Chap 14


Sáng sớm tình cờ gặp Ji Eun ở phòng ăn, bà Hwang không khỏi kinh ngạc, "Ủa, Ji Eun, tối hôm qua con không ở bên tổng giám đốc Kim sao?"

Cô ngồi bên bàn ăn, uống sữa tươi, dáng vẻ thoải mái, nói: "Mẹ, người yêu đâu có ở bên nhau suốt cả ngày."

Bà Hwang cười hì hì đi đến bên người Ji Eun, dò hỏi, "Vậy. . . . . . Lâu lắm rồi chưa gặp tổng giám đốc như vậy, tổng giám đốc Kim có nói gì với con không? Hoặc là. . . . . . Cậu ấy có bất ngờ thú vị gì cho con không?"

Bất ngờ thú vị?

Trong đầu Ji Eun đột nhiên thoáng hiện hình ảnh Hanbin suýt nữa đưa cô vào chỗ chết ngày hôm qua. . . . . .

Thật sự "bất ngờ" nhưng không thú vị.

Ji Eun không thể hiện cảm xúc trong lòng ra mặt, cô nói nhẹ nhàng, "Mẹ, gần đây mẹ xem phim thần tượng tuổi trẻ nhiều quá rồi, cả ngày suy nghĩ mơ mộng. . . . . ."

"A. . . . . ." Bà Hwang nghiêm mặt đến bên cạnh cô, hỏi nghiêm túc, "Cậu ấy thật sự không cho con tin vui gì sao?"

Ji Eun khẽ nhíu lông mày, "Mẹ, mẹ làm sao vậy?"

Sắp xếp cẩn thận vậy mà lại không đạt được kết quả như mong muốn, bà Hwang không khỏi nghi ngờ, "Mẹ đã nói với tổng giám đốc con có thai, sao cậu ta lại không có biểu hiện gì chứ?"

Ji Eun giật mình.

Bà Hwang nói tiếp, "Mẹ muốn để tổng giám đốc cho con một tin vui, nên tiết lộ chuyện con mang thai cho trợ lý của cậu ấy. . . . . ."

Gương mặt cô trở nên ảm đạm trong nháy mắt, chìm vào suy nghĩ. Thảo nào anh lại biết chuyện cô "Mang thai". . . . . .

Bà Hwang thấy Ji Eun đột nhiên thất thần, không khỏi hỏi, " Ji Eun con làm sao vậy?"

Chỉ sợ bị mẹ nhìn thấy vẻ mặt sa sầm của cô, cô vội lấy cớ, "Mẹ, con và Hanbin đều hy vọng sau khi kết hôn mới có con. . . . . . Thế nên bây giờ con không thể nào mang thai được."

Bà Hwang kinh ngạc, "Vậy. . . . . ."

Ji Eun cười ôm vai bà Hwang, "Vậy có nghĩa là mẹ muốn ôm cháu ngoại còn phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa. . . . . ."

-----

Ji Eun không hề sao lãng công việc vì chuyện riêng của cô và Hanbin, cho nên, sau khi dùng bữa sáng cô liền đi đến "Kim thị."

Lúc cô đến Hanbin vẫn chưa tới, cô hết sức chuyên chú vào công việc, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện giữa cô và anh nữa.

Hiện giờ đối với cô mà nói, tình cảm không phải là điều quan trọng nhất, công việc sau này mới là điều cô phải quan tâm. . . . . .

Làm việc suốt một buổi sáng, gần tới giờ tan tầm, Ji Eun mới cho phép bản thân thả lỏng, dựa vào cái ghế nghỉ ngơi một chút, nhưng chỉ vừa nhắm mắt mấy giây, trong đầu cô lại là bóng dáng của Hanbin, xua đuổi mãi không đi.

Cô từ từ mở mắt ra, tầm mắt không tự chủ được mà nhìn về phía phòng làm việc trống rỗng của tổng giám đốc.

Hình như cả ngày hôm nay anh không đi làm. . . . . .

Chị San không biết đi tới trước mặt cô từ lúc nào, lễ phép gọi cô, "Thư ký Hwang."

Ji Eun hoảng hốt thu hồi ánh mắt, mỉm cười nhìn chị, "Chị San."

Chị San âm thầm nhìn theo ánh mắt vừa nãy của Ji Eun, khẽ nói, "Cô đang nghĩ tới tổng giám đốc Kim sao?"

Ji Eun vội lắc đầu, "Không có. . . . . ."

Chị San khẽ gật đầu nói, "Cô nghĩ tới tổng giám đốc Kim cũng không có gì đáng trách, dù sao cô đã ở bên tổng giám đốc trong quãng thời gian dài như vậy rồi. . . . . . Nhưng, tôi phải nhắc nhở cô, bạn gái của tổng giám đốc Kim đã trở về, dạo này có lẽ tổng giám đốc phải dành nhiều thời gian ở bên bạn gái. . . . . ."

"Tổng giám đốc và cô Yerim là bạn từ thuở nhỏ, có quan hệ rất tốt. Sau đó, tổng giám đốc Kim đi Mỹ cùng ba mẹ, hai người phải xa nhau. . . . . . Mấy năm nay, tổng giám đốc vẫn luôn điều tra cuộc sống tung tích của cô Yerim. Mới đây, tổng giám đốc đã điều tra được tin tức cô ấy đang ở Mỹ. . . . . . Mấy lần đi công tác của tổng giám đốc cũng là vì cô Yerim. Lần đi công tác này, tổng giám đốc Kim đã bắt đầu có quan hệ chính thức với cô Yerim. . . . . ."

. . . . . .

Nằm trên chiếc giường lớn mềm mại nhà mình, trong đầu Ji Eun hỗn độn, tất cả đều là từng câu nói của chị San

Cô không thể hiểu được vì sao anh lại thay đổi đột ngột như vậy. Vào lúc này, cuối cùng cô cũng hiểu rõ. . . . . .

Thì ra, vài lần đi công tác trước đều là để tìm kiếm người bạn gái anh không thể quên được sau bao năm. Lúc này đây, cuối cùng anh và bạn gái đã trở về bên nhau. . . . . . Điều này dường như cũng giải thích rõ nguyên nhân tại sao đêm đó cô gọi điện thoại cho anh lại có một cô gái trẻ nghe máy.

Bây giờ cô mới phát hiện ra, thì ra còn rất nhiều điều cô không rõ về quá khứ của anh, về con người của anh.

Lúc này, chuyện may mắn duy nhất của cô chính là cô chưa bao giờ mong đợi mình ở bên anh để có thể có được thứ gì đó, hôm nay cô mới có thể thản nhiên đối mặt với hết thảy như vậy.

Mặc dù cô hiểu rõ cô thật sự không thể thản nhiên như vậy, nhưng cô phải ép buộc bản thân phải thản nhiên trăm phần trăm, bởi vì cô và anh vốn không có khả năng, đây cũng là chuyện mà vừa bắt đầu cô đã hiểu rõ.

Thật may là, cô không để lộ tình cảm trước mặt anh, cũng thật may là cô không mang thai. . . . . .

Thảo nào khi anh biết được cô "Mang thai" lại tức giận như vậy. Khi đàn ông có người trong lòng thì họ tuyệt đối không để bất kỳ người phụ nữ nào khác sinh con cho họ, ngoại trừ người phụ nữ mình yêu. . . . .

Trước đây, tất cả những chuyện đã xảy ra giữa anh và cô, có lẽ anh chỉ để giải trí trong khi anh tìm kiếm người phụ nữ mình yêu. . . . . .

Chẳng lẽ hai người sắp kết thúc rồi sao?

Đè nén sự rung động trong đáy lòng, cô tự giễu cợt bản thân.

Ji Eun, cuộc đời này của mày đã rất may mắn rồi, sao mày còn có thể hy vọng xa vời có một người đàn ông ưu tú như vậy xuất hiện bên cạnh chứ?

Chẳng qua mày chỉ là một đứa trẻ mồ côi bị vứt bỏ, anh ấy là người của tầng lớp thượng lưu, dù không có bạn gái, anh ấy cũng không thể ở bên mày.

Những chuyện anh ấy làm cho mày, những lời nói khiến mày cảm động, có lẽ chỉ là chuyện dễ dàng, xem ra anh ấy không để ý, mày đã suy nghĩ quá nhiều. . . . . .

-----

Vài ngày sau, quả nhiên như lời chị San nói, Hanbin bị chụp ảnh ra vào khách sạn cùng với bạn gái. . . . . .

Nhưng mà, toàn thế giới đều cho rằng người phụ nữ cùng anh ra vào khách sạn là cô, dù là thiên kim tập đoàn Hwang thị nhưng cô hiếm khi lộ diện nơi công chúng. Mà bóng lưng của cô Yerim nhà báo chụp được cũng gần giống cô, cho nên không có ai nghi ngờ.

Cô thừa nhận những tin tức này khiến cô khó chịu, nhưng cô tuyệt đối không cho phép mình để ý.

Ngồi sau bàn làm việc, Ji Eun khẽ thở dài, lập tức thu dọn đống báo chí trên mặt bàn.

Một giây sau, tiếng chuông điện thoại di động của cô vang lên.

Liếc qua dãy số hiển thị trên màn hình điện thoại di động, gần như sững sờ.

Cô nghĩ rằng, có lẽ anh sẽ không gọi điện thoại cho cô nữa. . . . . .

"A lô. . . . . ." Lời nói của cô hết sức dè dặt cẩn thận.

Giọng điệu anh vẫn bá đạo như trước, "Đợi lát nữa tôi tới đón cô, tới nhà hàng cô quen biết!"

Chiếc Bentley quen thuộc dừng dưới lầu tập đoàn Kim thị.

Cô hít một hơi thật sâu rồi ngồi vào ghế lái phụ đã mở cửa sẵn.

Khuôn mặt điển trai của anh rõ ràng gần trong gang tấc, nhưng cô không dám liếc mắt nhìn, chỉ có thể nhìn thẳng về phía trước.

Trong xe tĩnh lặng, không khí tràn ngập hơi thở nam tính dễ chịu thoang thoảng thuộc về anh.

Cô có thể dùng ánh mắt liếc nhìn gò má cương nghị của anh, nhưng không thể nào đoán được tâm tư anh lúc này.

Cuối cùng xe dùng lại ở nhà hàng Sooner

Anh xuống xe trước, vẫn lịch thiệp mở cửa xe cho cô như trước.

"Cám ơn." Cô khẽ gật đầu, lập tức đi theo sau anh.

. . . . . .

Đây là một nhà hàng Nhật Bản, mặc dù người bình thường không thể tùy tiện đi vào, nhưng nhà hàng trang hoàng thiết kế không mang sắc thái cao cấp xa hoa mà chỉ bình thường giản dị. Nhưng lại tạo cảm giác dễ chịu, làm người ta không kiềm được muốn thư giãn ở đây.

Cô biết anh có thói quen không nói chuyện trong khi ăn, cho nên cũng cũng yên lặng. Nhưng thỉnh thoảng lại liếc trộm khuôn mặt của anh.

Khi cô không tự chủ được liếc trộm anh lần nữa, ánh mắt của anh lại không hề báo trước nhìn thẳng vào cô. Cô chưa kịp thu hồi ánh mắt anh đã cất giọng nói trầm thấp, hờ hững mà xa cách, "Chúng ta kết thúc đi!"

Cô giật mình, ngay sau đó ý thức được biểu hiện của mình quá rõ ràng, vội làm bộ thoải mái mà nhún vai

"Được."

Con ngươi đen nhánh trầm tĩnh của anh nhìn cô chăm chú, giọng nói hàm chứa vẻ lười biếng thường ngày

"Sao cô không hỏi tại sao?"

Cô hạ tay đặt đũa xuống, nói thản nhiên, "Chị San đã nói với tôi rồi. . . . . . Báo cũng đã đưa tin, không phải sao?"

Anh nhẹ nhàng gật đầu, "Lần trước. . . . . ." Tay anh xoa nhẹ cổ cô như yêu thương thường ngày, ngón tay mềm mại vén cổ áo cô lên, nhẹ nhàng vuốt ve làn da mịn màng của cô, "Xin lỗi. . . . . . Còn đau không?"

Làn da trên cổ cô căng mịn tinh tế, vẫn còn vết bầm nhạt chưa tan. . . . . . May mà từ khi cô biết anh cũng đã biết phải mặc áo cao cổ vào mùa hè, vậy mới không đến nỗi làm cho người khác chú ý.

Cô xua tay. Cô có thể hiểu anh. . . . . . Dù sao, cô và anh chẳng qua chỉ có quan hệ giường chiếu, làm sao cô có tư cách mang thai con của anh chứ?

Không nói lời dư thừa, anh lập tức đứng dậy, "Chúng ta đi thôi. . . . . ."

Cô đứng dậy đi theo, lặng lẽ theo sau anh, trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót.

Ra khỏi nhà hàng, anh mở cửa xe cho cô nhưng cô không lên xe.

Anh nhìn cô, dường như đang chờ đợi, đôi mắt đen hơi nhíu chặt.

Cô hít một hơi thật sâu, lần đầu tiên trong ngày hôm nay, cô ngước mắt nhìn thẳng vào mắt anh, bình tĩnh nói, "Tôi sẽ tự gọi xe về. . . . . ."

Anh không nói gì, đôi mắt càng híp chặt thêm.

Cô thúc ép bản thân nhìn vào mắt anh rồi nói tiếp, "Trước khi chúng ta chia tay, tôi muốn nói rõ, tôi không nợ anh. . . . . ." Từ đầu đến cuối quan hệ giữa họ chỉ là giao dịch, cho dù sau đó anh giúp ba cô, cũng do anh tự nguyện. Cô biết chuyện này không đơn giản, cho nên cô đã từng muốn ở bên anh để trả lại anh những gì anh đã giúp ba cô, nhưng mà hôm nay là anh kêu chấm dứt. . . . . .

"Đương nhiên!" Anh trả lời nhẹ nhàng, lãnh đạm mà dứt khoát.

"Vậy. . . . . . Hẹn gặp lại. . . . . ." Lúc xoay người cô nghĩ, về sau chắc cô không còn phải đi làm ở Kim thị nữa nhỉ?

Khi cô xoay người, giọng nói quen thuộc về anh vang lên bên tai cô, "Ngày mai là tiệc đính hôn của tôi và cô ấy, hy vọng cô có thể đến."

Nhưng sau này, cô phải suy nghĩ một lý do có thể làm cho ba mẹ tin tưởng cô và Hanbin đã "Chia tay". . . . . .

Lời nói của anh không ngừng vang lên trong đầu, Ji Eun tựa vào đầu giường, thở dài khẽ khàng.

Cuối cùng quan hệ giữa hai người cũng chấm dứt, nhưng cô không ngờ lại nhanh như vậy, hình như chưa đến ba tháng . . . . . .

Nhớ lại hình ảnh gặp nhau lần đầu ở khách sạn, khi đó cô cực kỳ căm ghét, kháng cự bằng mọi cách, nhưng không ngờ rằng hôm nay cô và anh đã trở lại là người xa lạ, lòng cô lại trào dâng vị chua xót. . . . . .

Chậm rãi nằm xuống giường, cô mở to hai mắt nhìn trần nhà.

Cô không thể nào hiểu được tại sao anh muốn mời cô tham gia tiệc đính hôn của anh? Nếu quan hệ giữa hai người đã kết thúc, tại sao còn bắt cô phải đối mặt với hạnh phúc của anh và bạn gái?

Anh không bao giờ biết khi cô xoay người nghe anh đưa ra yêu cầu này, cô đã khó chịu tới nhường nào. . . . . .

Ji Eun đang chìm trong suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại di động của cô đột ngột vang lên.

Cô liếc qua dãy số hiển thị trên di động, lập tức nhấn phím trả lời, "Chị San!"

Giọng nói chị San như thể bề trên, "Chắc bây giờ cô không ngủ được phải không?"

Ji Eun nghi ngờ, "Dạ?"

Chị San nói chậm rãi, "Biết được tin tổng giám đốc đột nhiên đính hôn, tôi biết trong lòng cô cũng không dễ chịu gì!"

"Chị San, chị hiểu lầm rồi. . . . . . Bây giờ tôi cảm thấy rất ổn, ít nhất tôi đã có được tự do mà tôi vẫn mong muốn."

Ji Eun không thích tỏ vẻ yếu ớt trước mặt bất cứ người nào, cho nên lúc này cô cố gắng tỏ ra bình thản trước mặt chị San.

San Hye khẽ cười một tiếng, sau đó nói với cô lời nói thấm thía, "Nếu như cô thật sự có thể bình thản như thế này thì tốt rồi. . . . . ."

Ji Eun im lặng, bởi vì rõ ràng chị San đã nhìn thấu cô.

Chị thở dài trong điện thoại, hỏi sâu xa, "Ngày mai cô có tham gia tiệc đính hôn của tổng giám đốc không?"

Cô trả lời thành thật, "Tôi sẽ đi." Vào lúc này, quan hệ giữa cô và Hanbin cũng không có gì. Cũng chỉ là việc cấp trên mời cô tham gia tiệc đính hôn của anh, nếu cùng chung một công ty, với quan hệ cấp trên và cấp dưới, cô không có lý do gì để không đi cả.

. . . . . .

----

Sau khi nói chuyện với chị San xong, Ji Eun liền đến tủ quần áo, lôi tất cả Âu phục sang trọng ba mẹ tặng mà cô chưa bao giờ mặc ra, đặt bên cạnh chiếc gương lớn.

Cô thử từng bộ một, rất nghiêm túc lựa chọn một bộ âu phục đẹp nhất. . . . . .

Ngày mai, cô nhất định phải thật xinh đẹp tự nhiên trước mặt anh, tuyệt đối không thể để cho mọi người nhận thấy cô có bất kỳ khó chịu nào.

Ở công ty, không có ai biết thân phận thiên kim Hwang thị của cô, cho nên cô có thể mượn việc tham dự bữa tiệc lần này để "Giải thích" quan hệ giữa cô và Hanbin.

Về phần anh từng tuyên bố chuyện anh đang hẹn hò với thiên kim Hwang thị, như vậy khi tin Hanbin đính hôn cùng người phụ nữ khác truyền ra, chuyện này ắt sẽ trở thành quá khứ của Hanbin. . . . . .

____________

Về sau mình có đưa ai vào vai phản diện cũng không phải vì mình anti người đó đâu nha.
Tại vì mình chỉ muốn bê dàn trai xinh gái đẹp vào truyện để mọi người dễ hình dung thôi nha..

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro