Chap 14 (18+)

Lưu Vũ đang nửa nằm trên bàn làm việc, cả người cứng đờ, eo không thoải mái, Santa cúi người đè lên, giữ eo và chân của Lưu Vũ. Thắt lưng Lưu Vũ rất đau, cậu không còn chút sức lực nào, hai tay cũng hoàn toàn bị chế trụ, giống như một con cá nằm trên thớt sắp bị làm thịt.

Lúc này càng muốn tránh càng khơi dậy dục vọng chinh phục, Lưu Vũ nhận thức rõ chân lý này. Cậu chỉ có thể nhẹ giọng cầu xin tha thứ, hai mắt ngấn nước, lông mi khẽ run, tựa hồ còn có chút kích động, nước mắt cũng rơi xuống.

"Ông xã... Eo đau...."

"Tôi thật sự không làm gì được em." Santa bất đắc dĩ lắc đầu, vừa định đứng dậy, lại bị động tác kéo cà vạt của Lưu Vũ ngăn lại.

Santa cúi đầu xuống, Lưu Vũ dùng hai ngón tay nắm lấy đuôi cà vạt của hắn, đầu ngón tay trắng nõn mềm mại, ở dưới thân hắn nhẹ nhàng thở hổn hển, đôi mắt ngấn nước mơ hồ.

Làn da của Lưu Vũ vốn trắng nõn, nhưng lúc thẹn thùng lại có vẻ hồng hào dịu dàng, sắc môi cũng phi thường diễm lệ, giống như điểm một chút mận đỏ trong tuyết, xinh đẹp diễm hồng. Môi châu đầy đặn chu lên, trông rất mềm mại, thật muốn cắn lên. Hình như bờ môi có chút khô, đầu lưỡi không nhịn được liếm một chút, còn dính chút nước, càng thêm hấp dẫn.

Làm người nhìn muốn một ngụm nuốt vào bụng.

Nhưng Santa luyến tiếc, luyến tiếc làm Lưu vũ đau.

"Đừng nháo." Santa thấp giọng dạy dỗ, nhưng trong biểu cảm chỉ có cưng chiều, Lưu Vũ bĩu môi, đành phải buông tay.

Hoa hồng nhỏ nổi giận rồi.

Santa không nhịn được cười, đành phải dỗ dành, thế là hắn cúi xuống đặt lên môi Hoa hồng nhỏ một nụ hôn.

Thật sự, rất mềm rất ngọt.

Bàn tay của Santa rất đẹp, tinh tế thon dài, khớp xương rõ ràng, đẹp nhưng vô cùng mạnh mẽ. Đôi bàn tay này dường như được sinh ra để cầm những tác phẩm nghệ thuật, chúng rất đẹp mắt. Mà lúc này, đôi tay này xuyên qua lớp vải mỏng ôm lấy eo thon, không ngừng xoa nắn. Đôi khi nó xoa vùng nhạy cảm trên eo, chọc Lưu Vũ không nhịn được cười. Cuối cùng cậu bị Santa hung hăng hôn xuống trước khi cậu trở nên ngoan ngoãn, chớp đôi mắt, cụp mắt một cách ngây thơ, tùy ý cho Santa xoa eo.

"Được rồi." Santa cẩn thận cài cúc áo, vuốt lại những nếp gấp trên quần áo của Hoa hồng nhỏ, bế Hoa hồng nhỏ lên, đặt cậu trên đùi của mình. Hoa hồng nhỏ rất nhẹ, hắn nhéo nhéo vòng eo mảnh khảnh của cậu, có thể dễ dàng bế cậu lên, không khác gì ôm một đứa trẻ.

Hoa hồng nhỏ hai chân quấn quanh eo Santa, vùi đầu vào trong ngực Santa, tìm một tư thế thoải mái, đôi mắt nửa mở nửa nhắm, có chút buồn ngủ. Santa nhéo nhéo khuôn mặt non nớt mịn màng của Hoa hồng nhỏ, cưng chiều nói: "Đói không? Có muốn đi ăn cơm không?"

Lưu Vũ lắc lắc đầu, không quá đói, chỉ thấy buồn ngủ, hơn nữa mới hơn mười giờ. Cậu nhịn không được mở miệng: "Ngài Uno ngài muốn chuyển sang nghề chăn lợn sao?"

Santa cười khẽ xoa xoa đầu Lưu Vũ.

"Em béo lên rồi." Cậu nhéo mặt mình, so với trước kia mập mạp hơn rất nhiều, trên eo cũng có nhiều mỡ, không còn gầy như trước. Tất cả là do ngài Uno luôn mua đồ ăn ngon cho cậu, cậu béo lên rồi!

"Ừ, tôi chỉ muốn nuôi con heo nhỏ là em thôi." Santa ôm Hoa hồng nhỏ trong lòng, chỗ nào béo, cậu vẫn còn rất nhẹ, phải có một chút thịt mới đáng yêu.

Lưu Vũ kiên trì nói: "Nhưng lợn tuổi thọ chỉ có hai mươi năm, em chết thì làm sao? Ngài lại đi tìm một con heo con mới sao?"

Santa nhướng mày, ôm cậu chặt hơn: "Nhưng tôi chỉ muốn em con heo nhỏ này, phải làm sao đây. Nếu em đi rồi, tôi không muốn những chú heo con khác."

"Thật không?"

"Thật."

"Vậy được rồi."

Ngài Uno vẫn là như vậy, vẫn sẽ những nói lời âu yếm, đáp án làm cậu rất thỏa mãn. Hoa hồng nhỏ tâm tình vui vè, ngẩng đầu lên, hôn ngài Uno: "Đây là phần thưởng."

Nụ hôn này quá nhẹ, còn chưa kịp lưu lại trên môi, ánh mắt Santa tối sầm lại, trầm giọng nói: "Tôi muốn một phần thưởng nữa."

Phần thưởng khác?

Santa nhắc nhở: "Nói cái gì đó tốt đẹp dỗ tôi."

Lưu Vũ suy nghĩ, răng cắn môi, theo bản năng gọi một tiếng: "Ông xã." Âm thanh trong trẻo thanh thúy, lông mi rung động trong bóng tối, khóe mắt hơi nhếch lên, ý cười trên khuôn mặt của cậu làm cho cậu trông thậm chí còn đẹp hơn. Vô tình, tay cậu kéo mạnh góc áo Santa, ngây thơ lại dụ hoặc.

Qua thật lâu sau không nghe thấy Santa trả lời, Lưu vũ có chút khẩn trương, vô thức siết chặt hai chân đang quấn quanh eo hắn. Santa không thể chịu đựng được nữa, đứng dậy ấn Hoa hồng nhỏ trong ngực lên bàn, hôn mãnh liệt. Trong lúc tất cả lý trí đều tan thành mây khói, hắn lại nghĩ đến cái lưng của Lưu Vũ, liền hơi do dự.

Nhưng trong giây tiếp theo, sự tỉnh táo của hắn lại biến mất.

Hắn nghe thấy Lưu Vũ thở hổn hển, dùng giọng nói ngọt ngào và quyến rũ nói: "Ông xã, em muốn."

Những lời này rơi vào tai Santa – hắn chỉ muốn ăn thịt Lưu Vũ ngay lập tức, muốn hung hăng nuốt chửng cậu vào bụng, muốn đem cậu biến thành một vũng nước suối, chỉ còn lại gợn sóng lăn tăn.

Mà Santa thực sự làm như vậy – Lưu Vũ đang mặc quần đùi, ống quần rất rộng, hai tay từ bên dưới luồn vào, kéo nhẹ một cái, đôi chân trắng nõn và mịn màng của cậu lộ ra ngoài không khí. Bên trong đùi dấu hôn còn chưa biến mất, tím tím xanh xanh, trong mắt Santa lại là một cảnh tượng khác.

Một góc áo thun bị vén lên, lộ ra vòng eo trắng nõn non nớt, vòng eo xinh đẹp. Hắn nhẹ nhàng véo, liền lưu lại dấu tay cùng vệt đỏ không dễ biến mất trong một thời gian. Xuống chút nữa là cặp mông đầy đặn, Hoa hồng nhỏ đang nửa quỳ trên bàn, hông đẩy lên rất cao, eo và hông tỷ lệ vừa phải.

"Ô...... Đau......" Lưu Vũ nước mắt nhất thời chảy ra, cự vật khổng lồ cắm ở giữa hai chân, vừa đau vừa nóng khiến cậu không khỏi run lên. Cự vật chịu ngoại lực, lại lớn một vòng. Lưu Vũ không thể nhìn thấy cảnh tượng phía sau, thân thể liền sẽ càng mẫn cảm, chất lỏng từ tiểu huyệt ào ạt chảy ra, theo kẽ mông chảy ra bên ngoài.

Santa cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân, côn thịt ở giữa hai chân cọ cọ, lớp da bên trong vốn đã mềm mại và nhạy cảm nay đã nhanh chóng trở nên sưng đỏ. Tiểu huyệt có chút bất mãn, dâm dịch từ trong cái miệng nhỏ nhắn chảy ra càng ngày càng nhiều, trở nên hồng nhuận.

Không có chất bôi trơn, sự kết hợp của chất lỏng cùng thân thể liền biến thành loại bôi trơn tốt nhất. Tối hôm qua quá mức hoang đường, tiểu huyệt sưng tấy, sáng nay bôi thuốc mới bớt sưng một chút. Nhưng Santa, hiện tại lại muốn cho nó sưng thêm nữa.

Côn thịt ở tiểu huyệt đảo lộng, đâm vào rất sâu, Lưu Vũ bị ấn mạnh xuống bàn, chỉ có thể đong đưa thân mình theo tần suất ra vào. Cái bàn rất cứng, quỳ xuống thật không thoải mái, tiểu huyệt nóng và đầy, Santa tăng thêm lực đẩy sâu, thắt lưng của Lưu Vũ mềm đi một nửa, thiếu chút nữa không trụ được trực tiếp ngã xuống bàn.

Santa không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vòng tay qua eo của Hoa hồng nhỏ và ôm cậu vào trong ngực mình để ngăn Hoa hồng nhỏ ngã xuống, cũng có thể đụ cậu sâu hơn. Ban đầu Hoa hồng nhỏ còn bởi vì thoải mái mà hừ hừ hai tiếng, lại nghĩ là ở văn phòng, thanh âm lại đè thấp chút, đến cuối cùng, giọng nói đều trở nên nghẹn ngào.

Tiếng thở dốc của Lưu Vũ ngày càng nặng nề, Santa lại hung hăng hướng lên trên cắn vài cái, mỗi lần như muốn xuyên thủng Lưu Vũ, cánh mông bị hai quả cà kịch liệt ra vào đập cho đỏ bừng. Khi điểm tới hạn đang đến gần, Santa chống lại sự thôi thúc xuất tinh, rút ​​dương vật của mình ra và xuất tinh về phía bắp chân của Lưu Vũ. Một lượng nhỏ tinh dịch bắn vào hai chân Lưu Vũ, khiến cậu không khỏi khẽ run lên vì quá nóng.

Trước đây ở nhà, những thứ này được cho cậu ăn hoặc ngài Uno sẽ dọn dẹp sau đó. Nhưng hôm nay cậu chỉ có thể ngồi trên bàn làm việc, Lưu Vũ vô thức liếm môi.

Khoái cảm xuất tinh trực tiếp kéo dài đến tận cùng, Santa đợi một lúc mới nhịn được ham muốn lại đi vào. Hắn ôm Lưu vũ thay đổi tư thế, để Lưu Vũ nằm trên bàn và đặt hai chân lên vai. Hắn cúi xuống, ngậm dương vật trong miệng và liếm nó một cách thận trọng.

Trận làm tình này giằng co một giờ, sau khi Santa nuốt tinh dịch của Lưu Vũ, hắn lại trở nên cứng rắn, Lưu Vũ đành phải miễn cưỡng đứng dậy ngậm lấy. Cuối cùng, Lưu Vũ đã kiệt sức, ngủ thiếp đi trong vòng tay của Santa. Miệng lỗ nhỏ sưng đỏ, trên đùi dính đầy tinh dịch, vệt đỏ bên trong da thịt càng ngày càng sâu, có vài chỗ đã bị mài mòn. Cả người trông tuyệt đẹp lại đáng thương, vừa nhìn liền biết bị khi dễ không nhẹ.

Santa giúp Hoa hồng nhỏ rửa sạch, mặc xong quần áo, che đi cảnh xuân, hôn lên đôi mắt của Hoa hồng nhỏ đang say ngủ.

Khi Lưu Vũ tỉnh dậy thì đã là buổi chiều, Santa đang ngồi trên ghế sô pha trong văn phòng, cậu ngủ trong vòng tay của Santa. Thấy cậu tỉnh dậy, Santa khàn giọng hỏi: "Em tỉnh rồi à? Có đói không?"

"Đói." Lưu vũ ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy nước, làm nũng, tay còn sờ sờ vào cái bụng phẳng lì của mình.

"Không phải tôi đã làm em no rồi sao? Hửm? Em có muốn ăn thêm không?" Đôi mắt của Santa có chút nguy hiểm, tựa hồ có chút dục cầu bất mãn.

Lưu Vũ lắc đầu như trống bỏi, hôm nay cậu đã ăn nhiều hơn một lần rồi, đã no rồi, eo vẫn còn đau.

"Đùa em thôi, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm." Santa sủng nịnh xoa xoa đầu Hoa hồng nhỏ, nhẹ giọng nói.

"Ôm." Lưu vũ ngẩng đầu lên, giang hai tay muốn ôm, Santa bất đắc dĩ lắc đầu, ngay sau đó liền ôm lấy.

"Em nha."

Lưu vũ ngẩng đầu lên, không phục nói: "Em lại làm sao?"

"Em, mỗi lần đều làm nũng."

"Không lẽ ngài Uno không thích em làm nũng sao?"

"Thích, đặc biệt là ở trên giường."

Chủ đề đột nhiên lạc đề nên Hoa hồng nhỏ nhanh chóng dừng chủ đề đó lại, ngoan ngoãn cuộn tròn trong vòng tay của ngài Uno, để ngài Uno cõng xuống lầu. Trời đã tối, họ lại đi lên cầu thang, không có ai ở cầu thang. Vì vậy, Santa đè Hoa hồng nhỏ lên cầu thang hôn cậu lần nữa.

Kết quả là sau khi rời khỏi tòa nhà giảng dạy, Hoa hồng nhỏ luôn cúi đầu, sợ mọi người nhìn thấy rằng miệng cậu sưng đến mức không thể sưng hơn được nữa. Santa sờ sờ môi, khóe miệng hơi nhếch lên, tâm tình thật tốt, lại còn ngọt ngào.

Tại sao ngài Uno lại thích cắn người như vậy, Hoa hồng nhỏ thật sự không thể hiểu được.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro