Chap 29

- Đến khi bản thân chị hồi phục hoàn toàn thì chị mới dám nghĩ đến việc trở về tìm lại em

- Chị không nghĩ Bow sẽ đưa chị đến đó, chị không biết tại sao Ying cùng Kwang lại biết chị còn sống. Chị thật sự không hề liên lạc với họ

- Chị...

- Đủ rồi...!!!

Orm bịt chặt cả hai tai lại hét lớn lên, cô không muốn nghe thêm bất cứ điều gì nữa. Cô sợ bản thân sẽ lại rung động một lần nữa

- Đủ rồi...đủ rồi, tôi không muốn nghe nữa. Chị có biết khi nhìn thấy chị còn sống tôi vui đến chừng nào không, tôi rất muốn chạy ngay đến ôm lấy chị. Nhưng tôi lại không thể, tôi sợ nếu như ôm lấy chị một lần rồi lại xa chị nghìn lần

- Tại sao biết rõ đau đớn nhưng tôi vẫn không thể ngừng yêu chị, không thể quên được chị. Lingling Kwong, tôi thật sự mệt rồi, tôi đã chạy theo chị suốt tận 6 năm qua, khóc vì chị đã nhiều rồi nhưng đến cuối cùng vẫn không nhận lại được gì, một cái quay đầu của chị cũng không...

- Thời gian không chữa lành nỗi đau nào cả. Thời gian bắt chúng ta phải học cách chấp nhận sự thật dù có phải đau đớn ra sao

- Chẳng phải chị luôn muốn đẩy tôi ra xa, tránh khỏi cuộc đời chị mà phải không

- Chị không có...

- Nếu chị không yêu tôi nữa thì hãy nói ra, tôi sẽ rút lui. Tại sao chị lại cho tôi có được cảm giác ngọt ngào yêu thương rồi lại vô tình như vậy, chị có biết nó đau như thế nào không...

Orm nghẹn ngào nói, hôm nay cô dường như được trút ra hết tất cả nỗi đau mà bản thân đã trải qua. Chỉ khi ở trước mặt Lingling Kwong cô mới trở nên yếu đuối như vậy, cô không cần phải giả vờ mạnh mẽ nữa

- Chị xin lỗi N'Orm, là chị đã gây ra cho em quá nhiều tổn thương. Chị không mong em sẽ tha thứ cho chị, chị chỉ cần em vui vẻ, trở về làm Orm Kornnaphat của trước đây

- Chị nghĩ tôi có thể trở về như trước đây được không, khi trái tim lẫn linh hồn của tôi đều đã ở nơi chị. Làm sao mà người ta có thể sống được, khi ai đó đã mang trái tim của mình đi, nó chỉ đập một cách vô thức mà thôi.. Nỗi nhớ chị đã chật cứng trái tim của tôi rồi...

Orm nở một nụ cười nhạt, ánh mắt bi thương chứa đầy sự tuyệt vọng. Trái tim cô lại rên lên vì đau đớn, tất cả mọi thứ của cô đều đã gửi trao cho người con gái này. Thế mà bây giờ người con gái ấy lại muốn cô trở về cuộc sống ngập tràn màu sắc của trước đây khi không còn người đó bên cạnh

- P'Lingling, chị không có lỗi gì hết. Em chưa bao giờ ghét chị hay hận chị cả, người em yêu duy nhất cả cuộc đời này chỉ có chị. Dù có phải tan nát thêm nhiều lần nữa thì em cũng sẽ nhặt lại từng mảnh vụn ấy mà yêu chị

Orm đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang chảy dài trên khuôn mặt mình, nở một nụ cười. Cô chưa bao giờ hối hận vì đã dành trọn tình yêu chị, điều khiến cô hạnh phúc nhất chính là được gặp chị và yêu chị. Khoảng thời gian đó không dài nhưng đủ để cô khắc cốt ghi tâm

- Nhưng có lẽ sự cố gắng của em cũng không thể làm lay động 1 người đã hết tình cảm với em. Em đã cố gắng hết sức rồi vẫn không được chị để ý tới. Vậy thì em trả chị về với cuộc sống tự do mà chị mong muốn vậy

- Chị yêu em, chị luôn yêu em dù là trước đây hay hiện tại và cả tương lai vẫn sẽ như thế. Em là người đầu tiên cũng là người cuối cùng có được trái tim chị... Nhưng mà...

Lingling nói đến đây vì quá xúc động nên đã ngưng lại, cổ họng nghẹn ngào không nói được thêm lời nào nữa. Đôi mắt long lanh, cô không dám nhìn thẳng vào mắt em. Orm thấy vậy tâm trạng càng thêm trùng xuống. Em thấy đau lắm, đau ở ngực trái, nhưng cô không trách chị nữa ngược lại chỉ nở một nụ cười đau xót cho chị cũng như xót xa cho chính bản thân mình, xót xa cho cuộc tình của cả hai

- Lingling Kwong, trạm dừng đến rồi, đến lúc em phải xuống. Chúc chị đến bến bình an và hạnh phúc nữa đời về sau. Sau này chị vẫn là Lingling Kwong, còn em sẽ trở về làm chính mình. Em không muốn cố gắng nữa, em sẽ làm những điều mà em thích

Yêu một người không dành cho mình cũng giống như ôm một cây xương rồng, càng ôm chặt càng đau. Orm Kornnaphat thật sự muốn buông tay Lingling Kwong, cô không cố chấp nữa. Cô yêu chị, yêu đến mức không chừa cho bản thân một đường lui. Từng vì chị mà bỏ qua tất cả các mối quan hệ và thu mình lại vào cuộc sống chỉ có chị, vì chị mà chịu ấm ức, khóc rất nhiều đêm nhưng vẫn không nỡ rời đi. Lingling Kwong chính là người đầu tiên và duy nhất mà Orm Kornnaphat yêu đậm sâu như vậy.
Nhưng dù cô gắng thế nào em cũng không chạm tới trái tim chị được nữa rồi... Đến cuối cùng, Lingling Kwong vẫn có thể thuộc về bất kỳ ai, chỉ là không phải của cô mà thôi. 6 năm chờ đợi, 6 năm theo đuổi người con gái mình yêu nhưng đến cuối cùng vẫn không thể có lại được trái tim chị. Cô vẫn sẽ yêu chị nhưng sẽ chỉ còn trong thầm lặng, cô vẫn luôn yêu chị dù không còn chị bên cạnh. Cô sẽ mang theo mối tình này đi hết quãng đường còn lại

Sắp mưa rồi... là mưa ngoài trời hay mưa trong lòng, liệu có đúng như người đời thường nói sau cơn mưa trời sẽ sáng, liệu có thật sự sáng không??? Sau khi chia tay liệu Orm Kornnaphat có thể quên được Lingling Kwong ???

- ...

Linh hồn của Lingling Kwong giờ phút đó cũng đã rơi vào vực thẳm. Trái tim của cô như bị ai xé thành trăm ngàn mảnh nhỏ khi thấy Orm Kornnaphat đau đớn như vậy. Là do bản thân cô đã quá nhu nhược và sợ hãi, cô chạy trốn, không dám đối diện với thực tại, không dám đối diện với tình cảm của em. Sự ra đi của Anna như một nỗi ám ảnh đeo bám cô suốt bao nhiêu năm qua để rồi cô lại tàn nhẫn dùng chính nỗi đau đó làm tổn thương người con gái cô yêu hết lần này đến lần khác. Nhưng Orm lại không hề ghét hay oán hận mình khiến cô càng cảm thấy tội lỗi. Rõ ràng là bản thân còn tình cảm với em, nhưng lại không dám chủ động mở lòng. Thời gian không làm mờ đi điều gì, nó chỉ càng làm những vết sẹo xấu xí hằn rõ lên rồi lại bung ra rỉ máu. Đau càng thêm đau... Lingling chỉ chôn chân đứng tại chỗ nhìn Orm Kornnaphat bước về phía cô, cô không muốn tránh đi vì tận sâu trong trái tim mách bảo cho cô biết rằng bản thân không được để Orm Kornnaphat rời khỏi đây, vì một khi Orm Kornnaphat bước qua cô, thì cả đời này Orm Kornnaphat có lẽ sẽ không vì cô mà ngoảnh lại một lần nào nữa.

- Em hãy ở lại đây, chỉ một đêm nay thôi. Sau đêm nay chị sẽ không xuất hiện trước mắt em nữa

Khi Orm thật sự sắp bước ngang qua ra khỏi cuộc đời cô thì Lingling đã nắm lấy tay em giữ lại

Orm trái tim hẫng đi một nhịp, Lingling thật sự không giữ cô lại, chị thật sự muốn cô bước ra khỏi cuộc sống của chị. Trái tim cô lại nhói lên, Orm không đáp nhưng thay vào đó là cái gật đầu.

- Em mệt rồi, chị sẽ giúp em đi chuẩn bị nước ấm để tắm thư giãn sau đó hãy vào phòng chị ngủ. Đêm nay chị sẽ ngủ ở phòng khách

- Lingling Kwong, đây là đêm cuối cùng. Em muốn được trở về thời gian trước đây, muốn được chị chăm sóc cho em

Lingling nhìn Orm, đôi mắt em tràn đầy sự buồn bã và hờn tủi. Đứa trẻ nghịch ngợm của cô năm nào giờ đây đã trưởng thành nhanh như vậy, dù đau lòng hay uất ức cũng kiềm nén tất cả cảm xúc trong lòng. Nghĩ đến khiến lòng đau nhói, sự tội lỗi trong cô ngày càng lớn. Lingling gật đầu, cô sẽ không từ chối em nữa. Nhưng có lẽ sự quay đầu của cô cũng đã muộn

- Được, vậy để chị đi chuẩn bị

Lingling nở một nụ cười đã lâu không xuất hiện trên đôi môi, cô nhẹ giọng đáp

.....

Sau khi thấy Lingling đã rời đi hẳn sắc mặt Orm liền thay đổi, cơn thịnh nộ bốc lên, ánh mắt đầy lửa hận, một màn đen u ám xuất hiện trên gương mặt.

- Anh dám động vào người phụ nữ của tôi, vậy thì tôi sẽ không cần phải nể mặt nữa

Cô bước đến lấy điện thoại trong chiếc túi xách của mình và nhấn số gọi, sau vài giây Jus đã bắt máy

- Tôi nghe thưa cô chủ

- Jus, tôi muốn anh cho người đánh sập toàn bộ cổ phiếu của công ty Win

- Dạ...

Jus giọng đầy kinh ngạc trước câu nói của Orm, anh đoán biết Orm đã biết được sự thật. Win đã động đến người không nên động

- Anh dạ cái gì, lỗ tai anh bị hư hay sao mà không nghe những gì tôi nói...!!!

Orm lạnh nhạt đáp, giọng nói vô cùng sắc bén nếu sơ sẩy chạm vào chắc chắn gặp nạn. Jus ở bên kia đầu dây toát hết mồ hôi vì sợ hãi

- Tôi thành thật xin lỗi thưa cô chủ, sáng ngày mai tôi sẽ cho anh em xử lý

- Tôi muốn ngay bây giờ...!!!

Giọng Orm liền trầm xuống, mùi thuốc súng đang được tích tụ dần

- Dạ rõ, tôi sẽ cho người của mình xử lý ngay bây giờ. Đại tiểu thư còn gì căn dặn không ạ, có cần tôi giải quyết luôn anh ta

- Không, nếu hạ bệ anh ta một lần thì quá dễ dàng cho hắn rồi. Tôi sẽ từ từ đùa với hắn, Lingling từng trải qua những gì tôi sẽ bắt anh ta nếm trải gấp đôi. Dám động vào người phụ nữ của tôi...

-----------

Tạm thời là vậy, sốp hết nghĩ ra rồi. Không biết có mắc lỗi gì không 😅😅

Sau chap này có lẽ sốp sẽ off thêm vài ngày nữa, sau khi trở lại sẽ đăng bù lại 😆

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro