Chap 4

Mùa hè năm Johan tròn tám tuổi, mẹ cậu quyết định dẫn cậu đến Spinner's End—quê nhà của Severus Snape.

"Chúng ta sẽ đến thăm gia đình họ, nhưng không cần phải thân thiết quá mức. Chỉ cần con làm đúng vai trò của mình."

Margaret Wylder là một người phụ nữ thực dụng, luôn có lý do hợp lý cho mọi hành động. Nếu bà quyết định quan tâm đến Severus Snape, hẳn bà đã nhìn thấy tiềm năng hoặc giá trị nào đó trong cậu bé này.

Nhưng với Johan, cậu không suy nghĩ quá nhiều về lợi ích hay chiến lược chính trị.

Cậu chỉ nghĩ đơn giản: Là fan của Snape, làm sao mình có thể bỏ qua cơ hội này được?

Spinner's End.

Spinner's End là một khu phố ảm đạm, những căn nhà xếp chồng san sát nhau, mang theo cảm giác cũ kỹ và nghèo nàn. Khi xe dừng lại trước căn nhà nhỏ của gia đình Snape, Johan bước xuống, hít vào một hơi dài.

Mẹ cậu nhẹ nhàng gõ cửa.

Vài giây sau, cánh cửa mở ra, và Eileen Prince—mẹ của Severus Snape—xuất hiện.

Bà ấy gầy gò, xanh xao, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén và đầy thông minh. Dù đã từ bỏ thế giới phù thủy để kết hôn với Tobias Snape, dấu vết của một thiên tài độc dược vẫn còn hiện rõ trong cách bà quan sát mọi thứ xung quanh.

"Margaret Wylder?"

"Lâu rồi không gặp, Eileen." Mẹ Johan gật đầu chào hỏi.

Eileen đảo mắt qua Johan một lúc, rồi lặng lẽ mở rộng cửa.

"Vào đi."

Lần Đầu Gặp Snape

Phòng khách nhỏ bé, cũ kỹ, mùi ẩm mốc thoang thoảng trong không khí. Johan lập tức nhận ra một cậu bé đang ngồi co mình trong góc phòng.

Mái tóc đen dài, rũ xuống gần che mất khuôn mặt.

Đôi mắt đen sẫm, sâu thẳm và lạnh lẽo.

Một cái áo sơ mi rộng thùng thình, như thể đã mặc qua nhiều năm.

Severus Snape—lúc tám tuổi.

Cậu bé ngẩng đầu lên, ánh mắt dò xét.

Johan cũng quan sát lại.

Cậu nhóc này chẳng có chút gì của một đứa trẻ bình thường cả.

Một đứa trẻ lớn lên trong gia đình đầy rẫy những trận cãi vã, với một người cha bạo lực và một người mẹ cam chịu. Một đứa trẻ không có bạn bè, không có ai bảo vệ.

Johan chậm rãi bước tới, không có ý định vội vàng bắt chuyện.

Snape nhìn cậu một lúc lâu, rồi quay mặt đi, tỏ ra không quan tâm.

Cứng đầu thật. Nhưng tiếc là tôi không dễ bị phớt lờ đâu, Severus.

Kết Bạn Với Snape? Không Dễ Đâu.

Johan không làm mấy trò lố như vỗ vai hay cười xã giao. Cậu kéo ghế, ngồi xuống đối diện Snape với tư thế ngồi ngược ghế.

Không gian rơi vào im lặng.

Hai đứa trẻ nhìn nhau.

Không ai nói gì.

Cuối cùng, Snape là người phá vỡ sự im lặng trước.

"Mày nhìn cái gì?" Giọng nó lạnh tanh.

"Nhìn mày." Johan thản nhiên đáp.

Snape nhíu mày.

"Tại sao?"

"Vì mày ngầu."

"...Gì?"

"Tao nói mày ngầu."

Snape chớp mắt.

Cậu nhóc nhìn Johan như thể cậu vừa nói điều ngu xuẩn nhất trên đời.

"Ngầu cái gì?" Giọng nó đầy nghi ngờ.

"Nhìn mày như kiểu nhân vật chính trong một câu chuyện bi kịch đầy drama vậy."

Snape tiếp tục im lặng, ánh mắt có chút dao động.

Johan cười nhẹ.

"Đùa thôi. Tao là Johan Wylder. Tao sẽ học ở Hogwarts cùng khóa với mày. Mẹ tao bảo tao nên để mắt đến mày, nên tao đến đây."

Snape nhăn mặt.

"Tao không cần mày chiếu cố."

"Ừ, tao cũng đoán trước rồi. Nhưng tao vẫn cứ làm thôi."

Snape không đáp.

Johan nhún vai.

"Tóm lại, nếu có đứa nào dám bắt nạt mày, tao sẽ tẩn nó giúp mày."

Severus nhướng mày.

"Mày nghĩ tao yếu đuối à?"

"Không. Tao nghĩ mày thông minh. Nhưng mày có thể cần một đồng minh."

Một lần nữa, Snape không trả lời ngay lập tức. Nhưng Johan có thể thấy ánh mắt cậu nhóc dao động nhẹ.

Không bị từ chối thẳng thừng là một khởi đầu tốt.

Kết Luận: Snape Không Ghét Cậu.

Thích hay không thì cần thêm thời gian.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro