C2: Có thể làm người mẫu của tôi không?
Author: Isla W
Trans: MKT
Beta: Sergei
Tag: sinh viên thể thao x Sinh viên mỹ thuật
---
Mùa hè đến, trường học quyết định tổ chức một cuộc đại hội thể thao vào ngày cuối tuần. Những giọt mồ hôi, đường băng và cả tiếng hò reo ầm ĩ, Lưu vũ cảm thấy chúng chẳng liên quan gì đến mình. Nhưng trường học yêu cầu tất cả học sinh đều phải có mặt tại khán đài bên cạnh sân thể dục, nên cậu bất đắc dĩ mà ngồi ở đây.
Thứ 2 tuần trước, thầy giáo của lớp học phác thảo đã giao bài tập phác họa cơ thể người về nhà. Ngày mai là hạn nộp, trong khi bạn học đều đã tìm được mẫu rồi hoàn thành thì Lưu Vũ vẫn chưa động một nét. Nguyên nhân là do yêu cầu của cậu quá cao, lại càng không muốn tùy tiện chọn một người nên mới trì hoãn đến tận bây giờ.
Phát sầu với bài tập, Lưu Vũ chán nản nhìn chằm chằm sân thể dục. Lúc này đang tiến hành hạng mục thi chạy 1000m nam. Tia được nam sinh đang dẫn đầu kia, mắt Lưu Vũ sáng rực. Đó chính là cơ thể con người hoàn hảo mà cậu hằng mơ ước!
Lưu Vũ lén lút chuồn khỏi khán đài. Sau trận đấu, cậu đã đến chỗ nam sinh kia. Vì hắn vừa về đích đầu tiên nên xung quanh đều là bạn học chúc mừng. Chờ tất cả mọi người rời đi xong, Lưu Vũ đưa cho hắn một gói khăn giấy và hỏi:
"Bạn học, xin chào, cậu có thể làm người mẫu của tôi không?"
Nam sinh sửng sốt, sau đó lại tinh nghịch mà nhìn Lưu Vũ, cúi người sát vào cậu, nói: "Ồ? Làm người mẫu của cậu, tôi có ích lợi gì không?"
"Tùy cậu quyết định nha, chỉ cần cậu làm người mẫu của tôi, cái gì cũng được." Lưu Vũ không thiếu tiền, hơn nữa cơ thể hoàn mỹ, hợp gu cậu như vậy, tốn bao nhiêu cũng đáng giá.
"Được thôi, nhưng hiện tại tôi chưa nghĩ ra, đợi cậu vẽ xong rồi tính vậy." Nam sinh cầm khăn giấy mà Lưu Vũ đưa cho, lau mồ hôi trên trán, "Khi nào thì vẽ?"
"Bây giờ luôn đi, tôi đang rất vội." Lưu Vũ thật sự không có thời gian nữa, ngày mai cậu phải nộp bài tập, cần bắt đầu ngay lập tức.
Vì vậy hai người đến phòng học vẽ tranh. Cuối tuần không có người tới vẽ, hơn nữa còn đang diễn ra hội thao, ước chừng chả lấy nổi một bóng người trong tòa nhà này.
"Cởi đồ ra, tìm một vị trí cậu thấy thoải mái nhất, như vậy có thể kiên trì lâu một chút." Lưu Vũ dựng một hàng ghế đẩu, trải lên trên tấm thảm nhung, kéo hết rèm cửa lại.
"Cởi toàn bộ sao?" Nam sinh ngượng ngùng khi dư lại đúng cái quần lót trên người, hắn do dự không biết có nên cởi nốt hay không.
"Cởi." Thái độ thật nghiêm túc, Lưu Vũ ngồi trước bàn vẽ, đợi hắn cởi đồ rồi tạo dáng.
"Cậu... cơ thể cậu được luyện rất tốt." Lưu Vũ bắt đầu nói chuyện phiếm với hắn, giảm bớt bầu không khí khó xử này. "Tôi tên là Lưu Vũ, còn cậu?"
"Hả? À, Uno Santa." Santa nhìn khuôn mặt thanh tú, tinh xảo của Lưu Vũ, có chút bị mê hoặc.
"Người Nhật Bản? Cậu đến đây học đại học à?"
"Không phải, từ cấp 2 đã chuyển đến."
"Cũng đúng, tiếng Trung của cậu tốt như vậy, không giống một du học sinh mới tí nào."
Santa ngoài mặt điềm tĩnh trò chuyện cùng Lưu Vũ, nhưng bên trong sớm đã không khống chế được mà suy nghĩ: Cậu nhóc này mời mình làm mẫu, là rất khao khát cái cơ thể này đi. Dáng người trắng trắng gầy gầy, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp. Lúc vẽ bày ra dáng vẻ nghiêm túc, đáng yêu quá mức. Thật muốn biến nhóc con này thành người của riêng mình! Môi châu hồng hồng đầy đặn, hôn lên...sẽ rất mềm, rất ngọt? Khẩu giao nhất định thực thoải mái...
Nghĩ đến việc này, Santa liền cương lên.
"Ui cha, cậu có thể khống chế nó không cương có được không? Vùng sáng vùng tối của tôi đều loạn hết rồi." Lưu Vũ mải mê vẽ nên không quan tâm đến bất cứ thứ gì, cậu chỉ muốn hoàn thành tốt bức phác họa này thật nhanh.
"Ồ, tôi sẽ cố gắng." Santa không có ý định che giấu dục vọng của mình, nhưng hắn thực sự nhịn đến khó chịu, chỉ hy vọng Lưu Vũ mau vẽ xong.
Santa liếc nhìn đồng hồ, rõ ràng mới qua nửa giờ, nhưng hắn cảm thấy ngang một thế kỷ. Quá khó nhẫn nhịn. May mắn cho hắn, cuối cùng Lưu Vũ cũng hoàn tất bức họa.
"Xong rồi, có thể đứng dậy đi lại rồi." Lưu Vũ hài lòng nhìn bản phác thảo của mình, không để ý đến ánh mắt nóng rực của nam sinh trước mặt.
"Phần thưởng, tôi đã nghĩ xong rồi." Santa đứng dậy. "Cậu giúp tôi giải quyết nó đi." Hắn chỉ vào vật thô to đang cương cứng bên dưới. "Là cậu nói, cái gì cũng được."
Ánh mắt Lưu Vũ hoảng loạn, cậu còn chưa từng nói chuyện yêu đương, huống chi là làm tình, nhưng ngay từ đầu đã lỡ mạnh mồm, giờ muốn chối cũng không được. Hơn nữa khối cơ thể này, vai rộng, eo thon, chân dài hữu lực, và ... côn thịt thô to, hoàn hảo như bức tượng David của Michelangelo, thậm chí có phần thuận mắt hơn nhiều.
"Tôi... tôi phải làm gì?" Lưu Vũ thẹn đến mức vành tai đỏ bừng, hai má trắng nõn mềm mại cũng ửng hồng.
"Quỳ xuống, liếm nó." Santa kéo Lưu Vũ qua, đè vai cậu xuống để gương mặt thanh tú kia áp sát vào vật to lớn của mình.
Lưu Vũ ngập ngừng vươn đầu lưỡi liếm nhẹ, nhưng bị Santa ấn đầu, "Bảo bối à, ngậm lấy."
"Ưm ..." Lưu Vũ ngoan ngoãn ngậm thứ kia vào, miệng lưỡi bị căng hết mức, đau đến tê dại. Mùi vị hormone nam tính tràn ngập khoang miệng cậu. Còn Santa liên tục đưa đẩy, hướng thẳng đến cổ họng mà đỉnh.
Lưu Vũ chịu không được nữa, mơ hồ nói: "Miệng tôi, đau quá."
Santa không muốn ép bé con của mình, hắn rút dương vật ra từ từ, mang theo thứ chất lỏng sền sệt dâm mĩ.
"Nhưng vẫn chưa giải quyết được, phải làm sao đây? Dùng phía dưới, có thể chứ?" Santa khẽ cười, giọng nói trầm thấp quanh quẩn bên tai Lưu Vũ, khiến cậu không thể cự tuyệt.
"Có...có thể." Lưu Vũ như bị yểm bùa, mơ hồ để cho người lần đầu gặp mặt tùy ý làm càn.
Santa chầm chậm giúp Lưu Vũ thoát y, để cậu ngồi trên người mình, nhẹ nhàng hôn lên làn da non nớt trắng nõn. Ngón tay có chút thô ráp nhéo nhéo đầu vú phấn nộn. Hiện tại bị hắn đùa giỡn ở những nơi chưa từng được người khác chạm qua, Lưu Vũ làm sao có thể chịu được?
"Đừng ..." Cậu đặt tay ở trên ngực Santa, đẩy ra, nhưng tí sức lực này đối với hắn chỉ như mèo vờn.
"Hả? Tôi làm mẫu cho cậu, cậu cũng đồng ý thuận theo, bây giờ từ chối là làm sao?" Santa bóp bóp mông Lưu Vũ, ừm, nhìn thì gầy, nhưng mông rất mềm, cảm giác thật tốt.
"Không, không có, cậu tiếp tục." Lưu Vũ quay đầu đi, không dám nhìn hắn.
"Nhìn này, cậu cương rồi. Vũ à, cậu muốn làm tình với tôi, đúng không?" Santa nắm lấy dương vật Lưu Vũ. Của cậu rất ưa nhìn, tuy không trắng bằng cơ thể, nhưng hình dáng thanh tú, lông thưa thớt sạch sẽ.
"Vừa cậu giúp tôi, vậy tôi cũng sẽ giúp cậu." Santa giúp Lưu Vũ an ủi, vết chai trong lòng bàn tay cọ xát vào điểm mẫn cảm, khiến cậu không kìm được mà rên rỉ.
Lưu Vũ quả thực thiếu kinh nghiệm, số lần thủ dâm đếm trên đầu ngón tay, được Santa tuốt lộng liền nhanh chóng xuất tinh, dịch thể đục ngầu bắn ra, dính hết vào bụng Santa.
Ngón tay Santa quết lấy đống chất lỏng kia, hướng về phía hậu huyệt chưa được khai phá của Lưu Vũ, từ từ xâm nhập, từng chút từng chút mà công thành đoạt đất.
"Ô ..." tay Lưu Vũ bám chặt trên vai Santa, càng ngày càng lún sâu, thẳng đến khi hang động ẩm ướt chứa được hết ngón tay dài, hậu huyệt khép kín cũng dần dần khai mở. Sau đó, Santa thả chậm động tác đưa đẩy, thấy cơ thể đối phương hoàn toàn thả lỏng, hắn liền đút ngón thứ hai vào, gia tăng tốc độ lên một chút.
Tiếng rên rỉ thoát ra từ cổ họng Lưu Vũ, cậu cảm thấy cơ thể mình khao khát nhiều hơn dưới sự vuốt ve của Santa. Hai ngón tay hoàn toàn không thỏa mãn được dục vọng của cậu. Nơi đó muốn được lấp đầy bởi một vật lớn hơn cứng hơn. Cậu không khỏi tưởng tượng đến cảnh dương vật cường tráng của Santa tiến vào trong cậu, thân thể tuyệt mỹ va chạm thân mật với cậu. Hình ảnh dâm mĩ khiến đầu lưỡi Lưu Vũ tê dại, toàn thân ngứa ngáy.
"Tôi vào nhé?" Santa dường như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, nên ghé vào cắn cắn vành tai, nhẹ giọng hỏi. Thanh âm trầm thấp khiến Lưu Vũ rùng mình một cái.
"Được..." Cậu run rẩy nói ra
"Hửm? Có vẻ như cậu không muốn rồi. Aiya, tôi không muốn ép buộc. Tốt nhất là tôi nên đi." Hắn làm ra vẻ chuẩn bị đứng dậy.
"Đừng mà!" Lưu Vũ vội vàng ngăn lại, người này sao có thể đểu như vậy, khơi dậy dục vọng xong lại muốn bỏ đi.
"Vậy thì cậu muốn tôi làm gì?" Cùng lúc đó, dương vật của Santa rất không thành thật, cố tình ma sát qua lại giữa hai đùi cậu, đỉnh vào cái lỗ vốn đã ẩm ướt rồi nhanh chóng rút ra.
Miệng lưỡi Lưu Vũ khô khốc, cảm giác trống trải từ phía sau thúc giục cậu cầm lấy vật cứng như sắt kia, khẽ cắn môi nhẹ giọng nói: "Santa, thao...tôi."
"Tuân mệnh, họa sĩ nhỏ của tôi"
Santa nói nhỏ bên tai Lưu Vũ bằng chất giọng khàn khàn mê hoặc, hắn dùng tay nâng dương vật của mình nhắm vào cái lỗ nhỏ ẩm ướt, từ từ tiến công.
Đau! Đây là cảm giác đầu tiên của Lưu Vũ, tuy rằng đã mở rộng qua nhưng kích thước của Santa quả thật kinh người. Cảm nhận được mỗi tấc thịt trong hậu huyệt của mình đều bị kéo căng đến cực điểm. Côn thịt nóng bỏng cắm thẳng vào, mỗi lần đẩy một sâu thêm, cậu rùng mình run rẩy. Đau đớn cùng khoái cảm đan xen, đánh thẳng đến dây thần kinh, khiến khóe mắt cậu ngấn lệ.
Santa lo lắng dừng lại, hôn hôn lên đôi mắt run rẩy của Lưu Vũ, hỏi cậu có muốn hắn rút ra tạm nghỉ một chút hay không
Thế mà Lưu Vũ lại lắc đầu nguầy nguậy, tay mò xuống, đỏ mặt mà chạm vào nơi kết nối chặt chẽ giữa hai người, đồng thời nắm lấy côn thịt thô to nhét vào sâu hơn trong cơ thể mình. Cuối cùng, sau rất nhiều nỗ lực, dương vật của Santa đã được nhấn chìm hoàn toàn.
Hai khối thân thể dính sát vào nhau, lửa tình nóng rực khiến trên người cả hai đều xuất hiện tầng mồ hôi mỏng. Chiếc quạt trần phía trên căn bản không có tác dụng.
Toàn thân đều bị Santa nhồi đầy, bên trong dũng đạo như chứa một thanh sắt nóng bỏng. Lưu Vũ vùi mặt vào hõm cổ Santa, từ từ thích nghi.
Santa khẽ vuốt ve đầu Lưu Vũ, yên lặng chờ đợi cậu.
"Tôi có thể hôn cậu không?" Santa bất ngờ hỏi. Nhưng bị cự tuyệt thẳng thừng.
"Không được." Lưu Vũ giọng nói mềm nhũn, "Cậu không thích tôi, chúng ta coi như chỉ là bèo nước gặp nhau mà ước pháo."
Santa hô hấp không thông, chính mình muốn cùng cậu ta nói chuyện yêu đương nhưng cậu chỉ coi hắn như bạn ước pháo?
"Ai nói tôi không thích cậu? Cậu cùng tôi nói câu đầu tiên đã khiến tim tôi đập nhanh như vậy. Lúc vẽ tranh, tôi luôn nghĩ đến việc muốn làm bạn trai cậu, mà cậu lại coi tôi thành bèo nước?"
Santa bất ngờ đỉnh mạnh một cái, khiến Lưu Vũ hét lên. Sau khi hoàn hồn mới thông não, hắn đây là đang tỏ tình với mình? Nhưng làm sao có thể tin được lời nói lúc làm tình? Ai biết được liệu hắn rút cu ra rồi có trở mặt hay không.
"Ưm... a... Lời nói trên giường, không thể tin." Câu trả lời của Lưu Vũ khiến lý trí của Santa dần mất kiểm soát, hắn bắt đầu đỉnh động, càng ngày càng sâu.
"A ... ưm ... a ..."
"Tin hay không!" Santa hung hăng dò hỏi, mỗi lần đỉnh đều đâm vào chỗ sâu nhất, khi rút ra còn kéo theo mị thịt non đỏ hỏn.
"Tin... ưm..a... tôi tin là được chứ gì?" Cổ họng Lưu Vũ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, vang vọng trong phòng vẽ hòa cùng với âm thanh giao hợp kịch liệt. Cậu quyết định không quan tâm Santa là chân tình hay giả ý, bây giờ cậu chỉ muốn đắm chìm trong khoái cảm mãnh liệt này.
Lưu Vũ không biết cuộc giao hợp điên cuồng này kéo dài bao lâu, trong đầu cậu sớm đã bị khoái cảm cùng sung sướng bức đến nổ tung. Dưới sự thôi thúc của dục vọng, cậu từ bỏ dáng vẻ thanh cao trước đây của mình, đón nhận từng cú đâm thúc của Santa. Cậu thấy toàn thân như sắp bốc hỏa.
Santa thở hổn hển, một bên mạnh mẽ ra vào, một bên cảm nhận được sống lưng cùng cơ bắp bắt đầu căng thẳng, dương vật cũng to lên một vòng. Sau khi chạy nước rút, hắn cúi người hờ hững hôn lên môi Lưu Vũ, cùng lúc côn thịt của hắn nảy lên, đem toàn bộ tinh dịch nóng hổi bắn vào chỗ sâu nhất của dũng đạo, đem nơi đó rót đến trướng đầy.
Phòng thu yên tĩnh vang lên tiếng thở dốc của họ. Nghỉ ngơi một lúc, Santa không nhanh không chậm mà rút ra, chất dịch trắng đục lúc nãy bơm vào nhanh chóng chảy ra từ miệng lỗ nhỏ sưng đỏ nhất thời không khép lại được. Từng giọt từng giọt cứ thế mà rơi xuống mặt đất.
Mọi chuyện xong xuôi, Santa mặc quần áo cho Lưu Vũ rồi tự mình dọn dẹp những dấu tích dâm mĩ trong căn phòng.
"Ký túc xá của cậu ở khu nào?"
"Gì cơ?"
"Đương nhiên là tôi phải đưa bạn trai mình về nhà rồi." Santa cười hì hì nói.
"Tôi đồng ý làm bạn trai của cậu khi nào? Chúng ta mới biết nhau được vài tiếng." Tuy cái gì cũng đều làm rồi, hơn nữa Santa khiến cậu khá động tâm, nhưng chắc chắn Lưu Vũ sẽ không yêu đương với người mà cậu chỉ mới gặp một lần. Dứt lời, cậu liền cầm cặp sách bỏ đi.
"Này! Sao cậu lại trở mặt vậy hả?" Santa đoạt lấy túi xách của Lưu Vũ.
"Được thôi, từ hôm nay, tôi sẽ theo đuổi cậu cho đến khi cậu trở thành họa sĩ nhỏ của riêng tôi"
"Cậu phiền phức thật đấy." Tuy ngoài mặt ghét bỏ nhưng khóe miệng khẽ nhếch lên kia của Lưu Vũ đã hoàn toàn bán đứng cậu.
Vì vậy, bên cạnh tiểu mĩ nhân luôn độc lai độc vãng của Khoa Mỹ thuật đã có thêm một chiếc đuôi thân hình thật cường tráng đến từ Khoa Thể Thao.
.
Mango: 50 cmt của 50 acc khác nhau sẽ up tiếp trên wattpad. Tạo điều kiện hết cỡ rồi đếy nhé :(
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro