No Hands Allowed
Tiêu đề: Không được phép dùng tay
Tác giả: via_ostiense
Nhân vật: Harry Potter, Draco Malfoy, Albus Dumbledore, Hermione Granger, Ron Weasley, Harry Potter/Draco Malfoy
Thể loại: M/M
Số từ: 2206
Tóm tắt: Dumbledore tổ chức các hoạt động nhằm nâng cao tinh thần học đường.
Link truyện gốc tiếng Anh: https://www.archiveofourown.org/works/163174
Bản quyền: Câu truyện này dựa trên các nhân vật, bối cảnh được tạo ra và sở hữu bởi JK Rowling, các nhà xuất bản và công ty giải trí Warner Brothers. Sản phẩm này là phi lợi nhuận, tôi (tác giả) không có ý định vi phạm bản quyền hay thương hiệu. Tên các nhãn hiệu được nhắc đến trong truyện cũng không thuộc về tôi.
Lời tác giả: Viết cho Flirtatious Food Fic Challenge tháng 11 năm 2002 của Armchair. Fic hoàn thành đầu tiên của mình từ trước đến nay :).
_______________________________
Harry và Ron háo hức lướt nhìn bảng thông báo trong phòng sinh hoạt chung, tự hỏi cuộc thi hôm nay sẽ như thế nào. Năm nay, gần một nửa số học sinh ở lại trường Hogwarts để nghỉ lễ Giáng sinh, họ sợ phải liều lĩnh đối mặt với thế giới bên ngoài, một thế giới đầy vệt đen xanh lơ lửng trên bầu trời trông như những món đồ trang trí ngày lễ ghê rợn. Dumbledore đã tổ chức các cuộc tranh đua hàng ngày cho tất cả mọi người tham gia, để đánh lạc hướng các học sinh khỏi những tin tức tối tăm về những vụ mất tính và giết người. Ron, bây giờ đã cao hơn bất kỳ Gryffindor nào khác, nhòm qua đầu của mọi người và đọc thông báo cho Harry.
"'Xin chào, các phù thuỷ sinh Hogwarts! Hôm nay là ngày cuối cùng của các lễ hội trước Giáng sinh, và cuộc thi để chấm dứt một tuần vui vẻ của chúng ta sẽ là Food Gorging Bash đầu tiên tại Hogwarts. Mọi học sinh đều được chào đón đến thi đấu hoặc để xem, và cuộc thi sẽ diễn ra vào bữa trưa tại Đại sảnh đường.' Harry, sắp đến giờ ăn trưa rồi, chúng ta cần đến Đại sảnh ngay bây giờ."
Harry và Ron rời khỏi phòng sinh hoạt chung, trò chuyện cùng nhau trên đường đi.
"A Food Gorging Bash, hả? Tớ tự hỏi nó có liên quan gì đến Bùa Gắn Kết (Engorgement Charms) không?
"Bất kể nó là gì, tớ hi vọng chúng ta sẽ chiến thắng. Một trăm điểm cho kẻ chiến thắng, nhớ không? Và Gryffindor chỉ cách vị trí đầu bảng năm mươi điểm nữa thôi," Ron trả lời.
"Phải rồi, tớ không thể nào tin được Slytherin và Ravenclaw lại thắng cuộc, tớ đã nghĩ rằng chúng ta là tốt hơn chứ. Hermione đã thắng trận chiến Bùa chú và Dean về thứ hai trong cuộc thi điêu khắc băng vài ngày trước," Harry càu nhàu.
"Chà, Ravenclaw đã thắng cuộc thi làm thơ và lâu đài của bọn họ đã giành vị trí đầu tiên trong cuộc thi bánh gừng, và đám Slytherin đẫm máu đó đã tham gia cuộc thi hóa trang và hát karaoke. Tớ vẫn không thể tin được, Millicent Bulstrode, của tất cả mọi người, có thể hát!"
"Ờm, cậu không biết đấy thôi, Padma cũng có thể Rap, và cô ấy đã thắng cuộc," Harry chỉ ra.
"Rap? Đó là cái gì?"
"Erm, nó là một loại nhạc của Muggle, giống như những gì đã diễn ra tại cuộc thi làm thơ," Harry đáp lại khi cậu bước vào Đại sảnh đường, tự động tìm kiếm mái tóc vàng hoe của Draco. Cả tuần, hai kẻ thù địch đã đối đầu với nhau nhiều lần trong các cuộc thi và đến bây giờ, họ vẫn ngang ngửa. Lần này mày sẽ thua, Malfoy, Harry nghĩ, nhìn chằm chằm vào bàn Slytherin một cái nhìn đầy thù hận.
Cả hai người bạn nhanh chóng ngồi xuống cạnh Hermione, chờ cho McGonagall đứng dậy và thông báo luật của cuộc thi. Phó hiệu trưởng đã chủ trì tất cả các cuộc thi trong tuần này, và căn phòng trở lên yên ắng khi bà đứng dậy. Harry nhận thấy rằng bà có vẻ ít nhiệt tình với cuộc thi này hơn là về trận chiến Bùa chú, hoặc thậm chí bất kỳ cuộc thi nào khác.
"Các trò, cuộc thi ngày hôm nay là Food Gorging Bash. Như mọi khi, người chiến thắng sẽ nhận được một trăm điểm cho nhà của cô ấy hoặc cậu ấy, và mọi người đều được phép tham gia. Đó là một cuộc thi ăn uống - ai ăn nhiều nhất sẽ thắng. Các quy tắc như sau: các trò không được ngừng ăn, và trò phải ăn mọi thứ xuất hiện trên dĩa. Nếu các trò ngừng ăn, trò sẽ bị loại. Bùa chú sẽ theo dõi lượng thức ăn các trò ăn, vì vậy đừng cố gian lận bằng cách làm đổ thức ăn ra sàn hoặc tráo đĩa với người khác. Hãy để Food Gorging Bash bắt đầu!" McGonagall vẫy đũa phép của mình và một tia sáng nhiều màu ấn tượng quét qua Sảnh đường.
Đột nhiên, thức ăn xuất hiện trên những chiếc đĩa vàng đặt trước mỗi học sinh. Tất cả các bàn rên rỉ, bên dưới chất đầy những chiếc bánh kếp, bánh trứng sữa, bánh tart anh đào, thịt bò nướng, khoai nghiền và nước sốt, thạch dâu tây, lasagne*, và bánh flan nấm. Lỗ mũi của Hermione hếch lên khi cô nàng làu bàu
"Chỉ thêm nhiều việc hơn cho các gia tinh! Không nghi ngờ gì nữa, chúng đang phải làm phép cho mọi thức ăn hiện lên khi một trong mọi người ăn xong phần của mình. Tôi từ chối tham gia cuộc thi mang tính chất nô lệ rành rành như thế này!" và cô nàng ngồi xuống, cương quyết từ chối ăn một miếng. Hai phút sau, những kí tự đỏ rực toả ám khói hiện lên trên đầu cô để đọc,
"Hermione Granger, Gryffindor: 0 đĩa thức ăn."
Harry bắt gặp khuôn mặt quý tộc của Malfoy đang chế nhạo cô nàng, trong khi tên Slytherin đang ăn ngon lành chiếc bánh flan nấm của cậu ta. Harry càu nhàu và bắt đầu tấn công đĩa thịt bò của mình với sự hăng hái vừa khôi phục, quyết tâm hạ gục Malfoy. Mình sẽ không để Malfoy thắng, mình sẽ không để Malfoy thắng, cậu nghĩ, khiến câu niệm vang lên trong đầu khi ném những khúc xương rỗng sang bên (những gì còn sót lại của món quarter pound nướng) và lao vào món lasagne hấp vừa xuất hiện trên dĩa.
Nửa giờ sau, và chỉ còn lại hai phần ba số thí sinh. Ravenclaw và Slytherin, cả hai đều quyết tâm giành chiến thắng, có nhiều thành viên vẫn đang ăn. Gần như tất cả Hufflepuff đã giảm đi, và chưa đến một nửa Gryffindor ở lại Đại sảnh. Neville đã đến Bệnh thất mười phút trước, trông có vẻ buồn nôn và thường phải ôm bụng. Fred và George đã bị loại vì đã làm phép khiến đĩa thức ăn của họ bay lên và đổ vào đầu nhiều học sinh khác. Harry và Ron kiên trì cày cuốc; Hermione đã bỏ cuộc thi từ lâu thay cho Thư viện, đánh hơi thấy tính háu ăn của bọn họ.
"Phải...ăn...táo...rán", Ron lầm bầm mệt nhọc. Miệng cậu dính đầy kem từ năm chiếc bánh cupcake, vụn bánh từ ít nhất ba hoặc bốn chiếc bánh bí ngô, và nước ép của mười chiếc bánh tart anh đào.
"Tiếp tục đi, Ron, cậu làm được mà," Harry gượng lời xung quanh một dĩa cá hồi nướng khổng lồ mà cậu vừa cho và miệng. Cậu ngẩng đầu lên, kiểm tra xem Malfoy có còn thi đấu hay không. Harry ngạc nhiên khi thấy mái tóc vàng ngồi bên dãy bàn Slytherin, bình thản nuốt từng ngụm nước bí đỏ giữa những miếng mực chiên giòn. Nhìn qua, Crabbe và Goyle đã ngất đi từ lâu ở hai bên cậu ta, đầu của bọn chúng chúi trong đống đậu luộc và đậu lăng. Hử, mình không nghĩ rằng tên ẻo lả đó có thể ăn nhiều đến thế, thằng đó trông quá mảnh khảnh, Harry trầm ngâm. Đẩy những suy nghĩ về sức chứa đáng kinh ngạc của Malfoy sang một bên, cậu tập trung vào xô kem đã hiện lên trên dĩa của mình.
Một tiếng sau, chỉ còn Harry, Malfoy, và một vài Ravenclaw lạc lõng vẫn trụ vững, những người còn lại gục vào đĩa hoặc đi lạch bạch về phía Bệnh thất để tiêm thuốc vào dạ dày. Bây giờ Harry như một chiếc máy, mục đích duy nhất của cậu là ăn, ăn, ăn, cả thế giới như trong đĩa vậy, và cậu hầu như không để ý đến thứ mà mình đưa vào miệng, toàn bộ sự tập trung dồn hết vào việc di chuyển thìa của mình từ đĩa vào miệng và trở lại. Từ từ, các Ravenclaw còn sót lại quan sát và nhiều ký hiệu khác xuất hiện trong không khí.
"Terry Boot, Ravenclaw: 96 đĩa thức ăn."
"Padma Patil, Ravenclaw: 103 đĩa thức ăn."
"Roger Davies, Ravenclaw: 104 đĩa thức ăn."
Những ký tự xanh dương bốc khói nấn ná trên không trung, và Harry giật mình thoát khỏi cơn thèm ăn của mình bởi một tiếng hét lớn. Cậu nhìn lên và thấy cụ Dumbledore tại chiếc bàn cao, thông báo
"Và bây giờ chúng ta có hai đối thủ: Harry Potter của Gryffindor, và Draco Malfoy của Slytherin! Liệu hai thí sinh có vui lòng lên bàn cao cho vòng cuối cùng của Food Eat Bash đầu tiên của trường Hogwarts không? "
Harry và Malfoy kéo bản thân lên chiếc bàn cao, tự hỏi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo? Bánh nướng Rồng? Thịt bê? Blast-Ended Skrewt** flambé? Có vẻ như họ đã ăn hết thức ăn trong bếp.
Cụ Dumbledore cười rạng rỡ với hai kẻ thù, nói: "Chà, các chàng trai, vòng thi tiếp theo của Bash sẽ có những quy tắc hơi khác, nhưng chúng ta hãy chờ cho đến khi những người còn lại của trường đến, ta chắc chắn họ sẽ không muốn bỏ lỡ phần kết của cuộc thi đâu."
Hai người ngồi phịch xuống ghế, không thể làm gì hơn gật đầu với Hiệu trưởng, Từ từ, gần như tất cả học sinh đều quay trở lại Đại sảnh đường, xì xào với nhau. Không ai ngạc nhiên khi thấy rằng trận thi đấu cuối cùng này lại trở thành cuộc đối đầu giữa Potter / Malfoy; nó được mong đợi.
Dumbledore đứng dậy và khóc, "Xin chào, các học sinh Hogwarts! Bây giờ chúng ta đang ở đêm cuối cùng của tuần lễ Giáng sinh, và các trò thấy trước mặt mình là hai đấu thủ: Cậu Malfoy, từ nhà Slytherin, và cậu Potter, từ nhà Gryffindor. Mọi quy tắc của lượt nhai thức ăn cuối này giống như trước, với một quy tắc khác: các thí sinh không được sử dụng tay để ăn. Theo hiệu lênh của ta, hãy bắt đầu!"
Harry và Malfoy nhìn nhau đầy kinh hoàng - không dùng tay? Malfoy gầm gừ và rời mắt, tập trung vào cái bánh nướng kem vừa xuất hiện trên đĩa. Harry hẳn sẽ bật cười khi nhìn thấy tên Slytherin chớp mắt đầy nghiêm túc đằng sau lớp kem và quả mọng trên mặt, trừ phi cậu có một miếng bánh để tranh giành. Và...phần kem trắng cùng những trái dâu tây đỏ rất phù hợp với tên đó-loại kem xứng với tóc của Malfoy, và những quả dâu tăng thêm màu sắc cho khuôn mặt nhợt nhạt của cậu ta. Tên Gryffindor lắc đầu, tự hỏi mình đang nghĩ cái quái gì thế, cắm đầu vào chiếc bánh của mình. Phải. Mình đã không nghĩ rằng Malfoy dễ thương đến thế, sự thật thì mình chẳng nghĩ về hắn.
Malfoy, cảm nhận được ánh mắt của Potter đang nhìn mình, chằm chằm nhòm ngó địch thủ của mình qua khoé mắt. Thằng khờ đó thậm không thể ăn một chiếc bánh mà không để nó dính vào tóc, cậu nghĩ. Thực ra trông khá gợi cảm, quả thực thì, lớp phủ trắng tuyết đó tương phản với mái đầu đen bù xù. Chờ đã. Mình nghĩ rằng Potter quyến rũ ư? Tên Slytherin ngừng nuốt nước bọt và liếm cái bánh đủ lâu để ném một cái lườm đầy độc ác đến đối thủ của mình. Chà, những trái dâu tây hợp với màu Nhà của hắn ta, và mình luôn mê thích mọi thứ màu đỏ và trắng. Draco lắc đầu khi những suy nghĩ không được hoan nghênh len lỏi vào. Có lẽ mình chết mất.
Và vậy nên nó tiếp tục thêm hai chiếc bánh nữa, với Draco và Harry đang bắt đầu bị bao phủ với lớp bánh và tiếp tục bí mật lườm nhau. Harry, vượt qua sự ganh đua kéo dài cả một tuần, và những suy nghĩ phản bội về hiệu ứng thẩm mĩ của những trái việt quất và bánh chanh trên mặt Malfoy đã xuất hiện. Và cậu ném bánh của mình đi, đập thẳng vào mặt Draco. Đó quả là một sai lầm cho cả ba lý do, như cậu đã nhận ra. Đầu tiên, Draco, thoát khỏi giấc mơ giữa ban ngày liên quan đến Potter, men dâu tây và kem đánh bông, trả miếng lại với cái bánh Chocolate Đức của chính mình. Sau đó cả hai nhớ rằng- không được phép dùng tay. Tiếp đó, Dumbledore bước lên và nói,
"Nào, các chàng trai. Vì các trò không dùng tay để ăn bánh, ném chúng đi cũng khá ổn. Tuy nhiên, luật quy định rằng các trò phải ăn mọi thứ xuất hiện trên dĩa mình."
Cả hai chàng trai, cũng như phần còn lại của khán giả há hốc mồm kinh hoàng. Malfoy tìm lại được giọng của mình đầu tiên, "Thưa hiệu trưởng, ngài không hề có ý-"
"Con phải ăn miếng bánh đã ném vào người thằng đó ư?" Harry ngắt ngang.
Đôi mắt lấp lánh, vị giáo sư già gật đầu với họ. "Phải, Harry, cậu Malfoy. Nhớ rằng, không được phép dùng tay."
Tên Slytherin và Gryffindor nhìn nhau hết sức ghê tởm.
Mình không thể dùng tay. Mình không thể dùng tay. Mình phải ăn trên người thằng đó.Cách duy nhất để ăn chính là-
"Lùi bước đi, Potter?"
"Không có cơ hội đâu, Malfoy."
"Vậy thì. Đến đây."
Sự phẫn nộ bùng lên đến từng lỗ chân lông. Harry rón rén tiến lại gần Malfoy. Cậu nhắm mắt lại, cau mặt, khi thằng trai kia dựa vào. Và liếm cậu, chiếc lưỡi ấm áp chạy dọc trên má. Mình tốt hơn là nên nhận một trăm điểm cho điều này, Harry nghĩ một cách dứt khoát. Hoặc có lẽ là hai hay ba hoặc bốn trăm. Harry tiếp tục làm theo chính xác với Malfoy những gì tên Slyrtherin đang làm với cậu, và mút đầu mũi của cậu trong khi liếm sạch lớp kem, trái cây, và vụn bánh. Tên Gryffindor liếm, lè lưỡi, và và mút theo cách của mình trên khắp khuôn mặt phải thừa nhận rằng rất ưa nhìn của Malfoy cho đến khi nó gần như sáng rõ. Malfoy làm việc này chậm chạp hơn cậu nhiều, và vì thế Harry không thể làm gì khác ngoài việc ngồi đợi trong khi tên ngu kia ăn hết món tráng miệng đang ngốn cả đống thời gian đó.
Cuối cùng, Draco lùi lại.
"Ư, Potter, mày thật sự nên đi tắm thường xuyên. Da mày có vị dở tệ."
Harry châm ngòi vặn lại, "Tao sẽ không tắm rửa sach chỉ để ngon miệng cho mày, Malfoy!"
"Câm đi, Potter. Và giữ yên, vẫn còn một ít bánh trên người mày."
"Ở đâu? Mày chắc chắn rằng không hề bỏ lỡ bất cứ nơi nào chứ, nhỏ dãi lên khắp người tao!"
"Nó ở- nó ở trên môi mày. Và mày đã để lại một ít cho tao, tao có thể nhận thấy điều đó."
"Ồ."
"Ơ."
Thở dài mệt mỏi, Harry cứng rắn lại. Sau tất cả, cậu đã liếm phần còn lại trên khuôn mặt của Malfoy, điều này có thể gây hại gì nữa? Đôi mắt nhắm nghiền, cậu cúi xuống một lần nữa và tự mình bắt lấy khuôn miệng của tên tóc vàng, tiên tập trung vào việc chăm sóc môi dưới, sau đó là môi trên. Cậu thở hổn hển khi Malfoy làm điều tương tự, cắn xé lấy môi, và rùng mình trược hương vị thơm ngon của kem và trái cây từ lưỡi của kẻ thù. Mình không thích điều này, mình không thích điều này, mình đang làm nó vì muốn tốt cho Gryffindor, mình không phải đang hôn hít Malfoy, mình không thích điều này mìnhkhôngthíchđiềunày...
Ở phía sau căn phòng, Fred và George nhìn vào đĩa của Harry và Draco, cả hai đều có bánh nướng nhân chuối tươi. Với một cái nhìn thoáng qua giữa hai anh em sinh đôi, và Wingardium Leviosas nhanh chóng , chiếc bánh của Draco tự đổ vào người Harry, và chiếc bánh của Harry bay vào lòng Malfoy.
-end-
*lasagne: là một dạng mì Ý dạng tấm hoặc lá và là một loại Pasta dùng phương pháp nướng, bao gồm các nguyên liệu chính là thịt, rau củ, phô mai... Chúng được chế biến bằng cách xếp chồng các lá mì xen kẽ với phô mai, xốt...
**Blast-Ended Skrewt
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro