XVIII

"Mình không quan tâm! Từ nay về sau cậu phải mặc váy nhỏ cho mình!"

Hứa Dương Ngọc Trác bĩu môi.

"Sao vậy, như thế này nhìn không đẹp sao?" Trương Hân hỏi với đôi mắt ngây ngô 

"Trông rất đẹp, nhưng! Dù sao thì cậu cũng phải mặc váy nhỏ !" Hứa Dương Ngọc Trác ra lệnh, Trương Hân cũng không dám làm trái.

"Mình biết rồi, Hứa lão đại ~" Cô chọn một chiếc váy đen dài mặc vào, cuối cùng cô phải quay một vòng trước mặt Hứa Dương Ngọc Trác vài lần trước khi ngã xuống giường, với vẻ mặt quyến rũ 

"Thấy thế nào? Hứa lão đại, cậu thích không?"

Hứa Dương Ngọc Trác nuốt khan nói: "Mình thích. Hân Hân của chúng ta thật là hấp dẫn."

"Hân Hân... ăn cậu ngon hơn bánh mì sô cô la nhiều."

Cái giá cho việc dụ dỗ tên cầm đầu băng đảng là không thể ra khỏi giường vào ngày hôm sau.

Hứa Dương Ngọc Trác vẫn không thích mặc vest vì chúng quá dày và bảo thủ, cô vẫn thích mặc váy và áo sơ mi.

Vài ngày sau, khi Trương Hân xuất hiện trước mặt mọi người với bộ váy dài và đang khoác tay Hứa Dương Ngọc Trác khiến mọi người đều há hốc mồm

Hứa Dương Ngọc Trác khoe khoang: "Nhìn cái gì? Đây là người phụ nữ của tôi."

Trương Hân vẫn ngoan ngoãn cúi đầu nép vào vai Hứa Dương Ngọc Trác.

Sau khi nhìn Hứa Dương Ngọc Trác trở về phòng, Trương Hân lập tức thay đổi sắc mặt, sắc mặt lạnh lùng nói với cấp dưới của mình: "Sau này nghe kỹ lời  Hứa lão đại."

Sau đó Trương Hân ôm eo cô chậm rãi đi về phòng.

------

Hứa Dương Ngọc Trác vẫn chưa bỏ được thói quen xấu là hút thuốc, Trương Hân không thích mùi thuốc lá và chính trực yêu cầu Hứa Dương Ngọc Trác không được hút thuốc, nàng không được phép hôn cô vào ngày hút thuốc. Nhưng Hứa Dương Ngọc Trác vẫn sẽ lén hút mấy hơi.

Điều này không thể đánh lừa được mũi của Trương Hân.

Hứa Dương Ngọc Trác tận tâm đánh răng ba lần, liên tục xác nhận trong miệng không có mùi khói thuốc, sau đó chạy đi tìm Hân Hân của mình.

Kết quả, nàng vừa bĩu môi đòi hôn, Trương Hân liền ôm nàng lại nói: "Cậu đã hút thuốc, không được hôn mình."

Hứa Dương Ngọc Trác mở to đôi mắt đau khổ cầu xin cô: "Làm ơn, mình biết mình sai rồi, nhưng mình đã đánh răng ba lần rồi, không còn mùi nữa."

"Không." Trương Hân không nhượng bộ, thậm chí còn tự mình trở về phòng, nói rằng cô không muốn ngủ với Hứa Dương Ngọc Trác, người có mùi khói thuốc lá.

Hứa Dương Ngọc Trác chạy đi tắm thơm, cẩn thận bôi sữa dưỡng thể, không biết xấu hổ vào giường ôm Trương Hân, "Không hôi nữa, hiện tại mình ngửi rất thơm." Sau đó, nàng chen vào trong ngực Trương Hân, tìm một tư thế thoải mái và ôm Trương Hân vào giấc ngủ. Trương Hân mềm lòng khi nhìn thấy chú cừu nhỏ dễ thương đang ôm cô và ngủ thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau, cô bị Từ Dương Ngọc Trác hôn như gà mổ thóc, "Hôm nay là thứ hai, hôm nay mình không hút thuốc."

Sau đó cô buộc phải há miệng hôn nàng thật sâu, họ hôn nhau vào sáng sớm, như muốn lấy lại nụ hôn mà họ đã bỏ lỡ ngày hôm qua.

Để hôn vợ, Hứa Dương Ngọc Trác cuối cùng đã bỏ thuốc lá.

"Hút thuốc không quan trọng bằng có vợ, đúng không?" Hứa Dương Ngọc Trác hôn vào miệng Trương Hân lấy lòng nàng.

Hứa Dương Ngọc Trác ức hiếp cô ngày càng thường xuyên hơn, nên phải dập tắt sự kiêu ngạo của nàng, nếu không vòng eo của cô sẽ thực sự gặp nguy hiểm.

Vì vậy, đêm đó Trương Hân kiên quyết lật đổ  Hứa Dương Ngọc Trác và đè nàng xuống.

Hứa Dương Ngọc Trác vừa định nói đã bị nụ hôn của Trương Hân chặn lại.

"Hứa lão đại mỗi ngày đều vất vả, thật vất vả, tối nay để mình phục vụ cậu." Mặc kệ Hứa Dương Ngọc Trác có đồng ý hay không, Trương Hân cũng bắt đầu nếm thử.

"Da của Hứa bang chủ thật đẹp aa."

"Tại sao Hứa bang chủ phản ứng nhanh như vậy? Nhạy cảm như vậy sao."

"Hứa bang chủ, cậu ướt quá, hình như rất nhớ mình phải không."

"Hứa bang chủ, mình đã làm cho cậu cảm thấy thoải mái chưa?"

"Cậu có thích không Hứa bang chủ ? Mình sẽ phục vụ cậu thật tốt."

Sau khi bị Trương Hân tra tấn đến cực khoái vài lần, Hứa Dương Ngọc Trác đã kéo Trương Hân xuống, thở hổn hển và cắn môi, "Im đi... im đi..."

Kết quả là nàng càng không chịu nổi, hơi thở của nàng bị nụ hôn của Trương Tín đè nén trong cổ họng, đôi bàn tay dưới người vẫn hung hăng đâm vào điểm nhạy cảm của nàng, Hứa Dương Ngọc Trác bị làm cho khóc lên, hai mắt đỏ hoe và kết thúc bằng các vết xước dày đặc trên lưng Trương Hân.

Hứa Dương Ngọc Trác vui mừng đến không còn sức lực phản kháng, Trương Hân lật nàng lại tiến vào trong nàng, Trương Hân liếm liếm cổ, vai, bả vai của Hứa Dương Ngọc Trác, cẩn thận hôn cắn, lưu lại trên người nàng vô số dấu vết.

Liếm từ thắt lưng đến chân, Trương Hân cướp thành quả chiến thắng không thương tiếc, Hứa Dương Ngọc Trác không khỏi tiết thêm mật dịch để phục vụ cho cô.

"Thân thể Hứa bang chủ quả thực là mỹ nhân thiên hạ."

Trương Hân ôm Hứa Dương Ngọc Trác đang run rẩy, hôn nàng, "Hứa bang chủ, cậu nếm thử đi, thật ngọt."

Điều này thực sự là quá nhiều, Hứa Dương Ngọc Trác nghĩ. Nàng run rẩy dữ dội vì bị Trương Hân làm, cơ thể nàng bị trêu chọc đếncuồng nhiệt.

Những lần cao trào liên tiếp khiến Hứa Dương Ngọc Trác kiệt sức nên ngã xuống và ngủ thiếp đi.

Vào giây phút cuối cùng khi nàng bất tỉnh, Hứa Dương Ngọc Trác nghe thấy Trương Hân hôn lên mặt nàng và nói "Chúc ngủ ngon, Cừu nhỏ."

Trương Hân mấy ngày nay đang xử lý sự việc, Hách Tịnh Di tò mò hỏi nguyên nhân Hứa Dương Ngọc Trác không đến can thiệp, nhưng Trương Hân chỉ cười.

Cuối cùng, khi Hứa lão đại  bước ra, mặc vest và Trương Hân cố tình mặc váy hở lưng, để lộ vết xước trên lưng, mọi chuyện mới được sáng tỏ.

"Quả nhiên nhất định là Trương lão đại."

Hứa Dương Ngọc Trác nhéo eo Trương Hân, nói vào tai cô: "Đêm nay nằm dưới đi."

Trương Hân cầm lấy bàn tay đang véo eo cô đưa lên miệng hôn: "Cậu còn sức không?"

Không hẳn, Hứa Dương Ngọc Trác tay mỏi đến run rẩy khi nàng vịn vào giường giữ thăng bằng, bây giờ lại càng đau nhức hơn.

"Nếu Hứa bang chủ còn chưa hài lòng, mình có thể tiếp tục phục vụ cậu." Trương Hân cắn vào tai Hứa Dương Ngọc Trác và thì thầm vào tai Hứa Dương Ngọc Trác

"Mình đã cắt móng tay rồi."

-------

Khi Trương Hân lại chuẩn bị ngủ , cô đã nắm tay nàng đặt lên trái tim cô, cúi xuống hôn nàng: "Hứa Dương Ngọc Trác, mình yêu cậu."

"Mình cũng yêu cậu ... Trương Hân xấu xa."

Sau khi giúp Hứa Dương Ngọc Trác dọn dẹp xong, cừu nhỏ buồn ngủ lăn qua lăn lại trên giường, Trương Hân hôn khóe miệng nàng, đang chuẩn bị đứng dậy thu dọn quần áo.

Hứa Dương Ngọc Trác đưa tay nắm lấy cổ áo Trương Hân, nhẹ nhàng nói: " Trương hân xấu xa ... Ngày mai mình sẽ ăn mười cái bánh sô cô la ..."

"Ăn mười cái sẽ không sợ mập đâu, tiểu cừu béo." Trương Hân nói đùa.

Điều đáng ngạc nhiên là Hứa Dương Ngọc Trác không nhảy lên đánh cô một cách dã man;

Cậu đang nói chuyện trong giấc mơ, Hứa Dương Ngọc Trác, tôi có phải trong giấc mơ của cậu không?

Nhìn thấy cừu nhỏ đang ngủ say vẫn nắm chặt cổ áo mình không chịu buông ra, cô dứt khoát từ bỏ ý định rời đi, ôm Hứa Dương Ngọc Trác vào trong lòng, "Được, ăn mười thì ăn mười." Trước khi cô có thể nhịn được, Trương Hân tiến đến hôn Hứa Dương Ngọc Trác.

Thế là Trương Hân bị một con cừu nhỏ khó thở đẩy ra rồi lập tức chui vào trong ngực cô.

-------------

E.N.D

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro