Bốn mùa trao anh

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]

Gửi anh gió tháng ba, mưa tháng sáu, phong cảnh tháng chín
Hãy để quãng đời còn lại của em đều được có anh
Tựa như lần đầu gặp gỡ, hồi ức chợt ùa về
Cảm giác như ăn bánh ngọt vào lúc nửa đêm vậy
Giấc mơ của em cũng trở nên thật ngọt ngào.
————————————————

Một ngày mới lại đến. Bầu trời mùa thu trong xanh, tô điểm bởi những đám mây trắng bồng bềnh lững lờ trôi. Ánh nắng nhẹ chiếu qua kẽ lá kèm chút gió thổi nhẹ. Quả là một ngày thời tiết rất tốt.

Hôm nay là một ngày đặc biệt, Santa đã hẹn Lưu Vũ đi chơi. Anh cả đêm liền mong chờ, hôm sau liền thức dậy từ sớm để sửa soạn. Đây coi như là ngày hẹn hò chính thức đầu tiên của hai người, không thể để lại ấn tượng không tốt được.

Anh vệ sinh cá nhân xong liền chọn quần áo. Nhưng nhìn cả tủ đồ vẫn không biết nên chọn cái nào. Cuối cùng anh liền cầu cứu sự trợ giúp của Yumi, chọn được một bộ đồ jean khá trẻ trung, khoẻ khoắn.

Anh hài lòng nhìn vào gương, bắt đầu chải chuốt đầu tóc. Anh xịt keo vuốt ngược tóc lên, trông cũng khá ngầu, hợp với bộ đồ anh mặc. Xong xuôi, anh liền tìm chai nước hoa mình thích nhất xịt một vòng. Hương thơm nam tính, quyến rũ toả ra, anh gật đầu hài lòng.

Nhìn đồng hồ mới có sáu giờ sáng, hình như anh đã chuẩn bị hơi sớm thì phải. Giờ này không biết Tiểu Vũ đã dậy chưa. Anh liền tìm điện thoại, gọi điện cho cậu.

Tiếng chuông vang lên hồi lâu vẫn chưa thấy cậu trả lời. Anh vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng cậu cũng chịu bắt máy bằng chất giọng còn ngái ngủ.

— Alo..

— Tiểu Vũ, em còn chưa dậy sao? Chúng ta có hẹn đi chơi hôm nay mà.

— Bây giờ mới có 6 giờ thôi mà. Cho em ngủ thêm chút đi.

Giọng điệu làm nũng của cậu khiến lòng anh mềm nhũn. Anh tường tượng ra cảnh cậu chưa tỉnh ngủ, mắt nhắm mắt mở, miệng chu lên hờn dỗi vì bị đánh thức. Cảnh tượng đó khiến anh chỉ muốn bật cười.

— Bảo bối, không nên ngủ nướng nữa. Ngoan, dậy đi, anh đưa em đi chơi.

Cậu không trả lời, có lẽ là vẫn muốn ngủ tiếp, Santa thật không biết làm sao. Không ngờ con sâu ngủ của cậu cũng lớn thật.

— Bảo bối, sắp thành con mèo lười rồi. Nếu em không dậy anh sẽ lập tức đến nhà em, đứng dưới cổng gọi em dậy.

Cậu mơ màng nghe thấy thế liền giật mình tỉnh hẳn. Anh mà thật sự đứng trước cổng nhà cậu gọi cậu dậy như thế này thì xấu hổ chết mất. Cậu nhanh chóng bật dậy.

— Được rồi, em dậy rồi đây.

— Vậy mới ngoan, mau chuẩn bị đi, anh tới đón em đi ăn sáng luôn.

— Được.

Cậu nhanh chóng rời khỏi giường sửa soạn. Sợ anh chờ lâu nên cậu làm mọi thứ rất nhanh. Khi nhận được cuộc gọi của anh, cậu liền phi nhanh như bay xuống lầu. Mẹ cậu cũng vừa mới tỉnh dậy, đang định làm đồ ăn sáng. Cậu thấy vậy liền nhanh nhảu nói:

— Mẹ, không cần nấu đồ ăn sáng cho con đâu. Con ra ngoài chơi đây.

Nói rồi không đợi mẹ cậu phản ứng, cậu đã phi nhanh ra cổng. Cậu vui vẻ đẩy cổng ra, bên ngoài anh đã đứng đó chờ cậu. Cậu cười tười, chạy lại chỗ anh.

— Santa, anh đến rồi.

— Ừ, anh chờ em đó.

Hôm nay cậu mặc một bộ đồ jean xanh nhạt, nhìn cũng rất ngầu, hơn nữa cùng với bộ đồ của anh vậy mà giống như đồ đôi vậy. Thế nhưng chỉ cần cậu cười lên là bao nhiêu sự cool ngầu liền mất hết, thay vào đó là sự dễ thương ngọt ngào.

Từ khi anh nói cậu không được giảm cân nữa, còn tích cực dụ dỗ cậu ăn nhiều hơn, cậu đã có da có thịt hơn hẳn. Nhìn xem, gương mặt cậu bây giờ tròn tròn đáng yêu hơn nhiều. Đặc biệt là hai cái má cậu, khi cười lên liền giống như hai chiếc bánh bao nhỏ vậy, khiến người ta thật muốn véo một cái.

— Santa, hôm nay anh xịt nước hoa sao?

— Đúng vậy. Anh xịt nước hoa để đến gặp em đó, thấy mùi này thế nào?

— Quyến rũ, rất hợp với anh.

— Em có biết nói chữ quyến rũ này với người yêu là rất thử thách năng lực tự kiềm chế không?

Lưu Vũ có chút không hiểu, mờ mịt nhìn anh. Thấy ánh mắt anh có chút nguy hiểm cậu liền hiểu ra điều gì. Tai cậu bất giác đỏ lên, vội vàng đánh trống lảng.

— Chúng ta mau đi thôi, em đói rồi.

Santa cũng hết cách với cậu. Quả nhiên là chạy nhanh hơn thỏ. Nhưng quả thật mỗi lần cậu xấu hổ ngại ngùng đều rất đáng yêu. Anh nhìn bóng dạng cậu đi phía trước, hai tay còn khẽ dang ra giống như chú chim cánh cụt vậy, quả thực là ăn đáng yêu mà lớn lên.

Anh cũng nhanh chóng bước theo cậu, tay đưa ra sau lưng, ôm lấy eo cậu mỉm cười. Cậu vẫn có chút ngại ngùng, nhưng vẫn không nói gì. Hai người đi trên đường toả ta không khí ngọt ngào của cặp tình nhân mới yêu vậy.

Santa đưa cậu đi ăn sáng. Hai người bước vào tiệm, Santa để cậu ngồi đợi, liền đi vào trong gọi món. Một lát sau, anh bưng ra rất nhiều đồ ăn, toàn là những đồ ăn dinh dưỡng, có lợi cho sức khoẻ.

Anh hết sức ân cần, còn đút đồ ăn cho cậu, miệng không ngừng dụ dỗ cậu ăn nhiều hơn.

— Santa, anh đang có ý đồ vỗ béo em đấy à?

— Em đâu có béo đâu, rất đẹp mà.

— Đúng vậy, em vẫn đẹp mà. Hôm qua mới cân tăng những 5 cân, chắc chắn là do cái cân có vấn đề.

— Đúng vậy, cái cân kia có vấn đề rồi. Nào, mau ăn đi, ngon lắm đó.

Lưu Vũ ngoan ngoãn ăn hết. Miệng cậu phồng lên nhai đồ ăn quả thực khiến người ta cầm lòng không được. Santa ho nhẹ, quay người đi không dám nhìn tiếp.

Sau khi ăn xong, anh dẫn cậu đi dạo phố tiêu thực. Đi qua trung tâm mua sắm, anh liền dẫn cậu ghé vào. Anh tiến đến khu đồ dành cho nam sinh, nhìn thấy mấy bộ đồ khá hợp với cậu, liền đưa cậu đi thử.

Cậu có chút không muốn đi nhưng cuối cùng vẫn cầm lấy, vào phòng thử đồ. Trong lúc ấy, Santa nhìn thấy một cặp áo phông đôi khá bắt mắt, trên áo còn in hình chữ Love nữa. Anh liền lấy xuống.

Cậu thay đồ xong bước ra, trông cậu thật sự nhỏ nhắn, đáng yêu, giống như học sinh tiểu học vậy, nhìn thấy là muốn nựng.

Santa cầm hai chiếc áo đôi đến, đưa cho cậu, nói cậu đi thử. Cậu có chút không tình nguyện nhưng vẫn bị anh dỗ dành đi thay đồ. Sau đó, anh cũng cầm lấy áo, bước vào một phòng khác.

Một lát sau cả anh và cậu bước ra, hai chiếc áo giống hệt nhau. Anh tiến lại gần cậu, cười tươi. Thân hình anh cao lớn khác hẳn với thân hình nhỏ nhắn của cậu. Hai người mặc lên liền cảm giác được một đôi tình nhân hạnh phúc.

Sau đó anh trả tiền, rồi mặc luôn chiếc áo đó đi tiếp. Cậu đi bên cạnh có chút đỏ mặt nhưng vẫn không nén nổi niềm vui nơi đáy mắt.

Hai người đi dạo khắp nơi, thời gian trôi qua thật nhanh, cứ thế mà cũng đã gần trưa. Anh dẫn cậu đi vào một nhà hàng khá sang trọng. Không gian nơi này yên tĩnh, lại còn có người đánh đàn, không khí rất lãng mạn. Cậu có chút không rõ, thắc mắc nhìn Santa.

Anh bất ngờ đứng lên, vỗ tay một cái. Một người phục vụ đầy một chiếc xe bánh kem đi qua. Trên đó là một chiếc bánh kem hết sức đẹp mắt, được mô phỏng theo một hình chú cá voi, kèm theo dòng chữ "Chúc Tiểu Vũ của anh sinh nhật vui vẻ".

Cậu mở to mắt kinh ngạc. Thật ra cậu cũng không nhớ nay là sinh nhật của mình. Không ngờ anh lại chuẩn bị chu đáo như thế. Ánh mắt cậu tràn đầy vui vẻ, ngước lên nhìn anh. Trên tay anh lúc này là một bó hoa cẩm tú cầu màu tím rất đẹp.

Anh khẽ quỳ một chân xuống, một tay cầm lấy tay cậu, ánh mắt chân thành.

— Tiểu Vũ, hôm nay là sinh nhật của em, anh đã muốn tổ chức cho em một sinh nhật thật ý nghĩa. Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Vũ của anh.

— Sao anh biết được sinh nhật của em?

— Những điều gì về em, anh đều có cách để biết được.

— Tiểu Vũ, lần trước quá vội vàng, lần này anh đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Anh muốn hỏi em một lần nữa. Em có đồng ý làm người yêu anh không, Tiểu Vũ?

Lưu Vũ hết sức cảm động, không ngờ anh lại tỉ mỉ, chu đáo như vậy. Nước mắt cậu rơi xuống, là giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Cậu cũng nắm chặt tay anh, khẽ nói:

— Em đồng ý.

Santa vui vẻ, đưa bó hoa cho cậu. Cậu đưa tay nhận lấy, kéo anh đứng lên. Anh khẽ kéo cậu lại gần, cúi đầu xuống khẽ chạm vào khuôn mặt cậu. Cậu hiểu ý, mặt đỏ lên, nhưng vẫn thuận theo nhắm mắt lại. Anh nhận được sự đồng ý của cậu, ánh mắt tràn ra sự hạnh phúc, đôi môi khẽ phủ lên đôi môi cậu.

Khoảnh khắc ấy dường như có tia điện khẽ xẹt qua cả hai người, một cảm giác rung động khó tả. Đây cũng có thể coi như nụ hôn đầu của hai người. Tuy rằng có chút trúc trắc, ngại ngùng nhưng lại hết sức ngọt ngào, ôn nhu.

Một lúc sau hai người mới thoát ra khỏi nụ hôn đó. Cả hai đều ngượng ngùng. Lưu Vũ mặt cũng đỏ như quả cà chua, khiến Santa cũng phải bật cười. Anh vội vàng để cậu ngồi xuống, nhanh chóng đốt nến, hát chúc mừng sinh nhật cậu.

Cậu cũng chắp tay vào cầu nguyện, sau đó mở mắt ra, thổi tắt nến. Cậu nhìn Santa ngồi đối diện mình, mỉm cười hạnh phúc. Vừa rồi cậu đã ước một năm, bốn mùa, mười hai tháng đều có anh bên cạnh, bình yên hạnh phúc như lúc này.

"Santa, hy vọng chúng ta sẽ cũng nhau trải qua bốn mùa, cùng nhau đến lúc già đi."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro