Chương 6: Lời hứa, Xác chết Là cái giá của sự may mắn

Bản quyền © [The SoL] 2025. Mọi hình thức sao chép hoặc sử dụng mà không có sự cho phép của tác giả là vi phạm bản quyền.

Chương 6: Lời hứa, Xác chết Là cái giá của sự may mắn

Sô nhìn Sa, cô gái cao ráo với làn da mịn màng nhưng luôn có ánh mắt buồn thăm thẳm. Sa không chỉ đẹp bên ngoài, mà còn có một vẻ đẹp mạnh mẽ, kiên cường, như thể cuộc sống trong nhà chứa đã rèn cho cô một ý chí thép. Tóc cô buông xõa, đôi mắt luôn như dò xét, nhưng ẩn sau đó là một sự dịu dàng, một nỗi cô đơn chỉ những ai đã trải qua nhiều sóng gió mới hiểu.

Sô, với giọng điệu thật sự nghiêm túc nhưng không kém phần hài hước, nói dối: "Tôi là người của thành Mass, đến đây để dò la thông tin, nhưng... ờ, tôi cũng cần một chỗ nghỉ ngơi sau giờ làm việc căng thẳng." Sa nhìn cậu, mắt nheo lại, không rõ là tin hay đang nghi ngờ.

Trong lúc đó, Sa nhớ lại một đêm cô nghe trung sĩ của thành Cute nói chuyện trong nhà chứa, khoe khoang về kế hoạch tấn công một thành nào đó. "Anh muốn biết thông tin? Tôi có cái anh cần, nhưng không miễn phí đâu," cô nói, giọng đầy ẩn ý.

Sô mắt sáng lên, quyết tâm: "Sa, cô phải dẫn tôi tìm người giới thiệu để làm người dọn xác trong quân đội. Tôi cần nghe ngóng thông tin đó để... ờ, để không bị bất ngờ!"

Sa cười nhẹ, nhưng giọng nói lại đầy quyết liệt: "Muốn tôi dẫn đường, anh phải chuộc tôi ra khỏi đây. Nếu không, tôi sẽ không giúp."

Sô chợt nhớ ra túi tiền trống rỗng của mình, lúng túng: "Tôi... tôi không còn tiền khi vào đây. Nhưng nếu làm công việc đó, tôi sẽ có tiền để chuộc cô ra, không phải vì tôi muốn làm mà vì... ờ, vì tôi cần cô!"

Sa bán tín bán nghi, nhìn Sô từ đầu đến chân. "Làm sao tôi biết được anh sẽ giữ lời? Những lời hứa trong nhà chứa này, rẻ như bèo."

Sô cố gắng thuyết phục, lời lẽ mơ hồ nhưng đầy cảm xúc: "Tôi hiểu cô không tin tôi. Nhưng tôi đang chiến đấu cho một điều gì đó lớn hơn bản thân mình. Tôi hứa, khi mọi chuyện xong xuôi, tôi sẽ giúp cô thoát khỏi đây. Đó là lời hứa của một người đang đánh cược cả cuộc đời mình để... ờ, để không phải quay lại đây nữa!"

Sa im lặng, ánh mắt cô như cố tìm kiếm sự chân thành trong lời nói của Sô. Sau một lúc dài suy nghĩ, cô thở dài, quyết định: "Được rồi, tôi sẽ dẫn anh đi tìm người giới thiệu. Nhưng nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng cho cả hai chúng ta. Và đừng nghĩ mình có thể thoát khỏi đây mà không giữ lời với tôi!"

Sô gật đầu, lòng tràn đầy hy vọng. Họ bắt đầu lẻn qua những con phố nhỏ, nơi ánh sáng mặt trời khó lòng len vào, hướng về một góc khuất của thành Cute, nơi có thể tìm thấy những người có thể giúp Sô tiếp cận quân đội. Mỗi bước đi của họ đều đầy cảnh giác, nhưng cũng không thiếu những khoảnh khắc hài hước nhẹ nhàng khi Sô cố tỏ ra tự tin trước Sa, người lúc này đang dẫn đường với vẻ mặt nửa ngờ vực, nửa hy vọng.

Cuộc gặp với quản lý đội dọn xác chiến binh

Sa dẫn Sô đến một con hẻm nhỏ, nơi một người đàn ông gầy gò, với ánh mắt sắc bén đang đứng. Ông là quản lý đội dọn xác. Ông nhìn Sô từ đầu đến chân, giọng lạnh lùng: "Cậu muốn làm việc này à? Đây không phải chuyện đùa đâu, chỉ có xác chết và máu thôi."

Sô gật đầu, giọng kiên định: "Dạ, cháu biết rồi, cháu cần công việc này."

Công việc của Sô là đưa xác chết của những binh lính không may mắn chết trong khi tập trận lên xe đẩy và đẩy ra nơi tập trung xác. Đây là cơ hội để cậu tiếp cận thông tin từ những người lính, biết đâu có thể tìm được manh mối về kế hoạch của thành Cute.

Sau khi Sô được nhận vào làm việc, Sa nhìn cậu, ánh mắt đầy ý nghĩa, như muốn nhắc nhở: "Đừng quên lời hứa của anh đấy." Rồi cô rời đi, để lại Sô với công việc mới và trọng trách nặng nề.

Sô cảm thấy quyết tâm tràn ngập trong lòng, nhưng không quên tự trêu mình: "Phải sống sót, không chỉ vì mình mà còn vì Hà, vì Sa, và cả vì... ờ, vì cái công việc dọn xác này không phải ai cũng làm được!" Cậu biết rằng đây là cơ hội để cậu tiếp cận thông tin cần thiết, để giải phóng thành Bướm và giữ lời hứa với Hà và Sa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro