16. Thẻ khóa màu vàng hồng
Ai: Nếu muốn gặp tôi, lái xe lên tầng 6 và đậu xe ở đó. Đi vào trong, lên thang máy đến tầng 30, sau đó đi ra và rẽ về phía bức tường kính ở cuối hành lang. Ở đó em sẽ thấy một cánh cửa dẫn đến thang máy VIP. Dùng thẻ khóa để lên tầng 50 rồi vào phòng tôi. Chắc em vẫn nhớ đường. Tôi chỉ nhắn để phòng khi em có hứng ghé qua.
—
Mevika đọc tin nhắn từ Aiwarin, như thể cô ấy đã lường trước rằng nàng sẽ đến. Nàng biết đây là một phép thử nhưng có vẻ như Aiwarin quả thật thông minh đúng như hình ảnh của cô ấy.
Nhiều người khen ngợi Mevika vì tài năng và sự thông minh trong công việc, nhưng không ai biết rằng khi nói đến sức hút, nàng cũng không hề kém cạnh.
Dù Mevika nhìn thấu ý đồ của Aiwarin, nhưng sự thẳng thắn trong lời mời kia khiến mọi thứ trở thành một trận đấu ngang sức—một trận đấu đã đưa cả hai đến khoảnh khắc này.
Nàng đậu xe trên tầng 6 theo chỉ dẫn, sử dụng thẻ khóa từ lối vào bãi đậu xe ở tầng dưới. Khi đến nơi, một nhân viên bảo vệ hướng dẫn nàng vào khu vực đậu xe VIP. Sau đó nàng đi qua một cánh cửa yêu cầu thẻ khóa, chợt nhận ra tầm quan trọng của tấm thẻ đặc biệt này, nó đánh dấu nàng là một vị khách danh dự của khách sạn.
Khách thông thường chỉ nhận được thẻ khóa tiêu chuẩn, nhưng tấm thẻ đặc biệt này mang lại quyền lợi riêng về tiện nghi và an ninh dành cho người nhà hoặc những người có mối quan hệ đặc biệt với chủ sở hữu Orianna Grand Hotel.
Hành trình lên tầng 50 có vẻ xa, nhưng nhờ lối đi riêng mà mọi thứ diễn ra nhanh chóng. Từ tầng 30, nàng phải đi bộ đến thang máy VIP. Khách sạn như thể thuộc về riêng nàng—một không gian riêng tư nơi người ta lướt qua nhau hoặc cùng chung thang máy nhưng vẫn có cảm giác an toàn ngay cả khi nàng đi một mình, với chỉ âm thanh của gót giày khẽ chạm vào thảm.
—
Cô đã mặc chiếc áo choàng tắm buộc lỏng lẻo được một lúc, tận hưởng sự tự do để làm bất cứ điều gì mình thích trong ngày nghỉ.
Ánh mắt cô dừng lại trên khung chat, chờ tin nhắn hồi đáp. Cô đã kiểm tra vài lần nhưng vẫn chưa thấy phản hồi. Tuy nhiên năm phút trước, cô nhận ra tin nhắn cuối cùng đã được đọc.
"Nếu đã đọc rồi, vậy thì đến gặp tôi đi nào."
Cô lẩm bẩm một mình, nghe như một người đang chìm đắm vào ai đó. Cô vẫn chưa hoàn toàn xác định được cảm xúc của mình, nhưng có một điều rõ ràng—cô muốn gặp Mevika. Và nếu Mevika còn tiếp tục chơi trò lảng tránh, cô có thể sẽ phát điên mất.
Ánh mắt cô lướt lên những tin nhắn trước, nụ cười khẽ hiện lên trên môi.
—
Ai: Tới đây đi. Mm... đúng rồi, tôi muốn cô.
MAPLE: Vậy thì hy vọng cô đạt được điều mình muốn.
—
"Vậy thì có vẻ như điều ước của mình sắp thành hiện thực rồi."
Cô lẩm bẩm, tắt điện thoại và đặt nó xuống chiếc bàn nhỏ cạnh hồ onsen riêng. Đã đến lúc ngâm mình trong làn nước ấm sau khi đã chỉnh nhiệt độ vừa đúng ý.
Cô muốn tận hưởng khoảng thời gian này, nhưng nếu cô phải đợi vô ích, có khi cô chẳng bao giờ có thể tận hưởng lần tắm bồn này như đã định.
Chỉ vừa lúc cô chuẩn bị bước vào bồn nước, ba tiếng gõ cửa dứt khoát khiến cô khựng lại.
Cô quay đầu nhìn về phía cửa từ bên kia căn phòng, khóe môi khẽ nhếch lên. Đôi mắt cô dán chặt vào cánh cửa, chờ đợi nó mở ra mà cô không cần phải bước một bước nào để chào đón vị khách của mình.
Tiếng bíp nhẹ báo hiệu thẻ khóa vừa được quẹt, cánh cửa mở ra. Một nụ cười rộng nở trên môi cô.
"Oh? Ai mà lại đến thăm tôi muộn thế này nhỉ?"
Cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại khi tấm thẻ được nhấc lên và vẫy trên tay nàng đầy vẻ trêu chọc.
"Tôi nên trả cái này cho chủ nhân của nó chứ?"
"Không cần đâu," Aiwarin khẽ lắc đầu. "Cứ giữ trong túi đi."
"Được thôi."
Mevika đồng ý ngay lập tức vì nàng vốn chẳng có ý định trả lại nó. Chiếc thẻ này chắc chắn sẽ còn hữu ích vì vậy nàng nhét nó lại vào túi.
"Tôi đến để tìm câu trả lời."
"Lại câu trả lời sao? Tôi tưởng em đã có thứ mình muốn rồi chứ," Aiwarin bật cười.
"Lần này là câu hỏi khác. Nhưng chị biết rõ lý do tôi ở đây là vì công việc mà."
Mevika sải bước về phía người phụ nữ đã lọt vào tầm mắt nàng ngay từ khoảnh khắc nàng bước vào phòng. Aiwarin đứng đó trong chiếc áo choàng tắm buộc hờ, lớp vải buông lỏng trên vai để lộ vừa đủ đường nét xương quai xanh cùng vòng cong mơ hồ nơi ngực đủ để khiến người ta phân tâm.
"Tôi đang chuẩn bị tắm đây. Hy vọng em không vội?"
"Không vội,"
Mevika đáp, ánh mắt lặng lẽ lướt qua dáng người mảnh khảnh ẩn dưới lớp vải. Chỉ cần nhìn cô ấy từ xa thôi cũng đủ khiến nhịp tim Mevika tăng nhanh và lần này nàng chẳng buồn che giấu điều đó. Đôi mắt nàng dừng lại ở những đường cong lộ ra từ lớp áo choàng không chút ngại ngần. Và theo cách Aiwarin quan sát nàng, rõ ràng cô ấy hoàn toàn nhận thức được điều đó.
"Còn tên Rachen, hắn đang nói chuyện với ai? Hắn đang có kế hoạch gì thế?"
"Em bảo là không vội, nhưng lại nóng lòng muốn có câu trả lời đấy nhỉ," Aiwarin cười nhẹ khi bước đến bậc thang dẫn xuống onsen.
Cô quay lưng về phía Mevika, rồi không chút do dự mà trượt chiếc áo choàng khỏi vai và vắt lên lan can trước khi bước vào làn nước ấm, hoàn toàn trần trụi.
Mevika suýt thì quên thở.
Nàng hít một hơi sâu, ánh mắt không thể rời khỏi những đường nét thanh thoát trước mặt. Sự uyển chuyển trong từng bước di chuyển của Aiwarin, làn da láng mịn dưới ánh đèn dịu nhẹ, từng bước chân thong thả trên bậc gỗ—tất cả như một màn trình diễn được sắp đặt hoàn hảo.
Lớp gỗ bóng mượt lấp lánh dưới chân cô trước khi chúng chìm dần vào dòng nước ấm, mặt nước gợn sóng nhẹ khi cơ thể Aiwarin dần lún xuống.
Mevika đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm vào tấm lưng hoàn hảo ấy khuất dần dưới làn hơi nước mờ ảo.
Aiwarin trượt xuống dưới nước một chút rồi nổi lên, tựa lưng vào thành onsen. Làn nước lăn tăn che phủ tất cả những gì bên dưới đôi vai cô, chỉ để lại một dáng vẻ thư thái nhưng đầy mê hoặc.
"Nếu em muốn câu trả lời," Aiwarin nói, tay vịn vào mép bồn và chạm mắt với người khách của mình, "thì xuống đây mà lấy. Câu trả lời đang ở dưới nước này."
Đây không phải là kiểu lời mời có thể bị phớt lờ hay hiểu lầm, và Mevika cũng chẳng có lý do gì để từ chối. Nếu câu trả lời ở trong đó, nàng không ngại tự mình đến lấy.
"Ồ? Vậy sao?"
Mevika bước về phía bậc thang, dừng lại ngay mép bồn, đủ gần để Aiwarin có thể quan sát toàn bộ cô một cách rõ ràng.
"Được thôi. Tôi chỉ mong rằng chị sẽ có những câu trả lời thật thuyết phục nhé."
Nói rồi nàng bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo, từ trên xuống dưới, chậm rãi nhưng đầy dứt khoát. Chiếc áo rơi xuống sàn một cách nhẹ nhàng như một lời khiêu khích ngầm mà Mevika cố tình để lộ. Nàng hoàn toàn ý thức được ánh nhìn chăm chú của Aiwarin và nàng thích điều đó.
Khi Mevika đưa tay xuống kéo khóa quần, Aiwarin hơi nghiêng người về phía trước, chống cằm lên tay, quan sát từng chuyển động của nàng mà không chớp mắt.
Ánh mắt hai người giao nhau không chút e dè. Nếu nụ cười mỉm trên môi Aiwarin là dấu hiệu cô ấy đang tận hưởng từng giây phút này thì điều đó hoàn toàn đúng với Mevika.
Chiếc quần shorts trượt khỏi đôi chân thon dài rơi xuống nền gỗ. Sự mong chờ ngày càng dâng cao, nhưng thứ khiến bầu không khí căng thẳng hơn chính là bước tiếp theo.
Mevika đưa tay ra sau lưng, nhẹ nhàng tháo móc áo ngực, để lớp vải trượt xuống khỏi vai.
Aiwarin cảm giác như mình đang được chứng kiến một buổi trình diễn riêng tư– màn biểu diễn chỉ dành cho cô. Đôi mắt cô dõi theo từng cử động dù bản thân vẫn giữ nguyên tư thế.
Hơi thở cô có phần rối loạn.
Cô không rời mắt khi Mevika tự chạm vào làn da trần của mình, từng động tác đều mang một sự chậm rãi đầy chủ đích, vừa khiêu khích vừa khiến Aiwarin không thể nào rời mắt.
Khi chiếc áo ngực cuối cùng rơi xuống sàn, Aiwarin nhận ra mình đang vô thức cắn nhẹ môi dưới.
Đây không phải lần đầu tiên cô nhìn thấy làn da trần của Mevika, nhưng có gì đó trong màn hé lộ chậm rãi này khiến mọi thứ trở nên kích thích như thể lần đầu. Cô quan sát, chờ đợi, cho đến khi mảnh vải cuối cùng tuột xuống và ở cùng chỗ với đống quần áo trên sàn.
Cô thậm chí không nhận ra mình đang nín thở.
Mevika tiến lên một bước chậm rãi, từng chuyển động uyển chuyển, mê hoặc. Khi đến mép bồn onsen, Aiwarin nhích sang một bên, nhường chỗ cho nàng bước xuống nước.
Tiếng nước nhẹ nhàng bắn lên khi Mevika từ từ hạ mình xuống bồn, gửi một làn sóng phấn khích mới dội vào lồng ngực Aiwarin.
Ngực nàng nhấp nhô nhẹ nhàng dưới làn nước, nhịp tim đập nhanh hơn mức bình thường. Có lẽ Aiwarin là người duy nhất khiến tim nàng đập mạnh thế này, ngay cả sau bao lần từng ở trong những tình huống tương tự trước đây.
"Bây giờ chị có thể bắt đầu nói cho tôi nghe được chưa nào?"
Mevika cười nhẹ. Lúc này nàng đã hoàn toàn ngập trong làn nước ấm, đối diện với chủ nhân của bồn tắm sang trọng này. Điều khiến nàng thích thú là chiếc ghế đá bóng loáng bên trong bồn nơi dòng thác nhỏ chảy xuống mượt mà, biến không gian này thành một khu nghỉ dưỡng thư thái hơn là một bể tắm nước nóng cao cấp thông thường.
Nước ấm và dòng xoáy nhẹ nhàng làm tan biến căng thẳng mời gọi sự thư giãn. Nếu có thể, nàng muốn nán lại đây thêm chút nữa, không vội vã nhưng nàng cũng không thể bỏ lỡ những câu trả lời mà mình đến để tìm.
"Tất nhiên rồi. Em đã cất công đến tận đây để hỏi, tôi sẽ nói cho em nghe. Lại đây ngồi đi."
Aiwarin vỗ nhẹ vào khoảng trống bên cạnh.
"Dòng nước này sẽ giúp em thư giãn hơn nữa đó."
Mevika di chuyển lại gần, tựa lưng vào mép bồn như được mời gọi. Ngay khi nàng ổn định vị trí, Aiwarin vòng tay qua vai nàng một cách tự nhiên.
Mevika khẽ nghiêng đầu, nhìn thẳng vào người phụ nữ đang thể hiện rõ sự tinh quái của mình. Nhưng nàng không phản đối—nàng hoàn toàn sẵn sàng để Aiwarin chạm vào mình bao nhiêu tùy thích.
Dù gì thì nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý cho điều này, cả về thể chất lẫn tinh thần.
"Nếu biết trước thì tôi đã mang theo một chai rượu rồi." Aiwarin chợt nói, ánh mắt lấp lánh. "Để nhâm nhi trong khi chúng ta cùng thư giãn thế này."
"Câu trả lời dài đến mức phải cần đến rượu sao?" Mevika nhướng mày. "Tôi tưởng cuộc trò chuyện này sẽ nhanh thôi chứ."
"Ồ?" Aiwarin bật cười, rõ ràng hài lòng với phản ứng của Mevika. "Vậy thì tôi nên nhanh chóng nói cho em nghe rồi."
Cô nghiêng nhẹ người, giọng trầm xuống một chút.
"Tên Rachen đó—à, phải nói là hắn đã bí mật thực hiện các giao dịch dưới danh nghĩa của Great & Grow."
"Với các chính trị gia?" Ánh mắt Mevika sắc bén hơn. "Ai?"
"Chaiyanarong."
"Bộ trưởng vừa tách ra lập đảng mới?"
"Chính là hắn. Chaiyanarong đang nhắm đến việc trở thành một phần của chính phủ mới sau cuộc bầu cử năm nay. Nghe nói hắn có rất nhiều nhà tài trợ tài chính. Nếu lên nắm quyền, hắn sẽ trả ơn bằng cách tạo ra lợi ích cho những kẻ đã đầu tư vào hắn. Hiện tại hắn đang thu hút những người từ đảng cũ và các phe phái khác để xây dựng một nền tảng mạnh hơn. Một số nghị sĩ cấp tỉnh đã được tiếp cận rồi..."
Aiwarin tiếp tục.
"Nơi nào có lượng phiếu bầu tốt thì nơi đó sẽ bị mua chuộc. Còn những người từng ủng hộ hắn trong đảng cũ, nhiều kẻ trong số đó có thể sẽ rời bỏ và theo hắn. Tôi không nghĩ hắn là một lựa chọn đáng sợ. Hắn có lẽ sẽ không nhận được nhiều sự ủng hộ từ giới trẻ, nhưng những người sẽ bỏ phiếu cho đảng của hắn lại là những kẻ vẫn tin vào những lời đường mật, những chính sách bán giấc mơ, và nghĩ rằng hắn là một người tốt."
"Là người tốt nhưng lại tạo ra những chính sách hào nhoáng mà không đem lại sự phát triển bền vững lâu dài?"
"Đó chính là sở trường của hắn," Aiwarin cười khẽ. "Rachen là một trong những kẻ tài trợ ngầm cho hắn. Có một thỏa thuận rằng nếu đảng của Chaiyanarong lên nắm quyền, hắn sẽ hỗ trợ hết mình. Vì Chaiyanarong có quan hệ thân thiết với các quan chức cấp cao trong ngành hàng miễn thuế quốc tế, rất có khả năng hắn sẽ sử dụng những mối quan hệ này để lấy thông tin nội bộ hoặc giành đặc quyền—trừ khi những người trong bộ phận này đủ minh bạch và có đạo đức để không để lộ thông tin cho đối thủ."
"Và cô nghĩ những người trong bộ phận đó sẽ chọn gì?"
"Thật ra tôi vẫn còn mới trong việc đối phó với bộ phận này. Gia đình tôi có kinh doanh liên quan trực tiếp đến du lịch nhưng chưa từng dính dáng đến ngành hàng miễn thuế quốc tế, vì vậy tôi không thể chắc chắn được. Em có thông tin gì không? Có thể chúng ta trao đổi với nhau được đó."
Aiwarin mỉm cười.
"Tôi không có, nhưng nếu có, tôi cũng sẽ không lợi dụng chị."
"Vậy có nghĩa là em sẽ nói cho tôi biết?"
Nàng ghé sát thì thầm.
"Một cuộc đấu công bằng mà—nếu cả hai chúng ta đều đang tìm kiếm câu trả lời về chuyện này thì đúng vậy. Nếu tôi biết điều gì, tôi sẽ nói cho chị biết."
"Cũng giống như cách tôi nói cho em hôm nay để em có thể chuẩn bị cho những cuộc giao dịch ngầm có thể xảy ra vậy. Chuyện này có thể xảy ra hoặc cũng có thể bị dập tắt nếu bộ phận đó minh bạch—tôi không dám chắc. Nhưng có được thông tin này trước nghĩa là chúng ta có thể khôn ngoan trong việc nhận diện đối thủ."
"Người thông minh như chị chắc chắn biết nhiều hơn thế. Chị còn điều gì muốn nói với tôi nữa không?"
"Tôi đã nói cho em những điểm chính rồi. Nếu sau này tôi có thêm chi tiết nhỏ nào, có thể tôi sẽ nói, nhưng hiện tại thế là đủ rồi. Tôi sẽ không nói cho em tất cả ngay đâu, em cũng biết là chúng ta vẫn còn cạnh tranh mà. Nhưng nếu tôi có một thông tin thực sự giá trị, và em muốn biết nhiều hơn, thì lần sau hãy đến tìm tôi. Tôi muốn chơi công bằng với em, nhưng tôi sẽ không công bằng với những đối thủ chưa lương trước chuyện này đâu."
"Vậy đó là tất cả của hôm nay nhỉ."
Mevika nói, quay sang đối mặt với Aiwarin. Nàng múc một ít nước và xoa lên cánh tay, nhân cơ hội này để chuyển sự chú ý của mình khỏi cuộc trò chuyện của họ. Ít nhất nàng cũng nên tận dụng bồn tắm sang trọng này, hơi ấm vô cùng dễ chịu.
"Đúng, nếu đây là tất cả những gì em muốn biết hôm nay, thì hết rồi. Nhưng..."
Aiwarin bò qua sàn bồn tắm, sau đó quỳ xuống và nghiêng người lại gần Mevika. Tay cô hạ xuống dưới nước, lần theo đôi chân thon thả của Mevika, di chuyển lên eo nàng trước khi nhẹ nhàng ấn vai nàng vào mép bồn tắm.
"Tôi đã trả lời câu hỏi của em, nhưng chúng ta vẫn chưa tắm xong mà."
Những ngón tay thanh tú của cô lướt từ vai Mevika xuống cánh tay săn chắc của nàng dưới nước. Cô ấn đầu gối vào giữa hai chân Mevika, sau đó cúi mặt xuống để đặt một nụ hôn nhẹ lên môi nàng. Mevika nhắm mắt lại, chấp nhận nụ hôn mà không do dự. Điều đó có nghĩa là nàng đã quyết định về đêm nay.
Không ai trong số họ sẽ quay lại với thỏa thuận ngầm của họ—một người có được câu trả lời mà nàng tìm kiếm, người kia có được thứ mà cô ấy mong muốn. Nhưng Aiwarin hy vọng rằng Mevika cũng sẽ đắm chìm trong khoái cảm chung của họ. Qua phản ứng của nàng, nàng có vẻ đặc biệt dễ tiếp nhận sự đụng chạm của cô.
Aiwarin bắt đầu bằng những chuyển động chậm rãi, thận trọng, nhưng rõ ràng là sự háo hức của cô đang rất nhanh chóng tăng lên. Cô tách khỏi đôi môi của Mevika, lướt những nụ hôn xuống đường cong của cổ nàng, ấn đủ chặt để tạo ra một âm thanh nhẹ nhàng từ cổ họng người kia.
Mevika vòng tay qua đầu Aiwarin để cô dễ dàng tiếp tục, xen kẽ giữa những nụ hôn và những cái vuốt ve trêu chọc của đầu lưỡi cô.
Những ngón tay thon thả của Aiwarin lần xuống dưới, vuốt ve trước khi di chuyển xuống thấp hơn. Cô nhẹ nhàng tách hai chân của Mevika, sự đụng chạm của cô khiến Mevika rùng mình đáp lại.
Mevika cảm thấy áp lực của những đầu ngón tay lang thang trêu chọc điểm nhạy cảm của nàng, như thể nàng đang bị kẹt giữa một làn sóng khoái cảm và bản năng muốn tách ra. Khi sự đụng chạm của Aiwarin sâu hơn, một tiếng thở hổn hển nhẹ nhàng thoát ra khỏi đôi môi nàng.
"Ah..."
Cô tách ra, nhìn vào biểu cảm méo mó trên khuôn mặt Mevika và có thể biết chính xác nàng đang cảm thấy thế nào. Mặc dù có sự phấn khích, nàng cũng có thể căng thẳng, vì nước rửa trôi mọi chất bôi trơn tự nhiên có thể gây khó chịu cho nàng.
"Ngồi dậy nào."
Cô thì thầm ra lệnh cho Mevika ra khỏi nước. Nàng tuân theo ngay lập tức, nhấc hông lên mép bồn tắm với cơ thể Aiwarin nằm giữa hai chân nàng. Mevika nhìn xuống cô, đôi mắt tràn đầy ham muốn, dự đoán xem Aiwarin sắp làm gì tiếp theo.
Mevika quan sát Aiwarin ngẩng đầu lên để đáp lại ánh mắt của nàng trước khi nở một nụ cười hiểu ý nhỏ. Sau đó Aiwarin hạ môi xuống đùi Mevika, hôn nhẹ trước khi áp mặt cô lại gần hơn, hai tay đẩy hai chân Mevika ra rộng hơn nữa. Những nụ hôn của Aiwarin từ từ đi lên đùi trong của nàng khiến nàng bất giác hơi căng thẳng.
Mặc dù đây là lần thứ hai nhưng sự đụng chạm trêu chọc và những động tác khéo léo ấy vẫn khiến tim nàng đập nhanh gấp đôi.
Không còn lý do gì để chống cự nữa. Ham muốn ẩn giấu bên trong nàng sắp được giải phóng hoàn toàn vào đêm nay. Nàng đã đầu hàng trước khoái cảm của chính bản thân, hoàn toàn nhận thức được mình đang chìm sâu vào cảm giác này đến mức nào.
Môi Aiwarin lơ lửng gần nơi khiến nàng run rẩy đến mức nàng sắp không thể chịu đựng được nữa.
Nếu cô trì hoãn thêm nữa, Mevika sẽ hoàn toàn đánh mất chính mình. Không nhận ra điều đó, nàng vô thức dịch chuyển chân tạo điều kiện cho Aiwarin tiếp cận dễ dàng hơn. Aiwarin liếc nhìn nàng với một nụ cười ranh mãnh trước khi nhấc đùi nàng lên cao hơn và hạ miệng xuống nơi ấy.
"Ah..."
Tiếng rên rỉ của Mevika vang vọng khắp phòng ngủ. Aiwarin cố tình trêu chọc nàng, xen kẽ giữa những cái chạm nhẹ nhàng và áp lực dữ dội hơn để đưa nàng đến bờ vực. Một tiếng rên rỉ nhỏ, hụt hơi gần như sắp thoát ra nhưng nàng cắn chặt môi để kìm nén nó lại.
Lúc đầu hai tay nàng chống vào mép bồn tắm để giữ thăng bằng, nhưng chẳng mấy chốc chúng lại tìm đến đầu Aiwarin, những ngón tay nàng vướng vào mái tóc được buộc gọn gàng của cô giờ đã rối tung vì Mevika nắm lấy.
Một tay nàng quay lại nắm chặt mép gỗ của bồn tắm để giữ thăng bằng nhưng nàng nhanh chóng từ bỏ việc kìm nén giọng nói của mình. Cách Aiwarin sử dụng lưỡi khiến đôi chân nàng run rẩy, khiến cơ thể nàng run lên từng đợt một.
Với cường độ của những cảm giác lấn át nàng, Mevika không còn có thể kìm nén những âm thanh khoái cảm của mình nữa. Cuộc chiến giữa sự kiềm chế và sự nuông chiều đã kết thúc, và Aiwarin đã khéo léo dẫn dắt nàng đến đỉnh cao của khoái cảm nhanh hơn nàng mong đợi cho dù nó chỉ mới bắt đầu.
Aiwarin tách ra, liếm môi nhẹ trước khi nở một nụ cười với người phụ nữ giờ đây dường như đã hoàn toàn kiệt sức vì cô.
Cách Aiwarin nhìn nàng khiến má Mevika nóng bừng. Khoảnh khắc ngắn ngủi đó—một giây duy nhất khi Aiwarin liếm môi mình—đã đủ để quyến rũ nàng một lần nữa.
Đó là một cử chỉ không bao giờ thất bại trong việc nàng yếu lòng, khiến cơ thể nàng run rẩy. Tim nàng đập mạnh hơn khi Aiwarin tiến lại gần hơn, áp sát vào nàng và thì thầm bằng giọng nói nhẹ nhàng, gợi cảm.
"Chúng ta tiếp tục trên giường nhé?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro