Chương 30
Cô cảm thấy có điều gì đó khác lạ với người kia, nếu là đi ăn bình thường thì nàng ta đâu cứ mãi ngồi ngẫm nghĩ điều gì đó đâu, mà hôm nay cứ suy nghĩ rồi cười một mình như điên làm cô hơi sợ sợ
Trong lúc ăn nàng còn cứ mãi nhìn cô, càng làm cô tưởng nàng bị điên thật hơn hay là do nàng hút thuốc nhiều quá nên bị vậy hả? Hay là ăn uống bậy bạ nên như vậy?? Vừa ăn xong cô nói nàng thanh toán, chút nữa sẽ trả lại tiền cho người kia
Nàng bỗng dưng đứng dậy đi đâu đó mà không thèm nói gì, cô còn chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, gọi tên nàng mãi nàng ta còn chẳng quay đầu lại nhìn một cái.. nên đành ngồi chờ nàng quay lại, cũng khoảng năm mười phút sau nàng quay lại với một bó hoa hồng trên tay trong rất đẹp mắt
Cô nhíu mày lại, âm thầm đoán xem nàng ta định làm gì với bó hoa này thì nàng lại quỳ một chân xuống trước mặt mình lúc này càng làm cô hoảng hốt không biết Harin định làm gì. Ở đây lại còn là nhà hàng, có rất nhiều người đang dán mắt vào nhìn cả hai
Harin nhờ một người phục vụ gần đó cầm giúp bó hoa rồi lấy hộp nhẫn để sẵn trong túi quần mở ra, là một chiếc nhẫn kim cương. Viên kim cương chủ đạo tròn trịa, trong suốt như giọt nước mắt pha lê, xung quanh nó là hàng trăm viên kim cương nhỏ li ti, xếp thành những đường cong uyển chuyển, tạo nên một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo
Chiếc nhẫn là do chính tay nàng ta đặt mua ở Pháp, chiếc nhẫn kim cương này không chỉ là một món trang sức, mà còn là biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu.
Harin đã gửi gắm tất cả sự trân trọng, niềm tin và hy vọng vào chiếc nhẫn này. Nàng mong cô sẽ luôn cảm nhận được tình yêu chân thành của nàng qua từng ánh sáng lấp lánh của viên kim cương, giọng nói nàng cất lên đầy ấm áp, còn trong lòng nàng thì hồi hộp không ngừng
" Tôi cho phép cậu đồng ý lời cầu hôn này, làm vợ tôi nha? "
Mèo nhỏ của nàng nãy giờ mới định hình được nàng làm gì, cô ngạc nhiên đến sững sờ có chút xấu hổ vì những người có mặt ở nhà hàng đang cổ vũ hò hét các thứ, hiện tại hai người đang là tâm điểm của nhà hàng cũng nên
Nghe được lời cầu hôn này, cô thật sự sắp khóc đến nơi vì hạnh phúc vì người cầu hôn mình là Harin, tiếng nhạc du dương được bật lên càng làm cho không khí lãng mạn.
Sooji không chần chừ điều gì nữa, ngay lập tức gật đầu thốt ra hai chữ đồng ý, tay trái vội gạt đi nước mắt của sự hạnh phúc lăn dài trên má. Nàng bây giờ mới nở một nụ cười lấy chiếc nhẫn lấp lánh ra từ từ cầm tay cô lên đeo nó vào ngón áp út của vợ tương lai rồi đặt lên nụ hôn
Chiếc nhẫn kim cương ấy như một vì sao băng nhỏ bé, lấp lánh trên ngón tay cô. Mọi người xung quanh hú hét chúc mừng cho cặp đôi, ai cũng mong muốn mình có một mối tình ngọt ngào như thế
Harin đứng dậy lấy lại bó hoa hồng màu đỏ tươi, đưa tới trước mặt cô muốn cô cầm lấy nó, Sooji nhận lấy, nhìn bó hoa hồng màu đỏ tươi trên tay toả hương thơm ngát như một bản tình ca ngọt ngào.
Nàng cúi thấp người, nghiêng đầu từ từ tiến đến gần đôi môi của cô. Ánh mắt ôn nhu nhìn người mình yêu đã sắp làm vợ mình, thật như một giấc mơ.. nhưng đây là sự thật!! Dần dần hai đôi môi áp vào nhau, nàng luyến tiếc rời ra, nếu không phải hai người đang ở nhà hàng thì nàng đã hôn người kia cho tới lúc bản thân sắp không thở được nữa mới thôi
" Tôi yêu em, Seong Sooji. "
...
Từ lúc buổi cầu hôn tới giờ cô luôn vui vẻ nở lên một nụ cười tươi, suốt buổi cứ mãi nhìn ngắm chiếc nhẫn rồi nhìn người tặng.
Trên đường về, như dự định thì đưa cô đi ăn xong nàng sẽ đưa cô về nhà nhưng rồi lại lái xe đến dinh thự. Cô từng tới đây một lần nên cũng biết đây là đâu, rồi quay sang hỏi nàng sao lại đưa mình tới nơi này, nàng thì lại nói cô hãy kiên nhẫn một chút
Hai người cùng nắm tay nhau bước vào trong, vừa vào tới phòng khách thì liền thấy bà Baek đang ngồi uống trà, bà nghe thấy tiếng bước chân biết là ai liền ngước đầu lên nhìn, còn về cùng với cháu dâu. Chắc là có ý định gì rồi
Cô vừa thấy bà thì lễ phép cúi đầu chào hỏi, bà cũng cười mỉm đáp lại nói cặp đôi ngồi xuống sofa. Nàng nghe theo, chẳng vòng vo gì rồi vào thẳng vấn đề là muốn để cô về đây sống một thời gian rồi nàng sẽ mua nhà chuyển ra ở riêng cùng vợ tương lai
Một tràn được nàng nói ra, cô nghe xong muốn đá cho nàng một đạp vì mấy cái suy nghĩ này. Bà Baek nghe xong không có vấn đề gì, chỉ nói phải một tuần về với bà vài lần để bà không cảm thấy cô đơn, Harin biết đã xin được thành công nên hí hửng qua ôm hôn bà các kiểu..
Sau khi nói chuyện được một lúc, nàng xin phép về nhà cô để dọn đồ đạc chuyển về đây, còn nói thêm với bà là cô sẽ ở cùng mình nên không cần phải nhờ người giúp việc dọn phòng giúp đâu rồi kéo cô đi về luôn
Mới vừa ngồi vào xe, cô liền cất lời mắng nàng mấy câu
" Sao cậu lại nói vậy với bà rằng tôi sẽ về sống ở đây chứ? Điều đó có ổn hay không đây Harin, chuyện này tôi còn chưa nói gì với bố nữa đấy, rồi nhỡ đâu bố tôi không đồng ý thì phải tính sao? "
" Vợ đừng lo lắng như thế, mọi chuyện tôi đã tính toán trước mới nói chuyện với bà. Còn bố cậu thì chắc chắn bố vợ sẽ đồng ý thôi, cậu cứ tin tôi "
Nàng vừa thắt dây an toàn vừa với giọng nói tràn đầy tự tin giải đáp thắc mắc cho cô, nàng biết khi nãy cô đã lo nghĩ về điều này rồi nên cũng soạn ra những gì cần nói với mèo nhỏ
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro