Chap 3
Buổi tổng duyệt chỉ kéo dài 1 tiếng. Chúng tôi lần lượt đi ra lấy xe. Nhưng đáng tiếc là cổng ở bãi đỗ xe chưa mở. Tôi cùng mấy đứa bạn ngồi xuống gốc cây gần đấy.
Tán gẫu được một lúc, cậu ấy từ xa tiến đến. Tôi nhìn thấy cậu ấy. Cô bạn gần thân kia cũng nhìn thấy, cố ý chỉ cho tôi. Nhưng cậu ấy không nhìn tôi. Cậu ấy lướt qua tôi, đi về phía bãi đỗ xe. Được một lúc, tôi không thấy cậu ấy đi ra. Tôi ngoảnh mặt lại, cậu ấy đang đứng trên bệ trồng cây, tay đang cầm mấy chiếc lá. Hơn thế, cậu ấy cũng đang nhìn về hướng của tôi.
Một buổi gặp mặt, tôi và cậu ấy, ánh mắt chỉ giao nhau, còn không ai nói ai câu nào.
Hôm nay, trường chúng tôi tổng duyệt lần cuối để sáng mai khai giảng. Tôi vẫn như vậy, sát giờ mới có mặt trong hàng. Lúc chúng tôi đang đứng tán gẫu, cô chủ nhiệm đứng bên cạnh tôi từ lúc nào. Khoảng cách khá gần, mà tôi thì cao hơn cô nên phải cúi xuống. Nếu nhìn từ đằng sau, góc nhìn trông có hơi mờ ám.
Mấy đứa bạn xung quanh thấy cô đi rồi mới kéo tay tôi, tò mò chuyện gì. Tôi vừa quay xuống kể lể các thứ, cậu ấy từ bên dưới đi lên. Điểm khác biệt so với hôm qua là cậu ấy không còn đội chiếc mũ màu đen và đã thay một đôi giầy khác.
Cậu đi lên trước. Vẫn vị trí lớp trưởng ngồi hàng đầu tiên đấy. Việc tổng duyệt khai giảng khá chán. Các em học sinh mới vào trường mới phải diễu hành qua sân khấu. Còn những khối khác chỉ có việc đứng lên vỗ tay, bày ra vẻ mặt hào hứng chào mừng các em mới vào trường.
Như mấy hôm trước, tôi ngồi hàng gần cuối. Mặc dù rất muốn lên hàng đầu ngồi để có thể gần cậu ấy nhưng tôi lại không dám. Tại sao lại không dám ư? Tôi cũng không biết nữa.
Tổng duyệt được hơn 1 tiếng, tôi chán nản lấy điện thoại ra xem thông báo trên Instagram. Thỉnh thoảng cũng có liếc nhìn cậu ấy.
Bóng lưng cậu ấy khá lớn. Bờ vai cũng không gọi là rộng. Mái tóc được dùng keo vuốt ngược ra đằng. Chiếc áo sơ mi trắng thấm đẫm mồ hôi.
Không hiểu sao, hôm nay tôi lại tràn trề động lực. Tôi hạ quyết tâm đi lên hàng trên ngồi. Nhìn trái nhìn phải một hồi, tôi quyết định thương lượng với cô bạn ngồi hàng 3. Tôi biết rằng làm vậy tôi có phần hơi độc ác. Bởi vì cô bạn ngồi hàng 3 đó cũng đang ngồi cạnh crush. Giờ tôi muốn đổi chỗ không phải cố tình cắt đứt phút giây hạnh phúc của cô bạn kia sao? Nhưng rồi, tôi vẫn ích kỷ làm như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro