đầu di chuyển, hút lại với nhau rồi ghép thành những bộ xương người hoàn chỉnh. Chỉ sau một chốc, khắp căn phòng đá đã lố nhố gần ba chục bộ hài cốt biết đi, bao vây nhóm thám hiểm.
Thiếu nữ niệm chú xong thì lảo đảo phải dựa vào quan tài đá. Mặt nàng xám như tro tàn, hơi thở nặng nhọc và đứt quãng. Nàng hướng về phía đối phương, cố gắng niệm thêm một vài câu chú. Đoàn chiến binh xương trở nên hung hăng, xông vào tấn công bốn nhà thám hiểm.
Gã lùn hăng máu hét lên, vung rìu bằng cả hai tay, đánh tan một lúc hai bộ hài cốt đang xông tới. Xương cốt gãy nát thành từng mảnh, văng tứ tung trên nền đất. Hai cái đầu lâu lăn lông lốc, lẫn vào đám xương còn lại. Nhưng lạ chưa, những mảnh xương vừa bị đánh tan lại nhanh chóng tập hợp lại về phía hai chiếc đầu lâu rồi ghép thành hai bộ hài cốt hoàn chỉnh như cũ. Có chăng thì những mảnh xương gãy hay đã vỡ vụn được ghép vào một cách vụng về khiến cho hai tên chiến binh xương trông quặt quẹo hơn hẳn lúc đầu.
Người do thám lách qua hàng chục bộ hài cốt, tiến đến bên gã lùn đang ngơ ngác. Anh kéo gã về nhập bọn với tu sĩ và nữ cung thủ. Các chiến binh xương đổ dồn vào bao vây lấy họ, phá tan lớp hào quan ánh sáng của tu sĩ. Đám xương tuy yếu, nhưng nhóm thám hiểm cũng không thể nào dứt điểm được chúng. Cứ con nào bị đánh tan là chúng lại hồi phục nhanh chóng. Chúng cứ dồn lên liên tục như những đợt sóng triều không dứt, đẩy cả nhóm lùi dần về phía cửa vào. Gã lùn và người do thám đứng chặn trước cửa. Tu sĩ đứng sau, tay giữ chặt huy hiệu vàng trước ngực, lẩm nhẩm niệm chú tăng cường thể lực và tinh thần cho đồng đội ở hàng trước. Nữ cung thủ tạm thời ngừng tấn công, tập trung quan sát trận chiến.
Sau một hồi chống đỡ, một vài bộ xương bị đập vỡ hộp sọ đã không thể hồi phục. Nhận ra điều đó, gã lùn và người do thám tập trung tấn công vào đầu của đám xương. Chẳng mấy chốc đã có hơn chục bộ xương bị đánh tan. Xương cốt trắng hếu chất đầy nơi cửa phòng. Thiếu nữ áo đen điều khiển các chiến binh xương lùi lại, co cụm bảo vệ trước tế đàn.
Nhóm thám hiểm chỉnh lại đội hình rồi tiếp tục tiến lên. Gã lùn đi trước mở đường, ngay sau gã là nữ cung thủ đang liên tục phóng tên bào mòn khả năng chống đỡ của làn sương đen bao bọc quanh thân thiếu nữ. Tu sĩ và do thám bọc cánh hai bên, phá tan những bộ hài cốt có ý định xáp vào bao vây. Các chiến binh cẩn thận đập vỡ từng hộp sọ của đám xương để đảm bảo chúng không thể đứng dậy lần nữa.
Nhóm thám hiểm đánh xuyên qua biển xương trắng, tạo thành một con đường đâm thẳng đến tế đàn. Chỉ còn hai chiến binh xương đang đứng chắn giữa họ và thiếu nữ áo đen. Gã lùn và do thám lao lên, đập tan cả hai bộ hài cốt. Đúng lúc đó, nữ cung thủ đứng đằng sau gào lên một tiếng đau đớn rồi đổ gục xuống. Cả nhóm khựng lại, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Thiếu nữ ngay lập tức chớp lấy thời cơ, giải phóng làn sương đen, thổi tắt toàn bộ đèn đuốc trong phòng rồi chui vào trong quan tài đá. Nhóm thám hiểm vội co cụm lại, dựa lưng vào nhau. Tu sĩ đỡ lấy nữ cung thủ, gấp rút niệm phép thắp sáng. Bỗng anh cảm thấy đau buốt ở bên hông trái, câu thần chú lập tức bị ngắt quãng. Anh ôm nữ cung thủ ngã gục xuống nền đất Một con dao mảnh nhưng sắc lẹm cắm ngập chuôi bên hông anh, găm sâu trong ổ bụng. Gã lùn và người do thám vội chạy đến bảo vệ cho hai người.
Cả căn phòng đá trở nên tĩnh lặng như tờ, chỉ còn tiếng thở nặng nhọc của tu sĩ bị thương, thi thoảng vang lên tiếng lẻng xẻng từ bộ giáp xích của gã lùn. Xung quanh họ không còn lấy một nguồn sáng, cũng chẳng còn cây đuốc dự phòng nào. Nữ cung thủ nãy giờ không hề có động tĩnh, chẳng ai rõ tình trạng của cô ra sao. Tu sĩ cố nén đau tiếp tục niệm chú tự chữa thương cho mình trước. Người do thám và gã lùn đành phải căng mắt ra trong bóng tối để câu giờ cho anh.
Bỗng một âm thanh lách cách vang lên, rồi ngay sau đó là tiếng một vật gì vùn vụt phóng tới. Tu sĩ kêu lên một tiếng đau đớn, phép chữa thương lại bị ngắt quãng. Gã lùn cùng người do thám hốt hoảng che chắn trước mặt anh. Thứ ám khí rơi cái kịch dưới nền đất. Hóa ra đó là một con dao cùn rỉ sét. Tuy nó không xuyên được lớp áo dày của tu sĩ nhưng cũng đủ khiến anh không thể tập trung niệm phép.
Tiếng lách cách vang lên không ngớt. Lại thêm một loạt ám khí nữa từ nơi phát ra âm thanh ấy ném về phía nhóm thám hiểm. Gã lùn lao lên trước che chắn cho đồng đội. Những mảnh xương cùng mớ vũ khí rỉ sét va côm cốp vào lớp giáp dày, rụng lả tả dưới chân gã. Tuy nhiên, một mình gã cũng không thể đỡ hết cho mọi người. Tiếng lách cách liên tục thay đổi vị trí ném. Một vài phát ném trúng nữ cung thủ và tu sĩ đang nằm dưới đất. Gã lùn điên tiết gầm lên, vung bừa cây rìu chiến bằng cả hai tay mà lao thẳng về phía phát ra âm thanh. Gã chợt nghe đánh rốp một tiếng như đã phang trúng thứ gì đó, sau đó là tiếng rào rạo của xương cốt đổ xuống. Đâu như một dẻ xương sườn vừa bay qua đầu gã, rơi rụng lả tả phía đằng sau. Không gian lại trở nên tĩnh lặng.
Tưởng chừng như đã giải quyết xong, tiếng lách cách lại vang lên ở phía sau gã lùn. Gã vội quay người chạy đến hướng đó. Tiếng lách cách trở nên dồn dập, lao thẳng về phía người do thám. Người do thám đối mặt với âm thanh đang tiến đến gần, giơ khiên lên thủ thế. Anh đoán nó là một chiến binh xương còn sót lại. Sau khi xác định vị trí kẻ địch bằng âm thanh, anh ước lượng khoảng cách và chiều cao của bộ xương, chờ cho nó vào đúng tầm mới xoay lưỡi cuốc bổ ngang vào sọ nó. Tuy nhiên, anh cảm thấy tay mình như hẫng vào không trung khiến anh mất đà. Bộ xương bổ nhào lên người anh khiến cả hai ngã lăn ra đất. Anh hoảng hồn vùng vãy, cố gắng hất thứ đó ra thì cảm thấy lưỡi thép sắc lạnh đâm thốc vào cổ. Cơn đau buốt giá khiến anh gần như tê liệt. Anh giãy giụa một hồi rồi nằm bất động với con dao của nữ cung thủ còn cắm nguyên trên cổ.
Nhóm thám hiểm chỉ còn lại gã lùn còn đứng vững. Cả người tu sĩ bị thương lúc nãy giờ cũng không thấy động tĩnh gì. Tiếng lách cách lại vang lên, xông thẳng về phía gã lùn. Gã giật mình vung rìu, chém tan bộ xương một lần nữa. Một phần bộ xương bám lủng lẳng trên đầu gã khiến gã cuống cuồng giật phắt nó ra. Bộ xương móc chặt vào chiếc mũ giáp làm gã lùn phải lột luôn cả mũ mới thoát được. Tiếng lách cách lại vang lên, gã lùn lại đập tan nó một lần nữa. Trong bóng tối, gã không thể xác định được vị trí cái đầu lâu để có thể kết liễu bộ xương dai dẳng này. Tên chiến binh xương như cũng đang chơi đùa với gã. Nó lao vào liên tục rồi bị đập tan, rồi lại đứng dậy tiếp tục lao vào để bị đập lần nữa. Cứ liên tục như thế, gã lùn dần trở nên đuối sức. Cây rìu trong tay gã trở nên nặng dần. Gã bắt đầu chậm lại.
Đột nhiên, gã lùn vấp phải thi thể của đồng đội. Gã loạng choạng suýt ngã. Chiến binh xương chớp lấy cơ hội, nhảy bổ vào mặt gã. Nó cầm một mảnh xương sườn nhọn hoắt, chọc thẳng vào hốc mắt gã lùn, thốc ngược lên tận óc. Gã lùn giật nảy mình, run rẩy mấy cái rồi rũ xuống, chết hẳn. Nhóm thám hiểm không một người nào sống sót.
Quan tài đá một lần nữa bật mở. Thiếu nữ áo đen mệt mỏi bước ra ngoài. Phép thuật của nàng cho phép nàng nhìn rõ trong bóng tối. Đứng giữa bốn thi thể của nhóm thám hiểm là một chiến binh xương tơi tả. Trông nó chẳng có vẻ gì khác biệt với những bộ xương khác. Các mảnh xương rạn nứt, rời rạc, chắp vá vào với nhau bằng ma thuật khiến nó trông mỏng manh hơn bao giờ hết. Thế mà chỉ bằng lợi thế bóng tối, một mình nó đã triệt hạ cả bốn nhà thám hiểm có kinh nghiệm. Thiếu nữ vừa lo lắng vừa phấn khích tiến về phía tạo vật của chính mình. Nàng nhìn thẳng vào hốc mắt của chiến binh xương kỳ lạ ấy. Từ trong hai cái hố đen sâu hoắm đó như bùng lên hai đốm lửa sáng rực. Chiến binh xương này dường như có một linh hồn chứ không phải chỉ là một con rối của ma thuật. Thiếu nữ nhẹ nhàng ôm lấy nó, thì thầm như đang nói một mình:
- Vậy là ta đã tạo ra một tuyệt tác.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro