Q3. Chương 26: Không được phép thất bại (4) Chuyển nguy thành an.

edit: tiểu hoa nhi



Chỉnh lại quần áo.

Cố Tử Thần mang Kiều Tịch Hoàn cùng Cao Tung từ khách sạn tới dinh thự tư nhân của Hắc Sâm A Bối Đức.

Một biệt thự độc lập toạn lạc tại nước S xa xôi, diện tích mấy ngàn mẫu, ở nơi này vốn dĩ là một ốc đạo sa mạc, nhưng trong biệt thự lại có những mảng cỏ xanh, sinh trưởng bừng bừng, tươi tốt.

Cố Tử Thần cùng mọi người đến biệt thự, ở cửa đã có một người giúp việc mặc đồ Ả Rập sớm đã cung kính đứng chờ ở đó, vô cùng cung kính vì bọn họ mà mở cửa xe, dùng tiếng Ả Rập vô cùng nhiệt tình chào hỏi, bọn họ cùng nhau đi vào biệt thự tư nhân sang trọng.

Biệt thự sang trọng này bên trong còn có một đội quân đứng gác, một nơi lớn như vậy, chen lấn không thua gì đội quân 100 người, nghiêm ngặt đến nỗi ngay cả một con ruồi cùng không thể bay lọt vào.

Người Ả Rập mang bọn họ tới một tòa nhà phía trước, đi vào đại sảnh lớn, một đội quân chỉnh tề đứng vòng quanh, ăn mặc đồng nhất, còn đeo vũ khí, khí thế hào hùng. Mà giờ phút này, đội quân này đang nghiêm túc nhìn bọn họ thật cẩn thận.

Cố Tử Thần tỉnh rụi đánh giá nơi ở nghiêm ngặt của Hắc Sâm A Bối Đức giờ phút này vẫn chưa có xuất hiện, trong đại sảnh yên tĩnh đến muốn ghẹt thở.

Kiều Tịch Hoàn cảm thấy, cô đi theo Cố Tử Thần coi như cũng có kiến thức một tí. Cho nên hôm nay rõ ràng bản thân cũng rất khẩn trương, cô bây giờ ngược lại bình tĩnh lạ thường, cô suy nghĩ nhiều như vậy khi miệng súng hướng về phía cô, đến cuối cùng bất quá chỉ là hai mắt nhắm lại một phát.

An tĩnh như vậy 10 phút, từ bên trong Hắc Sâm A Bối Đức ăn mặc tùy ý đi ra, trên mặt lộ vẻ tươi cười, trong miệng dùng tiếng Ả Rập nhiệt tình nói :"Xin lỗi, Ben Brooke tiên sinh, để cho anh đợi lâu rồi, mới rồi phải tiếp một đại sứ của nước bạn nên trì hoãn chút thời gian. Mặc dù Ben Brooke tiên sinh đây có tiền tài ngang bằng với một đất nước nhưng người ta đã tới cửa cũng không thể không tiếp, hy vọng Ben Brooke tiên sinh đây bỏ qua cho."

"A Bối Đức tiên sinh nghiêm trọng rồi, chuyện quốc gia đại sự quan trong hơn." Cố Tử Thần cười cao quý vô cùng, anh tỉnh rụi chỉ có thần giác hơi giơ lên, mị lực vô hạn.

"Cũng biết tiên sinh là người thông tình đạt lý." Hắc Sâm A Bối Đức nói, vội vàng quay đầu phân phó thư ký bên cạnh :"Nhanh dọn bữa ăn đi, ta muốn cùng Ben Brooke tiên sinh dùng bữa cơm chung."

"Vâng." Thư ký vội vàng gật đầu lui ra.

Hắc Sâm A Bối Đức hôm nay tựa hồ cao hứng khác thường, mặt ông ta tươi cười, nhìn về phía Cố Tử Thần vô cùng nhiệt tình mời :"Mời đi bên này."

Cố Tử Thần gật đầu, đi theo Hắc Sâm A Bối Đức tới phía sau đại sảnh, vòng qua một hành lang dài bằng kính, bước chân ngừng trước một căn phòng trong suốt bằng thủy tinh, bên trong là một bàn ăn vô cùng xa hoa, cạnh bàn ăn được dát những mảng kim tuyết, không cần phải nói rõ cũng biết giá trị liên thành.

Hắc Sâm A Bối Đức mời bọn họ ngồi xuống.

Đúng lúc, vợ và con gái Hắc Sâm A Bối Đức cũng xuất hiện, mấy người vây quanh một bàn lớn.

Thức ăn từng món lục tục được đưa lên.

Một bàn ăn lớn toàn sơn hào hải vị lấy chủ đề nước Pháp.

"Không nghĩ tới nhà A Bối Tiên sinh còn có đầu bếp nước Pháp." Cố Tử Thần nói, nhìn qua bầu không khí khá hài hòa.

"Ở nơi này của tôi đầu bếp nào cũng có, mỏ tiệc mời bạn bè toàn thế giới đều được. Nếm thử một chút xem có hợp khẩu vị không?" Hắc Sâm A Bối Đức kiêu ngạo nói.

Cố Tử Thần dùng dao nữa cắt một đĩa thịt bò bít tết, từ trong thâm tâm thở dài nói :"Rất chính tông, so với đầu bếp cao cấp nước Pháp còn làm ngon hơn, chăng qua là. . ."

"Chẳng qua là cái gì?" Hắc Sâm A Bối Đức nhíu mày, nhiều hứng thú.

"Thịt bò cao cấp của nước Pháp, người Pháp chúng tôi đều thích thêm chút gia vị là rượu nho trắng, mà đầu bếp của A Bối Đức tiên sinh tựa hồ có khuynh hướng thích rượu nho đỏ, lafite năm 82? Mặc dù khẩu vị nồng đậm, nhưng bởi vì mùi rượu quá quý giá, đã che giấu mất mùi vị đặc biệt của thịt bò bít tết." Cố Tử Thần ưu nhã kéo léo, mỗi một hành đồng đều cao quý.

Hắc Sâm A Bối Đức đột nhiên cười một tiếng, vô cùng hào phóng :"Nghe nói CEO của Suez ngoại trừ là một xí nghiệp giỏi còn là một người tuyệt đối thích thưởng thức đồ ăn ngon, nếm đủ loại đồ ăn ngon ở các nước trên thế giới, tuy thế vẫn yêu nhất thực đơn của nước Pháp, một người bình thường căn bản sẽ không nếm ra được mùi vị, Ben Brooke tiên sinh lại có thể nếm ra được thật không thể không phục."

Cố Tử Thần vẫn cười vô cùng tao nhã :"A Bối Đức tiên sinh quá khen, vị giác của tôi so với người bình thường chỉ có phần nhạy bén hơn mà thôi. Ngược lại có chút xoi mói rồi, khiến A Bối Đức tiên sinh đây chê cười."

"Tôi rất thích kén chọn, hợp ý lợi nhuận mới có thể cao hơn." Hắc Sâm A Bối Đức tùy ý nói, tay khẽ nâng.

Ngoài cửa vài người giúp việc đi tới, bọn họ cung kính đem thịt bò bít tết trước mặt mang đi, sau đó lần nữa lại mang lên cho bọn họ một phần thịt bò bít tết khác, hẳn là đã sớm chuẩn bị từ lâu.

Đây là một cái bẫy, cái bẫy này chính mà muốn dò xét thân phận thật của bọn họ.

Người của Hắc Sâm A Bối Đức hẳn vẫn chưa có tra ra được thân phận thật sự của bọn họ, nên vẫn đang âm thầm ngăn trở.

Mà tối hôm qua đột nhiên lại có chuyện phát sinh khiến cho Hắc Sâm A Bối Đức một người cẩn thận như vậy sẽ sinh ra hoài nghi với người khác, cho nên hôm nay mời anh tới dùng sơm, anh dám khẳng định Hắc Sâm A Bối Đức không chỉ muốn thử dò xét một chút xíu như vậy.

Cố Tử Thần vẫn tỉnh rụi cùng người một nhà Hắc Sâm A Bối Đức dùng bữa trưa, không khí bữa cơm cũng rất tốt, thỉnh thoảng nói mấy câu, sẽ không khiến cho bữa cơm đột nhiên nguội xuống hoặc lúng túng.

"Đúng rồi tối hôm qua Ben Brooke tiên sinh có nói chuyện hợp tác dầu hỏa, không biết phương án của anh là như thế nào?" Hắc Sâm A Bối Đức lại kéo thêm đề tài.

"Nước S là quốc gia về dầu hỏa, tài nguyên của quý quốc dồi dào, ở quốc gia Châu Âu luôn hâm mộ khố tài sản thiên nhiên này. Tôi là CEO của Suez, từ rất sớm trước kia đã có ý tưởng mở rộng thị trường dầu hỏa ra Châu Âu. Dầu hỏa là một khoản tiền lớn, tôi nghĩ có thể thông qua quan hệ của Suez chúng tôi cung cấp nguyên liệu dầu hỏa này cho nhiều hãng sản xuất quốc gia Châu Âu khác, giá cả dựa theo một ô vuông của quốc gia đó để thích ứng nâng lên 0.1 đến 0.2 phần trăm, cái này còn phải xem A Bối Đức tiên sinh cung cấp." Cố Tử Thần rất nghiêm túc nói chuyện làm ăn, để cho chắc chắn còn tung thêm một kế hoạch hợp tác khác :"Đây là phương án kế hoạch mà Suez chúng tôi muốn hợp tác cùng ngài, Hắc Sâm A Bối Đức tiên sinh có thể nhìn một chút, văn kiện kia có dùng chữ Ả Rập cùng tiếng Anh, Pháp viết thành hợp đồng quốc tế."

Hắc Sâm A Bối Đức cầm hợp đồng lên, nhìn một chút, tùy thời đưa cho thư ký ở phía sau :"Nghiên cứu kỹ một chút cho ta."

"Mong đợi tin tức tốt từ phía A Bối Đức tiên sinh."

"Có thể kiếm tiền bằng việc mua bán, tôi sẽ không cự tuyệt." Hắc Sâm A Bối Đức nói :"Huống chi tài nguyên của chúng ta là của tự nhiên, không cần để cũng chỉ là lãng phí."

"A Bối Đức tiên sinh nói đúng." Cố Tử Thần đồng ý gật đầu :"Bây giờ những quốc gia Ả Rập khác đều có xuất khẩu dầu hỏa lượng cung ứng này đối với quốc gia Châu Âu mà nói có chút quá ít, cũng không thể bỏ vừa miệng con sư tử lớn. Nếu như nước S có thể chuyên việc cung ứng, tôi phụ trách đàm phán với những nhà máy khác, tăng thêm làm ăn ở mỗi thành phố có thể khiến mọi người lũng đoạn một hai quốc gia Châu Âu không thành vấn đề. Nếu quả thật có thể lũng đoạn được thị trường, đơn vị giá xuất nhập dầu hỏa để mặc cho ngài làm chủ."

"Đã như vậy trước cầu mong chúng ta hợp tác thành công." Hắc Sâm A Bối Đức đề nghị, nâng ly.

Tất cả mọi người đều giơ lên ly rượu chán.

Mùi rượu tinh khiết, nguyên chất luẩn quẩn bên mũi.

Cố Tử Thần ném áh mắt cho Kiều Tịch Hoàn, Kiều Tịch Hoàn liếc mắt, cầm ly nước suối bên cạnh lên.

Ly rượu thanh túy, bữa cơm tựa hồ có phần tốt hơn.

Tất cả mọi người ăn rất tận hứng, một vệ sĩ mặc đồ màu đen từ bên ngoài đi tới, vô cùng cung kính đứng sau Hắc Sâm A Bối Đức, khom người ở bên tai ông ta lẩm bẩm cái gì, Hắc Sâm A Bối Đức mặt có chút biến sắc, giọng vô cùng không tốt nói :"Để cho hắn đi vào!"

Vệ sĩ áo đen vội gật đầu, đi ra ngoài.

Không bao lâu, một người đàn ông mặc tây trang màu đen khác liền đi vào.

Hắc Sâm A Bối Đức sắc mặt không mấy tốt gầm thét :"Không thấy tôi đang ăn cơm cùng khách sao? Lúc này có chuyện gì quan trọng, không thể đến khi ta ăn cơm nước xong sao ?"

"Thật xin lỗi A Bối Đức tiên sinh." Tên mặc tây trang màu đen nói :"Chuyện khẩn cấp."

A Bối Đức không thể làm gì, tựa hồ còn hướng nhìn Cố Tử Thần nở nụ cười xin lỗi.

Cố Tử Thần cười nhạt, bày tỏ không thèm để ý.

Anh vẫn cúi đầu ăn thịt bò bít tết cùng bữa điểm tâm, sắc mặt vẫn như cũ.

Thời khắc người mặc tây trang đen đi về phía Hắc Sâm A Bối Đức, khom người ở bên tai anh nói gì đó, ánh mắt nhưng lại liếc xung quanh đánh giá căn phòng.

Cố Tử Thần dĩ nhiên sẽ không quên cái người nổ súng bắn anh bị thương.

Anh dĩ nhiên biết rõ, cái gọi là chuyện quan trọng cần báo cáo, có lẽ chính là muốn tới dò thử cái gì đó.

Đúng như dự đoán.

Tay Cố Tử Thần dùng dao dĩa đột nhiên ngừng lại.

Người mặc tây trang đen ở cạnh Hắc Sâm A Bối Đức đã hồi báo xong công việc, đứng dậy giống như bị mất thăng bằng, đột nhiên đụng phải cánh tay Cố Tử Thần, có chút dùng sức, dao dĩa trong nháy mặt đánh rơi xuống đất, sàn nhà bằng đá cẩm thạch vang lên âm thanh thật thanh thúy.

"Thật xin lỗi, tiên sinh thật xin lỗi." Người mặc áo tây trang màu đen khoa trương hoảng sợ nói.

Cố Tử Thần tỏ ý không để ý :"Không sao."

"Tôi giúp anh nhặt lên." Người mặc áo tây trang đen vội khom người.

Cố Tử Thần nhìn hắn ta, nhìn hắn ngồi xổm người xuống, lúc nhặt dao dĩa lên, nhìn qua tay chân luống cuống, nhưng thật chất là đưa cùi chỏ trực tiếp đập vào phía bằp đùi bên ngoài của anh, đúng vị trí vết đạn.

Mặt Cố Tử Thần không có biểu cảm gì đặc biệt.

Anh chẳng qua là nhàn nhạt nhìn người đàn ông ngồi chồm hỗm dưới đất nhặt dao dĩa lên cho anh.

Tầm mắt Hắc Sâm A Bối Đích vô tình hữu ý nhìn sắc mặt anh, bầu không khí đột nhiên trở nên có chút căng thẳng.

Cao Tung ngồi ở phía sau lưng Cố Tử Thần, làm nhân vật phiên dịch, nhìn một màn như vậy, ánh mắt khẽ nhúc nhích, trong lòng có chút khẩn trương.

Tên mặc tây trang đen vẫn dùng cùi chỏ của hắn dùng sức đập vào phía bằp đùi bên ngoài, đột nhiên đau đớn khiến người không nhịn dược nhíu mày một cái, Cố Tử Thần cố ý nói :"Tiên sinh, anh đụng phải bắp đùi tôi."

Tên mặc tây trang đen luốn cuống tay chân, vội nói :"Thật xin lỗi, tiên sinh, tay chân tôi vụng về, làm đau ngài."

Cố Tử Thần tỏ ý không quan tâm :"Không có gì, anh mau đứng dậy đi."

"Được, đây." Tên mặc tây trang đen nhặt dao dĩa lên, cung kính nói :"Để tôi kêu người giúp ngài đổi một bộ mới."

"Cám ơn."

Tên mặc tây trang đen vô cùng cung kính cúi người, sau đó quay đầu nhìn về phía Hắc Sâm A Bối Đức, lấy được chỉ thị của ông ta mới rời đi.

Hắc Sâm A Bối Đức nói xin lỗi :"Thuộc hạ của tôi kém cỏi, đàn như vậy, khiến Ben Brooke tiên sinh chê cười rồi."

Cố Tử Thần cười một tiếng bày tỏ việc không để ý tới :"Nhìn ra được, thuộc hạ của A Bối Đức tiên sinh cũng không tệ lắm."

"Đi theo tôi vào sinh ra tử, cũng không thể bạc đại họ."

"Vậy cũng đúng." Cố Tử Thần cười nói :"Tôi kính ngài một ly."

Hắc Sâm A Bối Đức cầm ly rượu đỏ lên.

Bữa cơm không lâu lại khôi phục lại bầu không khí như lúc đầu, cười cười nói nói cho tới khi kết thúc.

Hắc Sâm A Bối Đức mang Cố Tử Thần, bọn họ đi về phía phòng khách ngồi nói chuyện phiếm.

Cố Tử Thần luôn cùng A Bối Đức, trò chuyện một vài thứ cũng tương đối cảm thấy hứng thú, cũng không chạm đến chuyện gì liên quan tới lợi ích của đối phương, cả quá trình vô cùng hài hòa, thỉnh thoảng còn truyền tới tiếng cười sang sảng.

Cứ thế kéo dài đến tới 3 giờ chiều.

Một người giúp việc cung kính đi tới, nhìn Hắc Sâm A Bối Đức cung kính nói gì đó, Hắc Sâm A Bối Đức gật đầu, để người giúp việc đi ra ngoài, ông ta quay đầu nhìn Cố Tử Thần cười nói :"Ta mới sửa một hồ bơi sang trọng, ta còn cho người Nhật Bản làm một khu massage siêu cấp, nằm trong đó không muốn đi ra ngoài. Ta mỗi ngày đều sẽ ở bên trong đó nghỉ ngơi một giờ. Mới rồi người giúp việc nói đã chuẩn bị xong, hôm nay mời Ben Brooke tiên sinh tới đó hưởng thụ một chút thế nào?"

Cố Tử Thần khẽ nhúc nhích ánh mắt, cười nói :"Dĩ nhiên, vô cùng vinh hạnh."

Hắc Sâm A Bối Đức gọi tới hai người giúp việc, dặn dò nói :"Mang Ben Brooke tiên sinh đi thay quần áo."

"Vâng, tiên sinh." Người giúp việc vô cùng cung kính, xoay người đi tới chỗ Cố Tử Thần.

Cố Tử Thần gật đầu, đứng dậy mang theo Kiều Tịch Hoàn cùng Cao Tung rời đi.

Cố Tử Thần vừa đi, sắc mặt A Bối Đức liền chìm xuống, lúc nãy ở trên bàn cơm thuộc hạ của hắn cung kính xuất hiện trước mặt hắn, mở miệng nói :"Mới rồi đã kiểm tra qua thưa ngài, nhìn qua không giống như là bắp đùi bị thương. Hơn nữa tôi cùng người đàn ông kia có giao đấu, người đàn ông kia có thân thủ rất tốt, mới rồi tôi có đụng phải cánh tay anh ta, không đến nỗi khiến dao dĩa rơi trên mặt đất, mà lúc đó tôi ngồi nhặt đồ cố ý lấy cùi chỏ đụng mạnh vào chỗ vị trí bị đạn bắn xuyên, bắp đùi anh ta cũng không có bất kỳ phản ứng gì, nhìn qua chỉ là bởi vì tôi đụng phải mà có chút đau thôi."

"Nghe nói rất nhiều quốc gia có đặc công cao cấp, có thể làm được rất nhiều chuyện người bình thường không thể làm được."

"Dạ, tôi sẽ tăng thêm người quan sát." Người đàn ông vô cùng cung kính nói :"Tối hôm qua có thể ở dưới phòng tuyến canh phòng chặt chẽ của chúng ta mà rút lui toàn thân, người đàn ông này tuyệt đối không hề đơn giản. Tôi mặc dù không thấy rõ ràng tướng mạo hắn ta, bất quá vóc người có một vài phần tương tự như Ben Brooke tiên sinh, mà một thời gian dài kiểm tra, đối tượng có thể nghi ngờ hiện tại cũng chỉ có anh ta."

Hắc Sâm A Bối Đức gật đầu :"Người này quả thật không rõ lai lịch, đã cho người đi thăm dò tư liệu của anh ta nhưng trước mắt vẫn chưa cho tôi được một câu trả lời chính đáng, không thể không nghi ngờ. Bất quá không sao, đợi một lúc nữa đi tới hồ bơi, bắp đùi bị thương hay không liếc qua một cái sẽ thấy ngay."

"Vâng." Người mặc tây trang gật đầu.

"Ngươi lui xuống trước đi." Hắc Sâm A Bối Đức dặn dò.

"Vâng."

Sắc mặt Hắc sâm A Bối Đức trầm xuống, gọi người giúp việc đưa ông ta đi thay đồ.

Thay quần áo xong, tất cả mọi người đi về phía hồ bơi thủy tinh, Cố Tử Thần mặc áo choàng tắm chờ ở nơi đó, Kiều Tịch Hoàn cùng Cao Tung ngồi bên cạnh, uống nước. Hắc Sâm A Bối Đức vừa xuất hiện, nhìn Cố Tử Thần vẫn nhiệt tình :"Tôi tới, chính là chỗ này, chúng ta hai người cùng nhau đi vào thật vừa vặn."

"Vô cùng vinh hạnh." Cố Tử Thần cười phụ họa.

Hắc Sâm A Bối Đức kêu người giúp việc cầm áo choàng tắm cho Cố Tử Thần.

Bên trong áo choàng tắm chỉ có một quần bơi màu đen.

Mà dưới quần bơi là vị trí bắp đùi, rõ ràng như vậy, khong có nửa điểm bị thương.

Hắc sâm A Bối Đức tựa hồ trố mắt ra một giây, ánh mắt thẳng thừng nhìn về phía bắp đùi của Cố Tử Thần.

"A Bối Đức tiên sinh?" Cố Tử Thần nhướng mày.

Hắc Sâm A Bối Đức tựa hồ tỉnh hồn, cười nói :"Ben Brooke tiên sinh có vóc người rất đẹp, nhất thời mất thần."

"Cám ơn khen ngợi. Vóc người của ngại cũng không tệ." Cố Tử Thần khen ngợi.

"Bên này mời." Hắc sâm A Bối Đức nói.

Hai người đi tới khu massage, giờ phút này ở bên trong hồ bơi mạo hiểm ngâm nước, nhìn qua nơi này xa hoa tới nỗi khiến người rung động.

Cố Tử Thần vừa mới bước chân vào, còn chưa nằm xuống.

"Phu nhân ngài thế nào? Ngài thế nào?" Ở bên cạnh hồ bơi đột nhiên vang lên âm thanh hoảng sợ của người giúp việc-

Cố Tử Thần vội vàng lên bờ, chạy tới, dùng tiếng Pháp dịu dàng hỏi :"Sha Yee, thế nào?"

"Đau bụng." Kiều Tịch Hoàn đột nhiên nói.

"Làm sao lại đau bụng?" Cố Tử Thần nhìn qua vô cùng khẩn trương.

"Em cũng không biết." Kiều Tịch Hoàn vô cùng khó chịu.

Cố Tử Thần vội vàng xoay người đi về phía Hắc Sâm A Bối Đức :"Vô cùng xin lỗi, thân thể vợ tôi khó chịu, tôi nghĩ tôi bây giờ cần phải đưa cô ấy tới bệnh viện?"

"Làm sao đột nhiên lại như vậy?" Hắc Sâm A Bối Đức có chút kinh ngạc, trên mặt hiện lên một tia nghi ngờ.

"Vợ tôi mang thai, tôi sợ động thai. Bây giờ mới một tháng mà thôi." Cố Tử Thần giải thích.

"Mang thai?" Hắc Sâm A Bối Đức nhíu mày :"Đó là đại sự, không thể trì hoãn. Tôi bên này vừa vặn có một bác sĩ tư nhân, để cho cô ta tới chuẩn đoán lại một chút cho vợ ngài sẽ tốt hơn, bây giờ đi tới bệnh viện liệu thời gian có kịp hay không?"

"Vậy thì phiền A Bối Đức tiên sinh." Cố Tử Thần đồng ý, mặt có chút nóng nảy.

Hắc Sâm A Bối Đức phân phó người giúp việc, tất cả mọi người vội vội vàng vàng đem Kiều Tịch Hoàn đưa tới một chiếc giường xa hoa, một người mặc chiếc áo dài màu trắng xuất hiện trước mặt cô, kiểm tra qua cho cô một chút sau đó rút một chút máu của cô.

Cố Tử Thần ở bên cạnh không ngừng đau lòng nhìn Kiều Tịch Hoàn.

Bởi vì người Ả Rập rất chú trọng việc phụ nữ và đàn ông, cho nên Hắc Sâm A Bối Đức không có đi vào.

Nhưng khắp nơi.

Cố Tử Thần dùng mắt khẽ liếc một chút, khắp nơi đều có camera.

"Bây giờ thế nào rồi?" Cố Tử Thần hỏi, vô cùng quan tâm.

"Tốt hơn nhiều." Kiều Tịch Hoàn yếu ớt nói.

Cố Tử Thần kéo tay cô, lòng bàn tay cho anh chút ấm áp xúc cảm.

Mới rồi Hắc sâm A Bối Đức mời Cố Tử Thần đi bơi, bọn họ cũng biết Hắc Sâm A Bối Đức chính là muốn nhìn xem trên người Cố Tử Thần có hay không có vết thương, thật tốt, bọn họ trước khi ra cửa đã sớm dự liệu có lẽ sẽ phát sinh loại chuyện này, dùng nguyên liệu đặc chế đắp thành một vết da, sau đó dán vào chỗ vết thương của Cố Tử Thần, cùng mặt nạ da người không khác biệt lắm, Cố Tử Thần làm vô cùng hoàn mĩ, cơ hồ không thể nhìn ra, nhưng nếu như dính một chút nước, mặt nạ da người rất có thể vì thế mà nhão ra, hoặc là bị rơi mất, hậu quả sau đó. . . Không cần nói cũng biết.

Ở một nơi nguy hiểm như vậy, bọn họ có ba người thì có cánh cũng khó mà bay.

Cho nên đột nhiên nghĩ tới một cái kế như vậy.

Thứ nhất, để cho Hắc Sâm A Bối Đức thấy được trên người anh không bị thương, tránh bị Hắc Sâm A Bối Đức hoài nghi. Hơn nữa mục đích của bọn họ không chỉ muốn Hắc sâm A Bối Đức bỏ qua sự hoài nghi mà muốn để cho ông ta hoàn toàn tin tưởng bọn họ, mới có thể mở ra sự hợp tác được.

Thứ hai, Kiều Tịch Hoàn quả thật mang thai, coi như đột nhiên đau bụng cũng là chuyện có lý.

Tất cả một bước, một chút cũng không được lộ tẩy, nếu không chết không có chỗ chôn.

Kiều Tịch Hoàn trầm mặc nằm ở trên giường, hô hấp dần bình thường trở lại.

Bác sĩ cầm ống máu đi ra ngoài.

Hắc sâm A Bối Đức ở phòng riêng của ông ta chờ đợi, bác sĩ gõ cửa đi vào, cung kính nói :"Vợ của tiên sinh Ben Brooke quả thật mang thai, đã thông qua xét nghiệm máu. Không có sai."

Hắc Sâm A Bối Đức gật đầu, để bác sĩ lui ra.

Như vậy mà nói, trước mắt chuyện Ben Brooke có ít nhất 80% là sự thật ?!

Biết thưởng thức đồ ăn ngon, trên người không có vết thương, càng không thể trong thời điểm 'Thi hành nhiệm vụ' mang theo một phụ nữ có thai, thế nào cũng không thấy là một đặc công hay gián điệp gì, đột nhiên buông lỏng người, ông ta cầm lên cái kế hoạch hợp tác kia.

Trước kia cũng có xem qua phương án của tập đoàn Suez, bút pháp cơ hồ giống nhau như đúc, hơn nữa con dấu của tập đoàn Suez ông ta sẽ không nhận nhầm.

Như vậy hơn nửa giờ.

Kiều Tịch Hoàn cũng đã đỡ hơn.

Cố Tử Thần đỡ Kiều Tịch Hoàn từ bên trong phòng đi ra, kêu người giúp việc thông báo cho Hắc Sâm A Bối Đức.

Hắc Sâm A Bối Đức từ trong phòng riêng đi ra, nhìn bọn họ :"Ta cũng không giữ hai người nữa, để cho vợ tiên sinh về nghỉ ngơi thật tốt, tới đất nước S của chúng tôi lại cực khổ như vậy, ngàn lần không thể xảy ra chuyện gì."

"Cám ơn Hắc Sâm A Bối Đức tiên sinh quan tâm, vợ tôi căn bản không lo nữa."

"Vậy cũng không thể chậm trễ, ta kêu người đưa hai người về." Hắc Sâm A Bối Đức nói :"Phương án hợp tác của tiên sinh ta có xem qua, vô cùng hài lòng, qua mấy ngày nữa thư ký riêng của ta trở về, chúng ta nói chuyện chi tiết."

"Được."

"Tiễn khách." Hắc Sâm A Bối Đức kêu người giúp việc.

Người giúp việc vội vàng cung kính nhìn Cố Tử Thần, đi trước mở đường đưa bọn họ rời đi.

Vẫn là con đường canh phòng nghiêm ngặt, bọn họ đi ra khỏi cổng, ngồi ở trên chiếc xe Hắc Sâm A Bối Đức chuẩn bị cho.

Kiều Tịch Hoàn mơ màng dựa vào trên ngực Cố Tử Thần, nhìn lâu đài kia giống như địa ngục càng lúc càng cách xa cô.

Xe đến khách 7 sao, Cố Tử Thần đi vào thang máy, trở lại phòng Tổng thống.

Cố Tử Thần vừa vào tới cửa, đùi phải đột nhiên cong một chút, rõ ràng như vậy, nếu như không phải Kiều Tịch Hoàn đỡ, cơ hồ đã ngã xuống.

"Cố Tử Thần anh sao rồi?" Kiều Tịch Hoàn có chút kích động nói.

Sắc mặt Cố Tử Thần có chút biến hóa, mồ hôi trên trán không ngừng rơi xuống :"Vết thương có lẽ bị nhiễm trùng."

"Anh ngồi xuống trước." Kiều Tịch Hoàn vội vàng đỡ Cố Tử Thần ngồi lên ghế sofa.

Cao Tung đã mang hòm thuốc mở ra lấy dụng cụ, một giây cũng không hề qua loa bắt đầu xé miếng da giả kia ra.

Vì đề phòng miếng da nhân tạo này bị rơi ra, Cố Tử Thần đem khối da này làm đặc biệt cẩn thận, một chút khí cũng không lọt ra, hơn nữa dùng nhựa cao su vạn năng đặc biệt phải dán chặt, lúc Cao tung xé xuống, cơ hồ xé rách miếng da hoàn hảo của Cố Tử Thần, da thật của anh cơ hồ đã hồng thấu lên có chút rớm máu, mà giờ phút này vết thương trên đùi Cố Tử Thần bị đạn làm thương nhìn trông càng dữ tợn, vết thương đều là máu đen cùng lở loét, máu đỏ tươi cũng bắt đầu đông lại, da thừa không ngừng run rẩy, không thể khống chế, toàn bộ vết thương đều đã sưng lên.

"Thật bị nhiễm trùng." Cao Tung nhìn mặt Cố Tử Thần dị thường đỏ lên :"Lão đại, thân thể anh có chút nóng, có phải hay không đang bị sốt?"

Cố Tử Thật gật đầu.

Từ hôm nay lúc tới biệt thự tư nhân của Hắc Sâm A Bối Đức đã bắt đầu sốt, bất quá chỉ là lúc ấy không có nghiêm trọng như bây giờ mà thôi, anh cơ hồ cảm thấy tư tưởng của mình bắt đầu có chút hoảng hốt.

"Tôi trước dọn dẹp vết thương cho anh, sau đó khâu vết thương lại cho anh."

"Được." Cố Tử Thần nhàn nhạt đáp một tiếng, cả người liền dựa vào ghế sofa, nhắm mắt lại, hơi thở có chút dồn dập.

Cao Tung cúi đầu xuống, nghiêm túc dọn dẹp vết thương cho Cố Tử Thần.

Nước khử trùng rót vào có cảm giác đau nhói, cắt đi những đoạn da bị nhiễm trung, cầm máu, khâu lại, bôi thuốc, băng bó, toàn bộ quá trình Cố Tử Thần vẫn có thể nhịn thỉnh thoảng mới phát ra âm thanh rất nhỏ, gân xanh nổi lên, nhẫn nhịn rất khổ cực.

Kiều Tịch Hoàn kéo tay Cố Tử Thần, tay anh nắm chặt quả đấm, cắn môi không nói một lời.

Cao Tung làm xong mọi thứ, vô cùng thuần thục đưa tiêm một mũi thuốc nói :"Lão đại, tôi cho anh thêm viên kháng sinh, bây giờ thời gian nguy hiểm, phải nhanh lên mới khỏe lại được."

"Ừ." Cố Tử Thần đáp ứng.

Mũi thuốc kia tiêm xuống.

Cố Tử Thần mơ mơ màng màng buồn ngủ.

Kiều Tịch Hoàn dùng khăn giấy giúp anh lau mồ hôi trên trán, thấp giọng nói :"Cố Tử Thần, em đỡ anh vào trong phòng nghỉ ngơi."

Cố Tử Thần mở mắt ra nhìn Kiều Tịch Hoàn, khẽ gật đầu.

Giờ này anh thật sự bị hôn mê, Kiều Tịch Hoàn cơ bản không thể đỡ anh, Cao Tung giúp Kiều Tịch Hoàn, cùng nhau đỡ Cố Tử Thần lên giường sau đó đắp chăn lại cho anh.

Cao Tung nói :"Giúp anh ấy hạ nhiệt một chút, chính là không ngừng dùng khăn lâu ướt lau chùi thân thể cho anh ấy. Bây giờ anh ấy bị sốt do vết thương bị nhiễm trùng, có thể phát sốt với nhiệt độ rất cao, nhiệt kế cô cầm đi, chỉ cần để bên tai một chút là có chtể cặp nhiệt độ, nếu như vượt quá 39,5 độ, nhất định phải gọi tôi, tôi sẽ lập tức cho anh ấy một mũi tiêm giảm sốt."

"Được." Kiều Tịch Hoàn vội vàng gật đầu.

"Tôi bây giờ ra phòng khách làm ít chuyện, Diệp Vũ cùng Ôn Đặc sâm có lẽ sẽ lập tức tới." Cao Tung nói.

"Ừ." Kiều Tịch Hoàn gật đầu.

Mặc dù không thích nghe tới tên Diệp Vũ, nhưng suy nghĩ lại cảm thấy sự sống chết ngay trước mắt, chỉ cần là đồng bạn của Cố Tử Thần, chỉ cần ở cùng một chỗ với nhau có thể chuyển nguy thành an, cô thật có thể sống hòa bình cùng với Diệp Vũ.

Cao Tung sau khi rời khỏi đây, Kiều Tịch Hoàn không ngừng lăng xăng chạy tới chạy lui thay nước để hạ nhiệt cho Cố Tử Thần, không ngừng lau chùi thân thể của anh, cảm giác cơ thể anh vẫn nóng như lửa đốt, trong lòng khẩn trương tới không chịu nôi.

Cô ngồi chồm hỗm ở bên cạnh anh, nhìn khuôn mặt anh đỏ rực nhìn anh thở hổn hển, chau mày, ngủ cũng không đuwocj yên ổn.

Cho tới bây giờ không từng nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt của Cố Tử Thần như vậy.

Có lúc còn cảm thấy người đàn ông này tuyệt đối sẽ không có ngày ngã xuống, mà giờ phút này cứ như vậy yếu ớt, không chút phòng bị nào ngủ bên cạnh cô.

Cô khom người, hôn nhẹ một cái ở trên đôi môi nóng như lửa đỏ rực của anh vì bị sốt.

Cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra.

Kiều Tịch Hoàn ngẩng đầu nhìn người phụ nữ đứng ở cửa chính là Diệp Vũ.

Nhanh như vậy, trở lại.

Ánh mắt cô liền thay đổi, nhìn Diệp Vũ ánh mắt không chút thân thiện, một giây có lẽ không tới, cô ta sải bước đi về phía Cố Tử Thần, ngón tay nhỏ nhắn trực tiếp bao trùm lên trán của Cố Tử Thần, giống như đang dùng tay cảm giác nhiệt độ, sắc mặt không mấy tốt cầm nhiệt kế lên, để bên tai Cố Tử Thần đo lại, sắc mặt trở nên ti tiện lợi hại hơn :"Kiều Tịch Hoàn, cô có biết bây giờ Cố Tử Thần sốt bao nhiêu độ không? Cô lại thờ ơ như vậy."

Kiều Tịch Hoàn hung hãn nhìn Diệp Vũ :"Cao Tung nói, 39.5 độ mới gọi anh ta, bây giờ có lẽ đã hạ nhiệt."

"A." Diệp Vũ cười lạnh, xoay người đi ra ngoài.

Kiều Tịch Hoàn cúi đầu nhìn Diệp Vũ ném nhiệt kế trên giường, phiến trên hiện lên "39.6".

Trong lòng cứng lại, cô không tin cầm lên xem một chút, rõ ràng mới rồi còn '39.0', bây giờ làm sao lại tăng nhanh như vậy ?! cô nhìn sắc mặt Cố Tử Thần lúc này càng thêm đỏ, môi đã đỏ tới ửng lên.

Vội vàng từ trên giường bò dậy, chuẩn bị đi ra.

Diệp Vũ đã đi vào, trên tay cầm một ông tiêm.

Kiều Tịch Hoàn trầm mặc, nhìn Diệp Vũ căn bản không có đặt ánh mắt lên người cô, trực tiếp đi về phía Cố Tử Thần, khom người ở bên tai anh lẩm bẩm cái gì, âm thanh không tính là quá nhỏ, cho nên Kiều Tịch Hoàn nghe Diệp Vũ ôn nhữ nói :"Tử Thần, anh giờ đang sốt cao không có giảm, em tiêm cho anh một liều thuốc giảm sốt."

Cố Tử Thần vô ý thức gật đầu một cái.

Diệp Vũ vén một góc chăn lên, cởi quần ngoài của anh ra kéo theo quần lót của anh.

Kiều Tịch Hoàn bật thốt lên lời, cuối cùng vẫn là nuốt một cái.

Cô trầm mặc, nhìn Diệp Vũ đem ông tiêm ấn thẳng vào mông Cố Tử Thần, ngón tay nhỏ nhắn của cô ta còn luôn đè lên cái mông kia của anh, thật lâu mới buông ra. Sau đó giúp anh mặc quần vào, xoay người thu dọn ống tiêm cùng thuốc sát trùng, rời đi.

Lúc rời đi, Diệp Vũ nhìn Kiều Tịch Hoàn lạnh giọng nói :"Cho nên nói cô chính là sự phiền toái, Cố Tử Thần cho tới bây giờ chưa từng bị thương rất nghiêm trọng như vậy!"

Kiều Tịch Hoàn cắn môi, nhìn bóng lưng Diệp Vũ.

"Diệp Vũ." Kiều Tịch Hoàn đột nhiên mở miệng gọi tên cô ta.

Diệp Vũ dừng bước, ánh mắt vô cùng khinh thường nhìn Kiều Tịch Hoàn, mặt không chút nhẫn nhịn.

"Nếu như hôm nay không phải tôi, Cố Tử Thần thậm chí không thể trở lại!" Kiều Tịch Hoàn nhấn mạnh.

Diệp Vũ mặt đây khinh thường, thậm chí còn không tin.

"Nếu như không bởi vì tôi mang thai, Cố Tử Thần bây giờ đoán chừng đã chết ở một nóc nhà xa hoa trang trọng rồi, cô bây giờ thấy được có lẽ ngay cả thi thể cũng không phải, chính là một đống tro cốt mà thôi." Kiều Tịch Hoàn tiếp tục.

Diệp Vũ chau mày, hung hăng nhìn chằm chằm vào Kiều Tịch Hoàn :"Cô là đang nguyên rủa Cố Tử Thần sao ?!"

"Tôi chẳng qua là muốn nsoi cho cô biét, tôi không phải phiền toái. Tôi hôm nay phối hợp với Cố Tử Thần diễn tốt một vở tuồng, hơn nữa là do tôi nghĩ ra, không phải Cố Tử Thần. Là tôi dùng thân thể mang thai này để mang cả ba người rời khỏi nhà Hắc Sâm A Bối Đức một nơi nghiêm ngặt đến nỗi chỉ cần không để ý chúng tôi sẽ biến thành một tổ ong vò vẽ." Kiều Tịch Hoàn nói, rõ ràng :"Diệp Vũ, cô không có tư cách nói tôi phiền toái."

Ở trong căn nhà sang trọng, Hắc Sâm A Bối Đức kêu Cố Tử Thần đi tắm, Cố Tử Thần đang cùng Cao Tung thương lượng đối sách, làm sao để rời khỏi bình an, Kiều Tịch Hoàn lúc đó liền đưa ra kế sách giải quyết, không những chuyển nguy thành an, còn khiến cho Hắc Sâm A Bối Đức đối với bọn họ tín nhiệm nhiều thêm một phần.

Cô thừa nhận thân thể cô không có sức mạnh gì, ở trong thế giới của bọn họ rất dễ dàng bị một súng bắn chết, nhưng cô muốn thông qua sự thông minh của chính mình đi giúp bọn họ, một quân đội đều sẽ tồn tại một quân sư, cô không nói bản thân thông minh giống như Gia Cát Lượng, nhưng ít nhất cô sẽ không vô dụng đến không biết cái gì.

"Cô cảm thấy tôi sẽ tin cô sao?" Diệp Vũ lạnh lùng hỏi.

"Có tin hay không thì tùy cô, tôi chẳng qua là nói cho cô một chút ít sự thật này mà thôi. Tiện thì nói thêm một tiếng. Duệp Vũ tôi cảm thấy chúng ta bây giờ đang đối mặt với sống chết trước mắt, ở trên một chiến tuyến, chúng ta hẳn cũng là đồng bạn, không phải địch nhân. Hy vọng cô nhận rõ sự thật này."

Diệp Vũ cười lạnh xoay người rời đi.

Kiều Tịch Hoàn nhìn bóng lưng cô ta.

Không chỉ có Diệp Vũ cảm thấy không thể nào, đến cô cũng cảm thấy không thể nào.

Phỏng đoán mặc kệ là dạng gì, cô cùng Diệp Vũ vĩnh viễn không thể nào là bạn bè.

Xoay người, đi về phía Cố Tử Thần.

Cố Tử Thần vẫn đang sốt, giờ phút này không biết có phải đã ngủ say, tỏ ra vững vàng hơn rất nhiều.

Cô ngồi ở bên cạnh anh, kéo tay anh đặt lên má cô.

Thật không biết còn phải sống như thế này bao lâu. . .

. . .

Ban đêm.

Cố Tử Thần đã hoàn toàn giảm sốt, ngủ suốt cả một buổi chiều, giờ mới mở mắt ra.

Bên cạnh là một người phụ nữ.

Khóe miệng anh khẽ nhúc nhích, nhìn bàn tay mình còn đặt trên má cô, còn cô giờ đang ngủ say.

Khóe miệng không tự chủ được kéo lên một độ cong đẹp mắt.

Mỗi lần đều cảm thấy người phụ nữ này thời điểm an ổn ngủ say bên cạnh anh đều sẽ cảm thấy một loại cảm giác hạnh phúc không nói thành lời. Ngón tay anh khẽ nhúc nhích bởi vì bị cô gối lên nên có chút tê tê.

Kiều Tịch Hoàn khẽ cau mày, ngẩng đầu.

Giọng nói có chút khàn khàn hỏi :"Anh tỉnh? Còn đang sốt không?"

Cô mơ mơ màng màng chống người dây, sờ lên trán anh một cái, lẩm bẩm nói :"Thật giống nhưu đã giảm sốt."

Cố Tử Thần cười một tiếng.

Kiều Tịch Hoàn nhìn gương mặt cùng gò má anh mị hoặc như vậy, cười lên lại nghiêng nước nghiêng thành.

"Em nhìn tay anh một chút." Cố Tử Thần nhấc tay lên.

Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, tỉnh hồn, lòng bàn tay anh long lanh nước miếng trong suốt.

Mặt có chút đỏ gắt :"Đây không phải là em nha. . ."

"Chẳng lẽ là anh sao?!" Cố Tử Thần nhướng mày.

Kiều Tịch Hoàn vội vàng cầm khăn lông lau chùi lòng bàn tay của Cố Tử Thần :"Anh lập tức lập tức quên cho em."

Cố Tử Thần cười có chút vui vẻ :"Dù sao cũng không phải lần thứ nhất."

"Im miệng, không cho nói." Kiều Tịch Hoàn đỏ bừng mặt.

Cố Tử Thần sờ sờ gò má cô, nói sang chuyện khác :"Anh có chút đói."

"Em đỡ anh đi ra ăn cơm."

"Ừ." Cố Tử Thần gật đầu.

Thời điểm Kiều Tịch Hoàn đỡ Cố Tử Thần dậy, đột nhiên nghĩ tới cái gì liền hỏi :"Anh thật sự là chuyên gia về thức ăn sao? Bình thường anh ăn cái gì đều không có xoi mói nha!"

Nhớ tới hôm nay ở chỗ của Hắc Sâm A Bối Đức, Cố Tử Thần ăn đồ ăn cao cấp đó, thật tao nhã, thật nghiêm túc.

"Không phải."

"Không phải sao?" Kiều Tịch Hoàn tỏ vẻ không tin.

"Chẳng qua là quan sát quá nhỏ mà thôi." Cố Tử Thần nói :"Hôm nay lúc ăn bữa cơm Pháp, Hắc Sâm A Bối Đức để cho anh ăn thử trước, anh đoán sẽ có cái gì đó kỳ quặc, sau đó lúc anh thấy ở trên bàn có mở mở một chai rượu Lafite, tiếp đó suy nghĩ tới cách làm bữa ăn Pháp, cũng dựa theo suy nghĩ chủ quan mà đoán thôi. Cũng coi như chó ngáp phải ruồi, anh đối với đồ ăn luôn luôn không kén chọn. Hơn nữa cũng không có cái vị giác kia."

"Vậy anh còn biểu hiện ra rõ ràng như thế, em còn tưởng anh thực sự có vị giác như vậy." Kiều Tịch Hoàn trợn mắt, cô bày ra vẻ mặt bội phục sát đất.

"Không biểu hiện như vậy, làm sao che giấu được tai mắt người đời." Cố Tử Thần cười nói.

Kiều Tịch Hoàn suy nghĩ một chút thấy cũng phải, nhẫn nhịn thở dài nói :"Cố Tử Thần không nghĩ tới anh thật thông minh như vậy."

"Em cũng không ngốc." Cố Tử Thần nói :"May hôm nay có em, nếu không bây giờ cũng không biết kết quả của chúng ta sẽ như thế nào."

"Anh là đang khen em sao?"

"Coi như vậy đi."

Hai người rời khỏi phòng ngủ.

Trong phòng khách, Diệp Vũ, Ôn Đặc Sâm, Cao Tung đang ngồi ở ghế sofa, thấy Cố Tử Thần đi ra, cung kính đứng lên. Diệp Vũ vẫn nhìn chòng chọc vào Kiều Tịch Hoàn, nhìn cô thân mật vô cùng đứng ở bên cạnh Cố Tử Thần, như là chuyện đương nhiên.

"Sao rồi?" Cao Tung hỏi.

"Không có gì, chúng ta ăn cơm tối trước, ăn xong tôi sẽ phân phó nhiệm vụ."

"Được." Tất cả mọi người đi theo Cố Tử Thần tới phòng ăn.

Trong phòng ăn mọi người đều không nói chuyện gì, bữa cơm tối rất nhanh trôi qua, tựa hồ biết tiếp theo phải làm chuyện gì.

Cơm tối xong.

Mấy người đó ngồi ở trên ghế sofa.

Cố Tử Thần từng câu nói :"Ôn Đặc Sâm, mọi người đến bên kia giám thị Ngả Khanh cùng nước M thông đồng giao dịch ra sao rồi?"

"Tạm thời chưa có phát hiện, bây giờ Võ Đại cùng Ngô Phi Khâm còn ở bên kia mai phục."

"Ngả Khanh hẳn sẽ không trực tiếp đi tới nước M, chỗ này nguy hiểm rất lớn, trên căn bản có thể loại trừ. Nhưng Hắc Sâm A Bối Đức ngược lại cùng nước M luôn luôn âm thầm trao đổi mua bán, dự đoán Ngả Khanh mấy nay sẽ chạy tới nước S. Cho nên chuyện bây giờ chúng ta cần làm có hai việc. Thứ nhất, trước khi Ngả Khanh tới, cần phải hợp tác được với Hắc Sâm A Bối Đức, cho nên phải ngăn cản bước chân Ngả Khanh. Diệp Vũ, tôi cần cô đi sâu vào hổ huyệt."

Diệp Vũ nhìn Cố Tử Thần, ánh mắt khẽ nhúc nhích.

Cố Tử Thần rất nghiêm túc, không giống như đang đua.f

"Anh là để cho em đi chịu chết sao? Cố Tử Thần." Diệp Vũ từng câu hỏi anh.

.- - - chuyện ngoài lề - - -

Cảm ơn các nàng trong suốt thời gian qua đã ủng hộ mình ạ. Hôm nay nhân ngày đạt được 199 follower mình ra luôn chương mới ạ. Mong các nàng vẫn theo dõi và ủng hộ cho mình để mình có động lực edit tiếp ạ. <3 <3 <3 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro