Q2. Chương 35.1: Càng thông minh, càng dễ thất bại

edit: tiểuhoanhi



Trong phòng bao.

Căn bản vì mang theo không khí đau thương nên phảng phất có chút u ám. Uống rượu có chút nhiều, Lôi Lôi bắt đầu không tự chủ giãy dụa thân thể, hơi khở cũng trở nên có chút gấp gáp.

Cô ta có chút ù ù cạc cạc, cảm thấy toàn thân mềm nhũn, không có chút sức nào, phảng phất lại có chút gì đó khác lạ trong cơ thể.

Cô ta nắm tóc, tất cả mọi thứ trước mắt cũng trở nên có chút mờ nhạt không rõ.

Dựa theo tửu lượng của bản thân, hoàn toàn không đến nỗi mới uống vài ly rượu đỏ mà đã không chịu nổi ?!

Là bởi vì thương tâm quá độ cho nên rất dễ say sao?

Lúc này cô ta cắn đôi môi đã hồng thấu, ngước mắt có chút mông lung nhìn người đàn ông trước mặt :"Lăng Phong, có lẽ tôi uống say rồi, lúc đầu muốn đêm nay lên máy bay về lại Thượng Hải. Nhưng có lẽ không thể được rồi, anh giúp tôi mướn một phòng, tôi nghỉ ngơi một chút!." Giọng nói coi như là rõ ràng.

Tề Lăng Phong cười ôn hòa :"Được, tôi ở đây cùng cô! Không vội."

"Cám ơn."

Cả người có chút không bình thường, mọi thứ dường như méo mó, ngã tựa lên trên bàn. Nhìn lên trước mắt có một thân ảnh mơ hồ đi ra ngoài, không bao lâu lại trở về, đứng ở bên người cô ta lễ phép hỏi :"Đã thuê được phòng, tôi đỡ cô hay cô tự mình đi?"

"Cơ thể tôi thật lạ." Lôi Lôi thở dốc, lời nói ra quá ám muội.

"Tôi đây dìu cô lên trên nghỉ ngơi."

"Được."

Lôi Lôi dựa một chút vào người của Tề Lăng Phong, thân thể càng thêm kỳ lạ.

Cảm giác như bị hơi thở của phái nam mạnh mẽ bao vây, cánh tay có lực, lồng ngực chắc chắn. Tất cả mọi thứ khiến cho cả người cô ta có chút khổ sở ham muốn, thậm chí còn có chút điên cuồng.

Cảm giác như vậy. . . Khiến cô ta nhịn không được, càng muốn tới gần bên người đàn ông này. Tư thế khiêu gợi bắt đầu hướng thân thể anh ta không ngừng làm phiến, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu gấp gáp.

Ôm Lôi Lôi, Tề Lăng Phong cảm giác được thân thể cô ta không ngưng dao động, khóe miệng cười tà ác.

Trên cái thế giới này cô ta là người duy nhất biết được bí mật của anh ta và Sở Huân, anh ta tuyệt đối không cho phép người phụ nữ này đối với anh ta có bất cứ uy hiếp gì. Mà còn muốn cho người phụ nữ này hoàn toàn thuần phục trên tay của mình, nhất định phải nắm bắt được người phụ nữ này để cô ta không thể nói bất cứ bí mật gì của người khác. Mà hôm nay chính là ngày bắt đầu bí mật này.

Huống chi thân phận của người phụ nữ này đối với anh ta mà mà nói còn rất có ích. Anh ta còn có thể mượn cơ hội để hoàn thành nhiều việc nữa.

Ôm Lôi Lôi vào thang máy, mở ra là một phòng thuê xa hoa. Cửa phòng vừa mở ra Lôi Lôi liền không nhịn được muốn đi vào phòng vệ sinh.

Một giây kia cho dù cơ thể đã có phản ứng, nhưng người phụ nữ này vẫn còn có lý trí cơ bản nhất, hiện tại không nên cùng bất cứ người đàn ông nào xảy ra chuyện gì.

Cửa phòng tắm bị dùng sức mở toang ra, bên trong vang lên tiếng nước róc rách. Người phụ nữ kia tựa như muốn dựa vào nước lạnh để ướp lạnh chính mình.

Làm sao có thể ?!

Không phải người phụ nữ nghị lức căn bản không thể không chịu đựng được, cả quá trình không cần nói cũng biết có biết bao nhiêu khổ cực. Chưa nói đến nếu không thể phát tiết hết ra ngoài, đối với cơ thể vẫn sẽ bị tổn thương nhất định, đây chính là không bù đủ thứ đã mất.

Bên trong không ngừng rối loạn.

Tề Lăng Phong đẩy cửa phòng tắm ra.

Cả phòng toàn nước, vòi hoa sen vảy ra ngoài đều là nước lạnh. Người phụ nữ kia ngồi bẹp xuống đất, toàn thân đã ướt đẫm. Áo đầm màu đen dính lên thân thể trắng muốt, lộ ra cả áo ngực màu đen. Nhìn qua không sót một cái gì, quả nhiên là báu vật gợi cảm.

Mà giờ khắc này, báu vậy gợi cảm này khiến đàn ông chỉ cần nhìn liền điên cuồng muốn. Cơ thể của cô ta không bị khống chế, càng thêm ma sát, bắt đầu. . . Rơi vào tay giặc.

Tề Lăng Phong đứng ở cửa.

Cả người nhìn qua rất bìn tĩnh, không điên cuồng chỉ là khóe miệng nhếch lên một nụ cười ác độc.

Không phải là thân thể không có phản ứng, mà là không để cho bản thân không khống chế được.

Anh ta không cho phép bản thân không khống chế được chỉ vì một phụ nữ, ngay cả Sở Huân cũng không được. Chứ đừng nhắc tới Hoắc Tiểu Khê trước kia, kể cả Lôi Lôi trước mặt. Anh ta chỉ khẽ nhếch khóe miệng một cách đẹp mắt, từng bước một đi tới. Ngồi xổm xuống bên người Lôi Lôi đang thở hổn hển, ở bên tai cô như tình nhân rủ rỉ nói :"Hà tất phải khiến bản thân vất vả như vậy, tôi có thể giúp cô."

Ngón tay Lôi Lôi dường như ngừng một chút.

Đôi mắt nhìn Tề Lăng Phong, nhìn khuôn mặt tuấn mĩ của anh ta, thích thú cười.

Chính mình căn bản không có cách để thỏa mãn.

Cô ta biết. Bởi vì toàn bộ quá trình, ngoại trừ muốn, vẫn là muốn. . .

Thế nhưng. Cô ta lắc đầu.

"Tôi không thể có lỗi với Sở Huân. . . "

"Các cô là chị em tốt, Sở Huân sẽ hiểu." Tề Lăng Phong nói, giọng nói nam tính nói ở bên tai cô ta đã trở thành chất xúc tác, khiến cho cả người cô ta đều dao động.

Lôi Lôi lắc đầu :"Không phải, Tiêu Dạ cũng sẽ không tha thứ. . ."

"Đồ ngốc, trước mắt chỉ có thể là vui vẻ. Hơn nữa đây là Thẩm Dương, cái chỗ này ngoại trừ hai người chúng còn có ai sẽ biết?" Tề Lăng Phong ở bên tai cô ta không ngừng câu dẫn.

Anh ta chính là một người đàn ông như vậy.

Anh ta không thích dùng thủ đoạn thô lỗ đi ép buộc, cứ như vậy chỉ phí công bực mình. Chỉ cần ở bên tai cô ta nhẹ nhàng thổi một chút hơi nóng, người phụ nữ này sẽ tự nhiên mà như một con rắn mà cuốn lấy anh ta, rơi vào tay giặc. . .

Quả nhiên.

Thân thể muốn. Cố đến mức mãnh liệt, mãnh liệt đến lúc không thể khống chế.

Bên cạnh Tề Lăng Phong không ngừng nỉ non, tay cô nóng ran bám lấy cánh tay Tề LăngPhong, cảm nhận được cơ thể đàn ông khác biệt. Cả người cũng không thể ngắn cản nổi, môi chủ động hôn lên cánh môi khát vọng đã lâu. Trong phòng tắm điên cuồng kịch liệt tràn lan, một đường lảo đảo tiến về phía giường lớn ở bên ngoài. Điên cuồng, mãnh liệt, chỉ còn tiếng rên rỉ ám muội của đôi nam nữ, kéo dài không dứt. . .

. . . . . . .

Trời đã tối sẫm.

Bóng đêm Thẩm Dương làm sao cũng không sánh nổi Thượng Hải, rựng rỡ có thừa, lại bớt một chút khiến người khác say mê.

Tề Lăng Phong mặc một bộ áo choàng tắm màu trắng đứng ở trước cửa sổ sát đất, trên tay còn cầm một điếu thuốc đang cháy dở.

Người ở trên giường tựa hồ có chút không thoải mái giật mình, trằn trọc, cô ta mơ hồ mở mắt. Đờ đẫn nhìn căn phòng xa lạ, cảm giác đau đớn trên người như bị nghiền qua nhiều lần. Toàn thân bủn rủn, đây không phải lần đầu tiên cô ta làm chuyện như vậy cho nên rất rõ bản thân trước khi say ngủ đã xảy ra chuyện gì. Cả người bỗng bật dậy ở trên giường, ôm chiếc khăn trải giường màu trắng có chút hoảng sợ nhìn người đàn ông đang hút thuốc trước cửa sổ sát đất. . .

Không phải!

Cô ta có chút không thể khống chế.

Từng chút một trong đầu không ngừng hiện về, cô thậm chí có thể tưởng tượng ra bản thân cùng người đàn ông kia có bao nhiêu điên cuồng.

Không nói được có chút cảm giác tội lỗi phát sinh từ sâu trong nội tâm. Cô ta không thể phản bội Tiêu Dạ. Cô ta và Sở Huân thích nhất là đàn ông ở trên giường, nhưng lại đúng vào ngày Sở Huân được mai táng.

Không phải!

Cô thật sự không xong mất.

Đạo đức cùng luân lý không cho phép, thừa nhận mắc nợ đối với chị em tốt, thừa nhận áy náy với Tiêu Dạ. Cô ta cảm thấy cả người đều không thể tiếp nhận được sự thật này, nước mắt điên cuồng rơi xuống.

Tề Lăng Phong có lẽ cảm giác được người trên giường tình lại, anh ta xoay người cứ nhìn Lôi Lôi đang ngồn chồm hỗm ở đầu giường. Ôm chăn khóc đến đau lòng.

Khóe miệng anh ta tà ác cười.

Phía sau sự thật thương tâm, thì bây giờ cũng có tính là gì?!

Anh ta ưu nhã tắt mẩu thuốc lá, từng bước một hướng phía người ngồi trên đầu giường. Hai mắt đẫm lễ mơ hồ.

Lôi Lôi cảm giác được anh ta tới gần, không tự chủ được dịch sang một bên. Phảng phất không muốn đụng người đàn ông này dù chỉ một chút.

Tề Lăng Phong cũng không tới gần cô ta, mang theo nụ cười nhạt ngồi trên đầu giường, giọng ôn nhu :" Đừng khóc, cái gì đã xảy ra cũng đã xảy ra."

"Không phải." Lôi Lôi lắc đầu, trong miệng vẫn nỉ non :"Không nên xảy ra, không nên xảy ra."

Tề Lăng Phong bình tĩnh nhìn cô ta, khóe miệng lại hiện lên nụ cười.

Lôi Lôi khó chịu, cô ta nhìn dáng vẻ lạnh lùng của Tề Lăng Phong, đột nhiên như nhớ ra cái gì đó, mắt liền căng thẳng :"Tề Lăng Phong, có phải anh giở trò gì với tôi?! Có phải hay không? Tôi nhớ được trước đó rõ ràng bài xích anh, là anh không ngừng cổ vũ tôi. Là anh cố ý dụ dỗ tôi đúng hay không?!"

Tề Lăng Phong cười càng thêm rõ ràng :"Không chỉ là cố ý câu dẫn cô, cô không phát hiện cơ thể của cô không ổn tí nào sao?!"

Lôi Lôi ngẩn người ra :"Tề Lăng Phong, anh hạ dược tôi!"

Tề Lăng Phong gật đầu.

"Vì sao?! Tề Lăng Phong, anh điên rồi sao? Sở Huân mới qua đời, anh lại như vậy, anh làm thế Sở Huân ở dưới suối vàng sao có thể ngủ yên?! Anh là kẻ mất đi nhân tính! Sở Huân thiệt thòi những vẫn đối với anh tốt như vậy, anh thật sự chà đạp khiến cô ấy một phen khổ tâm!" Lôi Lôi nhịn không được rống giận, cô ta thực sự chưa bao giờ thấy người đàn ông không biết xấu hổ như vậy!

Đối với Lôi Lôi đang kích động, Tề Lăng Phong càng thêm nhẽ nhõm, dường như còn không nghĩ muốn bao biện cho bản thân. Chỉ là lạnh nhạt nhìn Lôi Lôi, giống như hứng thú.

"Anh nhìn tôi như vậy làm cái gì?! Tề Lăng Phong đừng nói với tôi anh coi tôi thành thế thân của Sở Huân! Anh làm như vậy thật quá hèn hạ, anh chỉ muốn thỏa mãn bản thân, nhưng không nghĩ qua cảm thụ của người khác. Anh không cảm thấy anh rất độc ác sao?!" Nhìn Tề Lăng Phong không nói lời nào, Lôi Lôi lại nhịn không được rống lên.

Tề Lăng Phong từ trên giường đứng dậy.

Luôn cảm thấy thế giới này ngoại trừ Kiều Tịch Hoàn, những người phụ nữ khác mãi mãi vẫn mang theo một suy nghĩ không cùng với quan điểm của anh ta.

Ngu xuẩn như vậy, ngu ngốc như vậy.

Anh ta xoay người đi tới chiếc tivi LCD, bất lên. Sau đó từ trong áo choàng tắm lấy ra một chiếc USB màu đen sau đó trực tiếp cắm vào ổ trên tivi, bật lên. Bên trong xuất hiện hình ảnh khiến người khác phun của máu mũi, những hình ảnh kia là toàn bộ quá trình điên cuồng của hai người.. .

Lôi Lôi vừa nhìn thấy hình ảnh, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, cô ta nhìn Tề Lăng Phong, hung hăng nhìn :"Anh co bệnh à, có bệnh à, anh quay cái này làm gì, anh có sở thích quái dị sao?!"

Tề Lăng Phong dừng hình ảnh kia lại, bản thân bình tĩnh hướng Lôi Lôi đi tới.

"Tắt đi, Tề Lăng Phong, anh tắt đi cho tôi!" Lôi Lôi ở trên giường nổi trận lôi đình, hung hăng điên cuồng la hét với Tề Lăng Phong.

Tề Lăng Phong cong khóe miệng :"Vừa mới nhiệt tình như vậy, hiện tại đã trở mặt rồi."

"Tề Lăng Phong, anh rốt cuộc muốn thế nào?! Anh chính là một tên ác ma!" Lôi Lôi nghiến răng nghiến lợi.

"Đúng rồi. Lôi Lôi, cô vừa rồi mới nói nhiều lời như vậy, câu này đúng nhất." Tề Lăng Phong tà ác cười lớn, một giây kia không chút kiêng kị khiến Lôi Lôi ngơ ngác. Thật là tồn tại ác quỷ, tiếng cười lộ vẻ dữ tợn.

"Anh có ý gì. . . "

"Lôi Lôi, cô bây giờ nghe cho rõ đây, tôi đang giữ đoạn video này. Nếu như cô không làm thật tốt như theo lời tôi nói, tôi cũng không biết cái video này có thể hay không được chuyển tới cho Tiêu Dạ. . ."

"Tề Lăng Phong, anh dám?!"

"Không có chuyện gì là tôi không dám làm." Ánh mắt Tề Lăng Phong chợt lóe lên một tia khát máu :"Lôi Lôi, cô nên nghĩ đây là may mắn. Cô bây giờ vẫn còn giá trị lợi dụng, bằng không cô cũng có thể giống như kết quả mà người chị em tốt của cô. . . "

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro