8

Cao Khanh Trần rõ ràng không thỏa mãn với mức độ động chạm như vậy, ôm lấy cổ Doãn Hạo Vũ hôn cậu, giống như chú cún nhỏ cắn lấy đôi môi mềm mại. 

Doãn Hạo Vũ kiên nhẫn đáp lại anh, đợi người trong lòng bình ổn lại mới mạnh mẽ bế lên, quay người đi tới giường trong phòng.


Omega bị phát tình thiêu đốt tâm trí, vừa nằm xuống liền ôm lấy Doãn Hạo Vũ, khó chịu cọ vào người cậu. Nhìn dáng vẻ quyến rũ của Cao Khanh Trần, Doãn Hạo Vũ thật muốn bắt nạt anh.


Doãn Hạo Vũ bắt lấy bàn tay đang làm loạn trên cơ thể cậu, cúi đầu nói vào tai Cao Khanh Trần, "Tiểu Cửu ca ca, anh muốn gì? Hửm?"


Cao Khanh Trần ủy khuất lườm cậu, nhất định không chịu lên tiếng.


Doãn Hạo Vũ thấy vậy cúi đầu liếm lên tuyến thể sau gáy anh, Cao Khanh Trần bị kích thích không nhịn được khẽ rên một tiếng, giọng nói như mang theo nước mắt: "Hức . . . Muốn em . . . Anh muốn em . . . "


Nghe được câu trả lời hài lòng, Doãn Hạo Vũ không tiếp tục ức hiếp Cao Khanh Trần nữa, cúi người hôn xuống.


. . . . . . . . .


Ngày hôm sau Cao Khanh Trần lại tỉnh dậy trong tình trạng đau nhức toàn thân, ngồi dậy nhìn quanh, không thấy Doãn Hạo Vũ, chỉ có một mình anh.


"Doãn Hạo Vũ?" Cao Khanh Trần hắng giọng gọi, rất lâu sau cũng không thấy trả lời.


Được lắm Doãn Hạo Vũ, dám chạy!


Vẫn còn trong kỳ phát tình khiến anh có chút nhạy cảm, rất dễ rơi vào tình trạng ủy khuất quá độ. 

Hôm qua còn nói cái gì mà muốn chịu trách nhiệm với anh, Doãn Hạo Vũ em chính là đồ đại xấu xa.


Cao Khanh Trần trong lòng thầm mắng Doãn Hạo Vũ, điện thoại đột nhiên reo lên.

Anh cầm điện thoại xem thử, là đại xấu xa gọi tới.


Cao Khanh Trần cố ý đợi điện thoại kêu lâu thật lâu, mới trượt màn hình bắt máy.


"Tỉnh rồi sao?" Thanh âm từ tính của Doãn Hạo Vũ truyền tới, khiến Cao Khanh Trần an tâm không ít, còn chưa đợi anh lên tiếng, bên kia lại tiếp tục nói, "Xin lỗi a, hôm nay em có lịch trình . . . anh nhớ ăn cơm đúng giờ, đợi em xong việc tới tìm anh."


Ngữ khí cưng chiều của Doãn Hạo Vũ khiến tức giận của Cao Khanh Trần hoàn toàn tan biến, "Anh biết rồi, em làm việc cho tốt."


"Hôn em một cái."


"Làm gì, thật ngốc nghếch . . ." Cao Khanh Trần có chút xấu hổ, nhưng vẫn ghé miệng vào điện thoại "mua" một tiếng.


"Ngoan lắm", Doãn Hạo Vũ khóe miệng không khống chế câu lên, "Em sẽ về sớm."


Để ở cạnh giúp Cao Khanh Trần vượt qua kỳ phát tình, Doãn Hạo Vũ đã đẩy lùi tất cả lịch trình công việc phía sau. Thời gian bốn ngày, trong phòng cơ hồ đều tràn ngập hương vị tin tức tố của hai người.

Nhưng cả hai còn chưa tận hưởng đủ, đã phải trở lại đoàn tiếp tục quay phim.


Trước khi quay lại công việc một ngày, hai người cũng không muốn đi đâu, chỉ ở trong khách sạn. Dù sao cũng đang trong giai đoạn nhạy cảm, ra ngoài chẳng may bị chụp lại thì rất phiền phức.


Doãn Hạo Vũ ngồi trên sofa xem ti vi, vừa mới bật lên đúng lúc đang chiếu bộ phim trước kia của Cao Khanh Trần, cậu hào hứng mở to âm lượng, kéo Cao Khanh Trần rất không tình nguyện ngồi xuống xem cùng.


Doãn Hạo Vũ cố ý trêu chọc anh, thỉnh thoảng còn nhại theo lời thoại nhân vật, Cao Khanh Trần đỏ mặt hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.


Nhìn Cao Khanh Trần bị chọc đến xấu hổ không thôi, Doãn Hạo Vũ âm thầm thích thú, kết quả chuyển cảnh, Cao Khanh Trần đang tranh cãi với nam diễn viên, bị ấn lên tường và hôn vào giây tiếp theo.


Doãn Hạo Vũ lập tức cười không nổi, loại tình tiết quái quỷ gì đây?


Cao Khanh Trần nhìn cậu biểu cảm biến hóa, vội vàng cướp lấy điều khiển, "Diễn thôi mà, đều là giả."


Doãn Hạo Vũ thở dài, "Em biết là giả", ngữ khí ghen tuông rõ ràng, "Nhưng, nụ hôn đầu của em là với Tiểu Cửu ca ca . . . "


Đã nói đừng xem rồi, tự làm tự chịu.


Cao Khanh Trần nhìn dáng vẻ ủy khuất của đối phương, ôm lấy tay cậu, cọ đầu vào vai làm nũng.


"Được rồi, em hiểu mà, là công việc." Cao Khanh Trần mừng thầm vì thoát khỏi một tai họa, không ngờ Doãn Hạo Vũ lại dễ dỗ như vậy, kết quả đến tối bị cậu hung hăng bắt nạt một trận.


Dễ dỗ cái quỷ!


Hai người thống nhất sau sát thanh mới nghĩ đến chuyện công khai, Cao Khanh Trần yêu cầu Doãn Hạo Vũ ở đoàn phim không được tiếp xúc với anh quá nhiều, để người khác không nghi ngờ.

Vì vậy, chỉ sau hai ngày quay lại làm việc, nhân viên công tác liền truyền tai nhau hai nam chính bất hòa.


"A cậu nghe nói chưa, vì vụ hotsearch lần trước, hai người họ triệt để trở mặt rồi. Doãn Hạo Vũ bình thường mở miệng là Tiểu Cửu ca ca giờ cũng không nói chuyện với Cao Khanh Trần nữa."


"Phải không phải không, tôi cũng nhìn thấy. Nghe nói hai người họ vốn dĩ có mập mờ, vì lên hotsearch nên chia tay rồi. Thật đáng tiếc, tôi thấy bọn họ rất xứng đôi . . . "


Hai nhân viên công tác đang hào hứng buôn chuyện, thấy tiểu Lương đi tới vội vàng im lặng. Tiểu Lương nhìn nụ cười gượng gạo, gật đầu chào hỏi rồi vào phòng nghỉ của Cao Khanh Trần.


Cao Khanh Trần đang ngồi tập trung chơi điện thoại, tiểu Lương đi vào cũng không phát hiện. Thấy anh nhìn màn hình điện thoại cười ngốc, không cần đoán cũng biết đang nói chuyện với ai.


Sát thanh đến rất nhanh, trên bàn tiệc mừng công đạo diễn không tiếc lời khen ngợi hai nam chính, may mà bọn họ vô cùng ăn ý, mới hoàn thành tác phẩm xuất sắc như vậy.


Người trong đoàn phim cùng nhau nói chuyện, Cao Khanh Trần đưa mắt qua bao người tìm thân ảnh Doãn Hạo Vũ, ánh mắt chạm nhau trong khoảnh khắc, cả hai cùng mỉm cười.


Doãn Hạo Vũ đi tới bên anh, "Cuối cùng cũng sát thanh rồi", Doãn Hạo Vũ nhìn vào mắt anh, đôi mắt sâu thẳm xen lẫn những cảm xúc phức tạp, "Em đợi ngày này lâu lắm rồi."


"Anh cũng vậy."


Qua mấy ngày #Doãn Hạo Vũ Cao Khanh Trần công khai# treo trên hotsearch, rút kinh nghiệm từ lần trước, Cao Khanh Trần không quá để tâm những lời công kích, vì có rất nhiều bình luận chúc phúc cho họ.


Fan cp than thở không còn gì để ship, người qua đường thì nóng lòng muốn xem tác phẩm định tình của hai người. 

Chỉ có anti đen đủi ôm tức tối, fan ma ma cảm thấy may mắn khi con trai cuối cùng cũng có đối tượng, fan bạn gái thì cầu nguyện hai người sớm chia tay.


Cao Khanh Trần tắt điện thoại, quay đầu nhìn Doãn Hạo Vũ mỉm cười.


Doãn Hạo Vũ đưa tay nựng má Cao Khanh Trần, nhìn vào mắt anh rất lâu mới lên tiếng, "Em yêu anh."


"Anh cũng yêu em."



Tiểu ngọt văn


Cao Khanh Trần nằm trên sofa chơi điện thoại, Doãn Hạo Vũ hiếu kỳ ngó đầu qua, "Xem cái gì nghiêm túc quá vậy."


Cao Khanh Trần không ngẩng đầu lên, "Xem phỏng vấn về hình mẫu lý tưởng lúc trước của em."


"A, cái đó, em nói gì nhỉ, cũng không nhớ rõ." Doãn Hạo Vũ ngồi xuống cạnh Cao Khanh Trần.


"Cái gì gọi là "Sự tồn tại đáng yêu trong mắt của tôi", sến quá đi."


Doãn Hạo Vũ cười nói, "Vậy sao? Anh chính là như vậy a."


"Lừa người." Cao Khanh Trần lườm cậu, "Khẳng định trước đây em từng yêu đương với Omega khác."


Doãn Hạo Vũ bị Cao Khanh Trần chọc cười, "Bảo bối, dáng vẻ ghen tuông này của anh trong mắt em rất đáng yêu."


Cao Khanh Trần nghe được câu này tức giận đã vơi đi một nửa, khóe miệng khẽ câu lên, "Ai tin"


Doãn Hạo Vũ hôn lên trán anh, "Sau này có ai hỏi về hình mẫu lý tưởng, đáp án của em sẽ chỉ là anh."



TOÀN VĂN HOÀN.



~ 🐰🍓 ~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro