Chap 27
- P'Lingling...!!
- Xin lỗi, tôi đi nhầm phòng
Lingling cười cười sau đó định kéo tay Bow đi nhưng đã bị cô ghì lại
- Không có nhầm đâu, cậu đến đúng nơi rồi
- Lingling Kwong...cậu giỏi lắm, trốn biệt tâm cả năm trời. Biết mọi người lo cho cậu lắm không hả
Ying bước đến đánh nhẹ vào vai Lingling
Lingling ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô khó hiểu quay sang lại thấy Bow đang cười với Ying, Lingling nhận thấy có gì đó sai sai. Bắt gặp được ánh nhìn của bạn mình, Bow và Ying liền dừng ngay nụ cười.
- Chuyện này rốt cuộc là sao?
Lingling ghé sát tai Bow thì thầm
- Không có gì cả
- Cho tụi chị cùng tham gia với
Cô kéo tay Lingling đi đến chỗ Orm và mạnh tay đẩy bạn mình ngồi xuống sau đó chạy đến ngồi cùng Ying.
Lingling bắt gặp được ánh mắt của Orm vẫn luôn nhìn mình, cảm xúc trong Orm dâng trào khi nhìn thấy Lingling vẫn bình an vô sự. Trái tim cô gào thét muốn cô hãy ôm lấy người kia ngay nhưng lý trí lại tàn nhẫn bắt cô đè nén những cảm xúc ấy lại, buộc cô phải ngồi yên. Lingling nhìn Orm trong lòng dâng lên một nỗi đau xót, khó chịu, cô lại lần nữa cảm nhận được trái tim yếu ớt đang nhẹ nhàng rên rỉ những tiếng đau đớn trong lòng, cô cảm thấy đến việc hít thở cũng khó khăn. Trước mắt cô, một Orm Kornnaphat điềm tĩnh, lạnh lùng và ít nói đến xa lạ, ánh mắt vô hồn, khuôn mặt vô cảm, cô nhận thấy cả thế giới lúc lúc này dường như chỉ còn lại mỗi mình một Orm Kornnaphat với sự cô độc, sự ngọt ngào ngày ấy nay chỉ còn lại sự im lặng đầy lạnh lẽo, đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp ấy giờ đây lại nhuốm đầy sự bi thương tuyệt vọng, nụ cười rạng ngời luôn nở trên môi của ngày trước giờ đây chỉ là nụ cười nhợt nhạt khiến những đường nét xinh đẹp kia dường như lúc nào cũng có thể rơi xuống những giọt lệ. Em đã ốm đi rất nhiều, ốm hơn những lần gặp nhau trước đây
Lingling có rất nhiều điều muốn nói với em nhưng giờ đây cô lấy tư cách gì để nói, chính cô là người hết lần này đến lần khác đẩy em ra, làm tổn thương em. Cả Orm cũng đồng dạng, nhưng dường như bức tường vô hình ngày đó vẫn còn và nó trở thành rào cản ngăn cách cả hai. Orm chỉ ngồi lẳng lặng ngắm nhìn khuôn mặt, hình dáng của người ngồi cạnh bên. Đối với cô đó chính là mỹ cảnh đẹp nhất, Orm nhắm mắt chầm chậm hít nhẹ mùi hương nước hoa trên người Lingling Kwong, tận hưởng sự yên bình tưởng chừng như đã mãi mất đi. Một lúc sau Lingling mới chầm chậm lên tiếng
- Em say sao?
- ...Ừm, chỉ một chút. Có lẽ em không quen uống rượu pha, không biết Kwang đã trộn mấy loại rượu lại với nhau
Orm hơi kinh ngạc, cô cứ tưởng bản thân nghe lầm. Cô dời mắt nhìn qua Lingling, nhìn vào ánh mắt đầy thâm tình kia khiến trái tim tưởng chừng như đã bị đóng băng lại được nóng chảy. Orm khẽ gật đầu, nhỏ giọng chỉ đủ để cho cô và Lingling nghe
Thấy Lingling và Orm cứ trầm lặng không nói gì, Ying như nghĩ ra được gì đó liền kéo Kwang lại thì thầm. Kwang nghe vậy liền bật cười lớn, anh đầy phấn khích liên tục vỗ tay tán thành, đây chính là cơ hội tốt để cho bạn anh tìm lại tình yêu
- Đông đủ rồi, hay chúng ta chơi thật hay thách đi
- Phải đó, ai không hoàn thành sẽ bị phạt rượu
Tất cả mọi người có mặt đều tán thành, Kwang chọn lấy một chai rượu rỗng để làm vật xác định xem ai đi trước
Kwang là người bắt đầu, như đúng ý chai rượu sau khi quay một vòng lại dừng trước mặt Orm. Cả Kwang, Ying và Bow đều vỗ tay đầy phấn khích
- Mọi người cố ý đúng không??
Lingling nhíu mày, cô đoán việc này đã có sự sắp đặt từ trước
- Không có...
- Orm, cậu chọn thật hay thách
Giọng Kwang đầy phấn khích hướng mắt nhìn về phía Orm
- Mình có thể không tham gia không...??
- Không thể...
Cả Ying, Bow và Kwang đều đồng thanh đáp. Cơ hội duy nhất làm sao họ có thể bỏ qua, Lingling chỉ biết lắc đầu nhìn bạn mình rồi lại dời mắt nhìn qua Orm
- Được rồi...mình chọn thách
- Tuyệt...mình thách cậu hôn người kế bên
Kwang nghe được câu trả lời liền không kìm sự phấn khích mà đứng bật dậy vỗ tay cười thích thú. Nhưng biết mình thất thố liền điềm tĩnh ngồi lại, vì muốn để Lingling và Orm hôn nhau, anh đã pha hai ba loại rượu có nồng độ hơi cao hoà vào nhau sau đó đổ ra một cái lý rồi đưa ra thử thách
Orm đỏ mặt quay sang nhìn Lingling, thấy chị nhíu mày tưởng rằng chị khó chịu khiến trái tim cô hụt hẫng đau nhói. Sau bao nhiêu năm chị vẫn không muốn cô chạm vào, Orm nở một nụ cười tự giễu và chua xót
- Mình uống...!!!!
Vì không muốn để Lingling thêm tức giận nên cô đã chọn uống ly rượu khiến Kwang, Ying, Bow và những người có mặt đứng hình. Bầu không khí bỗng chốc trầm xuống, trở nên nặng nề
Ying và Bow khẽ liếc nhìn qua Lingling - người đang cầm ly nước lọc cứng ngắc kia, ánh mắt không thể nào giấu hết được những cảm xúc đang hỗn loạn trong lòng. Lingling quay sang nhìn Orm, ánh mắt nhuốm đầy sự bi thương, tội lỗi và ray rứt không thôi. Trái tim cô đau nhói như vừa bị ai đó xé ra thành hàng trăm mảnh nhỏ khi nhìn thấy Orm từ một cô gái năng động, hoạt bát lại đột nhiên thu mình lại, xa cách với tất cả mọi người. Nhìn tầng tầng lớp lớp sự bi thương cô độc đang bao phủ lấy em khiến trái tim cô nhức nhói, linh hồn cô như sắp vỡ vụn. Dù bản thân có giỏi kiềm nén cảm xúc ra sao nhưng nhìn Orm như vậy khiến cô đau lòng, không nở
Ngay khi cô định mở môi để đón nhận thứ chất lỏng ấy vào người thì một bàn tay thon dài đã ngăn cô lại
- Em say rồi...
- Không cần...
Lingling đưa tay định lấy ly rượu nhưng đã bị Orm đẩy ra, cô một hơi uống cạn khiến những người có mặt đều kinh ngạc và đau lòng. Kwang không nghĩ Orm sẽ uống ly rượu đó, lòng anh có chút tội lỗi và đau xót
Lingling hoàn toàn bất ngờ trước hành động của Orm, thời gian như đông cứng lại, cô nhận thấy được sự tuyệt vọng trong ánh mắt và lời nói của em. Lingling cảm thấy không khí bao quanh mình đang dần bị rút cạn, trái tim bị bóp nghẹt lại đến mức không thở được. Nước mắt cô bất giác rơi ra, chắc chắn một năm qua em đã chịu nhiều uất ức, đau khổ thêm cả cô lại nhẫn tâm với em. Chỉ nghĩ đến đã khiến trái tim cô nhức nhói
Vì Kwang pha những loại rượu có nồng độ hơi cao nên một ly ấy đã khiến cô choáng váng, say càng thêm say. Cô lảo đảo đứng lên cố gắng đi về cánh cửa nơi Jus đang đứng phía ngoài, Kwang muốn đỡ lấy bạn mình nhưng đã bị cô thẳng thừng đẩy ra. Giờ phút này cô không muốn ai chạm vào mình
- Lingling, cậu đưa Orm về đi...
Ying kéo lấy cánh tay bạn mình, giọng đầy lo lắng
Orm đẩy cửa đi ra khiến Jus vô cùng hoảng loạn. Anh vốn không dám chạm vào cô chủ của mình, đang loay hoay không biết làm sao thì Lingling chạy ra, cô nắm lấy tay Orm kéo về phía mình.
- Khoan đã, hãy để tôi đưa em ấy về
Orm cố gắng giãy dụa để thoát khỏi vòng tay Lingling, nhưng càng giãy thì Lingling càng siết chặt cái ôm khiến cô đành phải từ bỏ không phản kháng để mặc cho Lingling ôm lấy và dìu mình, cô hoàn toàn buông lỏng bản thân. Jus thấy vậy cũng an tâm
- Vậy được, xin nhờ chị chăm sóc cô chủ
Vì biết Lingling từ trước, nên anh hoàn toàn tin tưởng khi giao Orm cho cô. Anh ngỏ ý muốn đưa cả hai về nhưng cô đã từ chối vì không muốn để ai biết nơi cô ở
- Không cần, tôi sẽ bắt taxi về
- Vậy được, tôi sẽ giúp chị gọi một chiếc taxi
Nói rồi anh đi gọi một chiếc taxi cho cả hai, nhưng vì không an tâm nên anh đã lẳng lặng lái xe đi theo. Anh giữ một khoảng cách nhất định, đến khi thấy Lingling đưa Orm về đến nhà mình anh mới an tâm trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro